watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Làn Váy Lay Động-full

Lượt xem :
t đề nghị của hắn, cái đầu nhỏ nhắn lắc lia lịa. “Không cần, tôi chỉ cần gọi một cuộc điện thoại, sẽ có người đên tận đây để sửa.”

Tiểu cừu của nàng cứ năm ba ngày lại trở chứng một lần,nàng sớm đà trở thành khách quen của tiệm sửa xe di động, tuy rằng lão bản đề nghị, tốt nhất nên thay cái cũ đổi cái mới, hoặc nên mua một cái xe khác, nhưng lúc này nàng đang thất nghiệp, nào có tiền nhàn rỗi mua xe mới? Dựa vào kinh tế suy tính, cho dù tiểu cừu lại cũ nát, tốt xấu vẫn là công cụ để đi lại duy hất của nàng, trước khi nó chính thức biến thành sắt vụ nàng vẫn còn phải nhờ nó.

“Như vậy, lên xe đi!” Hướng Cương nói đơn giản.

“A -- vì, vì sao phải lên xe?” Nàng cảnh giác sợ hãi hỏi, ánh mắt nhìn vào chiếc xe hơi kia, như là đang nhìn vào một con quái vật ăn thịt người, toàn thân không khỏi tự động co rúm lại, Chú chó con bị ôm thật chặt trong lòng, kháng nghị lưng tròng kêu to, nàng vội vàng buông tay.

“Em không phải đang gấp rút trở về chăm sóc chị dâu sao?” Hắn chậm rãi nhắc nhở, lộ ra tươi cười thân mật. “Anh có thể đưa em trở về.”

“Không cần.” Lăng Lung vội vàng lắc đầu. Hắn tươi cười, làm cho nàng toàn thân nổi da gà đều tự động đứng dậy.

Chỉ có một số người rất ít mới biết được Hướng Cương đều không phải là như bề ngoài hiền lành vô hại như vậy, mà thực không khéo, nàng chính là một trong số ít đó.

“Không nên khách khí, anh vẫn còn nhớ đường đến nhà em.” Hăn lại dùng chiêu đối lại nàng.

“Ách, tôi đã chuyển nhà.” Nàng thấp đầu, nhìn trừng trừng cái đầu xù lông trong lòng mình. Đối mặt với chuyện sống còn quan trọng này, nàng quyết định từ bỏ mọi thói quen thành thật lương thiện của ngày thường, cứng rắn mở to mắt nói dối.

“Không, em không có chuyển nhà.” Hướng Cương lẳng lặng phản bác, dùng ánh mắt nhìn chăm chú nàng.

“Anh làm sao mà biết được?” Một trận khí lạnh không biết từ đâu xông đến đánh úp lại, nàng cư nhiên ở dưới ánh mặt trời lên cao chói chang như thế mà cảm thấy toàn thân rét run.

“Em quên rồi sao? Anh và Lăng Vân cùng hợp tác kinh doanh nha.” Ý cười của hắn càng sâu, cúi thân xuống, đến gần khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt kia.

“Mấy năm qua, số lần anh đến nhà em, so với số lần em về nhà, có thể nói là muốn thường xuyên hơn.”

Nha, nàng là bị dọa đến muốn hôn mê, hay là bị phơi nắng nên đầu cảm thấy u ám, cư nhiên đã quên chuyện trọng yếu như vậy, khi không trước mặt hắn lại trợn to mặt nói dối sứt xẹo như vậy.

Sau khi Hướng Cương tốt nghiệp, không phải là hoàn toàn chặt đứt tin t ức, tin tức trong trấn nhỏ vẫn lưu thông nhanh chóng, những chuyện liên quan đén hắn vẫn luôn được nhắc đến, thỉnh thoảng vẫn là đi vào cuộc sống của nàng.

Nàng biết hắn đâu đại học ở bắc bộ, biết hắn ở một tòa cao ốc ở bắc bộ, biết hắn đi ngoài đảo tham gia quân ngũ -- nàng đương nhiên cũng biết, hắn sau khi tốt nghiệp đại học liền cùng Lăng Vân hợp tác, mở một gian công ty, nghe nói viêc kinh doanh rất thuận lợi, nay đã trở thành một xí nghiệp lớn.

Nàng cũng không hoài nghi, Hướng Cương sẽ là môt thương nhân thành công. Cùng với nhừng người đồng trang lứa khác, chỉ mỗi cái giơ tay nhấc chân đều tao nhã hơn rất nhiều lần. mà lời nói mỉm cười của hắn, lại thêm một phần giả dối, tính chất đặc biệt này, đều là điều kiện chuẩn bị để bước vào chốn thương trường.

Trước khi trở về trấn, nàng cũng từng không yên lòng, chỉ sợ sẽ gặp được hắn. Nhưng là, Lăng Vân từng nhẹ nhàng bâng quơ đề cập qua, nói tổng công ty ở Đài Bắc cần Hướng Cương ở đó, để cho nàng cứ yên tâm nghĩ đến, hắn còn xa ở chân trời, tuyệt đối sẽ không hiện diện ở thị trấn này của nàng.

Xem ra, nàng đã đoán sai!

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn lên các loại biểu tình phức tạp, bàn tay to ngăm đen cũng đã vươn đến, gỡ lấy hai tay đang siết chặt chú cho đang kêu ăng ẳng kia.

“Cơm nắm, lên xe.” Hướng Cương hạ lệnh.

Cẩu nhi thật sự nghe lời, một cái khẩu lệnh một động tác, nhận được chỉ thị liền nhảy ra khỏi sự ôm ấp của nàng, chạy vào trong xe ngồi xong, so với bộ dáng khó dạy dỗ đáng đánh đòn ở bưu điện, quả nhiên có thể nói là hai ‘con chó’

“Anh tại sao lại biết tên của nó?” Nàng khó chịu chất vấn.

“Anh với chị dâu của em cũng rất quen thuộc.” Hắn trả lời thật sự đơn giản, chuyện vừa chuyển, lại quay sang nhìn vào trên tóc nàng.

“Thời tiết nóng như vậy, anh cũng không muôn tiếp tục phơi nắng như vậy. Em là quyết định muốn tự mình lên xe, hay là muốn cho anh ôm em lên xe?”

Như vậy rõ ràng uy hiếp, làm cho nàng cho dù nếu không tình nguyện, cũng phải dương cờ trắng đầu hàng, vì hắn vô lại cúi đầu xưng .

Chống.

Nàng quá mức hiểu biết Hướng Cương, biết hắn tuyệt đối là nói được thì làm được! Nếu nàng cứ tiếp tục lại ở trên xe máy, hắn thật sự sẽ không để ý đến giãy dụa phản kháng của nàng, giơ tay ôm nàng quăng vào trong xe.

Vì tránh trở thành đề tài cho mọi người quê nhà trà dư cơm hậu bàn luận, Lăng Lung chậm rãi bước xuống xe, rút chìa khóa, lại lấy cái túi xách, sắp xếp lai9j đông truyện tranh tiểu thuyết trong túi.

“Đó là cái gì?”

“Truyện tranh.”

“Tính trẻ con chưa bỏ được?” Hắn nhếch môi nở nụ cười nhẹ.

“Ai cần ngươi lo.” Nàng ngoài cười nhưng trong không cười, nặng nề lê bước, bất đắc dĩ leo lên xe, tâm tình trầm trọng giông như một phạm nhân bị đưa lên pháp trường.

Bên trong xe rộng mở mà thoải mái, chẳng những có không khí mát lạnh dễ chịu mát mẻ, còn có nhạc nhẹ dễ nghe. Nếu không vì thật sự sợ hãi hắn, nàng sẽ thừa nhận, ngồi trên xe của hắn, so với đứng dưới ánh mặt trời nóng cháy kia, mồ hôi ướt đẫm chờ đợi cứu viện tới thoải mái hơn rất nhiều.

Nàng bất động thanh sắc đánh giá, xác định mấy năm qua, Hướng Cương thật khác xa so với sự tưởng tượng của một viên chức nhỏ bé tầm thường như nàng. Chú chó thì lăng xăng ở chổ ngồi, hưng phấn cực kỳ. Nó dùng sức mạnh quan tâm nghe ngóng mọi động tĩnh chung quanh, lại dùng răng năng bén nhọn trắng noãn cắn xé vạt mới vừa phát hiện. Nàng ở trong lòng vụng trộm kỳ vọng, mong nó sẽ cắn nát mọi thứ dụng cụ sang quý tinh vi này.

Động cơ nhẹ khởi động, trên ghế truyền đến một chấn động nhè nhẹ, thân hình Hướng Cương nhích lại gần, một tay chống vào cánh cửa thủy tinh đang che nắng bên cạnh nàng, bả vai rộng lớn che trụ ánh mặt trời gay gắt bên ngoài, một hơi thở nam tính nhẹ nhàng khoan khoái dễ ngửi, từ thân hình hắn truyền đến.

“Anh muốn làm cái gì?” Nàng trừng lớn mắt, toàn thân đều căng lên như dây đàn, hoài nghi người này mưu đồ gây rối.

“Chỉ là muốn thắt dây an toàn giùm em.” Vẻ mặt hắn mỉm cười, nhẹ khom người lôi sợi dây an toàn từ dưới chân nàng ra, thoải mái tra vào.

Lăng Lung thở dài nhẹ nhõm một hơi, thầm mắng bản thân lại đa tâm suy nghĩ nhiều. Nàng ngẩng đầu, vốn định mở miệng nói lời cảm tạ, nhưng lại phát hiện, sau khi đã khóa dây an toàn xong, hắn vẫn chậm chạp không trở lại chổ ngồi, đôi mắt đen nóng bỏng kia đang lướt từng tấc trên cơ thể nàng, ngoài nụ cười nhẹ trên môi, còn mang một cảm giác làm cho người ta bất an nóng rực.

“Em vẫn bé nhỏ như vây.”

Hướng Cương nhẹ giọng nói nhỏ, thanh âm trầm thấp ở trong xe càng tăng thêm sự gần gũi và thân mật.

Lần này khẳng định không phải nàng miên man suy nghĩ, hắn, hắn, hắn hắn hắn hắn --

Hỗn loạn đầu óc còn không kịp phản ứng,
<<1 ... 1718192021 ... 29>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
58/7381
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT