Tiểu thuyết Người Tình Tìm Đến Cửa
Lượt xem : |
nh ly hôn với anh.”
“Tử Thiên.”
“Chị, chị không cần nói nói, để em giúp chị xử lý.” Cô không thể để bà chị hiền lành tùy ý bị bắt nạt, ngẫm lại ngày đó bà chị khóc như mưa, cho tới bây giờ cô chưa từng thấy chị mình khóc thương tâm khổ sở như vậy, cô làm có thể để cho anh rể trước tiếp tục quấn quít lấy chị cô. “Lục Duy Đình, em nói cho anh hay, về sau anh không cần đến tìm chị em.”
Anh bình tĩnh nói: “Anh là người tình mới của cô ấy.”
“Cái gì?” Không chỉ Uông Tử Thiên hoang mang, ngay cả Uông Tử Nhân cũng rất kinh ngạc.
“Khi nãy không phải em vừa mới nói à? Chị gái em có người tình, mà anh chính là người tình đó, nếu đã là người tình mới, anh tới tìm chị em hẳn không có vấn đề nhỉ.”
“Lục Duy Đình, rốt cuộc anh đang nói cái gì? Mặc kệ anh là anh rể trước hay là người tình mới gì gì đó, chị gái em cũng không có khả năng ở cùng một chỗ với anh, anh không hiểu à?”
“Nhưng bọn anh vẫn ở cùng một chỗ đấy thôi.” Lục Duy Đình khiêu khích. “Tử Nhân chưa nói cho em biết à? Sáng hôm qua là anh lái xe đưa cô ấy đi làm, sáng nay bọn anh lại cùng nhau đến nhà ba mẹ anh, trước đó hai ngày, buổi tối thứ năm cô ấy còn ngủ trong lòng anh đấy.”
Quá ngạc nhiên và sợ hãi, lời của anh rể trước khiến Tử Thiên bị nội thương, cô quay sang nhìn bà chị gái, chỉ thấy bà chị chột dạ quay mặt đi.
Lục Duy Đình đi qua lấy áo khoác mặc vào. “Anh thấy hôm nay ở đây không có cách nào để anh yên tĩnh ngủ ngon, thôi anh về trước.” Trước khi rời đi, anh nhìn vợ nói: “Anh sẽ liên lạc với em sau.”
Sau khi anh rể trước rời đi, Uông Tử Thiên vốn muốn chất vấn bà chị: Đây là chuyện gì?
Nhưng đúng lúc đó bạn tốt La Duẫn Hàm lại gọi điện thoại cho cô, nói ông chồng bác sĩ đi bệnh viện không có ở nhà, muốn tìm cô uống cà phê, vì thế hẹn hai người đi chơi, tiện đường mang bà chị qua luôn.
La Duẫn Hàm là chủ tịch tập đoàn Nhân Anh, mới đây đã kết hôn với bác sĩ khoa ngoại nổi tiếng Tề Diệc, Duẫn Hàm và Uông Tử Thiên là bạn thân hồi trung học, đối với Uông Tử Nhân cũng thân sơ sơ, Duẫn Hàm chuẩn bị ba cốc nước cùng bánh ngọt, đang uống trà bỗng nghe tin Uông Tử Nhân tạm thời ở riêng với chồng khiến cô rất ngạc nhiên.
Còn nhớ tới trước kia lúc học trung học cô thường đến nhà Tử Thiên chơi, lúc đó chị Tử Nhân đang học đại học, ba người đều ôm ấp giấc mơ của thiếu nữ, thảo luận về đám con trai mà các cô yêu thích, không ngờ mới chớp mắt, cô và chị Tử đã kết hôn, mà Tử Thiên còn đang hỏi chị Tử Nhân về chuyện với Duy Đình.
“Chị, vậy là chị lại để bị anh rể trước dắt mũi như trước à?”
Cô bị chồng cô dắt mũi á? Uông Tử Nhân cười khổ. Hình như em cô nói không sai, cho tới nay, đối với chồng cô luôn không thể kháng cự. “Tử Thiên, chị xin lỗi, chị rất vô dụng.”
“Chị, em rất hy vọng chị được hạnh phúc.” Cô không có ý trách chị mình. Chuyện này hết thảy đều là lỗi của Lục Duy Đình. “Mỗi năm bài tập nghỉ đông và nghỉ hè đều là chị giúp em cùng thức đêm cùng nhau hoàn thành; Chị cùng bạn bè đi chơi, ăn cái gì ngon chị đều mua một phần đem về cho em; Còn có những ngày lễ ngày tết, người lớn tặng quà cho chị em mình, chị luôn cho em chọn cái em thích trước…… Với em, chị giống như tiên nữ vậy, em thật sự rất yêu chị, so với ai em đều muốn nhìn thấy chị hạnh phúc vui vẻ, chị hiểu không?”
Uông Tử Nhân đôi mắt đỏ lên ôm chầm lấy em gái mình. Cô làm sao có thể không hiểu, chỉ cần có người muốn bắt nạt cô, Tử Thiên luôn luôn đứng chắn trước mặt cô cùng đối phương liều mình, cô cũng rất yêu cô em gái này.
Tuy La Duẫn Hàm không có anh chị em khác, nhưng úc này cô hoàn toàn có thể cảm nhận được tình cảm chị em sâu sắc của hai người. Thật là, bình thường rõ ràng hay nói giỡn trêu đùa, hôm nay sao lại nói mấy câu cảm động phát khóc thế này.
Cô rút tờ khăn giấy trên bàn, lau hai mắt nhìn hai chị em nhà kia đang ôm nhau khóc. “Tử Thiên, cậu yêu chị mình hình như hơi quá.”
“Mình thật sự rất yêu chị mình.” Uông Tử Thiên không sợ bị bạn tốt trêu chọc, cô chỉ không muốn nhìn chị mình thương tâm rơi lệ mà thôi. “Chị, em xin chị, nếu anh rể trước lại đến dây dưa với chị, chị đừng để ý đến anh ta.”
“Chị biết rồi.” Khiến cho em gái cô lo lắng như vậy, cô thật sự cảm thấy xấu hổ.
“Tử Thiên, cậu có từng nghĩ tới vì sao anh rể cậu sau khi chị Tử Nhân rời đi lại vẫn tìm đến chị ấy hay không?” Có lẽ bởi vì bản thân cũng đã kết hôn, bởi vậy La Duẫn Hàm có thể nhìn ra có cái gì không đúng. Cứ coi như chị Tử Nhân và chồng thật sự xảy ra vấn đề, nhưng không đến mức phải ly hôn để giải quyết, chắc chắn phải có vấn đề khác mới đúng.
“Có gì mà nói, Lục Duy Đình vẫn dây dưa cùng chị mình đương nhiên là vì tôn nghiêm đàn ông, không chịu được việc mình vợ nói ly hôn trước, mọi người không cười anh ta mới là lạ.” Uông Tử Thiên dứt khoát nói. “Chị, nhất định chị phải hiểu rõ, chẳng lẽ chị muốn trở về để sống một cuộc sống hôn nhân một người à?”
“Chị biết rồi, chị sẽ cố gắng.” Uông Tử Nhân cảm thấy không thể lại khiến cho em gái vì cô lo lắng, cô phải kiên cường lên.
Chồng chị Tử Nhân thật sự giống như lời Tử Thiên nói sao? La Duẫn Hàm hoang mang. Tuy rằng cô không biết cuộc sống hôn nhân một người là như thế nào, nhưng trước khi kết hôn với chồng, cô từng nhiều năm một mình thầm mến anh, lúc đó mặc dù đôi khi cũng cảm thấy cô đơn, nhưng cô cũng rất hạnh phúc khi thích anh, có khi ở trường tình cờ nhìn thấy anh, cô cũng có thể vui vẻ rất lâu, chị Tử Nhân có lẽ cũng như vậy nhỉ, chỉ cần ở bên chồng là cũng đủ hạnh phúc rồi.
Đúng lúc cô đang muốn mở miệng hỏi, chồng cô bỗng gọi điện thoại đến, nói công việc ở bệnh viện đã xong.
“Xin lỗi hai vị, chồng mình chuẩn bị đến đón mình, bọn mình còn phải về gia đình chồng nên mình đi trước đây. Chị Tử Nhân, em xin lỗi, lần sau có thời gian em lại mời chị uống cà phê.”
Uông Tử Nhân mỉm cười. “Em đừng ngại, gửi lời hỏi thăm sức khỏe của chị đến hai bác nhé.”
“Vâng.” La Duẫn Hàm cuối cùng cũng không có nói ra.
Bên cạnh chị Tử Nhân đã có cô em gái yêu mình hết mức cho ý kiến, nếu cô lại nói cái gì bất đồng sợ rằng lại khiến cho chị Tử Nhân gặp rắc rối, với lại, cô cảm thấy chuyện giữa hai vợ chồng, nên để tự đương sự giải quyết có vẻ tốt hơn.
Hy vọng chị Tử Nhân có thể đưa ra quyết định sáng suốt.
Sau khi La Duẫn Hàm rời đi, Uông Tử Thiên suy nghĩ làm sao để bà chị không bị anh rể quấy rầy nữa, bỗng nhớ tới một chuyện.
“Tuần sau Trương chủ nhiệm phải tới miền nam làm việc nhưng của trợ lý anh ấy lại ở Đài Bắc có việc, vốn Lập Hàn muốn ta và anh ấy đến miền nam, bây giờ đổi sang chị và chủ nhiệm cùng đi công tác đi.”
“Nhưng chị không biết trợ lý phải làm những gì? Chị đi được không?”
“Yên tâm, Trương chủ nhiệm là người tốt, chị không biết anh ấy sẽ nói cho chị, chị không cần lo lắng.”
“Vậy đi mấy ngày?”
“Ba ngày.” Uông Tử Thiên vẫn rất lo lắng. “Chị, chị đã quyết định suy nghĩ cẩn thận, như vậy đi miền nam công tác chị không được gọi điện thoại báo cho anh rể, chị biết không?” Nếu người kia lại mò tới, chị làm sao mà đối phó được!
“Em yên tâm, chị sẽ không gọi điện thoại cho anh ấy đâu.” Cô cũng muốn có thời gian suy nghĩ lại.
“Vậy chị đưa điện thoại chị ra đây, mấy ngày nay em giữ giúp chị, thuận tiện giúp chị loại bỏ
“Tử Thiên.”
“Chị, chị không cần nói nói, để em giúp chị xử lý.” Cô không thể để bà chị hiền lành tùy ý bị bắt nạt, ngẫm lại ngày đó bà chị khóc như mưa, cho tới bây giờ cô chưa từng thấy chị mình khóc thương tâm khổ sở như vậy, cô làm có thể để cho anh rể trước tiếp tục quấn quít lấy chị cô. “Lục Duy Đình, em nói cho anh hay, về sau anh không cần đến tìm chị em.”
Anh bình tĩnh nói: “Anh là người tình mới của cô ấy.”
“Cái gì?” Không chỉ Uông Tử Thiên hoang mang, ngay cả Uông Tử Nhân cũng rất kinh ngạc.
“Khi nãy không phải em vừa mới nói à? Chị gái em có người tình, mà anh chính là người tình đó, nếu đã là người tình mới, anh tới tìm chị em hẳn không có vấn đề nhỉ.”
“Lục Duy Đình, rốt cuộc anh đang nói cái gì? Mặc kệ anh là anh rể trước hay là người tình mới gì gì đó, chị gái em cũng không có khả năng ở cùng một chỗ với anh, anh không hiểu à?”
“Nhưng bọn anh vẫn ở cùng một chỗ đấy thôi.” Lục Duy Đình khiêu khích. “Tử Nhân chưa nói cho em biết à? Sáng hôm qua là anh lái xe đưa cô ấy đi làm, sáng nay bọn anh lại cùng nhau đến nhà ba mẹ anh, trước đó hai ngày, buổi tối thứ năm cô ấy còn ngủ trong lòng anh đấy.”
Quá ngạc nhiên và sợ hãi, lời của anh rể trước khiến Tử Thiên bị nội thương, cô quay sang nhìn bà chị gái, chỉ thấy bà chị chột dạ quay mặt đi.
Lục Duy Đình đi qua lấy áo khoác mặc vào. “Anh thấy hôm nay ở đây không có cách nào để anh yên tĩnh ngủ ngon, thôi anh về trước.” Trước khi rời đi, anh nhìn vợ nói: “Anh sẽ liên lạc với em sau.”
Sau khi anh rể trước rời đi, Uông Tử Thiên vốn muốn chất vấn bà chị: Đây là chuyện gì?
Nhưng đúng lúc đó bạn tốt La Duẫn Hàm lại gọi điện thoại cho cô, nói ông chồng bác sĩ đi bệnh viện không có ở nhà, muốn tìm cô uống cà phê, vì thế hẹn hai người đi chơi, tiện đường mang bà chị qua luôn.
La Duẫn Hàm là chủ tịch tập đoàn Nhân Anh, mới đây đã kết hôn với bác sĩ khoa ngoại nổi tiếng Tề Diệc, Duẫn Hàm và Uông Tử Thiên là bạn thân hồi trung học, đối với Uông Tử Nhân cũng thân sơ sơ, Duẫn Hàm chuẩn bị ba cốc nước cùng bánh ngọt, đang uống trà bỗng nghe tin Uông Tử Nhân tạm thời ở riêng với chồng khiến cô rất ngạc nhiên.
Còn nhớ tới trước kia lúc học trung học cô thường đến nhà Tử Thiên chơi, lúc đó chị Tử Nhân đang học đại học, ba người đều ôm ấp giấc mơ của thiếu nữ, thảo luận về đám con trai mà các cô yêu thích, không ngờ mới chớp mắt, cô và chị Tử đã kết hôn, mà Tử Thiên còn đang hỏi chị Tử Nhân về chuyện với Duy Đình.
“Chị, vậy là chị lại để bị anh rể trước dắt mũi như trước à?”
Cô bị chồng cô dắt mũi á? Uông Tử Nhân cười khổ. Hình như em cô nói không sai, cho tới nay, đối với chồng cô luôn không thể kháng cự. “Tử Thiên, chị xin lỗi, chị rất vô dụng.”
“Chị, em rất hy vọng chị được hạnh phúc.” Cô không có ý trách chị mình. Chuyện này hết thảy đều là lỗi của Lục Duy Đình. “Mỗi năm bài tập nghỉ đông và nghỉ hè đều là chị giúp em cùng thức đêm cùng nhau hoàn thành; Chị cùng bạn bè đi chơi, ăn cái gì ngon chị đều mua một phần đem về cho em; Còn có những ngày lễ ngày tết, người lớn tặng quà cho chị em mình, chị luôn cho em chọn cái em thích trước…… Với em, chị giống như tiên nữ vậy, em thật sự rất yêu chị, so với ai em đều muốn nhìn thấy chị hạnh phúc vui vẻ, chị hiểu không?”
Uông Tử Nhân đôi mắt đỏ lên ôm chầm lấy em gái mình. Cô làm sao có thể không hiểu, chỉ cần có người muốn bắt nạt cô, Tử Thiên luôn luôn đứng chắn trước mặt cô cùng đối phương liều mình, cô cũng rất yêu cô em gái này.
Tuy La Duẫn Hàm không có anh chị em khác, nhưng úc này cô hoàn toàn có thể cảm nhận được tình cảm chị em sâu sắc của hai người. Thật là, bình thường rõ ràng hay nói giỡn trêu đùa, hôm nay sao lại nói mấy câu cảm động phát khóc thế này.
Cô rút tờ khăn giấy trên bàn, lau hai mắt nhìn hai chị em nhà kia đang ôm nhau khóc. “Tử Thiên, cậu yêu chị mình hình như hơi quá.”
“Mình thật sự rất yêu chị mình.” Uông Tử Thiên không sợ bị bạn tốt trêu chọc, cô chỉ không muốn nhìn chị mình thương tâm rơi lệ mà thôi. “Chị, em xin chị, nếu anh rể trước lại đến dây dưa với chị, chị đừng để ý đến anh ta.”
“Chị biết rồi.” Khiến cho em gái cô lo lắng như vậy, cô thật sự cảm thấy xấu hổ.
“Tử Thiên, cậu có từng nghĩ tới vì sao anh rể cậu sau khi chị Tử Nhân rời đi lại vẫn tìm đến chị ấy hay không?” Có lẽ bởi vì bản thân cũng đã kết hôn, bởi vậy La Duẫn Hàm có thể nhìn ra có cái gì không đúng. Cứ coi như chị Tử Nhân và chồng thật sự xảy ra vấn đề, nhưng không đến mức phải ly hôn để giải quyết, chắc chắn phải có vấn đề khác mới đúng.
“Có gì mà nói, Lục Duy Đình vẫn dây dưa cùng chị mình đương nhiên là vì tôn nghiêm đàn ông, không chịu được việc mình vợ nói ly hôn trước, mọi người không cười anh ta mới là lạ.” Uông Tử Thiên dứt khoát nói. “Chị, nhất định chị phải hiểu rõ, chẳng lẽ chị muốn trở về để sống một cuộc sống hôn nhân một người à?”
“Chị biết rồi, chị sẽ cố gắng.” Uông Tử Nhân cảm thấy không thể lại khiến cho em gái vì cô lo lắng, cô phải kiên cường lên.
Chồng chị Tử Nhân thật sự giống như lời Tử Thiên nói sao? La Duẫn Hàm hoang mang. Tuy rằng cô không biết cuộc sống hôn nhân một người là như thế nào, nhưng trước khi kết hôn với chồng, cô từng nhiều năm một mình thầm mến anh, lúc đó mặc dù đôi khi cũng cảm thấy cô đơn, nhưng cô cũng rất hạnh phúc khi thích anh, có khi ở trường tình cờ nhìn thấy anh, cô cũng có thể vui vẻ rất lâu, chị Tử Nhân có lẽ cũng như vậy nhỉ, chỉ cần ở bên chồng là cũng đủ hạnh phúc rồi.
Đúng lúc cô đang muốn mở miệng hỏi, chồng cô bỗng gọi điện thoại đến, nói công việc ở bệnh viện đã xong.
“Xin lỗi hai vị, chồng mình chuẩn bị đến đón mình, bọn mình còn phải về gia đình chồng nên mình đi trước đây. Chị Tử Nhân, em xin lỗi, lần sau có thời gian em lại mời chị uống cà phê.”
Uông Tử Nhân mỉm cười. “Em đừng ngại, gửi lời hỏi thăm sức khỏe của chị đến hai bác nhé.”
“Vâng.” La Duẫn Hàm cuối cùng cũng không có nói ra.
Bên cạnh chị Tử Nhân đã có cô em gái yêu mình hết mức cho ý kiến, nếu cô lại nói cái gì bất đồng sợ rằng lại khiến cho chị Tử Nhân gặp rắc rối, với lại, cô cảm thấy chuyện giữa hai vợ chồng, nên để tự đương sự giải quyết có vẻ tốt hơn.
Hy vọng chị Tử Nhân có thể đưa ra quyết định sáng suốt.
Sau khi La Duẫn Hàm rời đi, Uông Tử Thiên suy nghĩ làm sao để bà chị không bị anh rể quấy rầy nữa, bỗng nhớ tới một chuyện.
“Tuần sau Trương chủ nhiệm phải tới miền nam làm việc nhưng của trợ lý anh ấy lại ở Đài Bắc có việc, vốn Lập Hàn muốn ta và anh ấy đến miền nam, bây giờ đổi sang chị và chủ nhiệm cùng đi công tác đi.”
“Nhưng chị không biết trợ lý phải làm những gì? Chị đi được không?”
“Yên tâm, Trương chủ nhiệm là người tốt, chị không biết anh ấy sẽ nói cho chị, chị không cần lo lắng.”
“Vậy đi mấy ngày?”
“Ba ngày.” Uông Tử Thiên vẫn rất lo lắng. “Chị, chị đã quyết định suy nghĩ cẩn thận, như vậy đi miền nam công tác chị không được gọi điện thoại báo cho anh rể, chị biết không?” Nếu người kia lại mò tới, chị làm sao mà đối phó được!
“Em yên tâm, chị sẽ không gọi điện thoại cho anh ấy đâu.” Cô cũng muốn có thời gian suy nghĩ lại.
“Vậy chị đưa điện thoại chị ra đây, mấy ngày nay em giữ giúp chị, thuận tiện giúp chị loại bỏ
Bài viết liên quan!