Tiểu thuyết - Hotgirl lưu lạc giang hồ
Lượt xem : |
m ngắm nhìn như si như say .
Trong Binh khí phổ ,đao xếp hạng nhất , kiếm thứ hai , nhưng tuyệt không phải kiếm khóđịch với đao . Kiếm nhẹ hơn so với đao , khi sử dụng linh hoạt xảoquyệt hơn , đó là điều mà đao cồng kềnh không theo kịp.
“oh !” Hoàng Thi Hàmnhịn không được nói leo “Vậy đao có ưu thế là gì?”
“Đao làm người , nộilực trong đó tất phải có chỗ hơn người , bởi vậy đao phần lớn làbinh khí mà nam nhân lựa chọn để tu luyện. Điều kiện đòi hỏi trướctiên là , nam nhân nhờ vào dương cương khí , nội lực chung quy so vớimột cô nương vẫn thâm hậu hơn . Khi ngươi ứng đối cùng với người dùngđao thì chỉ cần tránh va chạm với binh khí , một khi nội lực khôngbị lưu mất , không bị đánh tan ,sẽ tìm ra sơ hở trong đao pháp củađối phương , một kích đắc thủ , đấy là con đường nhất định thắng .”Lão thái bà kiếm chiêu vừa phát vừa thu lại , xoạt một tiếng , kiếmđã vào vỏ . “Vi sư đã diễn luyện xong , ngươi có thể nhìn ra nhữngthứ gì ?” Hoàng Thi Hàm lắc đầu “Thực ra ngươi chưa luyện xong , tổngcộng ta nhìn được mười hai chiêu kiếm của ngươi .”
Lão thái bà ha hacười . “Hảo nhãn lực , vì sư quả nhiên không nhìn nhầm , ngươi quảnhiên là kỳ tài khó gặp .” Trên mặt bà tràn ngập vui mừng .
Dừng một lúc , tiếpđó nàng lại nói : “Chiêu thức mười ba vốn là tinh túy của Ngọc Nữthần kiếm , chiêu thức vừa ra , kiếm tất thấy máu mới có thể trởvào bao. Bởi vậy , vi sư dự định chờ ngươi học xong mười hai chiêuthức trước , sau khi thuần thục sẽ tiếp tục truyền thụ cho ngươi .”
“ Còn học nữa?”Hoàng Thi Hàm sững sờ.
“Thực ra đây cũngkhông phải học gì , mà là cần chiêu kiếm sắc bén , trên đỉnh núi tuylà đất cằn sỏi sạn , nhưng luôn có nhiều chim bay thú chạy . Vi sưkhông muốn vô cớ tổn thương tới sinh linh vô tội , cho nên mới trênđường thu chiêu , không muốn lại bị ngươi liếc mắt một cái là nhìnthấu .” Trải qua nửa năm ở chung , Hoàng Thi Hàm cảm giác được lãobà bà thực ra là một người cực thiện lương . Nhưng mà nàng không rõ, vì sao lão bà bà lại coi trận luận võ kia là mục tiêu lớn nhấtcuộc đời mình ? bà hẳn phải là người không màng tới danh lợi mớiđúng chứ!
“Tiểu nha đầu , ngươilại đang suy nghĩ cái gì ?” Lão thái bà nhìn nàng.
“À , không … không cógì .”Hoàng Thi Hàm kéo suy nghĩ lại , “ Thật hy vọng ta vĩnh viễnkhông cần phải học chiêu thứ mười ba của Ngọc Nữ thần kiếm , như vậy, chẳng phải càng hợp tác phong của người ?” Lão thái bà nghĩ mộtchút , lại thì thào nói : “Một ngày nào đó ngươi sẽ phải xuất rachiêu này …” Ánh mắt của nàng thâm thúy mà xa xôi , dồng thời ẩn hàmmột vẻ bi thương nhàn nhạt.
Hoàng Thi Hàm khôngbiết bà đang suy nghĩ điều gì , hoặc là , nhớ tới điều gì , đànhphải nói sang chuyện khác : “Đương nhiên rồi ! Ta nếu muốn không phảixuất ra chiêu thứ mười ba , nhất định phải đem mười hai chiêu thứcphát huy đến tận cùng .”
“Đó là đương nhiên !”Lão thái bà phục hồi tinh thần , mắt sáng như đuốc . “Người kế thừaKiếm hậu đích truyền từ đời này sang đời khác , nếu ngay cả bọnđạo chích ngang ngược cũng không thể đánh bại , ước hẹn Đoạn HồnLĩnh ngươi sao có thể đối mặt được !” Bà càng nói âm điệu cũng dầnlạnh như băng .
Hoàng Thi Hàm lèlưỡi , bộ dạng giả bộ cười khẽ , “ Ngươi đừng hung dữ như vậy nha ,ta hảo hảo luyện công là được , tương lai nhất định sẽ không để chongười mất mặt đâu !” Lão thái bà bất vi sở động , vẫn là biểu tìnhnghiêm túc , “ Một khi đã như vậy , vậy ngươi còn đứng đấy làm gì ?Mau luyện!” “Vâng , tuân mệnh !” Hoàng Thi Hàm theo tiếng sau đó khônghề để bà liếc mắt một cái nữa , rút kiếm ra khỏi vỏ , bắt đầumột lần diễn luyện.
Chương 3
Thời gian trôi qua nhưthoi đưa , năm tháng như nước chảy . Trong nháy mắt , đã qua hai năm .
Trong hai năm qua ,Hoàng Thi Hàm sớm chiều ở chung với lão thái bà , không chỉ bồidưỡng được tình cảm vững chắc , đồng thời cũng đã học hết đượcchân truyền của bà , chỉ có điều chính nàng cũng không rõ , nếukhông dựa vào công phu trước mắt của nàng , tuyệt đối được xưng tụnglà cao thủ số một không hai , kém cũng chỉ là có thực tế mà thôi .
Sáng sớm ngày hôm đó, Lão thái bà không thúc giục nàng luyện công , mà chỉ vẫy tay , kêunàng ngồi xuống .
“Tiểu nha đầu ,lạiđây , vi sư có chuyện nói cho ngươi .”
Hàng Thi Hàm vâng lờiđi tới , khoanh chân ngồi . “Lão bà bà , có chuyện gì vậy ?”
Trên mặt Lão thái bàbiểu lộ thần sắc cực kì nghiêm túc “ Đối với ngươi mà nói , hôm naylà một giai đoạn cực kì quan trọng , vi sư sẽ giúp ngươi đả thông haimạch Nhâm Đốc , hi vọng ngươi có thể chuyên chú một chút , ngàn vạnlần không được để xảy ra sai sót gì mới được .” Đả thông hai mạchNhâm Đốc là mục tiêu cuối cùng của người tập võ , Hoàng Thi Hàmcũng từng trộm thử qua đáng tiếc nàng gần như hao hết toàn bộ nộilực cũng khong cách nào đột phá được , sau đó nàng liền quên bãngđi.
Nàng hoàn toàn khôngrõ liệu hai mạch Nhâm Đốc nếu được đả thông ,võ công sẽ tiến tớitrình độ nào đây ? Hay là …?
Đang lúc nàng vẫnđang miên man suy nghĩ , bên cạnh bất ngờ vang lên thanh âm của Lão tháibà , “Tiểu nha đầu , mau ngưng thần nín thở , ôm nguyên cố thủ ,đừngbăn khoăn trong lòng nữa.” Hoàng Thi Hàm nghe vậy , vội thu liễm tâmthần , hai mắt nhắm lại , chỉ trong chốc lát đã hoàn toàn tiến vàocảnh giới vong ngã .
Dần dần , bên trongđan điền ngưng tụ một khối khí lớn giống như mười mũi tên nhọn hướngtới tứ chi bách hài ; đi được mười hai vòng , toàn bộ hơi thở tụlại ở hai mạch Nhâm Đốc , trì trệ không tiến , như thể gặp phải mộtlực cản cực mạnh .
Hoàng Thi Hàm tiếptục phát công , cố gắng phá tan lực cản vô hình , đáng tiếc không nhưý nguyện , cho dù nàng dốc hết toàn bộ sức lực , vẫn không thể độtphá .
Sắc mặt Hoàng ThiHàm tới nhợt giống như tờ giấy , mồ hôi to như hạt đậu trượt xuốngtheo khuôn mặt …. Quần áo đã ướt đẫm .
Nội lực tích tụ lâuở hai mạch Nhâm Đốc không thể đột phá khỏi lực cản bắt đầu từ từtán loạn , chẳng mất bao lâu , khí tức cường đại lại như vạn mã laonhanh theo tứ chi bách hài rồi quay về đan điền .
Tuy nhiên , sức lực HoàngThi gần như hao hết , lúc này nàng căn bản không thể điều khiển đượchơi thở . Nếu không phải mượn ngoại lực từ bên ngoài , nàng chắcchắn huyết mạch sẽ không chịu được , cuối cùng đứt hết mà chết ,nếu không cũng là tẩu hảo nhập ma , trạng thái dẫn đến đánh mất tâmthần.
Hoàng Thi Hàm vẫnkhông buông bỏ , cắn răng khổ sở chống đỡ , nhưng nội lực của nàngdù sao cũng có hạn . Thời gian một chán trà qua đi , nàng đã hoàntoàn mất đi khả năng phát công lực , chỉ mặc cho hơi thở cường đạinghịch lui trở về.
“Nha đầu ! Tiếp tụcchống đỡ . Thành công hay không , sinh tử tồn vong thực ra ở trong nháymắt này…” Lão thái bà khẽ quát một tiếng , đồng thời chưởng phátra như điện , trong chớp mắt đem song chường dán vào sau lưng Hoàng ThiHàm , đem nội lực của bản thân , liên tục không ngừng truyền vào trongcơ thể của nàng .
Có nội lực phụ trợ, khí tức chạy toán loạn trong cơ thể Hoàng Thi Hàm lần thứ hai tụlại , khí tức hai người hợp nhất , toàn lực hướng đến lực cản chếttiệt kia mà tiến công .
Sự tình liên quan đếntính mạng hai người , Lão thái bà đương nhiên không dám phớt lờ ,huống chi bà tiêu phí thời gian suốt hai năm trên người Hoàng Thi Hàm ,bà tuyệt không có phép chuyện gì phát sinh trong gang tấc này .
Giống như Lão tháibà trước đó đã đoán , Hoàng Thi Hàm chỉ cảm thấy hai mạch Nhâm Đốcliên kết một chỗ phút chốc vỡ tan thành một lỗ nhỏ . Khí tức cườngđại của hai người hợp nhất như thủy ngân tiết ra nhằm đến ỗ nhỏ kia, lỗ nhỏ sau đó thành lớn , càng lúc càng lớn …
Ơ hà ! Thành công …Trong
Trong Binh khí phổ ,đao xếp hạng nhất , kiếm thứ hai , nhưng tuyệt không phải kiếm khóđịch với đao . Kiếm nhẹ hơn so với đao , khi sử dụng linh hoạt xảoquyệt hơn , đó là điều mà đao cồng kềnh không theo kịp.
“oh !” Hoàng Thi Hàmnhịn không được nói leo “Vậy đao có ưu thế là gì?”
“Đao làm người , nộilực trong đó tất phải có chỗ hơn người , bởi vậy đao phần lớn làbinh khí mà nam nhân lựa chọn để tu luyện. Điều kiện đòi hỏi trướctiên là , nam nhân nhờ vào dương cương khí , nội lực chung quy so vớimột cô nương vẫn thâm hậu hơn . Khi ngươi ứng đối cùng với người dùngđao thì chỉ cần tránh va chạm với binh khí , một khi nội lực khôngbị lưu mất , không bị đánh tan ,sẽ tìm ra sơ hở trong đao pháp củađối phương , một kích đắc thủ , đấy là con đường nhất định thắng .”Lão thái bà kiếm chiêu vừa phát vừa thu lại , xoạt một tiếng , kiếmđã vào vỏ . “Vi sư đã diễn luyện xong , ngươi có thể nhìn ra nhữngthứ gì ?” Hoàng Thi Hàm lắc đầu “Thực ra ngươi chưa luyện xong , tổngcộng ta nhìn được mười hai chiêu kiếm của ngươi .”
Lão thái bà ha hacười . “Hảo nhãn lực , vì sư quả nhiên không nhìn nhầm , ngươi quảnhiên là kỳ tài khó gặp .” Trên mặt bà tràn ngập vui mừng .
Dừng một lúc , tiếpđó nàng lại nói : “Chiêu thức mười ba vốn là tinh túy của Ngọc Nữthần kiếm , chiêu thức vừa ra , kiếm tất thấy máu mới có thể trởvào bao. Bởi vậy , vi sư dự định chờ ngươi học xong mười hai chiêuthức trước , sau khi thuần thục sẽ tiếp tục truyền thụ cho ngươi .”
“ Còn học nữa?”Hoàng Thi Hàm sững sờ.
“Thực ra đây cũngkhông phải học gì , mà là cần chiêu kiếm sắc bén , trên đỉnh núi tuylà đất cằn sỏi sạn , nhưng luôn có nhiều chim bay thú chạy . Vi sưkhông muốn vô cớ tổn thương tới sinh linh vô tội , cho nên mới trênđường thu chiêu , không muốn lại bị ngươi liếc mắt một cái là nhìnthấu .” Trải qua nửa năm ở chung , Hoàng Thi Hàm cảm giác được lãobà bà thực ra là một người cực thiện lương . Nhưng mà nàng không rõ, vì sao lão bà bà lại coi trận luận võ kia là mục tiêu lớn nhấtcuộc đời mình ? bà hẳn phải là người không màng tới danh lợi mớiđúng chứ!
“Tiểu nha đầu , ngươilại đang suy nghĩ cái gì ?” Lão thái bà nhìn nàng.
“À , không … không cógì .”Hoàng Thi Hàm kéo suy nghĩ lại , “ Thật hy vọng ta vĩnh viễnkhông cần phải học chiêu thứ mười ba của Ngọc Nữ thần kiếm , như vậy, chẳng phải càng hợp tác phong của người ?” Lão thái bà nghĩ mộtchút , lại thì thào nói : “Một ngày nào đó ngươi sẽ phải xuất rachiêu này …” Ánh mắt của nàng thâm thúy mà xa xôi , dồng thời ẩn hàmmột vẻ bi thương nhàn nhạt.
Hoàng Thi Hàm khôngbiết bà đang suy nghĩ điều gì , hoặc là , nhớ tới điều gì , đànhphải nói sang chuyện khác : “Đương nhiên rồi ! Ta nếu muốn không phảixuất ra chiêu thứ mười ba , nhất định phải đem mười hai chiêu thứcphát huy đến tận cùng .”
“Đó là đương nhiên !”Lão thái bà phục hồi tinh thần , mắt sáng như đuốc . “Người kế thừaKiếm hậu đích truyền từ đời này sang đời khác , nếu ngay cả bọnđạo chích ngang ngược cũng không thể đánh bại , ước hẹn Đoạn HồnLĩnh ngươi sao có thể đối mặt được !” Bà càng nói âm điệu cũng dầnlạnh như băng .
Hoàng Thi Hàm lèlưỡi , bộ dạng giả bộ cười khẽ , “ Ngươi đừng hung dữ như vậy nha ,ta hảo hảo luyện công là được , tương lai nhất định sẽ không để chongười mất mặt đâu !” Lão thái bà bất vi sở động , vẫn là biểu tìnhnghiêm túc , “ Một khi đã như vậy , vậy ngươi còn đứng đấy làm gì ?Mau luyện!” “Vâng , tuân mệnh !” Hoàng Thi Hàm theo tiếng sau đó khônghề để bà liếc mắt một cái nữa , rút kiếm ra khỏi vỏ , bắt đầumột lần diễn luyện.
Chương 3
Thời gian trôi qua nhưthoi đưa , năm tháng như nước chảy . Trong nháy mắt , đã qua hai năm .
Trong hai năm qua ,Hoàng Thi Hàm sớm chiều ở chung với lão thái bà , không chỉ bồidưỡng được tình cảm vững chắc , đồng thời cũng đã học hết đượcchân truyền của bà , chỉ có điều chính nàng cũng không rõ , nếukhông dựa vào công phu trước mắt của nàng , tuyệt đối được xưng tụnglà cao thủ số một không hai , kém cũng chỉ là có thực tế mà thôi .
Sáng sớm ngày hôm đó, Lão thái bà không thúc giục nàng luyện công , mà chỉ vẫy tay , kêunàng ngồi xuống .
“Tiểu nha đầu ,lạiđây , vi sư có chuyện nói cho ngươi .”
Hàng Thi Hàm vâng lờiđi tới , khoanh chân ngồi . “Lão bà bà , có chuyện gì vậy ?”
Trên mặt Lão thái bàbiểu lộ thần sắc cực kì nghiêm túc “ Đối với ngươi mà nói , hôm naylà một giai đoạn cực kì quan trọng , vi sư sẽ giúp ngươi đả thông haimạch Nhâm Đốc , hi vọng ngươi có thể chuyên chú một chút , ngàn vạnlần không được để xảy ra sai sót gì mới được .” Đả thông hai mạchNhâm Đốc là mục tiêu cuối cùng của người tập võ , Hoàng Thi Hàmcũng từng trộm thử qua đáng tiếc nàng gần như hao hết toàn bộ nộilực cũng khong cách nào đột phá được , sau đó nàng liền quên bãngđi.
Nàng hoàn toàn khôngrõ liệu hai mạch Nhâm Đốc nếu được đả thông ,võ công sẽ tiến tớitrình độ nào đây ? Hay là …?
Đang lúc nàng vẫnđang miên man suy nghĩ , bên cạnh bất ngờ vang lên thanh âm của Lão tháibà , “Tiểu nha đầu , mau ngưng thần nín thở , ôm nguyên cố thủ ,đừngbăn khoăn trong lòng nữa.” Hoàng Thi Hàm nghe vậy , vội thu liễm tâmthần , hai mắt nhắm lại , chỉ trong chốc lát đã hoàn toàn tiến vàocảnh giới vong ngã .
Dần dần , bên trongđan điền ngưng tụ một khối khí lớn giống như mười mũi tên nhọn hướngtới tứ chi bách hài ; đi được mười hai vòng , toàn bộ hơi thở tụlại ở hai mạch Nhâm Đốc , trì trệ không tiến , như thể gặp phải mộtlực cản cực mạnh .
Hoàng Thi Hàm tiếptục phát công , cố gắng phá tan lực cản vô hình , đáng tiếc không nhưý nguyện , cho dù nàng dốc hết toàn bộ sức lực , vẫn không thể độtphá .
Sắc mặt Hoàng ThiHàm tới nhợt giống như tờ giấy , mồ hôi to như hạt đậu trượt xuốngtheo khuôn mặt …. Quần áo đã ướt đẫm .
Nội lực tích tụ lâuở hai mạch Nhâm Đốc không thể đột phá khỏi lực cản bắt đầu từ từtán loạn , chẳng mất bao lâu , khí tức cường đại lại như vạn mã laonhanh theo tứ chi bách hài rồi quay về đan điền .
Tuy nhiên , sức lực HoàngThi gần như hao hết , lúc này nàng căn bản không thể điều khiển đượchơi thở . Nếu không phải mượn ngoại lực từ bên ngoài , nàng chắcchắn huyết mạch sẽ không chịu được , cuối cùng đứt hết mà chết ,nếu không cũng là tẩu hảo nhập ma , trạng thái dẫn đến đánh mất tâmthần.
Hoàng Thi Hàm vẫnkhông buông bỏ , cắn răng khổ sở chống đỡ , nhưng nội lực của nàngdù sao cũng có hạn . Thời gian một chán trà qua đi , nàng đã hoàntoàn mất đi khả năng phát công lực , chỉ mặc cho hơi thở cường đạinghịch lui trở về.
“Nha đầu ! Tiếp tụcchống đỡ . Thành công hay không , sinh tử tồn vong thực ra ở trong nháymắt này…” Lão thái bà khẽ quát một tiếng , đồng thời chưởng phátra như điện , trong chớp mắt đem song chường dán vào sau lưng Hoàng ThiHàm , đem nội lực của bản thân , liên tục không ngừng truyền vào trongcơ thể của nàng .
Có nội lực phụ trợ, khí tức chạy toán loạn trong cơ thể Hoàng Thi Hàm lần thứ hai tụlại , khí tức hai người hợp nhất , toàn lực hướng đến lực cản chếttiệt kia mà tiến công .
Sự tình liên quan đếntính mạng hai người , Lão thái bà đương nhiên không dám phớt lờ ,huống chi bà tiêu phí thời gian suốt hai năm trên người Hoàng Thi Hàm ,bà tuyệt không có phép chuyện gì phát sinh trong gang tấc này .
Giống như Lão tháibà trước đó đã đoán , Hoàng Thi Hàm chỉ cảm thấy hai mạch Nhâm Đốcliên kết một chỗ phút chốc vỡ tan thành một lỗ nhỏ . Khí tức cườngđại của hai người hợp nhất như thủy ngân tiết ra nhằm đến ỗ nhỏ kia, lỗ nhỏ sau đó thành lớn , càng lúc càng lớn …
Ơ hà ! Thành công …Trong
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
2238/3074
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
2238/3074
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt