watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết - Một Ngày Làm Thầy, Cả Đời Làm Chồng

Lượt xem :
thì điện thoại cũng quên mang.

*******

Trở lại nhà Tô Mặc,

Lâm Thư xoa xoa cái mặt bị đông cướng của mình, nhào tới cái lưng dày ấm của Bánh Bao, ai oán: "Đúng là, không phải ai cũng có thể giả bộ thanh cao được, mệt chết đi được...."

"Vậy sao em còn đi họp lớp làm gì?" Tô Mặc lạnh lùng ném ra một câu.

Ai ôi, tức giận sao?

Lâm Thư cười híp mắt nhào vào đôi má Tô Mặc, bị Tô Mặc nhanh chóng tránh khỏi, ánh mắt rầm rầm quét qua, Lâm Thư đột nhiên nghĩ đến "Vừa tức vừa giận", liền rùng mình một cái.

"Không phải là em có ý nghĩ dẫu lìa ngỏ ý vấn vương tơ lòng đâu" Lâm Thư yếu ớt giải thích.

Tô Mặc đánh giá cô trên dưới vài giây: "Chỉ với năng lực chiến đấu này của em, còn không bị lăn qua lộn lại sao?"

"Không phải là anh đã đến rồi đó sao?" Lâm Thư cười cười lấy lòng cọ xát vào Tô Mặc

"Hừ" Tô Mặc lười đôi co với cô, giọng nói bắt đầu chua chua: "Không phải là vì Trác Dịch sao?"

"Cũng có một chút liên quan đến cậu ta...." Lâm Thư gật đầu, rất dũng cảm nói, không hề để ý tới ánh mắt u ám của Tô Mặc.

"Lần trước khi thấy cậu ta, thì loáng thoáng cảm thấy có chút lạnh nhạt, muốn kiểm chứng lại một lần, có phải em đã sắp quên cậu ấy rồi hay không"

Nghe "lời nói thật" của Lâm Thư xong, vẻ mặt tái nhợt của Tô Mặc dần dần trở lại bình thường, giọng nói cũng trở nên dịu dàng hơn: "Có anh ở đây, tất nhiên em sẽ quên được cậu ta"

Thật đúng là da mặt dày, em đại diện toàn bộ nhân loại khinh bỉ anh. trên đầu Lâm Thư đầu đầy vạch đen.
Đối với Lâm Thư mà nói, Trang Hiểu Hàm này cũng thật choáng nha, mặc dù khiến cho trong lòng cô có một chút khó chịu, nhưng cũng không còn ảnh hưởng lớn như nữa; về phần Trác Dịch, bây giờ nghĩ lại, cảm giác cố chấp khi đó đã sớm không còn nữa rồi. Nói trắng ra là, chuyện cũ như khói, gió thổi liền bay.

Thật ra thì, nguyên nhân chủ yếu là vì tên Tô Mặc cầm thú kia ngày nào cũng đều dính lấy bên cạnh.

Tô Mặc lấy nguyên tắc "Phải làm cho mọi dấu vết của Trác Dịch đều biến mất hoàn toàn trong cuộc sống của Lâm Thư", động một tí liền kéo Lâm Thư mặc sức tưởng tượng về tương lai tốt đẹp, tốt nghiệp kết hôn, ba năm sinh con, năm năm hai đứa, Lâm Thư nghe thấy như vậy trong lòng run rẩy từng hồi.

Nói đùa gì chứ, cô chỉ mới hai mươi hai tuổi thôi, nhưng Tô Mặc đã sắp xếp xong xuôi cho cô cuộc sống của một "Thiếu phụ luống tuổi có chồng", nghĩ như thế nào cũng đều cảm thấy vô cùng hoảng sợ.

Nhưng mà, dáng vẻ Tô Mặc hoàn toàn không giống như là nói đùa, ngược lại anh lại có vẻ như đang dốc sức suy tính cho tương lai.

Vì vậy, cho dù Lâm Thư thực sự có can đảm nhớ Trác Dịch đi nữa, thì giờ phút này các tế bào não của cô cũng không còn rảnh rỗi để nhớ nhung nữa rồi.

Tô Mặc dốc sức như vậy kết quả là..... một ngày nào đó, Tô Mặc đang vui mừng, đưa tay vuốt ve cái má trắng mị như bột mì kia, cảm giác khá tốt, đang chuẩn bị một hơi ăn xuống bụng, kết quả, mở ngăn kéo ra, vừa thấy.....

Cái đồ vật quan trọng kia, dùng hết rồi.

Đối với việc này Tô Mặc giải thích là, hai người trẻ tuổi nhiệt huyết, khó tránh khỏi quá sung sức, tự nhiên, việc kia cũng làm nhiều hơn một chút.

Còn câu trả lời của Lâm Thư đối với việc này lại là, tên cầm thú kia! Sắc lang! Nói xong, chống cái eo đai nhức, nước mắt đầy mặt.

Đồ kia dùng hết rồi, phải đi mua.

Trước đó mấy ngày, loại chuyện này thực sự là mất hết cả mặt mũi, luôn luôn là Tô Mặc đi làm. Nhưng lúc này Tô Mặc lại sống chết không chịu đi một mình, mà cường bạo kéo Lâm Thư ra cửa, hoa mỹ nói: Một hồi sinh, nhị hồi thục (ý là lần đầu chưa quen, lần hai sẽ quen)

Vốn dĩ Tô Mặc tính sau khi xuống siêu thị Gia Nhạc Phúc ở dưới lầu mua xong trở về tiếp tục hoàn thành chuyện vừa bị cắt ngang, nhưng mà, dưới yêu cầu mãnh của Lâm Thư, Tô Mặc không thể không đi tới một siêu thị khác cách xa chỗ hai người.

Nếu không phải Tô Mặc cương quyết kéo đi, Lâm Thư chỉ hận không thể cách xa anh 3, 4 mét, bỏ tay cô ra cầm lấy Durex lên (một hãng sản xuất bao cao su nổi tiếng), lựa chọn kiểu dáng, lại còn mỉm cười bỉ ổi hỏi cô: "Thích vị ô mai hay là vị chocolate?"

Nhưng cái người quỷ súc Tô Mặc kia, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn nà đang xấu hổ của Lâm Thư, trong lòng vô cùng vui vẻ, càng không thể nào dễ dàng buông tay, thậm chí còn cúi đầu, buồn cười: "Em nhất định phải chọn, nếu không em sẽ phải trả tiền"

Nói đùa sao! Ngày thường ngay cả lúc mua cánh nhỏ (BVS đó mọi người) cô cũng phải giấu giấu giếm giếm, chứ đừng nói đến việc chọn lựa bao cao su.

Xiết chặt nắm tay, Lâm Thư nhắm mắt, tiện tay cầm bừa một hộp siêu mỏng đưa cho Tô Mặc: "Đi nhanh đi"

Không ngờ, Tô Mặc cười càng vui vẻ hơn: "Tiểu Thư, lâu như vậy rồi mà em vẫn không biết cỡ của anh, anh thực sự rất đau lòng, xem ra, anh vẫn phải cố gắng thêm mới được"

Lâm Thư càng ngượng ngùng hơn, Tô Mặc, cho dù anh có muốn trêu đùa, thì cũng nên tùy từng trường hợp tùy từng lúc chứ?

Ánh mắt lấp lánh của một nhân viên tiếp thị Durex đang nhìn về phía này rồi!

Lâm Thư che mặt, đơn giản cầm lấy cái hộp cỡ lớn nhất đưa cho Tô Mặc, khốn kiếp

Tô Mặc cười cười xoa đầu Lâm Thư: "Anh biết trong lòng em suy nghĩ cái gì, nhưng mà, không phải người một nhà, không vào cùng một cửa"

Vì sao cô luôn luôn gặp cảnh ngộ bất hạnh như vậy chứ?

Khó khăn lắm mới cầm được một hộp Durex khiến cho Tô Mặc hài lòng, Lâm Thư lệ rơi đầy mặt xoay người đang chuẩn bị chạy trốn, không ngờ, ngẩng đầu lên......

Gặp được người quen!

Chính là Thẩm Thần Triệt đang ngậm túi sữa chua, sững sờ nhìn Lâm Thư và Tô Mặc, dường như có chút phản ứng không kịp

Thật sự trong lòng Lâm Thư có cảm giác muốn đâm đầu vào tường! Cái gì gọi là thông minh bị thông minh hại, xem như lần này cô đã thấu hiểu sâu sắc. Sớm biết như thế nào, tội gì phải đi đường xa chạy tới cái siêu thị này.

"Ưm....." Thẩm Thần Triệt trêu ghẹo mãi thành thói quen, đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn về phía Tô Mặc, giống như bừng tỉnh đại ngộ: "Tôi nhớ rồi, Tiểu Thư, thì ra bạn trai cậu là....."

Lâm Thư nhào lên, che miệng Thẩm Thần Triệt lại

Đi theo lăn lộn cùng Thẩm Thần Triệt một thời gian, làm sao Lâm Thư có thể không hiểu cái bản tính hiểm độc bẩm sinh của cậu ta? Không chừng đã nói ra một câu nghẹn chết người! Hơn nữa, trước mặt quần chúng nhân dân, cô cũng không muốn gây ra sự tình bất ngờ gì

Tô Mặc nhìn một chút, trong lúc đó khoảng cách giữa hai người phái đã ít hơn hai thước (1 thước = 0,33m), càng thêm tiếp xúc da thịt. Không nói hai lời, liền kéo Lâm Thư lại bên cạnh

Lâm Thư oán hận liếc nhìn Tô Mặc, cõi lòng lại đầy mong chờ nhìn Thẩm Thần Triệt, trong ánh mắt tràn đầy: "Tiểu Thẩm à, giữa chúng ta cũng có giao tình, cậu trăm nghìn lần đừng nói ra bên ngoài"

Thẩm Thần Triệt ngơ ngác hút mất hơi sữa chua, lắc lắc, phát hiện đã hết rồi, nhìn về phía Lâm Thư

"Được, tôi biết rồi" Lâm Thư nhìn trời.

Chạy đến chỗ khu thực phẩm cầm nguyên một hộp sữa chua thả vào trong giỏ mua đồ. Lúc này Thẩm Thần Triệt mới hài lòng gật đầu một cái

Đợi đến lúc Tô Mặc và Lâm Thư tính tiền xong. Thẩm Thần Triệt ôm sữa chua đến, ghé sát bên tai Lâm Thư nhẹ nhàng nói một câu: "Hôm nay, cái gì tôi cũng không có nhìn thấy" sau đó thở hổn hển chạy....

Lâm Thư nhìn bóng lưng Thẩm Thần Triệt, thở dài một cái, Tiểu Thẩm
<<1 ... 6061626364 ... 73>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
821/4955
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT