watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Hạnh Phúc Ước Hẹn

Lượt xem :


Tinh Thành đương nhiên chỉ mong được như thế: “Buổi tối đi làm về anh đến đón em!”

Buổi chiều về đến công ty, nhìn thấy vẻ mặt hạnh phúc của Tinh Thành, Hoắc công tử hỏi: “Mua vé số trúng năm triệu à?”

“Có lẽ còn có ý nghĩa hơn năm triệu, buổi tối, Tư Nguyên sẽ đích thân vào bếp nấu cơm cho mình ăn.”

Hoắc công tử sờ cằm: “Cô ấy không nói là gọi mình sao?”

Tinh Thành huýt sáo, “Không nói!”

“Sao mà tình người lại thê thảm thế này?” Hoắc công tử thở dài rồi loé lên một tia

hi vọng, “Tinh Thành, cậu thử nói xem, lúc ăn cơm, nếu mình đến nhà cô ấy sẽ không bị đuổi đi chứ?”

“Có!” Tinh Thành không do dự trả lời, “Bọn mình hưởng thụ thế giới của hai người, cậu nói xem, cậu căn cứ vào đâu mà tham gia?”

“Cũng phải, mình không đi nữa để tránh bị cậu truy sát!” Hoắc công tử cầm chìa khoá xe rồi nói: “Mình kiếm chỗ đi giải quyết cơn đói, các cậu không cần nhớ đến mình!”

“Vốn đã không nhớ rồi!” Tinh Thành nói nhỏ.

Năm giờ, Tinh Thành gọi điện cho Tư Nguyên: “Anh đến đón em về nhé?” Tư Nguyên vẫn đang bận việc, Tinh Thành nói: “Vậy anh đi mua đồ ăn trước được không? Đợi em về có thể nấu ngay!” Không đợi Tư Nguyên trả lời, anh đã lái xe đến siêu thị.

Mua rất nhiều đồ chất đầy cốp xe, Tinh Thành đến đón Tư Nguyên đi làm về.

Nhìn thấy Tinh Thành vội vàng đến, trên trán lấm tấm mồ hôi, Tư Nguyên lấy

khăn giấy cho anh, “Cũng không vội, hà tất anh phải mệt như thế này?”

Người Tư Nguyên dựa sát vào Tinh Thành, Tinh Thành có thể ngửi thấy mùi hương như có như không trên cơ thể cô, anh thất thần rồi nở một nụ cười tươi, “Tài nữ Hắc Tư Nguyên của đại học Giao thông đích thân vào bếp nên anh quá khích rồi!”

Hai người về đến nhà Tư Nguyên, bận rộn làm bữa tối.

Tư Nguyên tài nghệ quả thật không tồi, một lát đã nấu xong bốn món, màu sắc hấp dẫn và thơm ngon, cô bước ra khỏi bếp, vừa cởi tạp dề vừa nói: “Em nấu xong rồi!”

Tinh Thành lấy tay bốc vài miếng củ cải đưa lên miệng, “Mặn ngọt vừa độ, ăn vào mát ruột, không tồi, không tồi. Quả nhiên giống hệt đầu bếp thứ thiệt.

Tư Nguyên cười, “Bình thường anh ăn ở các nhà hàng nổi tiếng như Vương Phủ, Vô Danh Cư, các món của em còn kém xa.”

“Nhưng ngày nào anh cũng muốn được ăn cơm ở nhà như thế này!” Tinh Thành nhìn Tư Nguyên chớp mắt, nói đầy ẩn ý.

Tư Nguyên không nói gì, quay vào bếp, “Em đi xem canh đã được chưa?”

Bóng Tinh Thành dưới ánh đèn hiện lên đầy cô độc,

Hoắc công tử hẹn Chu Lập Đông đi ăn, Chu Lập Đông hỏi: “Sao không thấy Tinh Thành đâu?”

Hoắc công tử hừ một tiếng, “Cậu ấy có tiểu tài nữ ở bên, hơn nữa còn đích thân vào bếp nấu bữa tối cho ăn, đâu có thể đi cùng chúng ta ăn cơm nhạt uống nước chè thế này?”

Ánh mắt Chu Lập Đông sáng lên: “Ồ, hoá ra là như vậy!”

Nhìn thấy vẻ cô đơn trên mặt anh, Hoắc công tử biết mình lại lỡ lời nên vội vàng chuyển chủ đề, “Thôi, đói chết mất, bây giờ mình có thể ăn hết một con dê.”

Chu Lập Đông ăn rất ít, cũng không nói gì, anh không ngừng hút thuốc, yên lặng nhìn Hoắc Yến Phi ăn.

Hoắc công tử nói: “Lập Đông, cậu cũng rộng lượng hơn được không? Đã nhường tiểu tài nữ cho Tinh Thành rồi, đừng hành hạ bản thân nữa.

Chu Lập Đông bật cười, “Nhường thế nào? Cô ấy đã in dấu trong tim mình rồi.”

Hoắc công tử một hơi uống cạn cốc bia, “Quên cô ấy đi, làm một người không có tim giống mình!”

Chu Lập Đông cố chấp lắc đầu, “Mình không quên được!”

Hoắc công tử thở dài, “Đó là do cậu tự chuốc vạ vào thân, không ai cứu được.”

Tư Nguyên ăn không nhiều, cô nhìn Tinh Thành ăn hết món này đến món khác, cô cười, “Anh không cần cố gắng giữ thể diện cho em như thế.”

“Anh không giữ thể diện cho em, ngon thật mà!” Tinh Thành ăn đến miếng cuối cùng vẫn cảm thấy ngon.

Ăn cơm xong, Tinh Thành giúp cô rửa bát, Tư Nguyên gọt hoa quả bên cạnh, Tinh Thành nói: “Lớn từng này rồi, đây là lần đầu tiên anh biết rửa bát! Hoá ra làm việc này thật hạnh phúc.”

Tay Tư Nguyên đang cầm con dao lệch đi, suýt chút nữa cắt vào đầu ngón tay, Tinh Thành thấy vậy lo lắng, vội vàng nói: “Để đấy, lát anh gọt cho.”

Tư Nguyên cảm thấy áy náy, “Mời anh đến ăn cơm lại để anh giúp làm việc nhà!”

“Anh thì làm được bao nhiêu!” Tinh Thành rửa xong bát đĩa rồi gọt hoa quả, kéo Tư Nguyên về phòng xem ti vi.

Tư Nguyên nhớ đến chiếc áo mua về tối qua, cô đưa cho Tinh Thành: “Cũng không biết anh thích hay không, em mua ở cửa hàng dưới công ty!”

Tinh Thành vui mừng hỏi Tư Nguyên: “Hôm nay là ngày gì, sao lại vừa được mời cơm vừa được tặng đồ!”

Tư Nguyên cười, “Mua đồ cho anh cũng cần lý do sao?”

“Em thật tốt!” Bỗng nhiên Tinh Thành giống như một đứa trẻ, mặt anh đỏ lễn, cầm chiếc áo đi thay còn không quên hôn trộm lên gò má Tư Nguyên.

Thứ bảy đi học, Tinh Thành mặc chiếc áo kẻ Tư Nguyên tặng, thu hút sự chú ý của Tinh Thành, “Cậu không thể mặc nhầm áo của Lập Đông được chứ?”

Tinh Thành chau mày, “Sao lại của Lập Đông?”

Hoắc công tử cười lớn, “Trong ba người chúng ta chỉ có Lập Đông thích mặc áo kẻ, hơn nữa mặc rất đẹp!”

“Lẽ nào mình mặc xấu!”

“Không xấu nhưng cảm thấy lạ lạ!” Hoắc công tử cười, “Chiếc áo này nếu Lập Đông mặc sẽ đẹp hơn cậu.”

Tinh Thành nói: “Có phải cậu đố kỵ vì chiếc áo này do bạn gái mình tặng không?”

Hoắc công tử không nói gì nữa.

Chu Lập Đông nhìn Tinh Thành và Hoắc Yến Phi tranh luận, từ đầu đến cuối không lên tiếng.

Thấy Chu Lập Đông chăm chú đọc sách, Hoắc công tử tiến lại gần nói nhỏ: “Đợi lát nữa đi học về, tới nhà tắm công cộng chơi bài không?”

Chu Lập Đông không để ý đến anh, Hoắc công tử cướp quyển sách của anh, “Rốt cuộc có đi không?”

Cuốn sách đã ngả vàng bị Hoắc công tử giật rơi xuống đất, một chiếc lá ngân hạnh khô bay ra.

“Không đi!” Chu Lập Đông giận dữ nhìn Hoắc công tử, cúi xuống nhặt chiếc lá.

“Không đi thì không đi, sao lại có thái độ kì lạ thế?” Hoắc công tử trách móc, nhanh tay giúp Chu Lập Đông nhặt chiếc lá ngân hạnh, nhưng có lẽ vì chiếc lá quá khô hoặc Hoắc công tử không cẩn thận nên chiếc lá bị gãy ở giữa.

Chu Lập Đông cướp lấy chiếc lá ngân hạnh, đẩy Hoắc công tử một cái rồi thu dọn đồ, buông một câu: “Mình không khoẻ nên về chiếc!” rồi rời khỏi lớp học.

Tan học, Hoắc công tử và Tinh Thành đến Greenville tìm Chu Lập Đông, thấy anh lật đi lật lại chiếc lá đã rách, trên bàn ngổn ngang kéo và băng dính.

“Có đến mức phải làm như thế này không? Không phải chỉ là một chiếc lá sao? Nếu cậu thích, đợi đến mùa đông, mình sẽ nhặt cho cậu đầy một túi!” Hoắc công tử nói.

Chu Lập Đông không để ý đến anh, ngồi trước bàn tỉ mỉ dán chiếc lá.

Nhìn thấy từng đường gân trên chiếc lá qua năm tháng vẫn còn rất rõ, Tinh Thành hỏi: “Có phải có ý nghĩa gì đặc biệt không?”

Chu Lập Đông dừng lại rồi nói: “Không, chỉ là mình thích mà thôi!”

Hoắc Yến Phi nhìn thấy vẻ tuyệt vọng và buồn bã trên mặt Chu Lập Đông, ấp úng nói: “Xin lỗi, mình không cố ý làm hỏng!”

Chu Lập Đông cẩn thận đặt chiếc lá vào trang sách: “Thôi, cũng tại mình không giữ cẩn thận!”

Buổi tối, ba ngư
<<1 ... 3637383940 ... 48>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
453/4587
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT