watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Người Yêu Ngây Thơ Của Tôi-full

Lượt xem :
ư thế nào.” Từ Trọng Hi tùy ý khoát khoát tay, đuổi em gái ra khỏi phạm vi thế lực.

Vì yêu cố gắng hướng về trước, vốn là chuyện chính đáng người đàn ông nên làm.

Hiện tại anh muốn làm người đàn ông có thể xứng đôi với Kỳ Trăn, muốn cố gắng mở rộng bản đồ sự nghiệp của mình, cũng là chuyện cực kỳ chính xác.

Dạy thế chỉ là chuyện hai tháng, nhưng anh tuyệt đối muốn kéo dài duyên phận giữa bọn họ thật dài thật lâu...

Cho nên, hiện tại chịu chút khổ cũng không coi vào đâu.

Tập trung xông lên! Từ Trọng Hi.

★★★

“Bây giờ là như thế nào? Em bận rộn một hồi, anh bề bộn một hồi...”

Tóc dài buộc thành đuôi ngựa, trên trán cột khăn trùm đầu, mặc trên người quần áo chơi bóng, Kỳ Trăn suất khí mười phần, đánh xong trận cầu thi đấu hữu nghị, sau khi thắng bóng, lông mày lại nhíu chặt.

“Học tỷ, chị giỏi quá đó!” Giản Bội Bội cầm khăn mặt cùng đồ uống vận động, là người thứ nhất xông lên.

“Học tỷ, vừa rồi chị quăng bóng ba lần đều thật chuẩn a... . Mọi người vì chị mà vẻ vang!” Trương Du Mị cũng vây quanh Kỳ Trăn.

Kỳ Trăn tiếp nhận khăn mặt, nhìn khắp khán phòng, khuôn mặt căng cứng, chỉ lau mồ hôi, không nói chuyện nhiều.

“Các em cũng hô rất lớn a! La lớn tiếng như vậy, cổ họng có đau hay không?” Đồng đội đi theo phía sau cô đều đi đến bên sân, đồng dạng tiếp nhận nhóm học muội vây quanh hoan hô, nhưng tất cả mọi người đều cười rất vui vẻ, không giống nhân vật chính còn thối mặt, bộ dáng không vui.

“Tôi ra ngoài hóng gió một chút!” Kỳ Trăn đột nhiên lên tiếng, chỉ hướng bóng cây không người.

“A, được!” Người quen với cô đương nhiên biết rõ ý của cô, cô muốn đi, không có việc gì đừng cãi cô, “Chờ một chút phải đi ăn chúc mừng đó.”

“Các cậu đảm nhiệm chức vụ đó là được, hôm nay tan học mình còn có việc.” Kỳ Trăn tâm phiền phất phất tay, khuôn mặt bình tĩnh không có thay đổi lớn.

“Biết !” Đội phó chứng kiến sắc mặt Kỳ Trăn, lập tức câm miệng.

Kỳ Trăn trên cổ khoác khăn ngắn, trên tay cầm đồ uống, thong thả đi đến dưới cây không người, lấy điện thoại nhét trong ba lô ra, nhấn vài phím, nhìn cái điện thoại không có biểu hiện vài lần, cô đột nhiên nặng nề thở dài.

Chuyện gì đã xảy ra, sao không thấy người đến?

Gần đây đều như vậy, ngày nghỉ hẹn hò thân mật, sau khi đợi cô trở lại trường học, anh bỏ chạy không thấy bóng dáng, cả điện thoại cũng không gọi lại.

Thứ Hai, anh không có lớp ở trường học, hôm nay là thứ Tư, sau khi tan học, cô phải đến gặp Thiên Khởi, cũng không còn bao nhiêu thời gi¬an nói chuyện với anh.

Coi như người yêu sao? Bọn họ còn đang yêu đương sao? Kỳ Trăn rất muốn hỏi anh chuyện này.

Kỳ Trăn buồn buồn cầm lấy ba lô, nghĩ đến hội học sinh, rất xa liền chứng kiến bóng dáng quen thuộc, rốt cục tại vườn trường học gặp được bạn trai.

“Gần đây anh bận rộn nhiều việc à? Cũng không thấy người.” Đi về phía trước, Kỳ Trăn hất đầu hỏi.

“Truyền Đạo kháng nghị với anh không thể chiếm dụng quá nhiều thời gi¬an của em, một đống xã đoàn đòi người với anh, anh chỉ có thể khắc chế nhiệt tình của mình!” Chứng kiến bạn gái thần thái sáng láng, tâm tình Từ Trọng Hi đặc biệt tốt, tuy dưới nách còn một đống văn kiện khẩn cấp cần xử lý, nhưng vẫn muốn nói thêm vài lời với cô.

Bởi vì người yêu trước mắt, chính là động lực để anh phấn đấu a!

“Thật vậy chăng? Không phải chơi chán rồi?” Tuy trên sách nói đừng tin lời dỗ ngon dỗ ngọt của đàn ông lúc yêu đương, nhưng nghe người yêu nói như vậy, Kỳ Trăn vẫn nở nụ cười.

“Cái gì chơi chán rồi? Em cũng quá xem thường sự quyến rũ của em.” Kìm lòng không được vươn tay sờ sờ đầu của cô, “Anh chỉ bận làm việc, cũng không phải không để ý tới em, em tùy thời đều có thể tìm được anh, anh còn rất chú ý đàn ông khác dựa vào em quá thân cận...”

Gần đây tiếp một case vượt biển, chính là nguyên nhân chủ yếu không có biện pháp cả ngày dán Kỳ Trăn.

Nhưng, anh vẫn rảnh giờ ở trên mạng sưu tầm web¬sites có quan hệ đến học viên Thánh Tâm, chú ý gần đây trong trường có chuyện lớn gì, có xuất hiện tên Kỳ Trăn hay không...

Như vậy còn có thể nói anh lạnh sao?

Chuyện yêu đương này, anh siêu cấp nghiêm túc, được không?

“Ai! Đừng nói nữa, em sẽ không theo chân bọn họ nữa... Chuyện đáp ứng anh, em nhất định sẽ tuân thủ.” Hai tay Kỳ Trăn gi¬ao nhau ở trước ngực, tay làm thế cấm nói loại chủ đề này, cô cũng rất sợ đàn ông ghen.

“Em có thể nghĩ như vậy là chuyện tốt.” Từ Trọng Hi gật đầu.

Chỉ cần trang web đấu giá kia không có gia tăng một ít ảnh chụp lung tung nữa, anh nguyện ý ở lúc đang bận làm rùa đen rút đầu, tin tưởng tâm người yêu một mực trên người anh.

★★★

Rất nhanh, tiếng chuông lại vang lên.

“Anh phải đi phòng máy vi tính một chuyến – chỗ đó có hoạt động...” Thời gian gặp nhau cứ ngắn như vậy, Từ Trọng Hi cũng nhịn không được nữa thở dài.

“Em không sao! Anh đi nhanh đi. Để muộn quá, gây cho người ta cảm giác không tốt.” Kỳ Trăn thúc giục anh.

“Anh biết rõ... Đúng rồi!” Vốn định đi, không biết đột nhiên nhớ tới cái gì, Từ Trọng Hi dừng bước lại, quay đầu gọi bạn gái.

“Làm sao vậy?” Cho là anh muốn dùng lời dỗ ngon dỗ ngọt, Kỳ Trăn rất vui vẻ.

“Cái ‘cười’ vừa rồi kia, không cho phép đàn ông khác chứng kiến... Anh thật sự rất chú ý!” Từ Trọng Hi lưu lại những lời này, xoay người rời đi.

Ách? Ngay cả cái này cũng chú ý. Không nghĩ tới sẽ nghe loại “không cho phép” như thế, Kỳ Trăn hơi há hốc mồm.

Nhìn bóng dáng càng lúc càng xa của người yêu, vành mắt của cô hơi ẩm ướt.

“Tham muốn giữ lấy mạnh như vậy...” Kỳ Trăn nhẹ nói một tiếng.

Nếu là đàn ông khác nói với cô như vậy, cô nhất định sẽ tức giận, nhưng gặp được Từ Trọng Hi trực lai trực vãng trong tình yêu...

Khóe miệng của cô nhịn không được giơ lên một độ cong hoàn mỹ.

Ha ha, cũng may có anh quan tâm cô!

Trong phòng một mảnh yên tĩnh.

Cửa sổ sát đất hơi mở ra, gió nhẹ từ cửa sổ thổi vào, hương hoa hồng nhàn nhạt đầy tràn cả không gian.

“Chị Trăn, em cũng muốn nhìn chị chơi bóng đó!” Chu Thiên Khởi ôm búp bê, kiều kiều dán bên cạnh Kỳ Trăn, liều mình tỏ vẻ mình rất muốn tới trường học cổ vũ cho cô.

“Sao em biết chị có trận đấu bóng?” Kỳ Trăn từ chối cho ý kiến, ngược lại nhớ tới vấn đề quan trọng này.

“A?” Chớp chớp mắt to, không biết nên nói sao.

“Thật ra cũng không phải trận đấu lớn gì!” Bên môi Kỳ Trăn treo vui vẻ nhàn nhạt, chỉ muốn biết rõ tiểu mỹ nhân này một bước không hề ra khỏi cửa không biết như thế nào lại biết được hành tung của mình.

“Dùng internet, còn website của trường học... Sẽ biết.” Chu Thiên Khởi chỉ chỉ máy vi tính đặt trên bàn, khuôn mặt vô tội có chút chột dạ.

“Thì ra là thế!” Cô không nên quên một đống trạch nam nữ otaku [chui trong nhà"> không ra khỏi cửa, vẫn có thể biết chuyện thiên hạ, “Bất quá, vẫn nên chờ thân thể em tốt lên một chút rồi nói sau.” Kỳ Trăn cúi đầu xuống xem bài tập của cô, dù Thiên Khởi làm nũng cũng không chịu thua.

“Thân thể của em thật sự đỡ hơn rồi.” Chu Thiên Khởi không thuận theo, liều mình vặn vẹo thân hình.

“Còn chưa đủ tốt.” Cô ngẩng đầu, ngắm dung nhan suy yếu, “Chị vừa mới nghe em ho k
<<1 ... 1314151617 ... 21>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
2735/3571
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT