watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Huấn Luyện Cha Phúc Hắc-full

Lượt xem :
i tim nhìn chăm chăm, đến tận khi thang máy đóng cửa lại rồi mới quay ra nói chuyện.

“Đúng vậy, anh ấy là người đàn ông độc thân hoàng kim số một công ty đấy!” Nữ đồng nghiệp C phụ họa.

“Có tiền lại còn đẹp trai, còn là cháu họ ngoại của tổng giám đốc, nghe nói đến giờ anh ấy còn chưa có bạn gái.”

“Tổng giám đốc không phải cũng có con trai sao?”

“Ai nha! Căn bản chưa ai gặp anh ấy bao giờ! Học ở Anh bao nhiêu năm, tốt nghiệp xong, nghe đâu đã làm cho bộ phận nước ngoài rồi, chỉ có mấy cán bộ cấp nguyên lão mới biết thôi.”

“Đó mới là độc thân hoàng kim chứ!”

“Không biết anh ấy có bạn gái chưa?” Ực – nuốt nước bọt.

“Quá xa mà! Không chừng người ta ở Anh đã có bạn gái người Tây rồi, còn đến lượt cậu à?”

“Tây già nhanh lắm, không chừng chẳng bao lâu anh ấy thay lòng đổi dạ về Đài Loan tìm bạn gái đấy!”

“Vậy cậu còn không cố gắng đi?”

“Không được đâu! Tớ đã hai lăm rồi, cậu không lẽ không biết người có tiền như họ, thích nhất các em trẻ cơ.”

“Hơn nữa còn càng trẻ càng tốt ý!”

“Anh ấy bao tuổi rồi?”

“Chưa đến ba mươi đâu!”

Trẻ quá! Cả phòng làm việc ồ lên, tổng giám đốc tuy đã năm sáu mươi tuổi, nhưng nhìn khí độ và tướng mạo toát ra từ ông, con trai hẳn là không kém, đấy là chưa nói phu nhân tổng giám đốc là hoa hậu châu Á một thời, cho dù chăm chút ra thế nào, cũng chắc chắn tướng mạo đường đường, hơn nữa gia thế kinh người như vậy…

Hoàng Thượng Dung vừa bước đến tầng tám, đã nghe các đồng nghiệp nữ đang bình phẩm từ đầu đến cuổi từ già đến trẻ cả nhà tổng giám đốc, cô không khỏi nhíu mày. Con cả nhà họ Từ? Ngậm thìa vàng mà sinh thì sao? Tuổi còn trẻ không làm việc đàng hoàng, để người lớn lo lắng, còn tùy tiện có con với con gái người ta – hơn nữa còn chưa kết hôn, nghĩ xem hắn có cái tiền đồ gì, khó lắm!

“Nếu có sức nói chuyện phiếm vậy nhanh chút làm cho xong báo cáo tháng trước đi, nửa tiếng nữa tôi sẽ cần.”

Cô xoay người vào phòng làm việc, giờ mới nghĩ đến, phó tổng giám đốc Tương Húc Hoa trong lời các nữ đồng nghiệp không phải còn chưa kết hôn mà cũng chưa có con nhỏ sao? Hộp vàng lóng lánh ánh kim của tổng giám đốc là tặng cho ai?

Con trai một nhà họ Từ? Có người đó sao? Sao cô chưa từng nghe nói?

Quên đi, dù sao cô cũng không có hứng thú gì với việc thăm dò chuyện linh tinh nhà người ta, cuộc nói chuyện với tổng giám đốc khi nãy, coi như ông ấy bực bội nên xả ra thôi!


Chương 14
(đoạn đầu này mình thề chỉ muốn phang tiếng nhật vào vì đây đúng là cặp câu mình thích nhất trong tiếng Nhật)

“Em về rồi.” Không biết từ bao giờ, cô đã tập thành một thói quen hết giờ làm trước hết phải đến nhà Từ Hách Quân báo danh, thường thì hắn sẽ tan việc sớm hơn cô, mà hắn bây giờ cũng mới học được làm vài món ăn đơn giản, còn cố gắng học quán xuyến việc nhà, nấu cơm, nếu có thời gian, hắn sẽ chuẩn bị hai ba món ăn.

Về điểm này ở hắn, Hoàng Thượng Dung thực sự không có gì để soi mói, tuy rằng cô không phải là người không biết làm việc nhà, những cô cũng chỉ biết quét dọn và nấu nướng đơn gian, lúc đầu cô còn tưởng Từ Hách Quân sẽ phải nhờ vào cô mãi – dù là công việc hay việc tư, nhưng quá bất ngờ, ở công ty hắn có vẻ rất thong dong, mà chết tiệt, còn xuất sắc muốn chết, ở nhà, hắn từ một người không biết gì về sinh hoạt hàng ngày chậm rãi học tập, tuy rằng không phải quá xuất sắc, có điều cũng xem nhưng tương xứng với cô.

“Em đã về!” Hắn mặc tạp dề, chạy ra từ trong bếp tay bưng một bát to cà ri. “Hôm nay lại ăn cà ri nhé, anh sẽ rửa nhục, nhất định phải làm được món này.”

Hôm qua cũng ăn cà ri, cô không phải vô cùng thích ăn, có điều, có người nấu cho, cô cũng sẽ không khắt khe quá, có đôi khi cô bận, cơm sáng cơm trưa cô chuẩn bị cho Hách Quân cũng không nhiều đồ ăn ngon, hắn cũng không hề oán hận ăn hết toàn bộ. Khi nào muốn ăn món ngon thật sự, mà cả hai đều không làm ra được, vậy không cần, đi thẳng ra ngoài tìm hàng ăn.

Lúc ăn cơm, cô nhìn chằm chằm Từ Hách Quân, càng nhìn càng thấy hắn rất giống ông chủ, lúc cười to lên không giống, khóe miệng Hách Quân lộ ra ý xu nịnh, không, là gian xảo, mà tổng giám đốc vừa nhìn đã biết là một con cáo già lòng dạ khó lường rồi, muốn đọc được cái gì từ trong mắt ông là chuyện không thể.

Nhưng đường nét khuôn mặt của họ rất giống mà! Những lần trước họp, do áp lực, cộng thêm tổng giám đốc ngồi cách quá xa, không nhìn kĩ, hôm nay cùng với ông chủ nói chuyện những nửa tiếng đồng hồ, khi mặt đối mặt, cô mới phát hiện phần quen thuộc này lại đến từ Hách Quân!

Càng thêm kì quái là, hai người đều họ Từ…

Không, không thể nào, trên đời người họ Từ nhiều lắm, Hách Quân sao có thể trùng hợp là con trai Từ Ánh Chương được.

Hơn nữa, nếu như hắn thật là cậu chủ nhà họ Từ, sao không có việc gì chạy đến giả nghèo, đồ trong nhà cũng toàn đồ đã qua sử dụng, cũng không đổi cái mới, bát đũa trong bếp cũng là hàng mua trong cửa hàng đồng giá 10 đồng, còn có núm vú Hạo Hạo ngậm có giá 39 đồng mua trong cửa hàng bách hóa…

“Sao suy nghĩ lo lắng gì vậy? Nhìn thấy anh quá đẹp trai à?” Từ Hách Quân vừa cho con ăn đồ ăn dặm, thấy Hoàng Thượng Dung ánh mắt khác thường, thuận miệng hỏi.

“Anh có quen Từ Ánh Chương không?”

“Từ Ánh Chương?” Não hắn chuyển môt vòng. “Đương nhiên là biết.”

“Anh thực sự biết?”

“Ông ấy là ông chủ của chúng ta, là áo cơm cha mẹ của chúng ta mà! Sao lại không biết? Đâu phải là não thiếu nơ ron đâu!”

Cũng phải, hắn còn có thể nói được tiếp, hắn biết ông chủ Từ Ánh Chương, nhưng Từ Ánh Chương có biết hắn đâu!

Thực sự là, cô đang nghĩ gì thế này? Vậy mà có thể xâu hai người này vào với nhau được! Hoàng Thượng Dung lắc đầu, thôi suy nghĩ vơ vẩn, đặt bát đũa xuống, tiếp bát nhựa trong tay hắn.

“Anh ăn trước đi, em bón cho Hạo Hạo!”

Từ Hách Quân và mấy miếng cơm, như thể nghĩ đến cái gì, chộp lấy một gói giấy ở một bên, thần bí nhìn cô. “Em đoán xem hôm nay anh mua được cái gì?”

Hoàng Thượng Dung nháy nháy mắt. “Cái gì?”

“Ta đa!” Hắn lấy từ trong gói giấy ra một cái gối màu lam nhạt, vui vẻ hướng cô hiến vật quý. “Bình thường đều là em mua đồ cho Hạo Hạo, anh đây là bố nó cũng phải cổ gắng, gần đây tăng lương, mua chút quà nhỏ cho con cũng không xem là gì đúng không? Em xem cái gối này này, đúng vừa thích hợp cho trẻ con một tuổi đấy, cho Hạo Hạo ngủ là quá hợp!”

“…” Hắn không phát hiện con hắn bình thường đều gối bằng chăn gấp lại sao?

“Còn có cái này, bao đầu gối cho trẻ con bò, Hạo Hạo bây giờ thích bò trên đất lắm, sau này cho nó đeo cái này, đầu gối sẽ không bị thương.”

“…” Cái đó, người lớn còn không thích, trẻ con sẽ thích được sao?

“Còn nữa còn nữa, dụng cụ mớm thuốc, nhân viên cửa hàng đặc biệt khuyến khích mua, cô ấy nói dùng cái này cho cục cưng uống thuốc sẽ rất tiện, có thể dùng đến ba tuổi.”

“…” Lẽ nào hắn không biết, trong ba năm đầu tiêm thuốc là cách hiệu quả nhất! Hơn nữa đến phòng khám, hỏi xin người ta còn không cho hay sao?

“Hay nhất là cái này – ba lô cho mẹ!” Từ Hách Quân gần như là xun xoe. “Sau này chúng ta mang Hạo Hạo ra ngoài, không cần bọc lớn bọc nhỏ nữa, em xem, cái túi này nhiều ngăn không, chỗ này đủ để sữa bột, tã, khăn ướt…”

“Trời ạ!” Hoàng Thượng Dung bu
<<1 ... 2223242526 ... 28>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
2022/2858
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT