watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Giận Dỗi Kết Hôn Ngốc Nghếch Kiều Thê Của Tôi-full

Lượt xem :
> “Cũng có.” Anh trả lời.

“Vậy làm sao có thể có rảnh tới đón em?” Cô hơi hơi nhướng mày.

“Làm việc dù bận cũng phải về nhà cùng vợ ăn cơm nha.” Nhìn cô một cái, anh nói giỡn.

Nam Thiến sửng sốt một chút, không nói gì mà nhìn lại, không biết anh là thật sự, hay là cùng cô nói giỡn.

“Tại sao không nói lời nào?” Anh nhìn cô trầm mặc liếc mắt một cái.

“Em không biết nói gì.” Cô nói thực ra.

“Em có thể nói em muốn ăn cái gì nha, cơm Trung Quốc, cơm Tây, hoặc là muốn anh tự tay làm bữa tối cho em ăn đều được.”

“Anh nấu cơm?” Cô thực hoài nghi.

“Sẽ không.”

Nam Thiến lộ ra vẻ mặt “em biết mà”. “Nếu không, anh muốn như thế nào tự tay làm bữa tối cho em ăn?” Cô hỏi.

“Anh có thể học nha.” Anh đột nhiên lấy vẻ mặt thần bí, biểu tình hề hề nhìn cô. “Trên thực tế, anh đã học hai khóa nấu ăn, làm cơm rang trứng cùng phiên gia đản hoa canh, nếu em không ngại, anh có thể làm cho em ăn.”

Nam Thiến khó có thể tin nhìn anh, không thể tin anh sẽ đi khóa học nấu ăn, điểm này không giống với chuyện anh thường làm nha.

“Anh nói thật vậy chăng?” Cô nhịn không được nhíu mày.

“Cái gì là thật? Bữa tối do anh nấu sao?”

“Chuyện đi khóa học nấu ăn.”

Anh gật đầu. “Nếu em không tin, về nhà chờ xem anh bày ra tài nghệ mới em sẽ tin.”

“Vì sao anh đột nhiên lại muốn đi học nấu nướng?” Suy nghĩ trong chốc lát, cô mở miệng hỏi.

“Bởi vì anh muốn nấu cơm cho em ăn, trước kia đều là em nấu cho anh ăn, hiện tại em cũng đi làm, anh nghĩ ngẫu nhiên cũng nên đến lượt anh nấu, như vậy mới công bằng.” Anh mỉm cười với cô, cười rõ ràng lấy lòng, làm cho Nam Thiến nhất thời trong lúc đó lại không biết nên nói gì.

“Anh không cần làm như vậy.” Sau một lúc lâu, cô nói.

“Anh không có làm cái gì nha. Quyết định nhanh một chút em muốn ăn cái gì, nếu không có ý kiến, trở về nhà ăn món anh thích nha.”

“Em muốn ăn mỳ thịt bò.” Cô nhanh chóng trả lời, còn không muốn nhìn anh vì cô trở lại bộ dáng làm canh thang, làm cho cô mềm lòng nhanh hơn, nhanh hơn buông khí giới đầu hàng anh.

“Được.” Khấu Đạt có chút đăm chiêu nhìn cô một cái, gật gật đầu. “Xem ra em có vẻ không thích cơm rang trứng, lần khác anh lại học món khác.”

Cô vẫn không có lên tiếng trả lời.

Kế tiếp anh mang cô đi ăn mỳ thịt bò, hỏi cô có mệt hay không, vốn định mang cô lên núi xem cảnh đêm, cô lại nói một câu mệt chết, anh đành hủy bỏ kế hoạch, dẹp đường hồi phủ.

Về nhà tắm rửa xong, cô ngả đầu liền ngủ, anh cũng bên cạnh cô lên trên giường ngủ tới tận sáng, sau đó không biết khi nào thì lại đứng lên công tác, bởi vì khi cô nửa đêm tỉnh lại, anh đã không ở bên người, đèn thư phòng lại sáng, mơ hồ còn có thể nghe thấy thanh âm anh đang làm việc.

Buổi sáng tỉnh lại, anh cũng không ở, Nam Thiến làm qua loa rửa mặt chải đầu ra khỏi phòng, chỉ thấy anh nằm trên sô pha phòng khách vù vù ngủ nhiều, mà trên bàn cơm tắc chuẩn bị tốt bữa sáng anh không biết khi nào đi mua trở về.

Bữa sáng vẫn còn chút ấm nóng, có thể thấy vừa được mua trở về không lâu.

Tối hôm qua anh công tác đến rạng sáng mới đi mua bữa sáng, vẫn là vì riêng cô mà làm vậy sao?

Nhìn vẻ mặt anh thần thái rõ ràng mỏi mệt, cô có điểm không tha cùng đau lòng, nhưng suy nghĩ lại một chút, thật là vốn không cần phải vậy, là anh tự đem chính mình khiến cho như vậy mệt, cô lại không nói anh thay cô đi mua bữa sáng không phải sao? Huống hồ anh cũng không phải tiểu hài tử, mệt mỏi tự mình phải nghỉ ngơi, cô căn bản là không cần phải lo lắng.

Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng trước khi cô ra ngoài đi làm, mặc kệ là cước bộ hoặc là động tác cũng không tự chủ được mà vô cùng nhẹ nhàng. Bất quá ngay cả như vậy, khi mở cửa phát ra “khách” một tiếng, vẫn là đánh thức anh dậy.

Nghe thấy thanh âm, Khấu Đạt trong nháy mắt liền theo trên sô pha ngồi xuống, lấy biểu tình mơ hồ quay đầu xem cô.

“Em muốn đi làm.” Do đã đánh thức anh, cô đành phải mở miệng nói với anh.

“Anh đưa em đi.” Anh lau mặt, từ trên sô pha đứng dậy.

“Em đi xe công cộng được rồi, anh ngủ tiếp trong chốc lát đi.” Cô nhịn không được nói.

“Em quan tâm anh sao?” Anh lập tức vui mừng lộ rõ trên nét mặt. “Anh thật là cao hứng.”

Nghe anh vừa nói như vậy, Nam Thiến nhất thời có chút xấu hổ. Cô gần đây đối với anh thật sự có lạnh lùng vô tình như thế? Chẳng qua câu nói muốn anh ngủ tiếp trong chốc lát, khiến cho anh kinh hỉ như vậy?

“Đúng rồi, anh có mua bữa sáng, em ăn chưa?” Anh bỗng nhiên nhớ tới.

Cô gật đầu.

Khấu Đạt vừa lòng nhếch miệng cười. “Tốt lắm, đi thôi, anh đưa em đi làm.”

“Anh...” Nam Thiến muốn nói lại thôi.

Anh nhíu mày xem cô.

“Không có việc gì.” Cô lắc đầu, quyết định vẫn là quan sát một thời gian trước rồi nói sau.

Cái này gọi là giang sơn dễ đổi, đánh chết cái nết không chừa, ai biết anh giờ khắc này hao hết tâm tư lấy lòng, ngay sau đó có thể hay không lại cõng cô cùng nữ nhân bên ngoài kết giao?

Cô một khi bị rắn cắn, mười năm sau vẫn sợ, vẫn là đợi một thời gian nữa nhìn xem đi.


Chương 8
“Nam Thiến, nhanh chút lại đây, có người đưa hoa cho cậu nha!”

Nghe thấy tiếng kêu hưng phấn của nhóm đồng nghiệp, Nam Thiến nghi hoặc từ chỗ ngồi đứng lên, đi đến cửa công ty, chỉ thấy ngoài cửa một sinh viên vừa học vừa làm ôm một bó hoa hồng to nhìn về phía cô, mà chung quanh tụ tập vài đồng nghiệp mà trên mặt họ viết rõ hai chữ hâm mộ cùng tò mò.

“Xin hỏi là tiểu thư Nam Thiến sao?” Học sinh vừa học vừa làm tại cửa hàng bán hoa hỏi cô.

Cô gật gật đầu.

“Này cho cô, còn phiền toái cô ký nhận một chút.” Người đưa hoa đem bó hoa đưa cho cô trước, sau đó lại lấy bút cùng giấy ký nhận đưa cho cô.

Cô hoang mang kí tên, khi đem bút bi trả lại người đưa hoa, nhịn không được hỏi: “Hoa này thật là tặng cho tôi sao?”

Đối chiếu chữ ký của cô, cùng với tên trong yêu cầu gửi hoa giống nhau, người đưa hoa gật đầu. “Đúng vậy.”

“Hỏi cái này làm cái gì? Mau nhìn là ai đưa.” Đồng nghiệp Tiểu Mĩ khẩn cấp thúc giục.

“Một bó hoa lớn như vậy, không có một trăm đóa cũng có chín mươi chín đóa nhỉ? Không biết bao nhiêu tiền nha.” Đồng nghiệp Mĩ Trinh hâm mộ, miệng thở dài.

“Khẳng định là một hai ngàn chứ chẳng ít, có lẽ càng quý.”

“Nam Thiến, hôm nay là ngày gì, sinh nhật của cậu sao? Nếu không làm sao có thể có người đưa hoa cho cậu?”

“Có lẽ là người theo đuổi thần bí đưa cũng không chừng. Nam Thiến, mau nhìn phong thư viết cái gì?” Tiểu Mĩ chỉ vào phong thư dán tại bó hoa được đóng gói giấy tinh mỹ, lại lần nữa thúc giục.

Liếc mắt một cái nhìn đoàn người bốn phía trông mòn con mắt, Nam Thiến rốt cục chậm rãi đem mảnh giấy bên trong phong thư rút ra, mở ra xem.

“Em yêu.”

“Oa, Nam Thiến, chồng của cậu thật lãng mạn nha!” Tiểu Mĩ lấy tiếng nói hâm mộ lớn tiếng kêu. “Hoa đã đẹp, cũng không bằng một phần mười xinh đẹp của em trong lòng anh. Chồng yêu của em.”

“Oa.” Bốn phía nhất thời toát ra một mảnh tiếng than hâm mộ lại đố kỵ sợ hãi.

“Nam Thiến, cậu làm thế nào có thể huấn luyện chồng lãng mạn như vậy, dạy tôi được không? Cái đầu trâu nhà tôi vô tình đến đòi mạng.”

“Đúng vậy, cũng dạy tôi nữa, chồng tôi căn bản chính là một cái đầu gỗ.”
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
1118/1954
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT