Tiểu thuyết Mang Thai Hộ-full
Lượt xem : |
t thay đổi nên cần phải có thời gian."
Chung Vân Thiến cười nhẹ, trên mặt rõ ràng không tin nhưng ngoài miệng lại nói: "Tôi chúc hai người sớm sinh quý tử, cho dù tôi đã về Hồng Kông cũng sẽ quay lại đưa tiền lễ."
Cô không cần loại tiền lễ này, chỉ muốn nhanh tiễn Chung Vân Thiến đi thì cô mới có thể thoải mái.
"Không phải sáng sớm nay chị bay sao, xem thời gian cũng nên đến sân bay rồi."Triệu Uyển Bình thừa dịp nói sang chuyện khác.
"Đúng là nên đi rồi." Chung Vân Thiến đi xuống lối đi bộ, chuẩn bị bắt taxi, trong lòng tính toán lúc này cũng nên kết thúc buổi nói chuyện hôm nay với Triệu Uyển Bình.
"Uyển Bình, hai chúng ta đúng là đồng bệnh tương liên, tôi là Hoa Hậu Hồng Kông, cô là Người mẫu nổi tiếng, chúng ta có bề ngoài xuất sắc, đều lấy những người chống có quyền thế, nhưng cố tình chúng ta lại không có biện pháp mang thai, tính cách cũng đều không phải kiểu hai người đó thích." Cô ta ngừng một chút xem phản ứng của Triệu Uyển Bình.
Triệu Uyển Bình không trả lời, chỉ chăm chú nhìn bên kia đường hi vọng taxi mau mau đến, nếu không cô ta không nhịn được đến lúc Chung Vấn Thiến rời đi liền trở mặt với chị ta.
Chung Vân Thiến tiếp tục nói: "Cô đã từng nói không muốn sinh con, con có thể đến cô nhi viện tìm, nhưng đàn ông không nghĩ như vậy, ai chẳng mong muốn có đứa con do chính mình sinh ra, nhà họ Vi sản nghiệp to lớn lại càng quan tâm đến vấn đề này hơn. Uyển Bình bây giờ tôi ly hôn rồi, cô cũng phải cẩn thận, cảnh ngộ của chúng ta quá giống nhau!"
Đã muốn đi, cô ta còn nói những thứ này làm gì, quả nhiên là cố ý nguyền rủa mình!. Đang lúc Triệu Uyển Bình đã không nhịn được nữa thì may mắn có chiếc xe taxi đi tới trước mặt, cô vội vàng đưa tay ngăn nó lại.
"Uyển Bình, bảo trọng." Chung Vân Thiến cố tình nhấn mạnh hai chữ bảo trọng , mang theo nụ cười xấu xa, tâm trạng vui vẻ lên xe.
Triệu Uyển Bình là một người hiếu thắng không chịu thua ai, ý tứ hàm ẩn trong câu nói của Chung Vân Thiến làm cô cảm thấy khó chịu, không nhịn được phản kích trả lại. "Chị có lẽ phải thất vọng, tôi sẽ không giống chị, Thiếu Phàm không nuôi tình nhân, mà tôi cũng không dễ dàng ly hôn." Dứt lời, cô chuẩn bị đóng cửa taxi.
Không ngờ Chung Vân Thiến bỗng nhiên đưa tay ngăn lại cửa xe, sau đó lộ ra giọng điệu mỉa mai cười yếu ớt, "Tôi tin là chúng ta giống nhau. Tôi nhớ rõ cô từng nói, ba năm trước cô từng tìm người mang thai hộ, nhưng hôm sau khi sự việc thành công cô lại đổi ý, cô gái đó biết đâu đã mang thai."
"Không, chỉ có một đêm không có khả năng." Triệu Uyển Bình nói một cách chắc chắn.
"Những chuyện không có khả năng thường thường sẽ xảy ra. Nói cho cô biết! Nhậm Hiểu Thần và Khắc Phàm cũng chỉ ngủ với nhau một đêm mà có thai, hơn nữa người mang thai hộ nhất định sẽ tính toán thời gian dễ mang thai."
"Có thể cô ấy muốn chờ đứa bé lớn một chút rồi mới trở lại, cô có biết đứa bé càng lớn càng có giá trị không, nhất là khi nó gọi ba. Uyển Bình, cẩn thận cô ta bất cứ lúc nào cũng có thể mang theo đứa bé trở về tìm Thiếu Phàm."
Trên mặt Triệu Uyển Bình lập tức không còn chút máu, cắn chặt môi.
"Nếu có một đứa bé tồn tại, tính thời gian cũng đã ba tuổi rồi, nhất định sẽ gọi ba! Uyển Bình, đàn ông nếu có đứa trẻ gọi mình là ba thì họ còn cảm thấy hài lòng hơn trái ôm phải ấp một đám phụ nữ". Chung Vân Thiến đóng cửa xe, trên mặt tràn trề tươi cười thắng lợi.
Xe ngay lập tức nghênh ngang chạy đi, chỉ còn Triệu Uyển Bình ở phía sau liều mạng hét to: "Sẽ không, sẽ không, tôi với cô tuyệt đối không giống nhau!". Vì sao lúc nãy cô ta cản lại không phải là tàu vũ trụ? Trực tiếp đưa Chung Vân Thiến biến mất luôn đi, vĩnh viễn không trở về được nữa! NNNNGGGOOOOCCCQQQUUUYYYNNHHHH
Không ngờ chị em dâu một thời gian! Chung Vân Thiến lại không muốn cô sống tốt, mà còn phơi bày nỗi đau ầm thầm của cô!
Lời nói của Chung Vân Thiến như một câu ma chú, gặm cắn tâm tình bất an của Triệu Uyển Bình.
Sau khi Chung Vân Thiến rời đi, Triệu Uyển Bình cô đơn bước một mình trên đường. Cô và Chung Vân Thiến tuy là thân nhau, cũng trao đổi với nhau tâm tình và bí mật vợ chồng với nhau, nhưng chuyện này quá mất mặt mũi. Cô tuyệt đối không nói rõ, giống như --- Thật ra cô và Vi Thiếu Phàm đã sớm chia phòng. Vì vậy Chung Vân Thiến mới biết một nửa sự thật.
Mà một nửa sự thật khác là...
Là một lý do rất buồn cười, cũng là điều cô chú ý nhất: Cô sợ mình sau khi sinh thì dáng người sẽ thay đổi, không còn xinh đẹp như trước kia. Như vậy Vi Thiếu Phàm nhất định rời cô mà đi.
Cô biết Vi Thiếu Phàm cầu hôn cô hoàn toàn là do bề ngoài hấp dẫn của cô.
Khi đó Vi Thiếu Phàm tuổi trẻ, phong độ mới tốt nghiệp viện y học, khi đi học luôn chuyên tâm vào bài vở cho nên anh hoàn toàn không biết cái gì là tình yêu.
Hai người quen biết trong một bữa tiệc của những nhân vật nổi tiếng trong giới chính trị và kinh doanh, khi đó cô là người mẫu nổi tiếng, chính vào giai đoạn xinh đẹp nhất của một cô gái cho nên tự nhiên sẽ là tiêu điểm trong bữa tiệc.
Cô có thể cảm nhận được ánh mắt của những người đàn ông xung quanh toàn bộ tập trung trên người mình, mà lúc đó ánh mắt của Vi Thiếu Phàm cũng nóng bỏng như những ánh mắt kia, chỉ là trong mắt anh không có ham muốn và ngả ngớn như những đàn ông khác, hơn nữa tuổi tác và bề ngoài xuất chúng của anh làm cô nhanh chóng chú ý tới.
Sau đó gián tiếp biết anh là một trong những cổ đông của tập đoàn Hoằng Vi, cũng là viện trưởng bệnh viện tổng hợp của tập đoàn Hoằng Vi, cô chủ động khiến anh chú ý, lại thực hiện âm mưu thủ đoạn làm cho Vi Thiếu Phàm nhanh chóng cầu hôn cô ta. Cũng chính vì việc này nên cô sợ không còn xinh đẹp nữa thì không thể giữ được trái tim Vi Thiếu Phàm.
Cô từ khi nhỏ cho đến trung học vẫn có một biệt danh là bé mập, bởi vì cô có tính hiếu thắng không chịu thua cho nên dùng tất cả phương pháp giảm béo, mất thời gian một năm cuối cùng cũng giảm béo thành công, cũng vì vậy khiến cho mặt mũi ngày càng xinh đẹp.
Mà cô lại thuộc tạng người dễ mập, nên mấy năm qua luôn phải dựa vào thuốc để kiểm soát cân nặng, cho nên cô hoàn toàn không dám mang thai, cũng hoàn toàn không ngừng dùng thuốc giảm cân. Cô chưa bao giờ dám quên giáo viên thể hình đã từng cảnh cáo tuyệt đối không thể mang thai, nếu không sau này muốn gầy lại sẽ rất khó khăn. Cho nên đến tận bây giờ cô không thể vượt qua chướng ngại tâm lý này. Vậy cô có nên sinh con để cứu vớt cuộc hôn nhân sắp tan vỡ của mình hay không? Nhưng sau khi cô sinh con xong trở thành người phụ nữ béo ú, xấu xí, thì cuộc hôn nhân của cô cũng chưa chắc duy trì lâu dài hơn như khi chưa sinh con. Giống như mẹ và chị gái của cô – ba của cô ta vì chê mẹ cô ta xấu xí mà còn béo, anh rể cũng chê chị cô béo không có hương vị phụ nữ, vì vậy hai người đều có người tình ở ngoài.
Không, cô không thể giống mẹ và chị của mình, muốn có con thì còn có nhiều phương pháp mà, chỉ cần cô khăng khăng không ly hôn, có thể nghĩ biện pháp để "tạo ra đứa bé ".
Nhưng cô ta sẽ không tìm người mang thai hộ, làm sao cô ta có thể ở ngoài cửa phòng yên lặng đồng ý chồng mình cùng người phụ nữ khác trên giường "tạo ra đứa bé"?
Hiện tại bây giờ đã là ba năm sau, khoa học kỹ thuật ngày càng phát triển! Bây giờ cô ta chỉ cần mượn tử cung là được rồi, không cần phải để cho chồng mình và phụ nữ khác lên giường.
Trong lúc vô tình đã về đến nhà. Đóng cửa lại mới phát hiện giày của Vi Thiếu Phàm không ở trên giá giày, cô lại bắt đầu suy nghĩ lung tung, hơn nữa một
Chung Vân Thiến cười nhẹ, trên mặt rõ ràng không tin nhưng ngoài miệng lại nói: "Tôi chúc hai người sớm sinh quý tử, cho dù tôi đã về Hồng Kông cũng sẽ quay lại đưa tiền lễ."
Cô không cần loại tiền lễ này, chỉ muốn nhanh tiễn Chung Vân Thiến đi thì cô mới có thể thoải mái.
"Không phải sáng sớm nay chị bay sao, xem thời gian cũng nên đến sân bay rồi."Triệu Uyển Bình thừa dịp nói sang chuyện khác.
"Đúng là nên đi rồi." Chung Vân Thiến đi xuống lối đi bộ, chuẩn bị bắt taxi, trong lòng tính toán lúc này cũng nên kết thúc buổi nói chuyện hôm nay với Triệu Uyển Bình.
"Uyển Bình, hai chúng ta đúng là đồng bệnh tương liên, tôi là Hoa Hậu Hồng Kông, cô là Người mẫu nổi tiếng, chúng ta có bề ngoài xuất sắc, đều lấy những người chống có quyền thế, nhưng cố tình chúng ta lại không có biện pháp mang thai, tính cách cũng đều không phải kiểu hai người đó thích." Cô ta ngừng một chút xem phản ứng của Triệu Uyển Bình.
Triệu Uyển Bình không trả lời, chỉ chăm chú nhìn bên kia đường hi vọng taxi mau mau đến, nếu không cô ta không nhịn được đến lúc Chung Vấn Thiến rời đi liền trở mặt với chị ta.
Chung Vân Thiến tiếp tục nói: "Cô đã từng nói không muốn sinh con, con có thể đến cô nhi viện tìm, nhưng đàn ông không nghĩ như vậy, ai chẳng mong muốn có đứa con do chính mình sinh ra, nhà họ Vi sản nghiệp to lớn lại càng quan tâm đến vấn đề này hơn. Uyển Bình bây giờ tôi ly hôn rồi, cô cũng phải cẩn thận, cảnh ngộ của chúng ta quá giống nhau!"
Đã muốn đi, cô ta còn nói những thứ này làm gì, quả nhiên là cố ý nguyền rủa mình!. Đang lúc Triệu Uyển Bình đã không nhịn được nữa thì may mắn có chiếc xe taxi đi tới trước mặt, cô vội vàng đưa tay ngăn nó lại.
"Uyển Bình, bảo trọng." Chung Vân Thiến cố tình nhấn mạnh hai chữ bảo trọng , mang theo nụ cười xấu xa, tâm trạng vui vẻ lên xe.
Triệu Uyển Bình là một người hiếu thắng không chịu thua ai, ý tứ hàm ẩn trong câu nói của Chung Vân Thiến làm cô cảm thấy khó chịu, không nhịn được phản kích trả lại. "Chị có lẽ phải thất vọng, tôi sẽ không giống chị, Thiếu Phàm không nuôi tình nhân, mà tôi cũng không dễ dàng ly hôn." Dứt lời, cô chuẩn bị đóng cửa taxi.
Không ngờ Chung Vân Thiến bỗng nhiên đưa tay ngăn lại cửa xe, sau đó lộ ra giọng điệu mỉa mai cười yếu ớt, "Tôi tin là chúng ta giống nhau. Tôi nhớ rõ cô từng nói, ba năm trước cô từng tìm người mang thai hộ, nhưng hôm sau khi sự việc thành công cô lại đổi ý, cô gái đó biết đâu đã mang thai."
"Không, chỉ có một đêm không có khả năng." Triệu Uyển Bình nói một cách chắc chắn.
"Những chuyện không có khả năng thường thường sẽ xảy ra. Nói cho cô biết! Nhậm Hiểu Thần và Khắc Phàm cũng chỉ ngủ với nhau một đêm mà có thai, hơn nữa người mang thai hộ nhất định sẽ tính toán thời gian dễ mang thai."
"Có thể cô ấy muốn chờ đứa bé lớn một chút rồi mới trở lại, cô có biết đứa bé càng lớn càng có giá trị không, nhất là khi nó gọi ba. Uyển Bình, cẩn thận cô ta bất cứ lúc nào cũng có thể mang theo đứa bé trở về tìm Thiếu Phàm."
Trên mặt Triệu Uyển Bình lập tức không còn chút máu, cắn chặt môi.
"Nếu có một đứa bé tồn tại, tính thời gian cũng đã ba tuổi rồi, nhất định sẽ gọi ba! Uyển Bình, đàn ông nếu có đứa trẻ gọi mình là ba thì họ còn cảm thấy hài lòng hơn trái ôm phải ấp một đám phụ nữ". Chung Vân Thiến đóng cửa xe, trên mặt tràn trề tươi cười thắng lợi.
Xe ngay lập tức nghênh ngang chạy đi, chỉ còn Triệu Uyển Bình ở phía sau liều mạng hét to: "Sẽ không, sẽ không, tôi với cô tuyệt đối không giống nhau!". Vì sao lúc nãy cô ta cản lại không phải là tàu vũ trụ? Trực tiếp đưa Chung Vân Thiến biến mất luôn đi, vĩnh viễn không trở về được nữa! NNNNGGGOOOOCCCQQQUUUYYYNNHHHH
Không ngờ chị em dâu một thời gian! Chung Vân Thiến lại không muốn cô sống tốt, mà còn phơi bày nỗi đau ầm thầm của cô!
Lời nói của Chung Vân Thiến như một câu ma chú, gặm cắn tâm tình bất an của Triệu Uyển Bình.
Sau khi Chung Vân Thiến rời đi, Triệu Uyển Bình cô đơn bước một mình trên đường. Cô và Chung Vân Thiến tuy là thân nhau, cũng trao đổi với nhau tâm tình và bí mật vợ chồng với nhau, nhưng chuyện này quá mất mặt mũi. Cô tuyệt đối không nói rõ, giống như --- Thật ra cô và Vi Thiếu Phàm đã sớm chia phòng. Vì vậy Chung Vân Thiến mới biết một nửa sự thật.
Mà một nửa sự thật khác là...
Là một lý do rất buồn cười, cũng là điều cô chú ý nhất: Cô sợ mình sau khi sinh thì dáng người sẽ thay đổi, không còn xinh đẹp như trước kia. Như vậy Vi Thiếu Phàm nhất định rời cô mà đi.
Cô biết Vi Thiếu Phàm cầu hôn cô hoàn toàn là do bề ngoài hấp dẫn của cô.
Khi đó Vi Thiếu Phàm tuổi trẻ, phong độ mới tốt nghiệp viện y học, khi đi học luôn chuyên tâm vào bài vở cho nên anh hoàn toàn không biết cái gì là tình yêu.
Hai người quen biết trong một bữa tiệc của những nhân vật nổi tiếng trong giới chính trị và kinh doanh, khi đó cô là người mẫu nổi tiếng, chính vào giai đoạn xinh đẹp nhất của một cô gái cho nên tự nhiên sẽ là tiêu điểm trong bữa tiệc.
Cô có thể cảm nhận được ánh mắt của những người đàn ông xung quanh toàn bộ tập trung trên người mình, mà lúc đó ánh mắt của Vi Thiếu Phàm cũng nóng bỏng như những ánh mắt kia, chỉ là trong mắt anh không có ham muốn và ngả ngớn như những đàn ông khác, hơn nữa tuổi tác và bề ngoài xuất chúng của anh làm cô nhanh chóng chú ý tới.
Sau đó gián tiếp biết anh là một trong những cổ đông của tập đoàn Hoằng Vi, cũng là viện trưởng bệnh viện tổng hợp của tập đoàn Hoằng Vi, cô chủ động khiến anh chú ý, lại thực hiện âm mưu thủ đoạn làm cho Vi Thiếu Phàm nhanh chóng cầu hôn cô ta. Cũng chính vì việc này nên cô sợ không còn xinh đẹp nữa thì không thể giữ được trái tim Vi Thiếu Phàm.
Cô từ khi nhỏ cho đến trung học vẫn có một biệt danh là bé mập, bởi vì cô có tính hiếu thắng không chịu thua cho nên dùng tất cả phương pháp giảm béo, mất thời gian một năm cuối cùng cũng giảm béo thành công, cũng vì vậy khiến cho mặt mũi ngày càng xinh đẹp.
Mà cô lại thuộc tạng người dễ mập, nên mấy năm qua luôn phải dựa vào thuốc để kiểm soát cân nặng, cho nên cô hoàn toàn không dám mang thai, cũng hoàn toàn không ngừng dùng thuốc giảm cân. Cô chưa bao giờ dám quên giáo viên thể hình đã từng cảnh cáo tuyệt đối không thể mang thai, nếu không sau này muốn gầy lại sẽ rất khó khăn. Cho nên đến tận bây giờ cô không thể vượt qua chướng ngại tâm lý này. Vậy cô có nên sinh con để cứu vớt cuộc hôn nhân sắp tan vỡ của mình hay không? Nhưng sau khi cô sinh con xong trở thành người phụ nữ béo ú, xấu xí, thì cuộc hôn nhân của cô cũng chưa chắc duy trì lâu dài hơn như khi chưa sinh con. Giống như mẹ và chị gái của cô – ba của cô ta vì chê mẹ cô ta xấu xí mà còn béo, anh rể cũng chê chị cô béo không có hương vị phụ nữ, vì vậy hai người đều có người tình ở ngoài.
Không, cô không thể giống mẹ và chị của mình, muốn có con thì còn có nhiều phương pháp mà, chỉ cần cô khăng khăng không ly hôn, có thể nghĩ biện pháp để "tạo ra đứa bé ".
Nhưng cô ta sẽ không tìm người mang thai hộ, làm sao cô ta có thể ở ngoài cửa phòng yên lặng đồng ý chồng mình cùng người phụ nữ khác trên giường "tạo ra đứa bé"?
Hiện tại bây giờ đã là ba năm sau, khoa học kỹ thuật ngày càng phát triển! Bây giờ cô ta chỉ cần mượn tử cung là được rồi, không cần phải để cho chồng mình và phụ nữ khác lên giường.
Trong lúc vô tình đã về đến nhà. Đóng cửa lại mới phát hiện giày của Vi Thiếu Phàm không ở trên giá giày, cô lại bắt đầu suy nghĩ lung tung, hơn nữa một
Bài viết liên quan!