watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Người Kia, Tổng Giám Đốc !-full

Lượt xem :
biết hành lang dài bí mật này dùng để làm gì, cũng không biết ai sử dụng nó, nhưng ánh mặt trời chiếu vào trên thảm màu lam sạch sẽ, hơn nữa trên tường còn có loại hoa leo mắc tiền tươi tốt, gió theo cửa sổ thổi vào phất ra, tất cả làm cho cô liền yêu thương nơi đẹp đẽ tự nhiên này, cho nên tranh thủ thời gian nghỉ trưa, cô đều chạy đến đây nghỉ ngơi.

Cô hít một hơi không khí tự nhiên, rồi ngồi xuống trên thảm, lưng dựa vào vách tường, hai chân duỗi thẳng, vừa ăn sô cô la, thưởng thức trời xanh ngoài cửa sổ, vừa tiếp tục oán thán chính mình bất hạnh.

Aiz, đều không có trai đẹp cho mình xem.

Có lẽ bởi vì quá mức chuyên tâm suy nghĩ, nên cô sẽ không để ý có người đi vào hành lang bí mật, cho đến khi tiếng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên bên tai cô.

“Cô ở đây làm cái gì ?”

Tiếng nói thình lình làm cho cô hoảng sợ, lập tức cô bật đứng dậy khỏi thảm, sau đó giống như đứa trẻ làm sai chuyện gì đó, ngẩng đầu sợ hãi nhìn về hướng người tới, ai ngờ lại thấy khuôn mặt quen thuộc.

“Anh đẹp trai ! Làm sao có thể là anh ? Anh làm sao có thể ở trong này ?” Thái độ của cô giống như bạn bè lâu ngày gặp lại, hưng phấn hỏi han. Anh ta là anh đẹp trai cô đã gặp hai lần ở pub 9 night nha ! Chẳng lẽ anh ta đang làm ở Anyana ?

“Những lời này là tôi nên hỏi cô mới đúng, làm sao cô có thể ở trong này ?” Liễu Kiệt không chớp mắt nhìn cô chằm chằm. Anh không nghĩ tới cô có khả năng này, vì muốn tiếp cận anh nên trà trộn vào công ty !

“Bởi vì tôi đang làm việc ở đây nha ! Anh đang làm việc ở đây sao ?” Cô nhìn anh, tràn đầy hưng phấn đặt câu hỏi. Nếu anh ta đang làm việc ở đây thì cô sẽ không buồn vì không có trai đẹp để nhìn nữa.

“Cô làm việc ở đây ?” Vẻ mặt Liễu Kiệt hờn giận không tin “Cô tên là gì ?”

“Vương Hải Nhi, còn anh ?”

Trừng mắt nhìn Vương Hải Nhi, anh chỉ biết ngậm miệng, không có ngôn từ nào có thể nói ra thành câu.

Rốt cuộc là cô không biết anh, hay là giả ngu đây ?

“Liễu Kiệt” Anh cắn răng bật ra tiếng.

“Thì ra anh là Liễu Kiệt nha ! Mời anh ăn sô cô la” Cô nhếch miệng cười, cầm lấy một thanh sô cô la nhét luôn vào miệng của anh.

Liễu Kiệt không để ý đến hành động của cô, cả người liền ngây dại, bề ngoài là nghẹn họng trân trối nhìn cô, hoàn toàn đã quên năng lực phản ứng của mình.

“Ăn đi ? Đây chính là bạn học của tôi mua ở Nhật Bản về, ở Đài Loan không có đâu nha” Cô vui vẻ dâng món ngon quý hiếm cho anh.

Anh căm giận cầm lấy sô cô la ở miệng “Cô thật sự không biết tôi ?”

“Có biết nha ! Không phải anh mới nói anh là Liễu Kiệt sao ?” Cô mỉm cười thúc giục “Nhanh ăn sô cô la đi, ăn hết rồi tôi vẫn còn ở đây, nếu anh ăn quá chậm, mà tôi lại ăn hết thì đừng nói tôi keo kiệt chỉ cho anh một cây thôi nhé” Nói xong cô ngồi lại trên thảm, thoải mái duỗi thẳng hai chân.

Liễu Kiệt đứng một bên nhìn hành động của cô, thật không tin vào mắt mình.

Rốt cuộc là cô ở đâu chui ra ? Không chỉ thờ ơ sự tồn tại của anh, cứ mặc váy ngồi trên thảm như vậy, còn không nghe qua đại danh tổng giám đốc của anh. Rốt cuộc là cô ta giả ngu hay là vẫn không biết anh đây ?

“Đứng lên” Anh nghiêm túc ra lệnh.

“Vì sao ? Ngồi ở đây phơi nắng rất thoải mái nha, anh có muốn ngồi xuống thử xem không ?” Vương Hải Nhi ngẩng đầu lên nhìn anh, nói xong còn vỗ vỗ chỗ ngồi bên cạnh ý muốn nói anh cũng ngồi xuống đi.

“Tôi nói cô đứng lên” Anh ra lệnh lần nữa.

Có lẽ anh ta ngại ngồi ở trên thảm đi ! Vương Hải Nhi nhún vai không thèm để ý, từ trên thảm ngồi dậy.

“Là ai đồng ý cho cô vào đây ?” Vẻ mặt anh nghiêm khắc chất vẫn.

“Không có ai đồng ý hết nha ! Nơi này không thể vào sao ?” Cô chớp chớp mắt vô tội nhìn anh.

“Không được, đây là hành lang chuyên dụng của tổng giám đốc”

Mục đích anh thiết kế như vậy là vừa tiết kiệm được thời gian ra ngoài, vừa có thể tránh ánh mắt ái mộ của nhân viên nữ, để anh tránh đi những phiền chán, hưởng thụ không gian tự tại. Kỳ thật công ty đều biết về hành lang này, nhưng không có sự cho phép của anh nên không ai dám tới, trừ cô.

***

Tổng giám đốc chuyên dùng ? “Tôi cũng nghĩ vậy, nếu không hành lang thoải mái, xinh đẹp tiêu sái này sao vẫn không có một bóng người” Vương Hải Nhi có chút đăm chiêu gật đầu, dường như không cảm thấy kinh ngạc.

“Nếu đã biết thì vì sao cô còn vào đây ?”

“Làm chi lại nói tôi, không phải anh cũng ở trong này đấy thôi ?”

Liễu Kiệt cười lạnh, mở miệng đáp lại cô “Sở dĩ tôi ở đây là vì tôi…”

“Anh không cần nói, tôi biết, anh cũng chuồn êm vào đây giống tôi đúng không ?” Cô nhanh chóng ngắt lời anh “Đã sớm biết hành lang bình thường sẽ không có cửa bí mật, bất quá, người có quyền sử dụng hành lang này cũng thật là biến thái, không biết trong lòng anh ta suy nghĩ cái gì ?”

“Biến thái ?” Liễu Kiệt sợ run một chút, khó có thể tin cắn răng nói.

“Đúng rồi ! Công ty có một nơi lấy ánh sáng , gió luồn vào tốt như vậy, thế mà anh ta không cho mọi người đi, ngược lại còn trang trí đèn điện, điều hòa không khác gì một công viên cao cấp. Anh ta nhiều tiền quá nên không biết tiêu vào đâu, hay là muốn độc chiếm cảnh đẹp ở đây không biết nữa ? Mặc kệ lý do trước hay sau thì cũng chứng minh đầu óc anh ta có chút vấn đề, đó không phải biến thái thì là cái gì ?”

“Cô nói ‘hắn’ là chỉ ai ?” Liễu Kiệt nghiêm mặt hỏi. Rốt cuộc cô có biết cô đang phê bình ai không ?

“Đương nhiên là tổng giám đốc đại nhân, người có quyền lực nhất công ty này” Vương Hải Nhi không chút do dự trả lời.

Tốt lắm, cô ta đã can đảm nói ra như vậy, thì cô ta cũng nên can đảm gánh lấy hậu quả đi !

“Tôi chính là tổng giám đốc biến thái trong miệng của cô đấy” Anh không chớp mắt nhìn cô chằm chằm, vẻ mặt lạnh lùng nói ra thân phận.

Cô ngây ngốc sửng sốt một chút sau đó là bật cười to ra tiếng.

“Ha ha…” Cô vừa cười vừa vỗ vỗ vai anh, lực rất lớn làm cho anh suýt té ngã.

“Cô đang cười cái gì ?” Liễu Kiệt bị cô cười trêu chọc nên thẹn quá hóa giận, giận không thể hét vào mặt cô.

“Tôi đang cười anh có lá gan rất tốt, cũng dám giả mạo tổng giám đốc, nếu lời này của anh mà truyền ra ngoài thì sợ công việc của anh sẽ khó giữ được. Bất quá anh yên tâm, tôi sẽ không bán đứng anh” Vương Hải Nhi miễn cưỡng ngưng cười, rất hào khí cam đoan với anh.

“Tôi nói lại với cô một lần nữa, tôi chính là tổng giám đốc Anyana”

“Vâng vâng vâng, xin chào tổng giám đốc đại nhân, tôi có mắt không tròng không biết tổng giám đốc ngài đến đây, nên không tiếp đón từ xa được, kính xin ngài thứ lỗi, mời ngài ăn sô cô la”

Anh vừa nghe là biết cô không tin lời nói của anh, Liễu Kiệt tức giận lạnh lùng nhìn cô, hoàn toàn không biết nên làm gì với cô. Đây là lần đầu tiên anh gặp một cô gái có mục đích rõ ràng như vậy, ngay cả ông chủ lớn đứng trước mặt, còn nói ra thân phận chính xác như vậy mà cô còn không biết, thật sự anh rất muốn xúc động bóp chết cô !

Linh…

Ngoài hành lang truyền đến tiếng chuông báo hết giờ nghỉ trưa.

“Đi làm” Cô nhảy dựng lên một chút, rồi bất ngờ xoay người chạy đến cái cửa bí mật đầu xa, rồi lại đột ngột dừng lại nói “Anh đẹp trai, anh làm ở ngành nào ?”

“Phòng tổng giám đốc” Anh lạnh lùng trả lời.

Cô giật mình một chút mới lập tức cười ha hả, rồi hướng đến
<<1 ... 34567 ... 23>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
807/1643
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT