watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Mãnh Nam Đầu Gỗ Theo Dõi Cô Dâu

Lượt xem :
nh mình, vội vàng đổ mỳ ý ra, bỏ vào đĩa, cho thêm một ít tiêu trắng đặt thịt gà hương thảo và ớt chuông lên trên rồi rắc một lượng vừa đủ phô mai cắt nhỏ, sau đó đặt tất cả vàolò nướng.
Đợi trong vài phút lý, trong đầu không ngừng suy nghĩ, rốt cuộc mỳ Ý cũng chín, cô hít sâu, hạ quyết tâm lấy nó ra, xoay người đi ra khỏi phòng bếp, đi đến phòng khách ăn, nhưng hai mắt không khống chế được cứ nhìn về nhà đối diện vẫn không có động tĩnh gì.
Nhìn đi, cái gì cũng chưa xảy ra? Có lẽ gái kia đã đi rồi.
Cô lấy dĩa ăn mỳ Ý còn nóng trước mặt, tự an ủi bản thân. Thời gian trôi qua càng lâu, tâm tình cô cũng dần dần tốt lên, đột nhiên đèn sáng lên, không phải phòng bếp, mà là một gian phòng khác.
Cái dĩa cô đang cuốn mỳ Ý dừng lại giữa không trung, bởi vì cô gái kia kéo rèm cửa lầu sáu của anh ra sau đó từng cái từng cái, từng phòng từng phòng.
Không lâu sau, anh xuất hiện vẻ mặt tức giận tranh cãi với cô gái kia.
Hy vọng nho nhỏ mới vừa rồi thiếu chút bị dập tắt nhanh chóng bùng lên, cô trừng lớn mắt, bưng đĩa mỳ trước mặt tìm một vị trí thuận lợi ngồi xuống, nhìn lén kia hai người.
Ai ngờ cô ngồi chưa nóng đít, đã bị anh phát hiện, một giây sau, anh bá đạo kéo rèm lại, giống như tạt cho cô một gáo nước lạnh.
Từng cái từng cái, một phòng lại một phòng, mỗi cánh cửa sổ thấy được mặt cô đều bị anh kéo rèm che lại, anh cũng không hề nhìn cô lấy một lần.
Cô gái Đông Phương kia cũng không kéo rèm ra nữa, chỉ là khuôn mặt đanh lại.
Buồn bực khiến cô đem phần thức ăn còn dư lại trước mặt bỏ đi, sau khi Đường Lâm rửa toàn bộ chén đĩa, nồi niêu xoong chảo, chậu rửa, rồi lại dùng sức cọ rửa phòng bếp, bếp ga rồi đến tủ chén, trần nhà rồi sàn nhà, không bỏ sót chỗ nào, thậm chí cô còn lau cả chụp đèn, cho đến khi hết sức lực, cô mới trở lại phòng tắm nhanh qua nước ấm, rồi ngã xuống giường ngủ.
Không may, rèm cửa trong phòng cô không kéo lại, khi cô nằm trên giường, thấy rõ căn phòng đối diện kia, trên rèm cửa in rõ hình ảnh một đôi nam nữ đang ôm hôn nhiệt tình.
Được rồi, có lẽ trên thực tế, cô có tình cảm với anh, cô mới đúng là người cô đơn hiu quạnh.
Thở dài, cô thương tiếc cho tình yêu đơn phương của mình còn chưa bắt đầu đã kết thúc, rồi mặc kệ thân thể mệt mỏi rã rời, gân cốt đau nhức, đứng dậy, kéo rèm cửa lại lại ——
(1: Hương thảo, Tây dương chổi - Rosmarinus officinalis L., thuộc họ Hoa môi - Lamiaceae. Mùa hoa tháng 3-5.
Bộ phận dùng: Ngọn cây có hoa và lá, chủ yếu là lá khô. Tinh dầu của ngọn cây có hoa - Herba et Oleum Rosmarini.
Nơi sống và thu hái: Cây của vùng Địa Trung Hải, được trồng nhiều ở Nam Âu châu, Tây Á và Bắc Phi trước đây, được nhập trồng ở nước ta, tại một số tỉnh miền Trung và miền Nam (theo A. Pételot). Thường trồng bằng cách giâm cành hay gieo hạt. Khi thu hoạch, dùng các ngọn cây có hoa, đem phơi hay sấy khô, đập lấy lá. Lá tươi được dùng làm gia vị.)
Khuya ngày hôm qua tuyết đã ngừng rơi, chẳng qua những chậu hoa của cô đã chết hết một nửa vì lạnh nguyên nhân là do hôm qua cô quên mang chúng từ ban công vào trong nhà.
Cô thử tìm cách cứu chúng nó nhưng không có cách nào, đa số chậu hoa đã nằm trong thùng rác.
Chín giờ sáng, khi cô đang dọn bồn hoa thì phòng bếp nhà anh có tiếng động, là cô gái kia, cô ấy đang làm bữa sáng, mùi thức ăn theo làn gió bay đến mọi ngỏ ngách.
Tầm mắt của hai người chạm nhau, cô gái kia mỉm cười thân mật thay cho lời chào hỏi, Đường Lâm cười ngượng ngạo gật đầu chào lại đối phương, rồi mới nén số hoa đã chết vào thùng rác.
Mười phút sau, cô mặc áo khoác vào, choàng khăn quàng cổ, ra ngoài đi bộ đến phòng khám thú y thăm Kiều Khả.
Trên đường không có nhiều người, không khí lại lạnh, tuyết đóng trên đường dày đến ba cen-ti-mét, một chiếc xe dọn tuyết đang chầm chậm chạy qua đường, nơi nó đi qua lộ ra màu đen của nhựa đường trên mặt đường.
Hàng cây bên đọng lại sương, những cành cây tương đối to còn phủ đầy bông tuyết.
Khi đi ngang qua quán coffee ở góc đường, đột nhiên cô dừng lại, nhìn bóng người khôi ngô đang ngồi bên trong, vào lúc này anh không nên xuất hiện ở đây, là cái người thích sạch sẽ và cuồng vận động, anh đang ngồi bên cửa sổ đánh máy tính, bên cạnh máy tính là một ly cà phê nóng đang bốc khói, cằm anh mọc ra vài sợi râu.
Thật không ngờ cô lại gặp anh ở đây, cô nghĩ rằng giờ này anh đang ở nhà với cô gái châu Á không rõ quốc tịch kia.
Trông anh rất mệt mỏi, giống như cả đêm không ngủ, nhưng anh vẫn tập trung nhìn màn hình máy tính ở trước mặt, đôi tay gõ bàn phím rất nhanh, rồi tự dưng dừng lại, nhăn mày nhìn màn hình, hình như là gặp phải vấn đề khó nhưng không lâu sau đó anh lại tiếp tục gõ bàn phím.
Cô không biết mình ở đó đứng bao lâu, lúc anh ngừng động tác đưa tay lấy cà phê thì nhìn thấy cô.
Một tay anh giay giay giữa trán, tay kia cầm ly coffee, không nhúc nhích nhìn cô.
Chân cô giống như bị dán dính vào mặt đường, bởi vì anh không cử động nên cô cũng không cử động, hai người cứ nhìn nhau qua cánh cửa kính không biết qua bao lâu anh buông ly coffe, thong thả gõ mấy chữ trên bàn phím cặp mắt màu hổ phách kia không rời khỏi người cô dù chỉ một giây, bàn tay vẫn giay giay trán, sau đó anh quay màn hình máy tính về phía cô, trên màn hình hiện ra hai chữ——
“Vào đây” (ta chém trong bản raw là netE IN. . . . . .)
Cô trợn mắt nhìn hai chữ kia, rồi lại nhìn gương mặt anh, anh không có bất kỳ hành động và biểu tình gì, chỉ nhìn cô.
Người đàn ông này muốn cô đi vào?
Tại sao?
Cô có nên đi vào không? Biết rõ là mình nên rời khỏi, nhưng cô lại muốn biết tại sao anh lại ở đây? Tại sao không ở nhà? Tại sao không ở bên cô gái kia? Cô gái kia có phải là bạn giá anh không? Hay cô ấy là người vợ tốt của anh?
Cô hoảng sợ vì cái kết luận bất thình lình trong đầu mình.
Kỳ quái, dù trong đầu đầy dấu chấm hỏi nhưng cô vẫn luôn chú ý đến ánh mắt anh, nó không chỉ đơng thuần là màu hổ phách mà còn có vài điểm màu đồng, cô nghĩ muốn nâng khuôn mặt của anh lên mà phát tiết dục vọng của mình.
Hoang đường!
Cô buộc mình dời tầm mắt, xoay người tránh đi.
Đừng để ý đến anh, đừng để ý đến anh, cho dù cô đi vào thì có thể làm gì? Nói Hello với anh sao? Hay là nói xin chào, thời tiết hôm nay thật đẹp . . . . .
Còn có năm bước là đến cửa rồi.
Đi qua, đi qua, trực tiếp đi qua.
Còn có ba bước.
Trực tiếp rời khỏi có quá đáng lắm không? Hay là đi vào chào hỏi một tiếng rồi rời đi.
Còn có hai bước.
Nếu cô nói lung tung thì làm sao đây? Nếu cô hỏi sai vấn đề thì làm sao bây giờ? Nếu cô không nhịn được hỏi anh cô gái kia là ai,nếu bị anh phát hiện cô có tình cảm với anh thì bị làm sao bây giờ?
Còn có một bước.
Đáng chết, vẫn là đừng vào tốt hơn, lần sau nếu anh có hỏi, thì cô nói là mình đang vội——
Đến cửa, đúng lúc có một đôi tình nhân từ trong quán đi ra, chặn đường của cô khiến cô dừng lại, cô chỉ dừng lại hai giây, nhưng tầm mắt của anh hình như muốn thiêu đốt lưng của cô.
Đương nhiên, đó cũng chỉ là cảm giác của cô, anh không có khả năng vẫn đang nhìn cô, cô lại chưa nói mình muốn đi vào, thậm chí cô còn chưa gật đầu.
Có khả năng sao?
Một cỗ kích động khiến cô quay đầu lại.
Anh đang nhìn.
Tim đập nhanh, cô theo quán tính nín thở, hơi hoảng hốt vội vàng quay đầu.
Đợi cặp đôi chặn đường của cô đi qua, cô cất bước đi tiếp, nhưng lại như bị thôi miên, không tự chủ được xoay người đi vào trong quán.
Đương nhiên anh đang ở đây.
Mà còn hấp dẫn sự chú ý của cô.
Đáng giận, người đàn ông này rất hấp dẫn, khiến người khác không thể bỏ qua!
Cô phải giải quyết nó, ít nhất p
<<1 ... 7891011 ... 24>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
2870/3706
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT