watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Mướn Phòng Rồi Lên Giường-full

Lượt xem :
t không biết anh trở về từ nước Mĩ, hay là trở về từ Sao Hoả. Cho dù anh có lột sạch quần áo đứng trước mặt tôi, tôi cũng có thể xuyên qua da anh xem trong đầu cậu nghĩ cái gì sao? Rất căng rồi !"

Được rồi, một tên con trai thật sự tới từ Sao Hoả. Anh đứng dậy, bình tĩnh nói một câu: "Thật sự muốn tôi cởi sao?" Bộ dáng kia đầy bất đắc dĩ, giống như là Tiểu Huệ cầm đại đao buộc anh "Hy sinh".

Tiểu Huệ dụi dụi con mắt, vung tay lên: "Mời anh tự tiện, chỉ là anh nên nhớ, cửa ra vào của chúng ta có một người đàn ông mơ ước sắc đẹp của anh, tôi không ngại đem anh cởi hết đưa đến trong lòng cậu ấy."

Khóe miệng Thiên ca co quắp, mà sau đó truyền đến một tiếng “phịch”, hình như có người đẩy cửa.


Chương 3: Dây dưa, cơn ác mộng...
Xã hội hiện đại, tài nguyên thiếu hụt nghiêm trọng, nếu như dưới tình huống này, có người nào đó không dùng tài nguyên —— vậy đơn giản chính là lừa bịp trong lừa bịp. Mặc dù không học kinh tế, nhưng Tiểu Huệ vẫn có thể xem toàn cục xã hội, vì vậy cô liền định đem phòng vốn cho bọn Đồng Tiếu Tiếu thuê đem đi cho thuê.

Quả Táo Quân ngồi ở chỗ cách Tiểu Huệ một đoạn lớn, chê cười nhìn cô đang bận viết quảng cáo cho thuê phòng: "Tôi nói nè Tiểu Huệ, cậu không sợ lại tìm tới một cặp cực phẩm giống như Đồng Tiếu Tiếu và Tôn Ứng Hạo sao? Lại nói, nhà này hai chúng ta ở không phải càng rộng rãi hơn sao?"

Tiểu Huệ cười rực rỡ: "Nếu cậu nguyện ý gánh vác gấp hai lần tiền thuê phòng, vậy tôi sẽ không tìm."

Trong nháy mắt, Quả Táo Quân không nói, ở khu vực vàng thuê một phòng ốc quả thực là giá trên trời, may mà Tiểu Huệ nhân từ, tiền thuê phòng của cô rẻ hơn không ít so với bên ngoài. Chỉ là nói tới chỗ này, Quả Táo Quân có lời: "Đúng rồi, Tiểu Huệ, tôi vẫn không hiểu, cậu tuổi còn trẻ như vậy tại sao có thể có một tòa phòng ốc?"

Tiểu Huệ ngừng bút một chút: "Ba tôi cho, nguồn gốc chi tiêu của tôi đó."

Quả Táo Quân hiển nhiên cũng cảm thấy không khí không đúng lắm, vì vậy cậu thông minh không nói. Đồng thời giúp một tay bằng cách liên lạc với bạn bè mình biết, hỏi bọn họ có muốn thuê phòng hay không.

Kết quả bận việc một lát, vẫn lại là Tiểu Huệ bạn bè của bạn bè của bạn bè. . . . . . Dù sao, thông qua một mối quan hệ cực kỳ quanh co, liên lạc với một Hải Quy Nữ, nghe nói cô ấy không thèm để ý giá tiền phòng ốc, chỉ hi vọng có thể ở một khu vực tốt một chút.

Dĩ nhiên Tiểu Huệ tiếp nhận người này trước, còn xuyên qua N người bạn hỏi nhân phẩm của người kia như thế nào, sau khi lấy được đáp án xác nhận lúc này mới hơi yên tâm một chút, nhưng mà cuối cùng có thể hòa hợp hay không, còn phải chờ lúc gặp mặt mới biết.

Quả Táo Quân vừa nghe là Hải Quy Nữ, mặt nhất thời thúi: "Hải Quy Nữ quá phóng túng không? Ngộ nhỡ cô ấy xem trọng tôi...tôi thật đúng là không chịu nổi."

Tiểu Huệ cười càng vui vẻ hơn: "Người ta theo đuổi cậu? Thôi đi, cô ấy vừa về nước liền đưa công ty ra thị trường. Muốn quyết đoán có quyết đoán, muốn gương mặt chắc cũng là không kém, tại sao người ta phải theo đuổi cậu nhỉ."

Quả Táo Quân nhún vai: "Chuyện tình cảm, ai biết trước. Có người quen biết mấy chục năm đều không nhất định là có cảm giác, có người vừa thấy mặt đã coi trọng. . . . . ."

Tiểu Huệ liếc cậu ấy một cái, cười cậu ấy rất căng rồi. Chỉ là nói thật, nửa câu đầu giống như rất phù hợp với cô và Kỷ Thiên Hàng —— hai người cũng không phải đều đã lên giường cũng ngủ cùng nhau nữa rồi, nhưng vẫn là lau không ra tia lửa yêu đương.

Mặc dù đi làm cũng bị phê bình qua, chỉ là Quả Táo Quân vẫn dũng cảm, từ trước đến nay chưa từng bỏ qua, bởi vì cậu ấy muốn cùng đạo diễn lập được Quân Lệnh Trạng.

Ngày này chậm hơn chút, thời điểm Hải Quy Nữ đã tới, thế nhưng Tiểu Huệ có chút giật mình, bởi vì thời gian hẹn là buổi sáng ngày mai.

Dáng dấp Hải quy Nữ quả nhiên khá tốt, trắng trẻo nõn nà, tết tóc đuôi ngựa, mặc chính là quần áo thể thao, nhìn qua như cô nương nhà bên cạnh. Người thật sự có khí thế, tựa như Tiểu Huệ vừa nhìn thấy Hải Quy Nữ, đã cảm thấy người này khẳng định hợp với bản thân.

Hải Quy Nữ gọi Kim Lệ Toa, cô ấy nở nụ cười: "Thực xin lỗi, vốn là ngày mai gặp, nhưng mà tôi tạm thời nhận được thông báo, công ty phái tôi đi công tác. Vài ngày kế tiếp có thể đều không ở G thị, cho nên tôi muốn tới xem một chút, nếu như hai bên đều thấy thích hợp, hôm nay tôi liền chuyển vào."

Ừm, giọng nói thân thiết, không có cả vú lấp miệng em. Tiểu Huệ lại hỏi cô một vài vấn đề cơ bản, đương nhiên những chuyện này trước đó đã biết rồi. Sở dĩ hỏi lại, chỉ là muốn tán gẫu với Kim Lệ Toa nhiều hơn, thông qua quan sát ánh mắt, vẻ mặt biến hóa của cô ấy để phán đoán tính cách của cô ấy.

Dầu gì là một giáo sư, Tiểu Huệ vẫn có một chút năng lực phân biệt, dĩ nhiên trừ cái loại người trước mặt một bộ sau lưng một bộ như Đồng Tiếu Tiếu.

Thời điểm Quả Táo trở về, rốt cuộc cũng thở một hơi thật dài, nhớ tới ánh mắt hung thần ác sát của đạo diễn, cậu ấy thật lòng cảm giác mình sẽ nhất định phải giảm thọ nhiều hơn mười năm. Cậu ấy chỉnh lại gọng kính trên sống mũi, mỉm cười: cũng may tôi đã có chiêu ứng phó rồi.

Cậu ấy vừa mới về đến nhà liền nhìn thấy hai cô gái khuân đồ, một bóng lưng nhìn thật giống chủ cho thuê nhà - Tiểu Huệ , một người khác là. . . . . .

Quả Táo Quân chạy lên, nịnh hót đối với Tiểu Huệ, nói: "Tôi tới giúp cô nhé." Lúc nói lời này, ánh mắt gian xảo nhìn cô gái bên cạnh chủ cho thuê nhà một cái. Chính là một cái này, cậu ấy trợn tròn mắt.

“Phịch” một tiếng, không biết từ lúc nào cái va li trong tay cậu ấy hung hăng nện xuống lưng bàn chân của mình. Sau khi cái va li hạ xuống vài giây, Quả Táo mới phản ứng được, sau đó khàn cả giọng mà kinh ngạc kêu lên: "A ——"

Kim Lệ Toa có chút khinh bỉ nhìn cậu ấy một cái, mặt lạnh nói: "Nhiều năm như vậy không thấy, anh vẫn hấp tấp như vậy."

Người ngoài cuộc là Tiểu Huệ hoàn toàn kinh hãi: thế giới này nhỏ như thế à, thuê phòng ốc cũng có thể thuê quen biết đến già. Rất dễ nhận thấy Kim Lệ Toa biết Quả Táo, hơn nữa quan hệ còn không ít, cho nên hai người xa cách đã nhiều năm, còn có thể nhớ rõ tính tình đặc biệt của đối phương.

Kim Lệ Toa bình tĩnh ôm lấy cái va li mà Quả Táo làm rơi, nói với Tiểu Huệ: "Chúng ta lên đi."

Quả Táo càng trợn tròn mắt hơn, tay của cậu ấy vẫn còn duy trì động tác ôm cái va li, mà ánh mắt cố định ở vẻ mặt vừa mới nhìn thấy Kim Lệ Toa. Lúc này, cậu ấy thật lòng muốn đào cái động vùi mình rồi, còn tốt hơn đợi khi đi vào đối mặt với cô gái kia.

Kim Lệ Toa, đó là cô gái cậu ấy theo đuổi đã nhiều năm, cũng là cô gái mà thời điểm cậu ấy sắp đuổi kịp lại tạm thời bỏ quên sau đó cô ấy tức giận nên đã chạy ra nước ngoài. Quả Táo Quân ngửa mặt lên trời, thở dài: thế giới, tại sao mày lại nhỏ như vậy! Chẳng lẽ lần này tôi lại muốn vừa mới lâm trận đã bỏ chạy sao? Người đàn ông tận đây, cũng quá đáng thương đi!

Tiểu Huệ giữ lại cho Quả Táo một cánh cửa, sau khi đi vào, cô rất tích cực trợ giúp Kim Lệ Toa cùng nhau thu xếp đồ đạc, sau đó thuận miệng hỏi: "Cô biết Quả Táo à?"

Kim Lệ Toa nghi hoặc: "Quả Táo? Cô nói Tạ Hoa Thành?"

Thì ra là Quả Táo Quân vốn tên là Tạ Hoa Thành, đây cũng là lần đầu tiên Tiểu Huệ nghe được. Vẫn luôn là Quả Táo, gọi là Quả Táo.

Kim Lệ Toa giống như là nghĩ tới điều gì: "Quả Táo. . . . . . Anh ấy căn bản còn nhớ rõ à, thật
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
1382/2218
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT