watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Mẫu Đơn Của Hắc Báo-full

Lượt xem :
nguy hiểm.

"Cậu ta sẽ không có cơ hội, xuất hiện ở trước mặt em nữa.” Hắn cười dã man, không để ý đến trên cổ họng bị uy hiếp, nghiêng người nói.

Câu nói kia của Hắc Trọng Minh, giống như là tuyên án tử hình với Lãng Thần.

Nàng hít sâu một hơi, biết cho dù đêm nay, Lãng Thần có thể chạy khỏi Hắc gia, nhưng khi mặt trời lên, Lãng Thần cũng tuyệt đối trốn không thoát vô số người đuổi giết.

“Hãy buông tha anh ấy.” Nàng yêu cầu.

Hắn nhìn nàng, nhếch đôi lông mày rậm.

“Em xin tha cho cậu ta sao?”

“Đúng.” Hắn cười khẽ.

“Câu trả lời này của em, sẽ chỉ làm cậu ta chết càng thảm.” Nàng cắn môi.

"Anh không thể giết anh.”

“Vì sao?”

“Anh ấy là người của Kim gia.” Hắn cười lạnh,

"Em cho là, tôi sẽ để ý sao?” Hắn nhớ tới khi bước vào trong phòng, tận mắt nhìn thấy tình cảnh trước mắt, tức giận cực điểm, cùng với sát ý tàn khốc, giống như là dầu gặp lửa, nháy mắt bốc cháy.

Nửa đường hắn rời đi bữa tiệc, mạo hiểm tuyết lớn, chạy về trong nhà, đúng lúc thấy nàng cùng người đàn ông khác đang ôm nhau, bộ dáng khó có thể chia lìa. Hắn phẫn nộ, căm tức, thậm chí còn có một tia bất an mà hắn chưa bao giờ cảm nhận qua.

“Em còn muốn chạy sao?” Hắn ép hỏi, không quên được hình ảnh nàng được ôm chặt ở trong lòng Lãng Thần.

"Em muốn cùng cậu ta cao bay xa chạy, sống những ngày yên bình sao?”

“Em không có --”

“Em không lừa được tôi đâu.” Hắn tận mắt thấy nàng dao động.

Sắc mặt Mẫu Đơn trở nên tái nhợt.

“Đúng, em muốn chạy trốn.” Trong nháy mắt, nàng thực sự bị dụ hoặc, dường như sẽ đáp ứng cùng Lãng Thần rời đi, nhưng khi nàng nhớ tới Hắc Trọng Minh, nàng lại...... Sự thừa nhận của nàng, làm cho lý trí hắn càng lúc càng không khống chế được.

“Vậy tại sao em không đi cùng cậu ta?” Hắn vẫn cười, liếc nhìn nàng, cố ý dùng giọng nói đùa cợt, tàn nhẫn hỏi tiếp.

"Bởi vì, em yêu tôi sao?” Giọng nói trào phúng của hắn, làm nàng tổn thương rất sâu, càng vạch trần vẻ mặt bình tĩnh giả dối của nàng. Nàng chỉ cảm thấy đột nhiên mất đi sự bảo vệ, bị người khác vạch trần không chút lưu tình, nàng không muốn, cũng không dám đối mặt sự thật.

Vô cùng bối rối, làm cho nàng vội vã muốn bảo vệ chính mình, ngược lại tỉnh táo ngoài ý muốn.

“Em khiến anh nghĩ như vậy sao?” Nàng học tập sự tàn khốc hắn, nói ra những lời khó nghe thậm chí còn lộ ra nụ cười lãnh đạm.

Nàng học được rất tốt, đủ tốt để chọc giận hắn.

“Nếu không thì vì sao?” Hắn nguy hiểm nheo ánh mắt.

Nàng lại cười lần nữa.

Nụ cười kia, có đùa cợt, có khinh miệt, có thờ ơ.

“Tất cả đó đều là giả.” Nàng cười rất nhẹ nhàng, sử dụng sự quan sát tỉ mỉ của mình, bên trong vai diễn bối rối của nàng, sáng tạo ra nhân vật hoàn toàn mới.

"Tất cả mọi thứ này, đều là vì lừa gạt anh.” Ngay cả khi biết nàng đang nói dối, nhưng lý trí Hắc Trọng Minh vẫn bị sụp đổ.

Sắc mặt hắn, trở nên dữ tợn làm cho người ta sợ hãi, bàn tay to to rộng, chỉ đơn giản tìm tòi, liền cầm tay nhỏ bé của nàng, đem ưu thế của nàng trong nháy mắt trở thành bất lợi.

Hóa ra, nàng có thể uy hiếp hắn, là bởi vì hắn cố ý nương tay.

Một khi hắn thực sự hành động, bằng thân thể của nàng, hoàn toàn không có khả năng ảnh hưởng đến hành động của hắn.

Hắc Trọng Minh bắt lấy nàng, đem thân mình nhỏ xinh của nàng ném lên giường lớn, hung hăng đẩy ngã nàng.

Hắn cúi đầu xuống, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn thất kinh kia, lộ ra nụ cười ác ý, thậm chí bẻ hai khớp xương ở tay, phát ra tiếng rắc dọa người.

Hắn kéo caravat xuống, thong thả tới gần nàng, trong đôi mắt đen không thấy đáy.

“Như vậy thì để tôi đến kiểm nghiệm một chút, xem phản ứng của em đối với tôi, cuối cùng là thật hay là giả.”

Chương 10
Gió tuyết gào thét làm chấn động cả tòa biệt thự.

Trong phòng ngủ chính, ánh đèn sáng có chút chói mắt, đem tất cả mọi thứ chiếu rọi một cách rõ ràng – Bao gồm cả ngũ quan tuấn mỹ và vẻ mặt âm trầm của Hắc Trọng Minh.

Trên khóe miệng của hắn, thậm chí còn ẩn chứa nụ cười tươi.

Chỉ có điều nụ cười ấy rất dữ tợn, làm cho người ta cảm thấy vô cùng sợ hãi, cho dù kẻ nào nhìn thấy đều phải kinh hồn bạt vía.

Cặp mắt đen nguy hiểm của hắn nhíu lại, dường như đang hưởng thụ, dùng cravat mềm mại mà dẻo dai quấn từng vòng từng vòng, cột lấy đôi tay không ngưng giãy dụa của Mẫu Đơn.

“Chết tiệt, Hắc Trọng Minh, buông!” Nàng rống giận, thân hình mảnh khảnh ra sức giãy dụa, ý đồ muốn giãy cổ tay đang bị trói ra.

“Không.” Hắn chỉ trả lời một chữ đơn giản.

Bàn tay to lớn mạnh mẽ của hắn dễ dàng tóm được nỗ lực giãy cổ tay của nàng, lại dùng cravat buộc thêm vài vòng, thậm chí lần này buộc càng nhanh. Sau khi xác định đã trói chặt, hắn cố định hai tay của nàng ở trên đầu giường.

Nàng thở dốc không thôi, phẫn nộ trừng mắt nhìn hắn, hai tay bị bắt giơ lên quá cao, tư thế như vậy giống như một nữ nô thần phục (nô lệ đầu hàng) làm cho nàng cảm thấy thật nhục nhã.

“Đêm nay, tôi phải tốn một chút thời gian để chứng minh một việc.” Hắc Trọng Minh từ trên cao nhìn xuống, thấy người phụ nữ nhỏ bé nằm trên giường tóc đen hỗn độn, thở dốc không thôi. Tròng mắt đen phát ra tia sáng như muốn thiêu đốt người khác, thong thả đảo qua toàn thân của nàng.

Thân thể của nàng dường như hưởng ứng tầm mắt của hắn, khiến cho thân thể mềm mại của nàng run run lên từng trận.

“Anh muốn chứng mình cái gì?” Toàn thân nàng căng ra, đã sớm nhận ra ánh hào quang trong mắt hắn, chính xác là biểu hiện cho cái gì?

Không chỉ có tức giận, mà còn có dục vọng dày đặc.

Nàng không thể xác định, bản thân sợ hãi sự tức giận của hắn hay là sợ hãi dục vọng của hắn.

“Em đã lựa chọn khiêu khích tôi, nhớ không?” Khóe miệng Hắc Trọng Minh phát ra vài tiếng cười khẽ, nhưng ý cười lại không ẩn chứa trong mắt. “Tôi muốn chứng minh, em sai lầm rồi.” Bàn tay to ấm áp lưu luyến trên cổ của nàng, nhẹ nhàng vuốt ve tinh tế, mải mê tiếp xúc vùng da thịt mềm mại kia.

Nàng muốn né tránh nhưng lại bất lực, việc duy nhất có thể làm chính là di chuyển đầu, nhằm tránh xa sự đụng chạm của hắn.

Nhưng khi nàng vừa di chuyển đầu, liền lập tức phát hiện, động tác này lại càng làm lộ ra da thịt trắng nõn nhiều hơn, càng làm cho bàn tay to tà ác của hắn có cơ hội vuốt ve bừa bãi.

“Phản ứng của em, rốt cuộc là thật hay giả?”

“Giả.” Nàng giận dữ kêu lên.

“Thật không?” Hắn nhún vai, nói thật tự nhiên.

“Cho nên tôi phải thử lại một lần nữa.” Mẫu Đơn tức giận đến nỗi không nói nên lời.

“Thế nào? Chuyện này thật sự đâm bị thương lòng tự tôn nam tính của anh sao?”

“Tôi không có yếu ớt như vậy?” Hắc Trọng Minh thản nhiên nói.

“Mà đó cũng không phải là sự thật.” Hai tay của hắn di chuyển xuống phía trên quần áo nàng, xé rách chúng không chút lưu tình.

Xoẹt.

Thanh âm chói tai vang lên liên tiếp, Mẫu Đơn vốn đang mặc quần áo đầy đủ, bây giờ đã hoàn toàn trần trụi. Dưới ngọn đèn chói mắt, cùng với ánh sáng từ cặp mặt đen u ám không thấy đáy kia, chiếu thẳng lên gương mặt hồng hào và thân thể trắng nõn của nàng.

Thân hình cao lớn nam tính của hắn che lấp hết một góc lớn giườ
<<1 ... 3132333435 ... 50>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
1599/5733
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT