Tiểu thuyết Mấy Đêm Cũng Là Đêm Đầu-full
Lượt xem : |
thú vị.
"Tôi nói được làm được."
Nghe vậy Hà Vu Yến thật không dám lên tiếng nữa,di động này là tiền cô đi làm dành dụm vài tháng mới mua được, sợ Uông Hạo thực ném đi di động bảo bối của cô,Hà Vu Yến đành phải ngoan ngoãn ngồi ở ghế sau.
Cuối cùng xe cũng dừng lại,Hà Vu Yến không hiểu nhìn ra ngoài xe, rồi sau đó nghe thấy âm thanh Uông Hạo từ ngoài xe truyền đến,"Xuống xe."
Có thế này mới phát hiện trong xe chỉ còn một mình cô, Uông Hạo cùng Biên Nhân không biết lúc nào đã sớm xuống xe, còn chưa hiểu tình trạng gì cô chỉ thấy cửa xe bị Uông Hạo mở ra, anh liền đứng ở trước mặt cô, vẻ mặt so với lúc nảy không khá hơn chút nào.
"Đây là chổ nào vậy?"Hà Vu Yến đi ra khỏi xe, ngẩn đầu nhìn xung quanh ngôi biệt thự trước mắt, cô không biết vì sao anh lại dẫn cô tới đây.
Uông Hạo không trả lời câu hỏi của cô, chính là dùng ánh mắt ý bảo cô câm miệng, mà Biên Nhân đã sớm xuống xe cầm bia vào trong nhà rồi.
"Tôi không muốn đi vào, Anh Uông, anh trả điện thoại cho tôi được không? Tôi chờ một chút, tôi thật sự còn có việc."Hà Vu Yến một mặt khẩn cầu nhìn anh, rồi sau đó lại cúi đầu nhìn túi áo khoác tây trang anh, di động của cô để ở nơi đó, cô hi vọng Uông Hạo tốt bụng trả cho cô.
Cô giọng khẩn cầu không có đánh động Uông Hạo, lại nghĩ đến từ lúc kéo cô đi cô luôn giữ một khoảng cách với anh, thái độ lạnh nhạt xa lạ, anh càng ngày càng tức giận, cũng không có tâm tư đi truy cứu vì sao mình lại tức giận, không cho cô cơ hội lên tiếng nữa, không nói hai lời có chút thô lỗ lôi kéo tay cô đi vào trong nhà.
Đêm nay, Kỷ Nhất Thế không nghĩ tới Uông Hạo sẽ đột nhiên mang phụ nữ đến Lai gia lý ăn cơm, trong tay hắn ôm con trai mới được một tuổi, dùng ánh mắt hỏi Biên Nhân, Biên Nhân chỉ hướng anh lắc đầu nhún vai, ý nói hắn cũng không rõ tình huống hiện tại.
Nhìn nhìn Uông Hạo vừa vào nhà không nói một câu nào, ngồi ở trên sofa phòng khách, ánh mắt lại nhìn chằm chằm hai người phụ nữ đang bận rộn trong phòng bếp.
Một người là vợ của hắn, Kỷ Nhất Thế không cho rằng Uông Hạo dám có can đảm nhìn vợ hắn, cho nên người Uông Hạo nhìn là người anh mang đến Hà Vu Yến.
Cùng người phụ nữ Uông Hạo kết giao bình thường khác nhau,Hà Vu Yến quá mức thanh thuần cũng quá mức trẻ tuổi, vừa thấy chính là người nhìn đời chưa sâu, đẹp mắt là đẹp mắt, chính là rất ôn hòa nhu thuận, không phải là loại hình Uông Hạo luôn luôn thích.
Bất quá nhìn Uông Hạo lúc này phiền chán, lăn lộn tình trường nhiều năm, anh cũng không đối phụ nữ động tâm, lúc này đây tựa hồ rất khó mà lui rồi.
Tuy rằng không xác định Hà Vu Yến có thể khiến Uông Hạo yêu cô không, bất quá khó được có người phụ nữ có thể làm anh phiền muộn trong lòng, cái này đủ để thuyết minh,Hà Vu Yến tồn tại đối với Uông Hạo mà nói cũng không bình thường.
Lại đem tầm mắt hướng phòng bếp, chỉ thấy Hà Vu Yến cẩn thận giúp vợ hắn bưng bát đũa, bưng thức ăn, vợ hắn còn cùng cô nói nói cười cười,yêu vợ nhiều như Kỷ Nhất Thế đối với cô gái Hà Vu Yến này tự nhiên cũng có hảo cảm, ít nhất so sánh cùng đại tiểu thư Dĩ Triền trong nhóm luôn bên người Uông Hạo,Hà Vu Yến bình dị gần gũi nhìn có bao nhiêu thuận mắt.
Thanh âm Trác Viện trong phòng bếp truyền đến, nói có thể ăn cơm rồi, Kỷ Nhất Thế ôm con trai đang ngủ đứng dậy, để con trai vào giường ngủ con nít, sau đó hắn hướng bàn ăn đi tới.
Nhìn đồ ăn đều bày trên bàn,Hà Vu Yến bị an bày ngồi ở bên cạnh Uông Hạo," Vu Yến, em ăn nhiều một chút nha, đừng có ngại, chị không biết em đau răng, bằng không chị sẽ chuẩn bị một chút đồ ăn dễ nuốt hơn." Trác Viện thân thiết tiếp đón, cô thật thích Hà Vu Yến, tuy rằng nói không nhiều lắm, nhưng thoạt nhìn cô gái này thật thiện lương xinh đẹp.
Từ sau khi kết hôn, Kỷ Nhất Thế liền bá đạo không cho cô đi làm, mà vốn không có gì bạn bè gì cô cùng Hà Vu Yến gặp lần đầu đã quen, sớm coi cô như bạn.
Nghĩ đến vừa gặp Hà Vu Yến bị Uông Hạo kéo vào trong nhà,mặt trái cô chẳng những dán miếng vải còn sưng, Trác Viện cho rằng đã xảy ra chuyện gì, hỏi kỹ sau mới biết được thì ra là đau răng.
"Dạ."Hà Vu Yến nhẹ giọng đáp,chiếc đũa trong tay lại không thế nào động, ngồi bên cạnh Uông Hạo khiến cô thật khẩn trương cũng rất không tự tại, tự nhiên mà vậy không tham ăn nhiều lắm, càng không cần phải nói trong lòng cô còn thấp thỏm muốn chạy nhanh về nhà tìm khuyên tai,càng ăn không vô một bàn thức ăn ngon trước mắt rồi.
"Em biết không? Cùng Uông Hạo quen biết, đây là lần đầu tiên chị thấy A Hạo mang bạn gái đến Lai gia lí đó."
Khi môi mỏng gặp phải cánh môi mềm mại của Hà Vu Yến, Uông Hạo bị mê hoặc, trên người cô có mùi thơm ngát nhàn nhạt, không như người phụ nữ bình thường mang trên người mùi nước hoa,làm anh kìm lòng không đậu hôn đến càng sâu.
Đáng tiếc người bị hôn cũng không chịu ngoan ngoãn để anh hôn, đầu cô xoay phải xoay trái, muốn xoay mặt đi không để anh hôn,Uông Hạo hôn vốn ôn nhu vì vậy chuyển sang thô bạo, hung hăng đẩy răng Hà Vu Yến ra,đầu lưỡi mình thuần thục thăm dò cùng lưỡi của cô dây dưa.
Nụ hôn nhiệt liệt hơn nữa nóng vội làm Hà Vu Yến sợ hãi,không thể ra tiếng cô chỉ có thể nhẹ giọng nức nở, liều mình muốn dời mặt, không để anh lại tiếp tục hôn cô.
Uông Hạo không để ý cô phản kháng, bàn tay to bá đạo ở trên người cô di chuyển, càng quá đáng cách lớp áo mỏng manh sờ lên một bên vú mềm mại của cô, ở trên đầu vú tùy ý vân vê.
Động tác anh liền mạch lưu loát, làm Hà Vu Yến hiểu ôm cô,Uông Hạo cùng cô bất đồng, anh từng có rất nhiều phụ nữ, mà cô lại trừ bỏ cái nụ hôn đầu tiên của anh, cho tới bây giờ cũng chưa từng cùng nam sinh khác thân thiết quá.
Nụ hôn này cùng nụ hôn đầu bốn năm trước kia hoàn toàn khác nhau, khi đó anh chỉ là bởi vì cô đem môi nhẹ nhàng in môi mỏng của anh,in này chỉ lưu lại vài giây, rồi sau đó cô liền thẹn thùng kết thúc nụ hôn, nào có giống anh như bây giờ, như là muốn đem cô ăn vậy, đầu lưỡi quấn quít lấy cô không tha, lại hút lại mút, cô hướng nơi nào lui,đầu lưỡi anh liền hướng nơi đó di chuyển, không để cô có cơ hội né ra.
Thật vất vả anh mới cam tâm dừng lại nụ hôn,môi Hà Vu Yến đỏ mọng chẳng những phát sưng còn hơi cảm giác đau đớn.
Mà Uông Hạo lại ở trong miệng không khỏi thấp giọng mắng, nhìn Hà Vu Yến bị bản thân vây ở trong lòng quần áo không chỉnh tề, hốc mắt phiếm hồng, biểu cảm ủy khuất, anh đem ánh mắt viễn vong dời đi cặp đùi trắng nõn của cô,liên tục hít sâu vài cái, đem cô dời về chỗ kế bên tay lái, sau giúp cô cài xong dây an toàn xong,quá trình anh không dám nhìn cô một cái, chỉ sợ bản thân lại lần nữa không khống chế được.
Mà Hà Vu Yến được tự do lập tức lui hướng bên cửa xe, cẩn thận kéo thẳng quần áo bị anh làm lộn xộn,tay run run đem tóc vén ra sau tai, tựa hồ còn chưa có hồi phục lại sau khi bị hoảng sợ.
"Anh làm sao có thể như vậy. . . . . ." Anh không thích cô không phải sao? Vì sao còn muốn hôn cô?
"Như thế nào?" Thanh âm anh ô ồ hỏi.
"Anh làm sao có thể hôn tôi, Với lại. . . . . . còn. . . . . ." Anh vừa rồi còn sờ cô, thậm chí thô lỗ vuốt ve vú của cô.
"Còn như thế nào?" Bị lời của cô chọc tức, Uông Hạo hơi thở gấp nghiêng người dựa vào hướng cô, ánh mắt nóng bỏng, mắt từ trên cao nhìn xuống trừng cô,khí thế này làm Hà Vu Yến rụt rụt thân mình.
"Anh không thích tôi cũng không muốn tôi thích anh, vậy anh không thể hôn tôi, bởi vì. . . . . . Bởi vì chỉ có bạn trai hoặc là chồng tôi mới có thể hôn tôi,anh về sau. . . .
"Tôi nói được làm được."
Nghe vậy Hà Vu Yến thật không dám lên tiếng nữa,di động này là tiền cô đi làm dành dụm vài tháng mới mua được, sợ Uông Hạo thực ném đi di động bảo bối của cô,Hà Vu Yến đành phải ngoan ngoãn ngồi ở ghế sau.
Cuối cùng xe cũng dừng lại,Hà Vu Yến không hiểu nhìn ra ngoài xe, rồi sau đó nghe thấy âm thanh Uông Hạo từ ngoài xe truyền đến,"Xuống xe."
Có thế này mới phát hiện trong xe chỉ còn một mình cô, Uông Hạo cùng Biên Nhân không biết lúc nào đã sớm xuống xe, còn chưa hiểu tình trạng gì cô chỉ thấy cửa xe bị Uông Hạo mở ra, anh liền đứng ở trước mặt cô, vẻ mặt so với lúc nảy không khá hơn chút nào.
"Đây là chổ nào vậy?"Hà Vu Yến đi ra khỏi xe, ngẩn đầu nhìn xung quanh ngôi biệt thự trước mắt, cô không biết vì sao anh lại dẫn cô tới đây.
Uông Hạo không trả lời câu hỏi của cô, chính là dùng ánh mắt ý bảo cô câm miệng, mà Biên Nhân đã sớm xuống xe cầm bia vào trong nhà rồi.
"Tôi không muốn đi vào, Anh Uông, anh trả điện thoại cho tôi được không? Tôi chờ một chút, tôi thật sự còn có việc."Hà Vu Yến một mặt khẩn cầu nhìn anh, rồi sau đó lại cúi đầu nhìn túi áo khoác tây trang anh, di động của cô để ở nơi đó, cô hi vọng Uông Hạo tốt bụng trả cho cô.
Cô giọng khẩn cầu không có đánh động Uông Hạo, lại nghĩ đến từ lúc kéo cô đi cô luôn giữ một khoảng cách với anh, thái độ lạnh nhạt xa lạ, anh càng ngày càng tức giận, cũng không có tâm tư đi truy cứu vì sao mình lại tức giận, không cho cô cơ hội lên tiếng nữa, không nói hai lời có chút thô lỗ lôi kéo tay cô đi vào trong nhà.
Đêm nay, Kỷ Nhất Thế không nghĩ tới Uông Hạo sẽ đột nhiên mang phụ nữ đến Lai gia lý ăn cơm, trong tay hắn ôm con trai mới được một tuổi, dùng ánh mắt hỏi Biên Nhân, Biên Nhân chỉ hướng anh lắc đầu nhún vai, ý nói hắn cũng không rõ tình huống hiện tại.
Nhìn nhìn Uông Hạo vừa vào nhà không nói một câu nào, ngồi ở trên sofa phòng khách, ánh mắt lại nhìn chằm chằm hai người phụ nữ đang bận rộn trong phòng bếp.
Một người là vợ của hắn, Kỷ Nhất Thế không cho rằng Uông Hạo dám có can đảm nhìn vợ hắn, cho nên người Uông Hạo nhìn là người anh mang đến Hà Vu Yến.
Cùng người phụ nữ Uông Hạo kết giao bình thường khác nhau,Hà Vu Yến quá mức thanh thuần cũng quá mức trẻ tuổi, vừa thấy chính là người nhìn đời chưa sâu, đẹp mắt là đẹp mắt, chính là rất ôn hòa nhu thuận, không phải là loại hình Uông Hạo luôn luôn thích.
Bất quá nhìn Uông Hạo lúc này phiền chán, lăn lộn tình trường nhiều năm, anh cũng không đối phụ nữ động tâm, lúc này đây tựa hồ rất khó mà lui rồi.
Tuy rằng không xác định Hà Vu Yến có thể khiến Uông Hạo yêu cô không, bất quá khó được có người phụ nữ có thể làm anh phiền muộn trong lòng, cái này đủ để thuyết minh,Hà Vu Yến tồn tại đối với Uông Hạo mà nói cũng không bình thường.
Lại đem tầm mắt hướng phòng bếp, chỉ thấy Hà Vu Yến cẩn thận giúp vợ hắn bưng bát đũa, bưng thức ăn, vợ hắn còn cùng cô nói nói cười cười,yêu vợ nhiều như Kỷ Nhất Thế đối với cô gái Hà Vu Yến này tự nhiên cũng có hảo cảm, ít nhất so sánh cùng đại tiểu thư Dĩ Triền trong nhóm luôn bên người Uông Hạo,Hà Vu Yến bình dị gần gũi nhìn có bao nhiêu thuận mắt.
Thanh âm Trác Viện trong phòng bếp truyền đến, nói có thể ăn cơm rồi, Kỷ Nhất Thế ôm con trai đang ngủ đứng dậy, để con trai vào giường ngủ con nít, sau đó hắn hướng bàn ăn đi tới.
Nhìn đồ ăn đều bày trên bàn,Hà Vu Yến bị an bày ngồi ở bên cạnh Uông Hạo," Vu Yến, em ăn nhiều một chút nha, đừng có ngại, chị không biết em đau răng, bằng không chị sẽ chuẩn bị một chút đồ ăn dễ nuốt hơn." Trác Viện thân thiết tiếp đón, cô thật thích Hà Vu Yến, tuy rằng nói không nhiều lắm, nhưng thoạt nhìn cô gái này thật thiện lương xinh đẹp.
Từ sau khi kết hôn, Kỷ Nhất Thế liền bá đạo không cho cô đi làm, mà vốn không có gì bạn bè gì cô cùng Hà Vu Yến gặp lần đầu đã quen, sớm coi cô như bạn.
Nghĩ đến vừa gặp Hà Vu Yến bị Uông Hạo kéo vào trong nhà,mặt trái cô chẳng những dán miếng vải còn sưng, Trác Viện cho rằng đã xảy ra chuyện gì, hỏi kỹ sau mới biết được thì ra là đau răng.
"Dạ."Hà Vu Yến nhẹ giọng đáp,chiếc đũa trong tay lại không thế nào động, ngồi bên cạnh Uông Hạo khiến cô thật khẩn trương cũng rất không tự tại, tự nhiên mà vậy không tham ăn nhiều lắm, càng không cần phải nói trong lòng cô còn thấp thỏm muốn chạy nhanh về nhà tìm khuyên tai,càng ăn không vô một bàn thức ăn ngon trước mắt rồi.
"Em biết không? Cùng Uông Hạo quen biết, đây là lần đầu tiên chị thấy A Hạo mang bạn gái đến Lai gia lí đó."
Khi môi mỏng gặp phải cánh môi mềm mại của Hà Vu Yến, Uông Hạo bị mê hoặc, trên người cô có mùi thơm ngát nhàn nhạt, không như người phụ nữ bình thường mang trên người mùi nước hoa,làm anh kìm lòng không đậu hôn đến càng sâu.
Đáng tiếc người bị hôn cũng không chịu ngoan ngoãn để anh hôn, đầu cô xoay phải xoay trái, muốn xoay mặt đi không để anh hôn,Uông Hạo hôn vốn ôn nhu vì vậy chuyển sang thô bạo, hung hăng đẩy răng Hà Vu Yến ra,đầu lưỡi mình thuần thục thăm dò cùng lưỡi của cô dây dưa.
Nụ hôn nhiệt liệt hơn nữa nóng vội làm Hà Vu Yến sợ hãi,không thể ra tiếng cô chỉ có thể nhẹ giọng nức nở, liều mình muốn dời mặt, không để anh lại tiếp tục hôn cô.
Uông Hạo không để ý cô phản kháng, bàn tay to bá đạo ở trên người cô di chuyển, càng quá đáng cách lớp áo mỏng manh sờ lên một bên vú mềm mại của cô, ở trên đầu vú tùy ý vân vê.
Động tác anh liền mạch lưu loát, làm Hà Vu Yến hiểu ôm cô,Uông Hạo cùng cô bất đồng, anh từng có rất nhiều phụ nữ, mà cô lại trừ bỏ cái nụ hôn đầu tiên của anh, cho tới bây giờ cũng chưa từng cùng nam sinh khác thân thiết quá.
Nụ hôn này cùng nụ hôn đầu bốn năm trước kia hoàn toàn khác nhau, khi đó anh chỉ là bởi vì cô đem môi nhẹ nhàng in môi mỏng của anh,in này chỉ lưu lại vài giây, rồi sau đó cô liền thẹn thùng kết thúc nụ hôn, nào có giống anh như bây giờ, như là muốn đem cô ăn vậy, đầu lưỡi quấn quít lấy cô không tha, lại hút lại mút, cô hướng nơi nào lui,đầu lưỡi anh liền hướng nơi đó di chuyển, không để cô có cơ hội né ra.
Thật vất vả anh mới cam tâm dừng lại nụ hôn,môi Hà Vu Yến đỏ mọng chẳng những phát sưng còn hơi cảm giác đau đớn.
Mà Uông Hạo lại ở trong miệng không khỏi thấp giọng mắng, nhìn Hà Vu Yến bị bản thân vây ở trong lòng quần áo không chỉnh tề, hốc mắt phiếm hồng, biểu cảm ủy khuất, anh đem ánh mắt viễn vong dời đi cặp đùi trắng nõn của cô,liên tục hít sâu vài cái, đem cô dời về chỗ kế bên tay lái, sau giúp cô cài xong dây an toàn xong,quá trình anh không dám nhìn cô một cái, chỉ sợ bản thân lại lần nữa không khống chế được.
Mà Hà Vu Yến được tự do lập tức lui hướng bên cửa xe, cẩn thận kéo thẳng quần áo bị anh làm lộn xộn,tay run run đem tóc vén ra sau tai, tựa hồ còn chưa có hồi phục lại sau khi bị hoảng sợ.
"Anh làm sao có thể như vậy. . . . . ." Anh không thích cô không phải sao? Vì sao còn muốn hôn cô?
"Như thế nào?" Thanh âm anh ô ồ hỏi.
"Anh làm sao có thể hôn tôi, Với lại. . . . . . còn. . . . . ." Anh vừa rồi còn sờ cô, thậm chí thô lỗ vuốt ve vú của cô.
"Còn như thế nào?" Bị lời của cô chọc tức, Uông Hạo hơi thở gấp nghiêng người dựa vào hướng cô, ánh mắt nóng bỏng, mắt từ trên cao nhìn xuống trừng cô,khí thế này làm Hà Vu Yến rụt rụt thân mình.
"Anh không thích tôi cũng không muốn tôi thích anh, vậy anh không thể hôn tôi, bởi vì. . . . . . Bởi vì chỉ có bạn trai hoặc là chồng tôi mới có thể hôn tôi,anh về sau. . . .
Bài viết liên quan!