Tiểu thuyết Người Giám Hộ Ưu Tú-full
Lượt xem : |
m. . . . . .
Diêm Vệ biết cô đã chuẩn bị tốt, vì vậy giơ hai chân vô lực cô lên, đặt tại bên hông của mình.
“Nhi Linh, sẽ có chút đau, chịu đựng một chút. . . . . .” anh nhẹ giọng trấn an bộ mặt đỏ hồng của cô, sau đó chậm rãi đem phân thân đẩy nhẹ vào.
“A. . . . . . Đau . . . . . .” cô cau mày, khẽ hô.
“Muốn anh dừng lại sao?” Anh lo lắng, dừng động tác lại, cái trán cũng rỉ ra mồ hôi, giống như chịu đựng khổ sở cực mạnh.
Cô không nói gì, chẳng qua là vòng tay chặt ôm cổ anh, thâm tình đem môi anh đào đặt lên môi mỏng kia.
“Nhi Linh. . . . . .” anh vong tình mút môi của cô, eo ếch động một cái, đem vật to nóng đưa hoàn toàn vào trong cơ thể cô.
“Ưm. . . . . . A. . . . . .” cảm giác đau đớn xé rách khiến cô chảy ra nước mắt, nhưng thân thể mềm mại vẫn dán chặt thân thể nam tính, kết hợp làm một thể.
Anh lặng lẽ đợi thân thể cô thả lỏng, sau đó chậm chạp đung đưa vật sưng đau, hưởng thụ cảm giác hợp làm một.
“Ừ. . . . . . Ừ. . . . . .” cô không khỏi bật ra tiếng rên thỏa mãn yêu kiều.
Anh lập tức dùng bàn tay mình vuốt ve chân ngọc, cố ý câu dẫn dục vọng non nớt của cô. Đợi đến khi hai chân buộc chặt tại thắt lưng mình, anh không chút do dự tăng lực, mỗi một lần đụng chạm làm thân thể mềm mại chấn động không dứt.
“A. . . . . .” Cô không chịu đựng nổi việc anh cuồng mãnh xâm chiếm.
Nam căn nóng nảy không ngừng tới lui trên trong con đường hẹp, vừa hưởng thụ cơ thịt ôm trọn, vừa triển khai bản năng của phái mạnh.
Bên tai không ngừng truyền tới tiếng va chạm, anh càng mạnh mẽ xỏ xuyên hoa tâm, sau đó đem hai chân của cô nâng tới bả vai, để cho phân thân cứng rắn có thể xâm nhập càng dể dàng, mà động tác càng thêm cuồng nhiệt
“Không. . . . . . Không cần. . . . . .” Cô lắc đầu, cảm giác mình đã không thể chịu đựng nhiều kích tình hơn nữa.
Nhưng động tác người phía trên không có dừng, ngược lại càng thêm mạnh mẽ, mỗi một cái đều hướng đến hoa tâm yếu ớt, cho đến khi cả hai không ngừng run rẩy reo hò, anh mới đem dịch trắng tuôn vào hoa huyệt. . . . . .
“Có khỏe không?” anh thấp giọng hỏi thăm cô gái phía dưới, tỉ mỉ hôn vào gò má hồng hồng của cô.
Cô đỏ bừng mặt, không dám nhìn anh, lắc đầu.
Anh cười nhìn cô xấu hổ, cũng không nói gì thêm, cứ như vậy ôm cô mà ngủ. . . . . .
★☆★☆★☆
Diệp Nhi Linh tỉnh lại trong lồng ngực Diêm Vệ, cảm giác hạnh phúc bất tận tràn ngập tâm trí.
Anh yêu cô! Hơn nữa, bọn họ còn suốt đêm. . . . . . Trời ạ! Không thể suy nghĩ! Đại sắc nữ! Nhưng cô cảm thấy dường như mình đang nằm mộng! Bởi vì hạnh phúc này không thật. . . . . .
“Đang suy nghĩ gì?” Đột nhiên vang lên một câu hỏi.
“Em thật hạnh phúc!” Cô ngơ ngác trả lời, sau đó mới giật mình: “A! anh đã tỉnh!”
Trời ạ! Mất thể diện chết đi được! Cô xấu hổ không dám nhìn anh, bên tại lại truyền đến tiếng cười sảng lãng.
“Ha ha! em thật là thẳng thắn!” Diêm Vệ mĩm cười nói, vẫn không quên trộm hôn một cái.
“anh đừng cười nữa. . . . . .” Nhìn nụ cười mê người của anh, cô cảm thấy mặt mình càng ngày càng nóng lên: “Em. . . . . .em đi tắm. . . . . .”
“Tắm sau đi. . . . . .” anh đè thân thể cô xuống, khóe miệng vẫn còn cong lên.
“Tại sao?” Vừa mới hỏi xong, cô đã nhìn thấy đáp án rõ ràng trong mắt anh, lập tức xấu hổ, không biết như thế nào cho phải.
Nhưng mà, Diêm Vệ lại rất nhanh chóng triển khai động tác, chỉ chốc lát sau đã tìm được u cốc giữa hai chân cô, lập tức đem ngón tay thon dài thăm dò vào.
Đợi đến khi ái dịch tiết ra, anh mới đem nam căn đã sớm cứng rắn đặt giữa hoa huyệt, sau đó mạnh mẽ ra vào đường hẹp trơn trợt.
Mới vừa còn đỏ mặt không dứt, Diệp Nhi Linh lúc này đã sớm lâm vào kích tình, còn không ngừng rên rỉ, phảng phất giống như khích lệ động tác của anh, rất nhanh cổ vũ bản năng vốn có của đàn ông.
nam căn to và dài càng ra sức đâm vào nụ hoa mềm mại, đầu lưỡi ấm áp quét qua lại trên da thịt trắng bóc, lưu lại vài điểm ấn ký đỏ thẩm.
Cô không tự chủ được, đem bắp đùi đặt lên hông của anh, thừa nhận anh mạnh mẽ đoạt lấy, cho đến cũng khi không chịu nổi, cô mới run rẩy xụi lơ phía dưới anh.
“Nhi Linh. . . . . .” anh yêu thương gọi tên cô, lực tấn công của eo ếch càng ngày càng kịch liệt, phân thân to khỏ không ngừng xuyên vào hoa huyệt. . . . . .
Nghiêng người, Diêm Vệ để cho Diệp Nhi Linh nằm sấp trước mặt anh, nam căn cứng rắn không chậm trễ ra vào đường hẹp, tư thế giao hoan cuồng dã khiến cô lập tức kêu lên.
“Vệ. . . . . .” Cô hốt hoảng muốn né tránh, lại bị anh chế trụ eo nhỏ.
“Ngoan. . . . . .” anh vừa hôn lỗ tai của cô, vừa đem bụng dưới khỏe mạnh đập mạnh vào mông người phía dưới, hai thân thể quấn quít kịch liệt chấn động .
“Ưm . . . . . A. . . . . .”
Khoái cảm đánh thẳng vào giác quan thần kinh, càng khiến cô rên rỉ ái muội.
Thân thể cường tráng của anh nằm sấp trên tấm lưng mảnh mai, nhưng cô không có chút cảm giác nặng nề, ngược lại, nhiệt độ nóng nảy không ngừng kích thích cô muốn nhiều thêm, khiến cô không tự chủ được mà có động tác đáp trả anh.
“ưm. . . . . . Nhi Linh. . . . . . em thật giỏi. . . . . .” anh ca ngợi cô. đầu lưỡi ấm áp liếm dọc theo viền tai duyên dáng, cố ý câu dẫn ham muốn nhiều hơn của cô.
Anh lại dùng đầu gối tách hai chân cô ra, hai tay bám chặt ở eo nhỏ, khiến động tác ra vào càng sâu càng mãnh liệt.
“A! Không cần! Vệ. . . . . .” cô không được mà cầu xin tha thứ, nhưng vẫn nghênh đón anh chạy nước rút.
Anh tràn đầy tinh lực làm người mới nếm thử mùi vị tình dục tư như cô có chút chịu không nổi, nhưng cô không biết nên từ chối cái loại vừa mệt mỏi lại vừa vui vẻ sung sướng này thế nào, chỉ đành mặc cho anh cố tình làm bậy.
“Nhi Linh. . . . . .” Anh thấp giọng gọi tên cô, gương mặt tuấn tú vì kích tình mà đỏ ửng.
“Vệ. . . . . . Vệ. . . . . .” Cô nhiệt tình hưởng ứng, bàn tay nắm ga giường dùng sức trở nên trắng bệch.
Càng ngày càng mãnh liệt, mồ hôi trong suốt nhỏ xuống tấm lưng ngọc ngà, mà cô chỉ có thể nắm chặt ga giường, cùng anh nghênh đón khoảnh khắc kia lại tới. . . . . .
★☆★☆★☆
Kích tình đi qua, Diêm Vệ ôm Diệp Nhi Linh vào phòng tắm.
Anh hài lòng nhìn những dấu vết đỏ thẩm mà mình để lại trên thân thể tuyết trắng này, khó kìm lòng nổi lại hôn cô, cho đến khi cô tức giận thở hổn hển mới buông ra.
“Đi học trễ rồi. . . . . . bây giờ chắc gần trưa rồi nhỉ?” Lần đầu nhìn thấy thân thể mình và đàn ông khác giới, khiến ánh mắt cô thật không biết nên cất chỗ nào, không thể làm gì khác hơn là mở miệng dời đi sự chú ý của anh.
“Xin nghỉ đi! Anh mang em đến Diêm Minh.” Anh lấy khăn lông, dịu dàng lau chùi thân thể của cô.
“Ừ. . . . . .” Cô thuận theo gật đầu, chỉ chốc lát sau, lại cảm nhận được anh có động tác xấu: “em tự mình lau. . . . . .”
“Không. . . . . .” Anh mĩm cười nói, “Anh lau giúp em, sau đó em lại lau giúp anh!”
“A? !” Cô kinh ngạc trừng lớn mắt, ngay sau đó lắc đầu quầy quậy, “Không muốn!”
Mặc dù cái gì bọn họ nên làm cũng làm rồi, không nên làm thì cũng làm xong, nhưng phải như vậy tiếp xúc với thân thể của đàn ông, cô sẽ lo lắng chết mất . . . . .
Hơn nữa, da thịt anh vừa mới đụng vào cô đã thấm ướt mồ hôi. . . . . . rât hấp dẫn đó. . . . . . Ặc. . . . . . Không được! Cô đang suy nghĩ g
Diêm Vệ biết cô đã chuẩn bị tốt, vì vậy giơ hai chân vô lực cô lên, đặt tại bên hông của mình.
“Nhi Linh, sẽ có chút đau, chịu đựng một chút. . . . . .” anh nhẹ giọng trấn an bộ mặt đỏ hồng của cô, sau đó chậm rãi đem phân thân đẩy nhẹ vào.
“A. . . . . . Đau . . . . . .” cô cau mày, khẽ hô.
“Muốn anh dừng lại sao?” Anh lo lắng, dừng động tác lại, cái trán cũng rỉ ra mồ hôi, giống như chịu đựng khổ sở cực mạnh.
Cô không nói gì, chẳng qua là vòng tay chặt ôm cổ anh, thâm tình đem môi anh đào đặt lên môi mỏng kia.
“Nhi Linh. . . . . .” anh vong tình mút môi của cô, eo ếch động một cái, đem vật to nóng đưa hoàn toàn vào trong cơ thể cô.
“Ưm. . . . . . A. . . . . .” cảm giác đau đớn xé rách khiến cô chảy ra nước mắt, nhưng thân thể mềm mại vẫn dán chặt thân thể nam tính, kết hợp làm một thể.
Anh lặng lẽ đợi thân thể cô thả lỏng, sau đó chậm chạp đung đưa vật sưng đau, hưởng thụ cảm giác hợp làm một.
“Ừ. . . . . . Ừ. . . . . .” cô không khỏi bật ra tiếng rên thỏa mãn yêu kiều.
Anh lập tức dùng bàn tay mình vuốt ve chân ngọc, cố ý câu dẫn dục vọng non nớt của cô. Đợi đến khi hai chân buộc chặt tại thắt lưng mình, anh không chút do dự tăng lực, mỗi một lần đụng chạm làm thân thể mềm mại chấn động không dứt.
“A. . . . . .” Cô không chịu đựng nổi việc anh cuồng mãnh xâm chiếm.
Nam căn nóng nảy không ngừng tới lui trên trong con đường hẹp, vừa hưởng thụ cơ thịt ôm trọn, vừa triển khai bản năng của phái mạnh.
Bên tai không ngừng truyền tới tiếng va chạm, anh càng mạnh mẽ xỏ xuyên hoa tâm, sau đó đem hai chân của cô nâng tới bả vai, để cho phân thân cứng rắn có thể xâm nhập càng dể dàng, mà động tác càng thêm cuồng nhiệt
“Không. . . . . . Không cần. . . . . .” Cô lắc đầu, cảm giác mình đã không thể chịu đựng nhiều kích tình hơn nữa.
Nhưng động tác người phía trên không có dừng, ngược lại càng thêm mạnh mẽ, mỗi một cái đều hướng đến hoa tâm yếu ớt, cho đến khi cả hai không ngừng run rẩy reo hò, anh mới đem dịch trắng tuôn vào hoa huyệt. . . . . .
“Có khỏe không?” anh thấp giọng hỏi thăm cô gái phía dưới, tỉ mỉ hôn vào gò má hồng hồng của cô.
Cô đỏ bừng mặt, không dám nhìn anh, lắc đầu.
Anh cười nhìn cô xấu hổ, cũng không nói gì thêm, cứ như vậy ôm cô mà ngủ. . . . . .
★☆★☆★☆
Diệp Nhi Linh tỉnh lại trong lồng ngực Diêm Vệ, cảm giác hạnh phúc bất tận tràn ngập tâm trí.
Anh yêu cô! Hơn nữa, bọn họ còn suốt đêm. . . . . . Trời ạ! Không thể suy nghĩ! Đại sắc nữ! Nhưng cô cảm thấy dường như mình đang nằm mộng! Bởi vì hạnh phúc này không thật. . . . . .
“Đang suy nghĩ gì?” Đột nhiên vang lên một câu hỏi.
“Em thật hạnh phúc!” Cô ngơ ngác trả lời, sau đó mới giật mình: “A! anh đã tỉnh!”
Trời ạ! Mất thể diện chết đi được! Cô xấu hổ không dám nhìn anh, bên tại lại truyền đến tiếng cười sảng lãng.
“Ha ha! em thật là thẳng thắn!” Diêm Vệ mĩm cười nói, vẫn không quên trộm hôn một cái.
“anh đừng cười nữa. . . . . .” Nhìn nụ cười mê người của anh, cô cảm thấy mặt mình càng ngày càng nóng lên: “Em. . . . . .em đi tắm. . . . . .”
“Tắm sau đi. . . . . .” anh đè thân thể cô xuống, khóe miệng vẫn còn cong lên.
“Tại sao?” Vừa mới hỏi xong, cô đã nhìn thấy đáp án rõ ràng trong mắt anh, lập tức xấu hổ, không biết như thế nào cho phải.
Nhưng mà, Diêm Vệ lại rất nhanh chóng triển khai động tác, chỉ chốc lát sau đã tìm được u cốc giữa hai chân cô, lập tức đem ngón tay thon dài thăm dò vào.
Đợi đến khi ái dịch tiết ra, anh mới đem nam căn đã sớm cứng rắn đặt giữa hoa huyệt, sau đó mạnh mẽ ra vào đường hẹp trơn trợt.
Mới vừa còn đỏ mặt không dứt, Diệp Nhi Linh lúc này đã sớm lâm vào kích tình, còn không ngừng rên rỉ, phảng phất giống như khích lệ động tác của anh, rất nhanh cổ vũ bản năng vốn có của đàn ông.
nam căn to và dài càng ra sức đâm vào nụ hoa mềm mại, đầu lưỡi ấm áp quét qua lại trên da thịt trắng bóc, lưu lại vài điểm ấn ký đỏ thẩm.
Cô không tự chủ được, đem bắp đùi đặt lên hông của anh, thừa nhận anh mạnh mẽ đoạt lấy, cho đến cũng khi không chịu nổi, cô mới run rẩy xụi lơ phía dưới anh.
“Nhi Linh. . . . . .” anh yêu thương gọi tên cô, lực tấn công của eo ếch càng ngày càng kịch liệt, phân thân to khỏ không ngừng xuyên vào hoa huyệt. . . . . .
Nghiêng người, Diêm Vệ để cho Diệp Nhi Linh nằm sấp trước mặt anh, nam căn cứng rắn không chậm trễ ra vào đường hẹp, tư thế giao hoan cuồng dã khiến cô lập tức kêu lên.
“Vệ. . . . . .” Cô hốt hoảng muốn né tránh, lại bị anh chế trụ eo nhỏ.
“Ngoan. . . . . .” anh vừa hôn lỗ tai của cô, vừa đem bụng dưới khỏe mạnh đập mạnh vào mông người phía dưới, hai thân thể quấn quít kịch liệt chấn động .
“Ưm . . . . . A. . . . . .”
Khoái cảm đánh thẳng vào giác quan thần kinh, càng khiến cô rên rỉ ái muội.
Thân thể cường tráng của anh nằm sấp trên tấm lưng mảnh mai, nhưng cô không có chút cảm giác nặng nề, ngược lại, nhiệt độ nóng nảy không ngừng kích thích cô muốn nhiều thêm, khiến cô không tự chủ được mà có động tác đáp trả anh.
“ưm. . . . . . Nhi Linh. . . . . . em thật giỏi. . . . . .” anh ca ngợi cô. đầu lưỡi ấm áp liếm dọc theo viền tai duyên dáng, cố ý câu dẫn ham muốn nhiều hơn của cô.
Anh lại dùng đầu gối tách hai chân cô ra, hai tay bám chặt ở eo nhỏ, khiến động tác ra vào càng sâu càng mãnh liệt.
“A! Không cần! Vệ. . . . . .” cô không được mà cầu xin tha thứ, nhưng vẫn nghênh đón anh chạy nước rút.
Anh tràn đầy tinh lực làm người mới nếm thử mùi vị tình dục tư như cô có chút chịu không nổi, nhưng cô không biết nên từ chối cái loại vừa mệt mỏi lại vừa vui vẻ sung sướng này thế nào, chỉ đành mặc cho anh cố tình làm bậy.
“Nhi Linh. . . . . .” Anh thấp giọng gọi tên cô, gương mặt tuấn tú vì kích tình mà đỏ ửng.
“Vệ. . . . . . Vệ. . . . . .” Cô nhiệt tình hưởng ứng, bàn tay nắm ga giường dùng sức trở nên trắng bệch.
Càng ngày càng mãnh liệt, mồ hôi trong suốt nhỏ xuống tấm lưng ngọc ngà, mà cô chỉ có thể nắm chặt ga giường, cùng anh nghênh đón khoảnh khắc kia lại tới. . . . . .
★☆★☆★☆
Kích tình đi qua, Diêm Vệ ôm Diệp Nhi Linh vào phòng tắm.
Anh hài lòng nhìn những dấu vết đỏ thẩm mà mình để lại trên thân thể tuyết trắng này, khó kìm lòng nổi lại hôn cô, cho đến khi cô tức giận thở hổn hển mới buông ra.
“Đi học trễ rồi. . . . . . bây giờ chắc gần trưa rồi nhỉ?” Lần đầu nhìn thấy thân thể mình và đàn ông khác giới, khiến ánh mắt cô thật không biết nên cất chỗ nào, không thể làm gì khác hơn là mở miệng dời đi sự chú ý của anh.
“Xin nghỉ đi! Anh mang em đến Diêm Minh.” Anh lấy khăn lông, dịu dàng lau chùi thân thể của cô.
“Ừ. . . . . .” Cô thuận theo gật đầu, chỉ chốc lát sau, lại cảm nhận được anh có động tác xấu: “em tự mình lau. . . . . .”
“Không. . . . . .” Anh mĩm cười nói, “Anh lau giúp em, sau đó em lại lau giúp anh!”
“A? !” Cô kinh ngạc trừng lớn mắt, ngay sau đó lắc đầu quầy quậy, “Không muốn!”
Mặc dù cái gì bọn họ nên làm cũng làm rồi, không nên làm thì cũng làm xong, nhưng phải như vậy tiếp xúc với thân thể của đàn ông, cô sẽ lo lắng chết mất . . . . .
Hơn nữa, da thịt anh vừa mới đụng vào cô đã thấm ướt mồ hôi. . . . . . rât hấp dẫn đó. . . . . . Ặc. . . . . . Không được! Cô đang suy nghĩ g
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
1957/2793
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
1957/2793
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt