watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Lùng Bắt Tim Em-full

Lượt xem :
r /> Y Nhu không nghĩ sẽ nhắc đến chuyện gì có liên quan đến Thạc Ngạn, sự tổn thương vẫn in sâu trong tâm trí cùng nỗi đau không thể cất thành lời, tuy nhiên nàng không có thời gian cùng trí lực để đi nhớ lại đoạn tình cảm đã qua, trước mắt, tâm tư nàng đều để hết ở chuyện nhà.

“ Thôi, không nói chuyện tiếp nữa, ta phải mau trở về. Đối với ta, thứ gì cũng có thể mất đi, chỉ riêng gia đình là không thể, ba ba cùng tiểu Kiệt chính là chỗ dựa của ta. Ta hiện tại thầm nghĩ phải hảo hảo chăm sóc cùng bảo hộ bọn họ, cái gì cũng không có thời gian để để tâm đến. Thời gian không còn sớm, ta đi nha, bye !!!”

Nghĩ đến những người thân đang ở nhà, cước bộ nàng không khỏi có chút nhanh hơn. Thật muốn mau mau trở về nhà , cùng ba ba và tiểu Kiệt một nhà ba người vui vẻ trong căn nhà nhỏ, hôm nay nàng muốn nấu món ba ba thích ăn nhất, cá kho tàu cùng chắn sườn hầm.

Lòng của nàng thực thoải mái cùng thỏa mãn, tuyệt không nghĩ đến vận mệnh trớ trêu đùa bỡn số phận con người. Tâm tình sáng sủa không bao lâu, sẽ thấy tin dữ đột nhiên tìm đến, bao phủ tất cả dưới một tầng mây đen, u ám.

Bệnh tim của phụ thân một lần nữa lại tái phát, nguyên nhân là do chủ thuê nhà không có ý định tiếp tục kéo dài hợp đồng cho thuê, đem bán mảnh đất này cho một tập đoàn tài chính nào đó đang có ý định khai phá quy hoạch khu vực này. Đến khi thông tri gửi đến khiến cho phụ thân lo lắng hơn là tức giận. Số tiền trăm ngàn đi vay, rồi cửa hàng tiện lợi vất vả kinh dohắn bấy lâu giờ đây thoáng chốc hóa thành hư ảo, chính vì vậy khiến cho bệnh tình chuyển biến xấu, cuối cùng thì vĩnh viễn từ biệt cõi đời.

Đã không còn phụ thân, cũng chẳng còn chỗ mưu sinh! Chưa bao giờ Y Nhu nghĩ tới sẽ có một ngày như vậy, vĩnh viễn mất đi tất cả mọi thứ.

Nàng không thể tiếp nhận được sự thật này, phụ thân đã theo bước mẫu thân rời bỏ thế gian này, một trăm ngàn mà phụ thân sinh thời vay của người ta, thử hỏi nữ hài hai mươi như nàng làm thế nào để hoàn lại ?

Có mấy tên du côn thấy nàng một thân một mình, thần trí lại không rõ ràng, liền đi theo phía sau nàng.

“ Lão đại, nữ nhân này dáng người không tệ đi.”

Một tên lâu la khác mon men phụ họa theo. “ Vẫn còn nhỏ lắm a, so với con nhỏ lần trước còn nhỏ hơn.”

Này đôi mắt lão nhân trung tuổi nhìn nàng chằm chằm, tà ác nói: “Đơị đến đoạn nào vắng vẻ, ít người qua lại, đem nó về ‘ Nghiệm hóa ’. ”

Không biết đã bước đi bao lâu, Y Nhu liền té ngã trên mặt đất, thế nhưng đến cả đầu gối chảy máu nàng cũng không ý thức được, nàng cả người chìm trong vô thức, cái gì cũng không nghĩ đến, chỉ hy vọng sự lạnh giá cùng bóng tối của mưa bụi và đêm tối có thể nuốt chửng lấy nàng.

Nhân cơ hội đó, bọn người nãy giờ theo đuôi nàng định tiến lên bắt người thì thình lình xuất hiện một vị nam tử đứng ra ngăn trở. Người này không phải ai khác, Thạch Đồng.

Rõ ràng người xuất hiện là một tay Trình Giảo Kim mà, tự dưng xuất hiện phá hư hảo sự của bọn hắn, nghĩ đến đây cả ba tên cùng không cam lòng nhìn miếng mồi ngon dâng đến miệng rồi còn bị người ta nẫng mất, ác ngôn ác ngữ mắng: “ Thối tiểu tử, bớt lo chuyện bao đồng, thức thời thì …” Chữ cút còn chưa xuất ra, ba tên kia đều bị xấp tiền mặt trên tay Thạch Đồng hấp dẫn.

“ Làm phiền ba vị theo ta qua bên kia thương lượng chút chuyện. ” Thạch Đồng nét mặt tự nhiên, đưa tiền làm mồi nhử. Ba tên tham tiền lập tức theo đuôi mà đi qua chỗ khác, trong lòng mỗi tên đều có chung một cái suy nghĩ, may mắn hôm nay lại gặp được một tên coi tiền như rác. Lại không biết thế nào là miệng nam mô bụng một bồ dao găm là thế nào, sau khi họ minh bạch câu nói trên thì sẽ biết thế nào là ‘đi đêm lắm có ngày gặp ma ’

Y Nhu vẫn vô thhắn vô tức ngồi bệt xuống đất, cũng không để ý tìm một nơi trú mưa, Đường Hoàng ngóng nhìn dung nhan tái nhợt, xhắn xao kia, trong lòng dâng lên một nỗi xót thương vô hạn.

“ Y Nhu ! ” Trong lòng bất an ngổn ngang, hắn khẽ lên tiếng gọi nàng, nhưng cũng không thấy nàng phản ứng lại.

Bàn tay to lớn, ấm áp khẽ chạm lên khuôn mặt nàng băng lãnh, Đường Hoàng chăm chú nhìn nàng. Ánh mắt vẫn là không có tiêu điểm. Hắn lại gọi thêm lần nữa, nhưng cũng lại lần nữa nhận được phản ứng đồng dạng như trước, không có một chút phản ứng.

Hắn thật sự khẩn trương, không để ý nàng toàn thân ướt đẫm, dùng áo khoác bao trụ lấy nàng rồi cẩn thận ôm nàng trong ngực, bộ dáng nàng lúc này khiến hắn đau lòng, phải mau đưa nàng trở về. Nhanh chóng trở lại trên xe, Thạch Đồng cũng đã xử lí xong mấy tên hỗn đản kia, quay theo lên xe.

“ Lái xe ! ” Hắn gắt gao ôm Y Nhu, cả người nàng không có chút điểm ấm áp, hắn vội đem tay nàng đặt trong tay hắn, vì nàng mà nhẹ chà xát, mong sao có thể ấm thêm được đôi chút. Đỡ lấy thân thể nhu nhược của nàng, ở bên tai khẽ nói: “Đừng sợ, có ta ở đây. Từ nay về sau, ta sẽ là nơi em có thể yên tâm dựa vào. ”

Y Nhu bị Đường Hoàng mang về Đường trạch, gia nhân đưa nàng đi thay một bộ đồ khô ráo, sau đó thay nhau rửa mặt, lau khô đầu cho nàng. Chỉ là nét mặt vẫn như cũ, ánh mắt hoảng hốt cùng khuôn mặt vô cảm.

Khi Đường Hoàng vào phòng, gia nhân đang hết lời khuyên nàng uống chút canh nóng.

“ Đưa canh cho ta, các ngươi lui ra trước đi. ”

Gia nhân lần lượt ra khỏi phòng, Đường Hoàng tiến lại phía nàng, ngồi xuống bên cạnh lưu luyến, si mê ngắm nhìn khuôn mặt trước mắt.

Canh đã có chút nguội thế nhưng một giọt nàng cũng chưa uống vào.

“ Uống chút canh vào, thân mình sẽ hội cảm thấy thoải mái hơn ! ”

Nàng vẫn là không có phản ứng. Lúc này nàng không muốn nói , bất luận là ai, cái gì ở bên mình thì bên trong tâm nàng vẫn là một mảng mờ mịt, u ám. Đường Hoàng biết, nếu muốn cho nàng thanh tỉnh thì chỉ còn một cách.

“ Ngươi cứ tiếp tục sa sút, nhu nhược như vậy, phụ thân ngươi liệu có thể an tâm mà nhắm mắt …”

Nghe được câu nói này, cơ thể nàng liền có chút phản ứng, những giọt lệ lặng lẽ tuôn rơi trên khuôn mặt khả ái có điểm tiều tụy kia. Mọi chuyện không phải là một giấc mơ, phụ thân nàng đã thực sự ra đi !! Nàng sẽ không còn được nhìn thấy phụ thân, cửa hàng vật dụng cũng không còn, nhà cũng không, cái gì cũng không …

Đường Hoàng trông thấy nàng như vậy vội đem nàng ôm vào trong ngực, hắn tự coi thường những gì hắn đã làm với nàng, nhưng trong lòng, nơi nào đó lại cảm thấy có điểm may mắn vì có nàng nằm trong ngực.

Nàng cảm thấy tâm trí cùng cơ thể đã quá mết mỏi, không còn chút sức lực nào để gắng gượng chống đỡ, chỉ có thể mặc hắn đem mình ôm trong ngực.

“ Gả cho ta, ta sẽ cho em tất cả những gì tốt nhất, chỉ cần em muốn, ta đều có thể làm được. ”

“ Ta thực mệt mỏi …”

“ Vậy thì hãy cứ như vậy, nằm trong vòng tay ta nghỉ ngơi. Ta sẽ bảo vệ em, không để bất cứ thứ gì, bất cứ điều gì tổn hại đến em. Gả cho ta, Y Nhu. ”

Thanh âm trầm thấp, ôn nhu đầy thành ý ở bên tai nàng nhẹ nhàng thúc dục.

Giờ phút này, nàng thầm nghĩ muốn tìm một nơi yên bình có thể an ổn nghỉ ngơi, e rằng cánh tay có thể cho nàng an ổn dựa vào chỉ có thể là của hắn, nàng nhẹ nhàng gật đầu.

Đường Hoàng vui vẻ nhìn nàng. “ Thật sao ? Em nguyện ý gả cho ta sao ? ”

“ Ân. ” Nàng không còn nghĩ sẽ từ chối hắn nữa, liền hãy cứ thuận theo bánh xe số phận đi .

Hắn kích động hôn trụ hai phiền môi chờ mong bấy lâu nay, thật sâu … thật sâu bừa bãi nếm thử, nhịn không được ở bên tai thầm thì tên
<<1 ... 7891011 ... 39>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
902/6991
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT