watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Làn Váy Lay Động-full

Lượt xem :
g dám thốt thành lời, mất công tốn sức, nhưng là ở trong nhà có thêm một người ngoài, trong lòng nàng chính là cảm thấy không thoải mái.

Càng làm cho nàng ảo não, những người trong nhà nàng luôn thân thiết yêu mến lẫn nhau, cư nhiên lại dễ dàng tiếp nhận ‘người ngoài’ này.

Ba mẹ đối với Hướng Cương càng lúc càng yêu, chỉ kém không mở miệng, nói muốn thu nhận hắn làm con. Đại ca cùng hắn còn lại là kề vai sát cánh không hề rời bước, chẵng những là bạn học cùng lớp còn là bạn tốt, đưa mắt nhìn khắp gian phòng, hình như chỉ có một mình nàng là không thích ứng nổi với tên bất lương này thôi.

Khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú, hơi quay đầu về phía sau, xem ra phiền não cực kỳ, đôi mắt trong suốt mở to nhìn chằm chằm vào Hướng Cương, thật lâu không có dời đi.

Bên cạnh bàn bên kia, Hương Cương đang cuốn ống tay áo, lộ ra cánh tay rắn chắc, vô cùng sảng khoái thưởng thức bữa tối của mình, mỗi một động tác, đều tác động quần áo dính thật sát vào thân thể hắn. Có lẽ là vì cái lẩu nóng quá, nên trên gương mặt ngăm đen kia, hiện lên một lớp mồ hôi mỏng, một lọn tóc đen nghịch ngợm đang rủ xuống vầng trán rộng của hắn, làm cho nàng nhìn thấy hắn dường như có vài phần quyến rũ lạ kì không kềm chế được –

Cảm giác thật kì dị và khó hiểu tự dưng cứ dâng lên lúc nàng nhìn hắn, lặng lẽ âm thầm mềm mại tràn đầy trái tim nàng.

Đó là một loại cảm giác nôn nóng, một loại cảm giác bất an, một loại cảm giác không biết làm sao, một loại –

Một loại cảm giác nàng không thể nói rõ được.

Hướng Cương ngẩng đầu lên, chuẩn bị lại lần nữa tấn công vào nồi lẩu ngon tuyệt kia, trùng khớp nhìn thấy nàng đang giương đôi mắt mơ màng nhìn hắn. Hắn nhướng cao đôi mày rậm, nhếch khóe môi lên, không nói gì chỉ nhìn nàng nở nụ cười nhẹ.

Gương mặt nóng bỏng đỏ bừng, nụ cười kia tuy nhẹ, nhưng đột nhiên đến thật mãnh liệt, làm cả khuôn mặt nhỏ nhắn nàng đỏ lên!

Lăng Lung nhanh chóng cúi đầu, nhìn vào nồi lẩu, né tránh ánh mắt không kiêng nể gì của hắn. Trái tim của nàng đập loạn nhịp, giống như một chú nai con không an phận, ở trước ngực nàng nhảy nhót không ngừng, đôi tay nhỏ bé xoắn lại, dường như nắm không vững chiếc đũa.

Quái, mặt nàng tại sao lại nóng thế nhỉ? Ở trong nhà người khác ngang ngược ăn cơm cũng không phải nàng –

Nàng cúi đầu, trong lòng đầy ắp hoang mang, yên lặng nhấm nháp rau dưa xanh tươi.

“Em gái à, lấy giùm anh chai nước tương.” Lăng Vân ngồi ở một bên mở miệng nói, cho dù ngay trên bàn cơm, khi đối mặt với người nhà, cũng lễ phép không chê vào đâu được.

Nàng còn đang chìm trong suy tưởng của bản thân, miệng đang ngậm thức ăn, bàn tay nhỏ bé chạm đến chai nước tương, không chút để ý lấy ra đưa cho anh trai.

Lăng Vân tiếp nhận bình, lấy thìa, chậm rãi rót nước tương vào cái chén nhỏ. “Đúng rồi, em gái à, phiếu điểm kiểm tra kì hai anh vừa mới thấy.” Gương mặt đỏ hồng của hắn, nhẹ nhàng bâng quơ nói, miệng thoải mái giống như đang bàn luận vấn đề thời tiết.

Trên bàn cơm trong nháy mắt yên tĩnh, tiếp theo là một tiếng ho sặc kịch liệt.

“Ách, khụ khụ khụ khụ -“

Lăng Lung bị dọa đến sặc!

Nàng đảo ngực, liều mình ho khan, cặp mắt to kia tràn đầy nước mắt, kinh hoảng nhìn người anh trai yêu quý của mình, không thể tin được sao hắn lại tàn nhẫn như thế.

“Đưa đây.” Lăng Lương Nguyệt Nga mở miệng, trên gương mặt tươi cười của bà có vài phần giống con gái, bây giờ như phủ một lớp sương mỏng.

Lăng Vân không hé răng, đứng dậy đi đến phòng khách, mở ra ngăn kéo, lấy ra một phiếu điểm, lúc này mới xoay người đi trở lại bàn.”

“Không, khụ khụ, không — đợi chút — khụ khụ khụ khụ –”Lăng Lung nằm úp sấp ngã vào trên bàn, cái miệng nhỏ nhắn còn ho khan không ngừng, run run hai tay quơ lọan xạ, ý muốn trên đường chặn lại.

“Làm cái gì?” Lăng Lương Nguyệt Nga mắt hạnh trợn trừng.

Nàng giống bị phỏng lửa, lập tức rụt tay lại, vội vã trở về ghế ngồi, trơ mắt nhìn mẫu thân đại nhân tiếp nhận phiếu điểm, và đang từ từ mở ra–

Ô ô, xong rồi xong rồi! Hết thảy đều xong rồi!

Bên trong sau một lúc lâu lặng yên, chỉ còn âm thanh tiếng nước sôi ùng ục trong nồi lẩu, hãy còn sôi trào.

Chỉ thấy Lăng Lương Nguyệt Nga không nói được một lời, mở to hai tròng mắt, nhìn kỹ tờ giấy mỏng manh trong tay kia, trong mắt giống như muốn phun ra lửa. Sắc mặt của bà càng lúc càng khó coi, dần dần từ hồng chuyển sang trắng, lại từ trắng chuyển thành xanh.

Cuối cùng, khi cơn tức giận tích lũy đến đỉnh điểm, một tiếng Hà Đông sư tử rống vang tận mây xanh.

“Hai, mươi, bảy điểm?” Bà liên tiếp hít không khí, chỉ cảm thấy trước mắt đen kịt.

“Con lần trước vốn không đạt tiêu chuẩn, mà lần này, con lại chỉ đạt có hai mươi bảy điểm!?”

Lăng Lung bị hét bả vai co rụt lại, một cử động cũng không dám, run run hai tay ôm bát, cúi cúi đầu, cơ hồ muốn vùi vào nồi canh.

“Nhưng — lần này rất khó –”Nàng nhỏ giọng giải thích, lặng lẽ thở dài một hơi, thầm oán Lăng Vân không nghĩ gì đến tình cảm anh em, ở phía sau đánh lén nàng; Càng thầm oán bản thân không đủ thông minh, không nhanh chóng đem phiếu điểm đốt cháy, hoàn toàn tiêu diệt chứng cứ phạm tội.

Ôi, toán học ơi toán học, thật đúng mối họa lớn nhất trong lòng của nàng!

Nàng cũng từng có ý muốn cố gắng, cố tình chăm chú vào bài giảng của thầy giáo dạy toán, nhưng nàng tập trung tinh thần chỉ trong chốc lát, Chu Công sẽ nhiệt tình mời nàng dạo mát, còn không chống đỡ đến lúc tan học, nàng đã ghé vào trên bàn, ngủ bất tỉnh nhân sự.

Lăng Lương Nguyệt Nga liên tiếp lắc đầu, vẫn là vẻ mặt đang chịu một đả kích lớn, phiếu điểm kia, quả thực làm bà phát điên mà.

“Khó? Làm sao có cái gì khó ? Thành tích toán học của Lăng Vân cùng Hướng Cương, chưa từng khó coi giống như con vậy!”

Hai vị học sinh ưu tú, sớm đã tạo nên một thành tích “học tập gương mẫu”,thì đương nhiên không sợ môn toán trung học đáng sợ này rồi.

Môi đỏ mọng đô lên, khuôn mặt nhỏ nhắn nhưng thật ra cúi càng thấp.

“Con làm sao giống với anh trai được.” Lăng Lung nhỏ giọng nói.

Này, làm ơn, thật sự có cần thiết bàn luận thành tích học tập của nàng ở ngay trên bàn cơm có được không? Sẽ rất ảnh hưởng đến sự thèm ăn của nàng, hại nàng tiêu hóa không được tốt nha!

“Cho con mượn xem thử?” Hướng Cương đột nhiên mở miệng.

Nàng bỗng dưng nổi giận ngẩng đầu lên, vội vàng mở miệng, muốn ngăn cản tên người ngoài xấu xa này.

“Không —!”

Cầu xin hoàn toàn bị coi thường, phiếu điểm từ trong tay mẹ nàng chuyển sang cho hắn, không hề giấu diếm trình bày ngay tầm mắt của Hướng Cương.

Lăng Lung rên rỉ một tiếng, lấy bàn tay che ánh mắt.

“Thật ra, thành tích của cô ấy không tệ lắm, chỉ là người học khoa chuyên toán cần phải chăm chỉ hơn.” Hắn sau khi nghiên cứu một lúc lâu, chậm rãi ngẩng đầu lên,đôi mắt thâm thúy, mang một tia ý cười sâu xa khó hiểu.

“Bác à, con thấy, hay là để con đến dạy kèm thêm em ấy môn toán nhé!”

Nàng sợ tới mức thiếu chút nữa đã ngã xuống bàn.

Không thể nào! Người này chẳng lẽ thật sự muốn hại nàng bị người khác ăn tươi nuốt sống sao?!

Hai người tiếp xúc ở trong trường học, đã muốn hại nàng ăn biết bao nhiêu đau khổ, lúc này nếu ngay cả sau khi tan học đều ở cùng một chỗ, một khi tin tức để lộ ra ngoài, nàng còn có thể toà
<<1 ... 7891011 ... 29>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
2659/3495
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT