watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Hôn Mê Liền Cưới Anh-full

Lượt xem :
ên giường lại làm mấy lần, giống như thật sự muốn làm đủ cho một tháng, thật là có đủ điên cuồng .

Ngữ Tình vẻ mặt quan tâm hỏi tôi: "Tiểu Nhã, cậu không sao đấy chứ? Giống như mệt chết đi ấy."

Tôi nhìn Ngữ Tình đang ra sức cười, cũng không thể nói cho nàng biết tôi bị vị tổng giám đốc mà nàng hâm mộ nhất, thật ra là chồng của tôi yêu làm thành thế này ?

Thấy tôi tinh thần tỉnh táo trở lại, Ngữ Tình hưng phấn nói: "Vậy tối nay chúng ta cùng đi làm quen kết bạn đi!"

"Ê? Không phải chứ. . . . . . Tìm tôi, người đã kết hôn rồi ? Có hơi quá đáng không nhỉ?" Tôi từ lúc tôi đi học tới giờ chưa từng đi kết bạn bao giờ, không nghĩ tới hôm nay khi kết hôn rồi ngược lại có loại cơ hội này.

Ngữ Tình vẻ mặt lơ đễnh nói: "Cậu còn còn trẻ như vậy, gỡ nhẫn xuống trông có giống gái đã kết hôn không? Đi chơi đi mà, dù sao chồng cậu đi công tác rồi cũng không biết đâu, coi như đi gặp bạn bè thôi!"

Nói cũng phải, dù sao không có việc gì làm, hơn nữa động cơ của tôi trong sáng, coi như đi gặp bạn bè là được rồi.

Ngồi trước một bàn dài, tôi nhịn cười không nổi lại ngại ngùng, quả thực làm tôi nghẹn thành nội thương.

Cũng không khác trong phim trong truyền hình mấy, bàn dài hai bên một bên nam một bên nữ, lời đầu tiên bạn giới thiệu, sau đó một anh chàng chủ động đến làm quen với cô gái mà mình vừa mắt.

Thật là lỗi thời mà không có chút sáng tạo nào, mà nguyên nhân chính làm tôi cười cũng không phải những anh chàng này vô cùng xấu xí, ngược lại, những nam nhân này mỗi người bề ngoài ngời ngời, có thậm chí có thể gọi là đẹp mắt, thân phận địa vị cũng không kém, làm tôi khó hiểu chính là, vì sao một đám đàn ông trẻ tuổi điều kiện tốt như vậy lại đi làm quen kết bạn với con gái?

Tôi ngồi trong góc uống nước ngắm bọn họ trò chuyện, đơn giản biến mình thành một vật cảnh.

Có mấy anh chành thật sự đáng yêu, cùng người mà mình để ý nói chuyện phiếm rõ ràng có thể làm đỏ bừng cả khuôn mặt, từng này tuổi đầu còn đơn thuần như vậy thật sự là không dễ dàng, tôi buồn cười nhìn, vốn định uống nốt vài chén rồi về nhà ngủ , ai ngờ. . . . . .

"Diệp tiểu thư “ trong đó một anh chàng vừa có sắc lại có chức vụ tốt lại gần tôi : “Không biết cô có ngại khi tôi trực tiếp gọi cô là tiểu Nhã ?"

Tôi có ngại đó! Tôi nhìn hắn cười cười, không cho ý kiến.

Đối phương hình như đem lời từ chối thầm lặng của tôi trở thành ngầm đồng ý, chìa ra khuôn mặt tươi cười hướng tôi tự giới thiệu mình: "Tôi là tổng giám đốc Tập đoàn XX, gọi là Hàn Tuấn, cô có thể trực tiếp gọi Tuấn cũng được."

Tôi van anh, anh không ngại cũng không có nghĩa là tôi không ngại nha?

"Tôi từ lúc mới tới đã chú ý cô rồi, phát hiện cô rất đặc biệt." Hắn nói tiếp: “Cô là người duy nhất không nhìn tôi mà chảy dãi."

Nói chuyện có cảm giác cùng Cao Phàm có chút giống nhau, ở chỗ vô cùng tự kỷ.

"A! Có thể là hôm nay đôi mắt của tôi hơi khô, hơn nữa lượng nướt bọt tiết ra không đủ." Tôi lành lạnh nói.

Hàn Tuấn hai mắt tỏa sáng, vẻ mặt yêu thích nói: "Rất tốt! Chính là cái loại FEEL này! Tôi sẽ theo đuổi em!"

Tôi sặc! Ai mượn anh chứ!

"Thật là vô ý quá, tôi là phụ nữ đã có chồng, lần này tới đơn giản là tò mò góp đủ số thôi, phiền anh đem mục tiêu chuyển sang người khác nha." Tôi tận lực vặn nhỏ âm lượng nói.

"Có khiêu chiến càng tốt, hơn nữa không có ai quy định khi kết hôn không thể ly hôn nha." Hắn vẻ mặt dũng cảm nói.

Tôi sặc, không phải đâu. . . . . . Tại sao có thể có loại đàn ông này chứ . . . . . . Khóe miệng của tôi không tự nhiên co lại mãnh liệt.

Sáng sớm hôm sau, của tôi trên bàn công tác xuất hiện một bó hoa hồng to, khỏi nhìn cũng biết kiệt tác của ai.

Ngữ Tình hưng phấn thét lên, tôi thì đáng tiếc nhìn chúng nó, nghĩ thầm nếu đem tiền mua hoa cho tôi có lẽ sẽ làm tôi vui hơn.

Thấy mặt tôi đơ ra, Ngữ Tình nghi ngờ nói: "Sao nhận được hoa hồng mà cậu không có phản ứng gì thế ?"

Tôi rầu rĩ nói: "Thật sự là vô ý nha, tớ bị dị ứng hoa hồng, tặng cậu đấy."

Ngữ Tình vui vẻ ôm hoa hoa lệ đi ra, tôi thì đau đầu không biết đem cái phiền toái này giải quyết thế nào cho hết, nếu bị Cao Phàm biết, tôi chết thế nào cũng còn chưa biết đâu.

Tan tầm đi ra cửa chính công ty thấy Hàn Tuấn đang tựa trước cửa xe đợi tôi.

Tôi đi đến trước, lễ phép chào hỏi: "Hàn tiên sinh, bó hoa kia cảm ơn anh nha."

Hàn Tuấn vẻ mặt đắc ý nói: "Tôi đã biết con gái tụi em thích mấy thứ này rồi mà."

"Cái đó. . . . . ." Tôi nói tiếp: “Thực sự là tôi bị dị ứng phấn hoa, cho nên đem hoa tặng người khác rồi, thật vô ý quá."

Nghe tôi nói xong..., Hàn Tuấn khuôn mặt tươi cười tại chỗ cứng đờ.

"Vậy thì tối nay nể mặt tôi đi ăn cơm đi." Tên này tiếp tục nói.

Lúc tôi không biết nên từ chối thế nào thì nghe có ngừơi gọi tôi.

"Bà chị ơi!"

Ơ. . . . . . Người gọi tôi như thế chỉ có thể là thằng nhóc bị thua cuộc đọ rượu hôm nọ. Tuy xưng hô của hắn có chút xã hội đen và khó nghe, nhưng giờ phút này trong tai tôi là âm thanh tự nhiên nhất.

Tôi rất nhạy khoác vai thằng nhóc, cướp lời: "Úi trời! Coi trí nhớ của chị nè, quên hôm nay có hẹn đi với nhóc, chờ chị đi với!"

Thằng nhóc kia phản ứng rất nhanh, lập tức rất cao thượng cùng tôi hát đôi: “Em cũng biết bà chị trí nhớ kém, cho nên em tự mình đến đón chị nè!" Nói xong còn dùng hai mắt gây cho Hàn Tuấn áp lực.

Thật sự là anh em tốt! Tôi cảm kích nhìn nó.

"Em đã có hẹn trước, chúng ta hẹn lại lần sau ha." Không biết có phải hay không bị ánh mắt cùng khí thế của thằng nhóc áp đảo, Hàn Tuấn rất thức thời rời đi.

Lần này là làm phiền em trai giang hồ, lần sau sẽ từ chối thế nào đây ? Đầu của tôi càng thêm đau.

Hết lần này tới lần khác loại đến thời điểm quan trọng này lại phạm tội hoa đào, ông trời ạ ông chơi tôi hoài nhé?

Trước trước sau sau từ chối Hàn Tuấn vài chục lần, lần này tôi là thật sự không có viện cớ, về tình về lý tôi chỉ đồng ý cùng hắn cùng đi ăn tối thôi.

"Muốn hẹn em thật sự không dễ dàng nha." Hàn Tuấn trêu chọc nói.

Tôi cứng ngắc khóe miệng cười cười, có chút nuốt không trôi.

"Tôi thật sự không rõ, làm sao anh lại để ý tôi vậy?" Tôi là thật sự không rõ mà.

"Tình cảm loại sự tình này rất là khó nói."

"Nhưng mà tình cảm thì không thể miễn cưỡng ."

"Tình cảm thì có thể bồi dưỡng."

". . . . . ." Chịu không nổi nữa.

"Tôi có chồng rồi, hơn nữa rất thương hắn." Nói như vậy rõ ràng cả chưa.

"Tôi biết rõ chứ, nhưng thế thì sao nhỉ?"

Hắn là năng lực lý giải có vấn đề hay là sao đây?

"Đi thẳng vào vấn đề đi, mục đích của anh là gì?" Chị hai đây nhưng không phải ngày đầu tiên đi đấu đâu.

"Thẳng thắn!" Hàn Tuấn thích thú nhìn tôi: “Kỳ thật cũng chẳng có gì, chỉ là muốn mượn thời gian và cơ thể em đêm nay thôi . . . . ."

Khi hắn đưa tôi đến một câu lạc bộ VIP, nhìn thấy hai gương mặt quen thuộc trước mắt, hiểu được tại chỗ bọn họ là cùng một nhóm, tôi nhịn không được run rẩy khóe miệng nói: "Tôi van anh đấy. . . . . . Vừa rồi đừng đem lời nói làm mập mờ như vậy được không?"

"Hi! Tiểu Nhã!" Bàng Chính Vũ chào tôi trước. Âu Dương Liệt thì nhìn tôi gật gật đầu.

Đúng vậy, hai gương mặt quen thuộc trước mắt chính là bọn họ, bạn bè của Cao Phàm.

Đã l
<<1 ... 2728293031 ... 53>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
60/6149
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT