Tiểu thuyết Lấy Nhầm Anh Chồng Nhiều Tiền-full
Lượt xem : |
kết hôn với em rất đúng, tôi cảm thấy rất tốt.”
Lời này thật ra thì cũng không tính là khẩu thị tâm phi.
“Thật?” Hàn Ngữ thở phào, vỗ trước ngực thở ra một ngụm đại khí, “Chúng ta có thể thử làm một đôi vợ chồng chân chính hay không?”
“Vợ chồng chân chính?” Lời này làm bụng dưới của Hướng Kình căng thẳng, bản năng phản ứng nam tính anh cũng không cách nào khống chế, huống chi Hàn Ngữ quả thật thoạt nhìn tương đối mỹ vị ngon miệng.
“Em em em. . . . . . Ý của em không phải là. . . . . . em là nói cũng thế. . . . . .” Hàn Ngữ vừa nhìn cũng biết anh hiểu sai rồi, vội vội vàng vàng giải thích, lại nói được lắp bắp, mặt đỏ rần. “Em chỉ là muốn nói, anh có thể thử yêu thích em hay không, sau đó chúng ta có thể từ từ bồi dưỡng tình cảm giữa vợ chồng. . .”
“Tôi quả thật rất ưa thích em.” Về phần có phải cô muốn cái kia hay không... Thích, anh không muốn đi tra cứu, “Về phần bồi dưỡng tình cảm, còn nhiều thời gi¬an, không có gì lo lắng hay không?”
“Em thật yêu thích tôi?” Hướng Kình tùy tiện nói một câu, rất dễ dàng liền làm cho tim Hàn Ngữ đập thật nhanh. “Vậy . . . Anh có thể ôm em một cái không?”
Sau này cô lại có thể hay không bị miệng rộng ăn hết sao? Nếu anh hào phóng thừa nhận đối với cô là cảm giác thật tốt, cô mới dũng cảm đưa ra yêu cầu này: van xin nhiều một chút, cô gái này là vợ anh, một điểm thân mật nhỏ nhỏ, không nên coi là quá đáng.
Nhìn bộ dạng Hàn Ngữ xấu hổ, bàn tay to của Hướng Kình đã sớm không khống chế đưa tới, đem hình dánh mảnh mai của cô ôm vào lòng, thân thể hai người phù hợp ngoài ý muốn, để cho anh ôm đều không nỡ buông tay.
Ngay cả như vậy, anh vẫn tự nói với mình lần nữa, có mỹ nữ ai không thích ôm, huống chi anh ôm Hàn Ngữ là thiên kinh địa nghĩa, nếu muốn nói tới tình yêu... Phong hoa tuyết nguyệt, cũng còn quá sớm.
Lường trước Hàn Ngữ cũng không vì vậy thỏa mãn, nàng lấy ra dũng khí bình sinh lớn nhất nói: “Hướng Kình, anh có thể hôn em một chút không?”
Cái yêu cầu này trực tiếp mà trầm trọng đánh trúng Hướng Kình, làm cho anh không biết làm như thế nào cho phải, đánh sâu vào nội tâm cơ hồ muốn cho anh liều lĩnh đáp ứng yêu cầu của cô. Trong ngực thân thể mềm mại tràn đầy hương thơm, yêu cẩu mập mờ như thế, anh nếu nhịn được, chính là thánh nhân.
Hướng Kình cúi đầu hôn môi của Hàn Ngữ, lấy ra lực ý chí cuối cùng, lướt qua liền ngừng lại, nếu không anh sợ vào sâu hơn, hai người sẽ không khống chế được gây nên khói lửa.
Song, cứ hạ xuống nhẹ nhàng như vậy, Hàn Ngữ đã say mê rồi.
Hướng Kình thật thích cô, thật ôm hy vọng đối với tương lai hai người sao? Mà cô, có thể vì nụ hôn này, gi¬ao ra hết thảy.
Thân thể ôm nhau không có buông ra, cứ như vậy chặc chẽ liên kết , nhưng là trong tâm hai người suy nghĩ lại có khoảng cách thiên soa địa viễn.
Có trượng phu thương yêu, Hàn Ngữ mỗi ngày cũng là cười mị mị , song cô không biết, một cơn bão táp bao phủ Hướng gia dần dần đã tới, mà đến nhanh đến nỗi làm cho cô ứng phó không kịp.
Ngày này, mẹ Hướng trở về nhà rất sớm, hơn nữa lấy ánh mắt tương đối quỷ dị nhìn chằm chằm vào Hàn Ngữ, thấy vậy cô cả người sợ hãi, không biết mình vừa đã làm gì đắc tội lão phật gia.
“Hàn Ngữ, cô tới đây.” Ngồi ở trên ghế sa lon phòng khách, mẹ Hướng mặt không thay đổi gọi Hàn Ngữ ngồi xuống một bên.
Hàn Ngữ biết điều một chút ngồi xuống, chờ bà mở miệng, nhưng bà cũng không nói thêm một chữ nữa, mà là cầm lấy túi công văn bên cạnh đưa cho cô.
Nhận lấy túi, Hàn Ngữ lấy ra văn kiện: giấy tờ, tựa hồ là báo cáo tài vụ của Hướng Thành Gia Cụ…cô xem được không phải là rất rõ ràng, song bày mấy chữ kia ở đằng trước khiến người khác nhìn thấy mà giật mình - dấu trừ, lại làm cho cô cũng đoán được đại sự không ổn.
“Mẹ, là công ty xảy ra chuyện gì sao?” Hàn Ngữ quan tâm hỏi.
“Cô không thấy được sao? Hướng Thành Gia Cụ hiện tại tài chính không đủ, lại không mượn được tiền của ngân hàng, cũng sắp không được!” Mẹ Hướng có chút giận chó đánh mèo nhìn chằm chằm cái cô con dâu không biết nhân gi¬an khó khăn này.
“Tại sao lại như vậy?” Xem ra thật rất không thích hợp, Hàn Ngữ cũng lo lắng lên.
“Hừ! Gần đây có một đối thủ, không biết từ nơi nào nhô ra , đem vài nét bút đơn đặt hàng lớn thật tốt của Hướng Thành Gia Cụ đoạt đi, hại tôi thoáng cái tài chính yết không đến, ngay cả nhảy mấy tờ phiếu vé.” Bà càng nói càng tức giận, bây giờ nhớ tới, công ty đó căn bản là hướng về phía bà, thiết kế bẫy rập muốn cho Hướng Thành Gia Cụ nhảy xuống.
“Vậy làm sao bây giờ?” Hàn Ngữ lúc này mới hối hận ban đầu không học làm ăn cùng Hàn Thấm, không thể giúp một chút bận rộn.
Mẹ Hướng cũng không quanh co lòng vòng, thực tế vừa sắc bén địa phân tích tình hình trước mắt. “Hiện tại cần tới công dụng của cô. Ban đầu Hàn Gia đã đổi cô dâu, nguyên nhân tôi còn nguyện ý đám hỏi, chính là nghĩ, nhìn ở quan hệ thông gia, Hướng gia có khó khăn, Hàn Gia có thể giúp đỡ. Tôi muốn cô về nhà vay ít tiền, ít nhất để cho Hướng Thành Gia Cụ qua cửa ải trước mắt này, dĩ nhiên nếu như cô có thể thuyết phục Hàn Thị làm đảm bảo cho Hướng Thành, vậy thì tốt hơn. . .”
Hàn Ngữ nghe mẹ chồng thao thao bất tuyệt, nhưng tâm tư đã sớm bay hướng phương xa. Làm sao mọi người tìm cô có chuyện, động cơ sau lưng cũng là vì ích lợi? Chẳng lẽ Hướng Kình cũng là như thế?
Không! Cô phải tin tưởng anh, Hướng Kình không phải là người như vậy,anh thương yêu cô, bảo vệ cô, tuyệt đối không thể có thể làm ra chuyện như vậy.
Suy nghĩ trở lại trước mắt, mẹ chồng còn đang tự thuật Hàn thị có thể trợ giúp Hướng Thành như thế nào, cô không biết nên như thế nào mở miệng nói Hàn Thị nhà mình cũng đang cận kề nguy cơ, thậm chí còn so sánh với Hướng Thành sớm mở miệng muốn tiền, chẳng qua là bị cô ngăn chặn trở về mà thôi.
“Hàn Ngữ!” Mẹ Hướng nhìn con dâu nghe đến xuất thần, không nhịn được có chút tức giận. “Cô nghe được lời nói của tôi không?”
Lòng mẹ Hướng tin mười phần, hoàn toàn không biết ở Hàn gia con gái căn bản cũng không có địa vị, ngay cả khôn khéo như Hàn Thấm, cũng chỉ là bị xem thành một con cờ công việc, càng đừng nói Hàn Ngữ việc công ty không biết một chút.
“Mẹ. . .” Hàn ngữ còn muốn nói tiếp, nhưng cửa nhà lúc này mở ra, Hướng Kình tan việc trở về.
Thấy con trai, mẹ Hướng âm thầm hướng Hàn Ngữ làm cái ánh mắt, thấp giọng cảnh cáo, “Tóm lại chuyện tôi nói, cô làm tốt là được rồi.”
Nói xong, bà không nói thêm gì nữa, vào phòng giống như là tránh mặt con.
Hướng Kình vừa vào cửa cũng cảm giác không khí phòng khách là lạ , thấy vẻ mặt Hàn Ngữ lại càng nổi giận ngồi ở trên ghế sa lon, anh liền ngồi ở bên cạnh Hàn Ngữ như có điều suy nghĩ nhìn bóng lưng mẹ đi vào phòng.
“Tại sao?”
“Mẹ . . .” Vừa mở miệng liền dừng lại, Hàn Ngữ không hiểu được điều này có thể nói không, rồi lại cho là Hướng Kình không phải là người ngoài, hẳn là không sao cả mới đúng.
Nhưng Hướng Kình vừa thấy nàng chần chờ, lại liên tưởng tới hôm nay mẹ tại sao về nhà sớm như vậy, liền cái gì cũng khó hiểu.“Mẹ là tới tìm em nói chuyện Hướng Thành Gia Cụ sắp phá sản sao?”
“Phá sản?” Thì ra là nghiêm trọng như vậy sao? Hàn Ngữ kinh ngạc địa từ trên ghế bắn lên. “Mẹ chỉ nói tài vụ công ty xảy ra trạng xấu, muốn em về nhà vay tiền mặt quay vòng, cũng không có nhắc tới phá sản a!”
Quả thế, Hư
Lời này thật ra thì cũng không tính là khẩu thị tâm phi.
“Thật?” Hàn Ngữ thở phào, vỗ trước ngực thở ra một ngụm đại khí, “Chúng ta có thể thử làm một đôi vợ chồng chân chính hay không?”
“Vợ chồng chân chính?” Lời này làm bụng dưới của Hướng Kình căng thẳng, bản năng phản ứng nam tính anh cũng không cách nào khống chế, huống chi Hàn Ngữ quả thật thoạt nhìn tương đối mỹ vị ngon miệng.
“Em em em. . . . . . Ý của em không phải là. . . . . . em là nói cũng thế. . . . . .” Hàn Ngữ vừa nhìn cũng biết anh hiểu sai rồi, vội vội vàng vàng giải thích, lại nói được lắp bắp, mặt đỏ rần. “Em chỉ là muốn nói, anh có thể thử yêu thích em hay không, sau đó chúng ta có thể từ từ bồi dưỡng tình cảm giữa vợ chồng. . .”
“Tôi quả thật rất ưa thích em.” Về phần có phải cô muốn cái kia hay không... Thích, anh không muốn đi tra cứu, “Về phần bồi dưỡng tình cảm, còn nhiều thời gi¬an, không có gì lo lắng hay không?”
“Em thật yêu thích tôi?” Hướng Kình tùy tiện nói một câu, rất dễ dàng liền làm cho tim Hàn Ngữ đập thật nhanh. “Vậy . . . Anh có thể ôm em một cái không?”
Sau này cô lại có thể hay không bị miệng rộng ăn hết sao? Nếu anh hào phóng thừa nhận đối với cô là cảm giác thật tốt, cô mới dũng cảm đưa ra yêu cầu này: van xin nhiều một chút, cô gái này là vợ anh, một điểm thân mật nhỏ nhỏ, không nên coi là quá đáng.
Nhìn bộ dạng Hàn Ngữ xấu hổ, bàn tay to của Hướng Kình đã sớm không khống chế đưa tới, đem hình dánh mảnh mai của cô ôm vào lòng, thân thể hai người phù hợp ngoài ý muốn, để cho anh ôm đều không nỡ buông tay.
Ngay cả như vậy, anh vẫn tự nói với mình lần nữa, có mỹ nữ ai không thích ôm, huống chi anh ôm Hàn Ngữ là thiên kinh địa nghĩa, nếu muốn nói tới tình yêu... Phong hoa tuyết nguyệt, cũng còn quá sớm.
Lường trước Hàn Ngữ cũng không vì vậy thỏa mãn, nàng lấy ra dũng khí bình sinh lớn nhất nói: “Hướng Kình, anh có thể hôn em một chút không?”
Cái yêu cầu này trực tiếp mà trầm trọng đánh trúng Hướng Kình, làm cho anh không biết làm như thế nào cho phải, đánh sâu vào nội tâm cơ hồ muốn cho anh liều lĩnh đáp ứng yêu cầu của cô. Trong ngực thân thể mềm mại tràn đầy hương thơm, yêu cẩu mập mờ như thế, anh nếu nhịn được, chính là thánh nhân.
Hướng Kình cúi đầu hôn môi của Hàn Ngữ, lấy ra lực ý chí cuối cùng, lướt qua liền ngừng lại, nếu không anh sợ vào sâu hơn, hai người sẽ không khống chế được gây nên khói lửa.
Song, cứ hạ xuống nhẹ nhàng như vậy, Hàn Ngữ đã say mê rồi.
Hướng Kình thật thích cô, thật ôm hy vọng đối với tương lai hai người sao? Mà cô, có thể vì nụ hôn này, gi¬ao ra hết thảy.
Thân thể ôm nhau không có buông ra, cứ như vậy chặc chẽ liên kết , nhưng là trong tâm hai người suy nghĩ lại có khoảng cách thiên soa địa viễn.
Có trượng phu thương yêu, Hàn Ngữ mỗi ngày cũng là cười mị mị , song cô không biết, một cơn bão táp bao phủ Hướng gia dần dần đã tới, mà đến nhanh đến nỗi làm cho cô ứng phó không kịp.
Ngày này, mẹ Hướng trở về nhà rất sớm, hơn nữa lấy ánh mắt tương đối quỷ dị nhìn chằm chằm vào Hàn Ngữ, thấy vậy cô cả người sợ hãi, không biết mình vừa đã làm gì đắc tội lão phật gia.
“Hàn Ngữ, cô tới đây.” Ngồi ở trên ghế sa lon phòng khách, mẹ Hướng mặt không thay đổi gọi Hàn Ngữ ngồi xuống một bên.
Hàn Ngữ biết điều một chút ngồi xuống, chờ bà mở miệng, nhưng bà cũng không nói thêm một chữ nữa, mà là cầm lấy túi công văn bên cạnh đưa cho cô.
Nhận lấy túi, Hàn Ngữ lấy ra văn kiện: giấy tờ, tựa hồ là báo cáo tài vụ của Hướng Thành Gia Cụ…cô xem được không phải là rất rõ ràng, song bày mấy chữ kia ở đằng trước khiến người khác nhìn thấy mà giật mình - dấu trừ, lại làm cho cô cũng đoán được đại sự không ổn.
“Mẹ, là công ty xảy ra chuyện gì sao?” Hàn Ngữ quan tâm hỏi.
“Cô không thấy được sao? Hướng Thành Gia Cụ hiện tại tài chính không đủ, lại không mượn được tiền của ngân hàng, cũng sắp không được!” Mẹ Hướng có chút giận chó đánh mèo nhìn chằm chằm cái cô con dâu không biết nhân gi¬an khó khăn này.
“Tại sao lại như vậy?” Xem ra thật rất không thích hợp, Hàn Ngữ cũng lo lắng lên.
“Hừ! Gần đây có một đối thủ, không biết từ nơi nào nhô ra , đem vài nét bút đơn đặt hàng lớn thật tốt của Hướng Thành Gia Cụ đoạt đi, hại tôi thoáng cái tài chính yết không đến, ngay cả nhảy mấy tờ phiếu vé.” Bà càng nói càng tức giận, bây giờ nhớ tới, công ty đó căn bản là hướng về phía bà, thiết kế bẫy rập muốn cho Hướng Thành Gia Cụ nhảy xuống.
“Vậy làm sao bây giờ?” Hàn Ngữ lúc này mới hối hận ban đầu không học làm ăn cùng Hàn Thấm, không thể giúp một chút bận rộn.
Mẹ Hướng cũng không quanh co lòng vòng, thực tế vừa sắc bén địa phân tích tình hình trước mắt. “Hiện tại cần tới công dụng của cô. Ban đầu Hàn Gia đã đổi cô dâu, nguyên nhân tôi còn nguyện ý đám hỏi, chính là nghĩ, nhìn ở quan hệ thông gia, Hướng gia có khó khăn, Hàn Gia có thể giúp đỡ. Tôi muốn cô về nhà vay ít tiền, ít nhất để cho Hướng Thành Gia Cụ qua cửa ải trước mắt này, dĩ nhiên nếu như cô có thể thuyết phục Hàn Thị làm đảm bảo cho Hướng Thành, vậy thì tốt hơn. . .”
Hàn Ngữ nghe mẹ chồng thao thao bất tuyệt, nhưng tâm tư đã sớm bay hướng phương xa. Làm sao mọi người tìm cô có chuyện, động cơ sau lưng cũng là vì ích lợi? Chẳng lẽ Hướng Kình cũng là như thế?
Không! Cô phải tin tưởng anh, Hướng Kình không phải là người như vậy,anh thương yêu cô, bảo vệ cô, tuyệt đối không thể có thể làm ra chuyện như vậy.
Suy nghĩ trở lại trước mắt, mẹ chồng còn đang tự thuật Hàn thị có thể trợ giúp Hướng Thành như thế nào, cô không biết nên như thế nào mở miệng nói Hàn Thị nhà mình cũng đang cận kề nguy cơ, thậm chí còn so sánh với Hướng Thành sớm mở miệng muốn tiền, chẳng qua là bị cô ngăn chặn trở về mà thôi.
“Hàn Ngữ!” Mẹ Hướng nhìn con dâu nghe đến xuất thần, không nhịn được có chút tức giận. “Cô nghe được lời nói của tôi không?”
Lòng mẹ Hướng tin mười phần, hoàn toàn không biết ở Hàn gia con gái căn bản cũng không có địa vị, ngay cả khôn khéo như Hàn Thấm, cũng chỉ là bị xem thành một con cờ công việc, càng đừng nói Hàn Ngữ việc công ty không biết một chút.
“Mẹ. . .” Hàn ngữ còn muốn nói tiếp, nhưng cửa nhà lúc này mở ra, Hướng Kình tan việc trở về.
Thấy con trai, mẹ Hướng âm thầm hướng Hàn Ngữ làm cái ánh mắt, thấp giọng cảnh cáo, “Tóm lại chuyện tôi nói, cô làm tốt là được rồi.”
Nói xong, bà không nói thêm gì nữa, vào phòng giống như là tránh mặt con.
Hướng Kình vừa vào cửa cũng cảm giác không khí phòng khách là lạ , thấy vẻ mặt Hàn Ngữ lại càng nổi giận ngồi ở trên ghế sa lon, anh liền ngồi ở bên cạnh Hàn Ngữ như có điều suy nghĩ nhìn bóng lưng mẹ đi vào phòng.
“Tại sao?”
“Mẹ . . .” Vừa mở miệng liền dừng lại, Hàn Ngữ không hiểu được điều này có thể nói không, rồi lại cho là Hướng Kình không phải là người ngoài, hẳn là không sao cả mới đúng.
Nhưng Hướng Kình vừa thấy nàng chần chờ, lại liên tưởng tới hôm nay mẹ tại sao về nhà sớm như vậy, liền cái gì cũng khó hiểu.“Mẹ là tới tìm em nói chuyện Hướng Thành Gia Cụ sắp phá sản sao?”
“Phá sản?” Thì ra là nghiêm trọng như vậy sao? Hàn Ngữ kinh ngạc địa từ trên ghế bắn lên. “Mẹ chỉ nói tài vụ công ty xảy ra trạng xấu, muốn em về nhà vay tiền mặt quay vòng, cũng không có nhắc tới phá sản a!”
Quả thế, Hư
Bài viết liên quan!