watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Một đêm vợ chồng

Lượt xem :
nh đừng nghĩ đến, đều không thể làm cô dâu mới vô ưu vô lự nữa.

Cô nghĩ rồi lại nghĩ, biết mình không thể lại tiếp tục như vậy, ôm tâm tình mơ hồ, không hiểu nổi gả cho hắn, vừa hoài nghi động cơ hắn cưới mình, hôn nhân ngày sau phải duy trì thế nào, cô không tự tin.

Vì thế sau một đêm trằn trọc không yên, cô gọi điện thoại cho Hứa Thu Hoa, nhờ đối phương giúp cô liên lạc vị luật sư kia, muốn tự mình đi tới chỗ luật sư chứng thực tính chân thật của tờ di chúc kia.

Phương pháp này tuy rằng không được quang minh chính đại nhưng cô tự thuyết phục bản thân lý do làm vậy là vì giúp Mạc Kiệt rửa sạch hiềm nghi, vì cô ôm ấp một tia hy vọng nên mới đưa ra hạ sách này.

Nếu chứng minh là cô nghĩ sai rồi, sau đó cô sẽ về nhận lỗi với Mạc Kiệt, xin hắn tha thứ cho sự đa nghi của cô.

Nếu là thật… tuy rằng khả năng không cao nhưng cô cũng sẽ nghĩ rõ ràng tiếp theo phải đối mặt hắn như thế nào, xác định hai người quan hệ như thế nào, ít nhất không cần lại giống như bây giờ – “từng bước đi hoảng hồn”, cả ngày tâm khó an ổn.

Hai ngày sau, cô đến tiệm cà phê đối diện văn phòng luật chờ điện thoại của Hứa Thu Hoa.

Bởi vì Hứa Thu Hoa đề nghị cô đừng đả thảo kinh xà, cho nên cô cũng không hẹn trước, mà là đợi đến thời gian luật sư Vương dùng cơm, trực tiếp đi vào tìm ông.

Đầu tiên Đường Hải Nhân làm rõ thân phận của chính mình, luật sư Vương liền lộ ra biểu cảm kinh ngạc. Phản ứng của ông làm cho cô sinh ra dự cảm không tốt nhưng cô vẫn dựa vào phương pháp Hứa Thu Hoa chỉ cô, lấy tư cách người thừa kế hợp pháp, yêu cầu xác nhận nội dung di chúc của ông Mạc.

Dưới sự kiên trì và ánh mắt nhìn chăm chú bức bách của cô, luật sư Vương ngay cả cơ hội gọi điện thoại thông báo cho Mạc Kiệt cũng không có, chỉ phải theo sự thật mà nói cho cô, âm thầm kỳ vọng người đàn ông đáng sợ kia đừng đem chuyện này trách tội trên đầu ông, ông cũng là theo pháp luật mà làm việc mà thôi.

“Cô Đường, cô Đường?” Tuyên đọc xong di chúc, ông phát hiện cô gái đối diện này tâm tình dường như không tốt bao nhiêu so với ông, sắc mặt hơi lộ vẻ tái nhợt, một chút cũng không giống như phản ứng khi có được di sản lớn, cũng không khí thế như lúc đầu truy vấn ông nội dung di chúc.

Đường Hải Nhân dường như kéo suy nghĩ về từ chỗ rất xa, chậm rãi ngước mắt, một lần nữa đem tiêu điểm phóng tới trên mặt luật sư Vương.

Nói thực ra, cô hiện tại rất bội phục chính mình, sau khi chính tai mình xác nhận di chúc của ông nội, biết được nguyên nhân Mạc Kiệt sở dĩ điều tra cô, cưới cô, vậy mà lại không có ngay tại chỗ khóc lớn, cuồng loạn nổi điên, so với ban đầu cô tưởng tượng, chính mình còn kiên cường hơn rất nhiều, thật lợi hại!

Đại khái chắc là vì đã chuẩn bị tâm lý cho tình huống tệ nhất. Qua vài ngày, từ hoài nghi đến giả thiết, trinh thám đến chứng thực, lòng của cô đã dày vò rất lâu, luyện tập không ít tâm tình có thể phát sinh, cho nên cảm giác không chấn động như vậy.

Mà cũng có lẽ, cô chính là không muốn để cho mình càng mất mặt, càng đáng thương hơn, cho nên mới không rơi lệ, để cho mình thoạt nhìn giống kẻ bị hại thê thảm.

Cô không muốn làm kẻ bị hại, cũng sẽ không để cho mình biến thành như vậy…

Hít một hơi, Đường Hải Nhân nhợt nhạt cười nói: “Luật sư Vương, chuyện hôm nay tôi tìm ông, xin ông trước mắt đừng cho Mạc Kiệt biết.”

“Được, tôi sẽ giữ bí mật.” Ông biết, hơn nữa vô cùng thuần thục. Vừa nghĩ đến người đàn ông tươi cười làm cho người ta lưng lạnh cả người kia, ông cũng cảm thấy giữ bí mật có vẻ thỏa đáng hơn, bằng không khó bảo toàn đối phương sẽ vì phần di sản này mà làm ra cái chuyện gì bất lợi cho cô.

Nhưng mà nguyên nhân sở dĩ cô thỉnh cầu tạm thời giữ bí mật, đều không phải như luật sư Vương nghĩ.

“Ngày kia, tôi sẽ cùng Mạc Kiệt kết hôn.”

“Kết hôn! Cô cùng anh ta?” Lại có loại duyên phận này! Nhưng vậy mà cô đến bây giờ còn không biết nội dung di chúc, điều này rất không hợp lý.

“Ừ, cho nên trừ bỏ chuyện vừa rồi tôi nhờ ông, còn có một chuyện muốn nhờ ông hỗ trợ…” Cô nói ra quyết định bản thân sớm nghĩ ra, đồng thời lại bội phục sự bình tĩnh của chính mình.

Cô không khóc, không có phát run, tốt lắm… Làm tốt lắm.

“Cô xác định là muốn làm như vậy?” Thân là luật sư, ông cảm thấy cô gái này thực không hiểu bảo đảm quyền lợi của bản thân.

“Đúng, làm phiền ông.”

“Thật ra cô không cần… ”

“Tôi đã quyết định.” Cô cười đến xán lạn mà kiên định, bởi vì màn sương mù bao phủ trong lòng kia đều đã tan biến, cho nên cô hết sức rõ ràng chính mình nên đi nơi nào, nên làm như thế nào.

“Vậy được rồi, tôi sẽ mau chóng giúp cô xử lý tốt.”

“Cám ơn.”

Đường Hải Nhân mỉm cười đi ra văn phòng luật, gửi tin nhắn ngắn nói lời cảm ơn đến Hứa Thu Hoa, hơn nữa mời Hứa Thu Hoa nhất định phải cùng ông xã cùng nhau tới tham gia hôn lễ của cô vào ngày kia. Đó là cô dụng tâm mà chuẩn bị, một buổi thịnh yến của nhân sinh mà lòng tràn đầy chờ mong.

Cất di động, cô bước chậm đến trạm xe bus, bắt gặp một đôi tình lữ dắt tay nhau đi tới, nói nói cười cười.

Cô cười nhìn, không tự giác hâm mộ sự hạnh phúc của cô gái kia…

Bầu trời đột nhiên đổ mưa, giọt mưa rơi trên mặt cô.

Cô ngửa đầu nhìn, lại bị ánh mặt trời sáng chói làm đau mắt. Sờ sờ đôi má, thì ra đó là nước mắt của cô, không phải mưa.

Cô khóc… chung quy vẫn vô dụng mà khóc…

Ngực một trận ý đau đột kích, cô mới phát hiện ra bản thân không phải kiên cường, mà chính là cậy mạnh. Tâm không phải không đau, mà là rất đau, đau đến nổi tạm thời tê liệt, mất cảm giác, nên chắc là tuyến lệ mới trễ một bước mới thu được tin tức.

“Hu…” Cô cắn môi, muốn ngăn chặn nước mắt chảy ra nhưng nước mắt một chút cũng không nghe lời cứ liều mạng chảy xuống.

Hóa ra tập luyện nhiều nữa cũng không chống lại được đau lòng chân thật, hy vọng nhiều nữa cũng thay đổi không được sự thật tàn nhẫn…

Hắn không yêu cô, không yêu cô…

Nhưng cô yêu hắn, rất yêu rất yêu…

Chủ nhật, hôn lễ đúng hạn cử hành.

Bởi vì vốn dự định muốn từ Đài Trung xuất giá, trước đó hai ngày cô trở lại quê, Mạc Kiệt vẫn chưa phát hiện điều bất thường.

Bởi vì vốn đa cảm, nhớ tình cảm cũ, cô ở quê khóc thảm, mọi người cũng chỉ nghĩ rằng cô đang trong tâm trạng sắp gả, còn giễu cợt cô cũng không phải là phải gả đến một chỗ khác của địa cầu.

Hôn lễ như mong muốn, lãng mạn lại ấm áp, trên nền nhạc dạo và màu trắng thuần khiết tượng trưng hạnh phúc cùng hoa hồng nhạt đại diện cho tình yêu điểm xuyết, cô dâu nắm tay ba, bước qua thảm đỏ rắc cánh hoa, đi đến bên người chú rể…

Lúc hắn đeo nhẫn cưới cho cô, cô hốc mắt ửng hồng.

Lúc hắn hôn môi cô, nhận lời yêu cô cả đời, không bao giờ rời bỏ, cô lã chã rơi lệ.

Mọi người một mảnh vỗ tay, không có người nào biết trong lệ của cô trừ bỏ vui sướng còn có cái khác…

Mặt cô đang cười, lòng đang khóc, giờ này khắc này đứng ở trong hôn lễ của chính mình, tựa như tinh thần phân liệt vừa vui vẻ lại khổ sở.

Thực sự rất kỳ lạ, biết rõ hắn không phải thật tình yêu mình, cô lại vẫn vì chuyện có thể gả cho hắn mà cảm thấy vui vẻ, bởi vì đối với cô mà nói, đây là lụa trắng một người con gái đã tỉ mỉ chọn lựa khoác lên, cô cùng ng
<<1 ... 2223242526 ... 30>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
2232/3068
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT