watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Khách Trọ, Đừng Như Vậy

Lượt xem :
muốn nhắc nhở cô, cô là người đã làm rơi chiếc nhẫn cưới thứ hai đó chứ, nhưng mà nghĩ lại thì... thôi bỏ đi, không cần đả kích cô ấy thêm lần nữa, sửa miệng nói, "Được rồi, đều tại chồng yêu của cô và vị bác sĩ kia, còn có cái bồn cầu chết tiệt kia".
Dĩ nhiên Hồ Nhất Hạ rất hài lòng với kết luận này của cô.
Trong lúc này bọn họ từ xe bước xuống, còn chưa đi ra khởi bãi đỗ xe, đang chuẩn bị đi tới cửa hàng đá quý.
Cửa hàng Corrine Á Thái ở đây, không sai.
Hai người phụ nữ nắm tay nhau trò chuyện vui vẻ, Hàn Tự đang đứng bên cạnh người phụ nữ trên danh nghĩa là bạn gái, càng làm xứng cái tên gọi này hơn.
Im lặng nghe, mĩm cười cũng không biết, từ đầu đến cuối Lãnh Tĩnh không nghe thấy tiếng của anh, chút nữa là quên có người đàn ông này tồn tại. Trong lúc vô tình nghiêng đầu nhìn thoáng qua, Lãnh Tĩnh sửng sốt khoảng chừng mấy giây.
Phụ nữ có phải đều là động vật tham lam?
Có phải vì quá ảo tưởng về một người đàn ông hoàn hảo không một khuyết điểm nên tất cả cùng nhau xuất hiện trước mặt cô không?
Trong nhà có một người đàn ông hài hước, tinh ranh, vui tính, tính tình tùy ý, không câu nệ tiểu tiết (không để ý chuyện vặt vãnh), vừa hư hỏng lại vừa hoàn hảo, thêm nữa có chút bướng bỉnh có thể gợi lên hứng thú muốn chinh phục của phụ nữ.
Người đàn ông trước mặt là là người hướng nội, thành thục, chu đáo, làm cho người khác xa cách đồng thời có cảm tình, lại khiến con gái từ xưa đến nay nghiêm túc mở lòng, nhìn đàn ông trầm mặc ra vẻ thích thú, nguyên nhân vì người đó mà hơi nở nụ cười, sau đó có chút kích thích ..... mà quan trọng hơn là người này có xuất thân sạch sẽ.
Đáng tiếc 'Mặt trắng nhỏ' chỉ là một vai phản diện nhỏ, mà Hàn Tự thì... haiz.....
Lúc này tay vỗ trên vai cô hơi nặng, dùng khá nhiều sức, "Tối hôm qua bồ ngủ không ngon hay sao, tinh thần có vẻ tệ lắm, lại mất hồn nữa rồi?"
Thì ra bọn họ đã vào thang máy, Lãnh Tĩnh một mình ngu ngơ đứng bên ngoài thang máy.
Bước nhanh vài bước đi vào, vỗ vỗ mặt đã biết rõ ràng cho thấy vẻ mặt 'Tình dục quá độ' ......
"Ha ha đúng vậy, ngày hôm qua phỏng vấn thành công, mình nôn nóng quá nên cả đêm không ngủ".
"Thảo nào mình thấy mí mắt bồ đen hơn với lần trước mình gặp nhiều".
Hồ Nhất Hạ đối với lời cô nói tin tưởng không nghi ngờ, ánh mắt Lãnh Tĩnh từ bạn tốt lần thứ hai đảo qua người Hàn Tự.
Người đàn ông này dường như hiểu gì đó, không chớp mắt nhưng trong mắt có chút nghi ngờ như đang tìm tòi nghiên cứu. Lãnh Tĩnh lập tức cúi đầu, theo thói quen sờ lỗ tai, ra vẻ vô tâm vô phổi, quay đầu trừng Hồ Nhất Hạ, "Vậy còn bồ? Ăn cái gì mà dưỡng da tốt như vậy, trẻ trung như vậy. Còn không giới thiệu cho mình dùng?"
Hồ Nhất Hạ giống như con cáo già nhỏ đắc ý cười rộ lên, nhìn Lãnh Tĩnh, lại liếc qua Hàn Tự, ánh mắt nhìn tới nhìn lui như nói ra thâm ý, cuối cùng mới kề tai Lãnh Tĩnh nói nhỏ, "Bởi vì mình có đàn ông tưới mát".
Cùng là được đàn ông tưới mát, tại sao cô ấy lại chói rọi như vậy mà mình thì xấu muốn chết .......
Không để Lãnh Tĩnh nghĩ nhiều, Hồ Nhất Hạ liếc mắt quan sát Hàn Tự xong, giọng nói càng thấp hơn, càng nói càng hoạch toẹt, "Bồ nhìn anh ta coi, dáng người cao gầy, có vai có ngực, eo là eo mà chân ra chân, nhìn như tảng băng nhưng tác phong lại nhanh nhẹn ......"
"Hồ ly, nếu Chiêm Diệc Dương biết cậu khen đàn ông khác như vậy không biết anh ta có chọc mù mắt bồ không hay là chặt đứt tay Hàn Tự không đây?"
Hồ Nhất Hạ trong một giây phản xạ có điều kiện không che dấu nổi sự sợ hãi nhưng chút sợ hãi kia đã bị cô ấy mãnh liệt đè xuống, "Haiz, đừng nhìn Chiêm Diệc Dương bên ngoài sáng sủa như vậy, đó là vì mình nể mặt anh ta thôi! Bồ không biết đâu, ở nhà anh ta được vợ quản nghiêm lắm. Mình nói cái gì! Mình nắm quyền! Mình nói một thì không có hai!".
Lãnh Tĩnh cười, nhớ tới hai người mỗi lần ra ngoài đều vui vẻ, cô gạt chồng uống rượu đến lên bờ xuống ruộng.
Lãnh Tĩnh không vạch trần cô, nghe cô nói tiếp, "Lãnh Nhị à, sớm thu phục cậu ta đi, một năm ít nhất gì bồ cũng sẽ nhận được không ít dưỡng da và mỹ phẩm đó! Nghe lời mình, không sai đâu".
Lãnh Tĩnh thiệt hết chỗ nói rồi, lại bật cười lắc đầu.
Đúng lúc này, Hàn Tự ho một tiếng.
Lãnh Tĩnh cứng người, theo tiếng ho nhìn lại, chỉ thấy sắc mặt Hàn Tự không thay đổi nhưng ánh mắt rõ ràng lộ ra chút kinh ngạc. Lãnh Tĩnh xác định, vô cùng khẳng định, tên này nghe được lời hai người nói hoặc là đoán được họ đang nói chuyện về anh ta.
Hồ Nhất Hạ vẫn còn muốn tiếp tục nói nữa, Lãnh Tĩnh vội vàng kêu cô dừng lại. Lãnh Tĩnh hiểu rõ tính tình của cô bạn chí cốt của mình, vô duyên vô cớ mà ngăn cản, cô căn bản sẽ không bao giờ thành công, Lãnh Tĩnh nghĩ nghĩ, hai mắt đảo liên, vừa lúc nhặt được cái đề tài, "Vậy cái 'người quản lý vợ nghiêm khắc' của bồ khi nào tới, anh ta bận rộn như vậy chắc không thể đi được, chắc là không tới đâu hả?"
Vừa dứt lời thang máy 'Đinh' một tiếng rồi dừng lại.
Cửa thang máy mở ra, ba người ra ngoài đứng yên ----- 'người quản lý vợ nghiêm khắc' đang ngồi trên ghế sô pha đối diện lơ đãng lật tới lật lui xem đồ, mà đứng bên cạnh là người bán hàng.
Chỉ một câu để hình dung chiếc ghế sô pha kia: Khiêm tốn mà xa xỉ.
Chỉ một câu để hình dung người đàn ông kia: Khuôn mặt thối tha càng thêm thối tha.
Lãnh Tĩnh và Hàn Tự chưa ai lên tiếng, Hồ Nhất Hạ đã nhanh chóng chạy tới, "Ông xã!"
Chiêm Diệc Dương lúc này mới ngẩng đầu lên, bộ dáng trái lại với bộ dáng xem-cho-vui-vui-mắt, ánh mắt lạnh lùng mang chút hơi thở khô khan, chân mày hơi nhíu lại tựa như ẩn dấu lưỡi dao sắc bén bên trong, khi nghe được tiếng gọi này của vợ thì trên mặt mới có chút thay đổi như gặp phải gió xuân ấm áp ---
Nghĩ tới lời nói vừa rồi của Hồ Nhất Hạ về 'Vợ quản nghiêm', Lãnh Tĩnh càng ngày càng tin tưởng chắc chắn.
Hai người đàn ông theo lễ phép bắt tay chào hỏi nhau, Hồ Nhất Hạ có chồng bên cạnh đã quên đi bạn chí cốt, bám sát trên tay Chiêm Diệc Dương hôn nhẹ lên mặt chồng không thèm quan tâm tới Lãnh Tĩnh nữa.
Cảm giác mất mát này cô đã cảm nhận rất nhiều lần nên cũng có thói quen, nhưng mà không tránh được chút mất mát như cũ. Giống như có một đường ngăn cách rõ ràng, bên này, là màu sắc rực rỡ của thế giới vợ chồng nhỏ, bên kia, cô đơn, mây đen trên đầu Lãnh tiểu thư.
Nhìn thấy hai hình ảnh tương phản trước mắt khiến cho Hàn Tự không khỏi cười lên, "Lãnh Tĩnh".
Hình như đây là lần đầu tiên anh ta gọi thẳng tên cô như vậy nên Lãnh Tĩnh có hơi giật mình cũng không lên tiếng. Chỉ thấy Hàn Tự hơi nâng tay tựa như đang dò hỏi sau đó nắm tay cô.
Lãnh Tĩnh chậm chạm không phản ứng, nếu là bình thường đồng chí này sẽ chỉ ho một tiếng rồi thu tay lại tình nguyện cảm thấy xấu hổ cũng không miễn cưỡng đối phương, nhưng mà -----
Anh ta đột nhiên nâng bàn tay đang nắm lên, "Diễn trò phải làm cho giống toàn bộ".
Lời nói đàng hoàng lại không thể làm người khác có thể cự tuyệt, nhất là cánh tay khác của anh vẫn còn đang bị bó bột --- bằng chứng chứng tỏ cô còn thiếu nợ người ta.
Đi qua ba tầng hệ thống bảo vệ vào căn phòng V.I.P, một nhóm bốn người, nhìn thấy hai dãy quầy trang sức được trang bày rực rỡ chói sáng, Hồ Nhất Hạ không khỏi có chút mất hồn, trái-phải nhìn rồi lại nhìn, đột nhiên cô hưng phấn như phát hiện một Châu lục mới, vui vẻ vỗ vỗ vai chồng để anh ta nhìn lại -----
"Oa ... a ... A ... Hai người họ đang nắm tay kìa!"
Cánh tay của gương mặt muôn thuở không biểu cảm của Chiêm Diệc Dương từ từ xoay đầu vợ mình quay chỗ khác, ngoại trừ nhìn vào chỗ nhẫn cưới trước mắt cũng không cho nhìn chỗ nào khác.
Đối với v
<<1 ... 3940414243 ... 66>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
7/6096
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT