Tiểu thuyết Duyên Tình Một Đêm
Lượt xem : |
cười nham hiểm.
một ngày này, Cổ Tinh Nhã mới hiểu được nam nhân có bao nhiêu dục vọng. cô không ngừng cầu xin, mà anh cũng có bao nhiêu thỏa mãn. Hai người dây dưa đến tận tối chưa ra khỏi phòng.
Chương 5.1:
Ánh đèn sáng rực rỡ khắp nhà hàng Nhật Thức. Trong phòng bao riêng, một bàn thức ăn mỹ vị làm ai cũng muốn thưởng thức.
Nhưng hôm nay ngồi đối diện với người đàn ông này, Phong Ấn Đường cũng có phần dè trừng. Ngắm người đàn ông mang đầy sát khí trước mắt, anh ta biết hôm nay mình khó mà bình yên dời khỏi đây."Ân. . . . . . cô ấy. . . . . ." Phong Ấn Đường ý tứ hỏi, trong lòng biết rất không có khả năng có được câu trả lời.
Quả nhiên, chỉ thấy Trọng Suất Ngụy buông chén rượu trên tay, âm ngoan nhìn anh ta, vẻ mặt lạnh lùng không có thiện ý.
"cô mệt chết đi được, sẽ không đi được rồi." Trọng Suất Ngụy lạnh lùng trả lời.
"Là sao?" Mỉm cười đen tối, Phong Ấn Đường không cần câu trả lời, tự mình thưởng cho mình một chén rượu. Mặc dù không rõ lắm vì sao chuyện lại thế này nhưng ý nghĩ độc chiếm của người đàn ông này đã quá rõ ràng.
Huống hồ câu nói mập mờ vừa rồi làm anh ta không nghĩ có gian tình cũng khó! Hai người vẫn trầm mặc nhìn nhau, không ai buồn động đũa.
"Nhã nhi muốn tôi đến để cám ơn anh." Trọng Suất Ngụy tỏ vẻ khó chịu nói. Anh thật không muốn đi chỉ để nói câu này với người khác đâu. Nghĩ đến đây anh không khỏi tức giận. Lúc anh đi, cái người yếu ớt vô lực đang nằm trên giường còn cố kéo áo anh, muốn anh cám ơn Phong Ấn Đường. Làm anh tức chết đi được.
"Trọng tổng tài, có thể hỏi một chút không? Anh cùng Cố tiểu thư được bao lâu rồi?" Vẻ mặt bình tĩnh, anh ta đề cập đến vấn đề tối kỵ giữa hai người.
"sẽ không ít hơn anh đâu." nói xong, Trọng Suất Ngụy mạnh mẽ trừng mắt liếc anh ta một cái.
Đáng chết ! Phong Ấn Đường này rốt cuộc muốn làm cái gì, khoe ra sao?
A! không thể tưởng tượng được tổng tài nổi danh của tập đoàn UNS luôn luôn cuồng vọng lại vì một Cổ Tinh Nhã bé nhỏ mà trở nên nhỏ nhen vậy sao! thật là một kỳ tích.
"Trọng tổng tài, tôi nghĩ anh đang hiểu lầm gì đó." Phong Ấn Đường không đường chọn lựa cười cười, ý đồ biểu đạt thiện ý.
"Là sao?" Trong suốt Ngụy hồ nghi nhìn anh ta.
"Tôi và Cổ tiểu thư trước nay chỉ là bạn. Hơn nữa lần trước là cô ấy có việc nhờ tôi, tuyệt đối không có gì khác." Bỏ qua vẻ mặt hoài nghi của Trọng Suất Ngụy, anh ta nói tiếp: "nói vậy Trọng tổng cũng biết có mấy công ty mới vừa gặp sóng gió chứ?"
"thì sao?" Người khác sống chết liên quan gì đến anh.
"Nếu. . . . . . Chuyện kia là do ý của Cổ tiểu thư………" Bỏ qua khuôn mặt kinh ngạc trước mắt, Phong Ấn Đường cho Trọng Suất Ngụy thêm chút tin tức: "Kỳ thật, chuyện này cũng do tôi sau này điều tra mới biết.
Bởi vì, lúc đó Cổ tiểu thư chỉ nhờ tôi một việc, cũng không nói rõ lý do. Mà ba sự kiện kia cũng xảy ra cùng lúc mới làm tôi để ý."
"Nhưng là, Cổ Tinh Nhã thật sự có năng lực này sao? Dù sao đó cũng là ba công ty lớn, thật là. . . . . ." Trọng Suất Ngụy nói xong. Hai người cùng nhìn nhau đầy nghi vấn.
"Nhưng đây lại là sự thật." Phong Ấn Đường nghiêm túc trả lời.
"Đây cũng cho là tin tức đi. Còn gì nữa không?” Trọng Suất Ngụy ý đồ muốn tìm hiểu thêm.
"Ân! không hổ là Trọng tổng tài. Tôi cũng tra ra được, kỳ thật cô ấy còn là chủ nhân của tập đoàn Ân Long. "
Ân Long tập đoàn, nghe nói là từ hắc đạo chuyển thành tập đoàn kinh tế, thủ đoạn kinh doanh làm cho người ta run sợ. Bất luận nghành nghề gì cũng đều đầu tư thu lợi nhận lớn.
Mặt khác, chưa từng có ai gặp chủ nhân thật sự của tập đoàn. Chỉ biết có năm người được giao quyền phụ trách công việc của tập đoàn.
Tóm lại, tập đoàn này chỉ có thể nói thần bí đến cực điểm, không có tư liệu gì lộ ra ngoài. Mà tập đoàn này làm ăn rất có quy tắc. Ta không phạm người, người cũng đừng phạm ta. Bởi vậy rất ít người dám động đến, tránh chuyện không hay xảy ra.
"Vậy anh có gì chứng minh Nhã nhi là người này?" Đánh vỡ trầm mặc, Trọng Suất Ngụy lại lần nữa lên tiếng.
"Có, có một điểm chung. Cả ba công ty kia đều có con học cùng một trường học. Kể cả bên tôi.”
"thì sao? " Trọng Suất Ngụy nhíu mày không hiểu.
"Hành động lần này vì con cháu của ba gia tộc kia đã động đến hai đứa nhỏ có liên quan đến Cổ tiểu thư. ."
"Cái gì? !" Trọng Suất Ngụy rống to.
"Bất quá, tôi cũng có tìm hiểu, hình như là bọn chúng nói gì đó động chạm đến hai đứa nhỏ, làm cô ấy tức giận nên mới bị thảm hại như vậy.”
"Đáng đánh!" Trọng Suất Ngụy thiếu điều nhẩy lên vỗ tay hưởng ứng.
"Khụ khụ!" Phong Ấn Đường lên tiếng đem vấn đề đang thảo luận trở lại: "Dựa vào những điều này cho thấy, hành động lần này chỉ là báo thù mà thôi!" Bình tĩnh suy nghĩ, Phong Ấn Đường cầm ly rượu từ từ uống.
"Anh nói, Nhã nhi cùng Ân Long tập đoàn có quan hệ sao?" Trọng Suất Ngụy có chút tức giận. Nhưng vẫn tỉnh táo lên tiếng.
Phong Ấn Đường từ chối cho ý kiến.
"Việc này tôi sẽ điều tra lại rõ ràng. Chuyện hôm nay, tôi hi vọng. . . . . ." Trọng Suất Ngụy nhìn anh ta không nói hết câu. Phong Ấn Đường biết ý gật đầu: "Tôi biết." Nhấc lên chén rượu, Phong Ấn Đường đồng ý.
Tiếng hai ly rượu chạm vào nhau nhẹ vang lên, chấm dứt buổi gặp mặt.
không gian yên tĩnh đến quỷ dị làm cho ai nấy đề sợ hãi.
một thanh âm trầm thấp đột nhiên vang lên trong bóng đêm: "Tra được cái gì rồi?"
"Người gần nhất thường xuất hiện bên cô ấy là tổng tài UNS Trọng Suất Ngụy. Mặt khác còn có tin, bên cạnh cô ấy còn có hai đứa trẻ nữa. Mà đây lại là điểm yếu nhất của cô ấy."
"Là sao, tin tức đáng tin cậy sao?" âm thanh trầm thấp lộ ra vẻ hoài nghi.
Như vậy cô ta cũng có điểm yếu, điều này thật khó tin !"Chính xác chứ?"
"Trước mắt Cổ Tinh Nhã không tiếc vận dụng lực lượng của tập đoàn Ân Long, cũng là bởi vì hai đứa trẻ này."
"Hai tiểu quỷ này cùng cô có quan hệ gì? "
"Là con của cô ấy."
"Con nuôi ?"
"không phải! Là con ruột."
"Là sao, kia. . . . . . Quên đi! Thử xem một chút cũng không sao."
Trong bóng đêm đột nhiên lóe lên một ánh lửa, soi rõ khuôn mặt người vừa nói. trên gương mặt hoàn mỹ lại có một vết sẹo dài, tuy vậy vẫn không làm mất đi vẻ anh tuấn mà chỉ tăng thêm khí thế độc ác của người đó.
Trong làn khói, ánh mắt sâu thẳm phức tạp. Anh ta nói lạnh băng: "đi làm, bất luận sống hay chết đều đem hai tên tiểu quỷ đó về đây. Lần này ta muốn xem cô ta còn giữ được bộ mặt lạnh lùng đến khi nào!"
"Vâng."
Câu nói vừa dứt, không gian hắc ám càng trở nên nặng nề hơn.
Ngoài phòng, ánh trăng cũng có phần yêu mị, âm thanh của những con chim đêm càng trở lên thê lương. Đêm này, hành động báo thù chính thức bắt đầu. Cảnh sắc bên ngoài thê lương ảm đạm. Giọng cười vang lên trầm thấp cuồng vọng.
"Ha ha. . . . . . Cổ Tinh Nhã, cô hãy hưởng thụ những ngày thanh bình cuối cùng đi. Bởi vì trò chơi của tôi sắp bắt đầu rồi !"
Chương 5.2:
"Tinh Nhã, những người đó cuối cùng cũng có động tĩnh rồi!" Liễu Thuần Đình hai tay không ngừng lật giở tài liệu, mắt hơi ngước lên nhìn trần nhà.
"Cuối cùng cũng ra! Làm mình chờ lâu vậy, bọn hắn cuối cùng nhịn không được rồi." Sở Thiến ngồi ở trước bàn làm việc, cầm bút xoay xoay.
"thật sao? Tốt quá, đã lâu
một ngày này, Cổ Tinh Nhã mới hiểu được nam nhân có bao nhiêu dục vọng. cô không ngừng cầu xin, mà anh cũng có bao nhiêu thỏa mãn. Hai người dây dưa đến tận tối chưa ra khỏi phòng.
Chương 5.1:
Ánh đèn sáng rực rỡ khắp nhà hàng Nhật Thức. Trong phòng bao riêng, một bàn thức ăn mỹ vị làm ai cũng muốn thưởng thức.
Nhưng hôm nay ngồi đối diện với người đàn ông này, Phong Ấn Đường cũng có phần dè trừng. Ngắm người đàn ông mang đầy sát khí trước mắt, anh ta biết hôm nay mình khó mà bình yên dời khỏi đây."Ân. . . . . . cô ấy. . . . . ." Phong Ấn Đường ý tứ hỏi, trong lòng biết rất không có khả năng có được câu trả lời.
Quả nhiên, chỉ thấy Trọng Suất Ngụy buông chén rượu trên tay, âm ngoan nhìn anh ta, vẻ mặt lạnh lùng không có thiện ý.
"cô mệt chết đi được, sẽ không đi được rồi." Trọng Suất Ngụy lạnh lùng trả lời.
"Là sao?" Mỉm cười đen tối, Phong Ấn Đường không cần câu trả lời, tự mình thưởng cho mình một chén rượu. Mặc dù không rõ lắm vì sao chuyện lại thế này nhưng ý nghĩ độc chiếm của người đàn ông này đã quá rõ ràng.
Huống hồ câu nói mập mờ vừa rồi làm anh ta không nghĩ có gian tình cũng khó! Hai người vẫn trầm mặc nhìn nhau, không ai buồn động đũa.
"Nhã nhi muốn tôi đến để cám ơn anh." Trọng Suất Ngụy tỏ vẻ khó chịu nói. Anh thật không muốn đi chỉ để nói câu này với người khác đâu. Nghĩ đến đây anh không khỏi tức giận. Lúc anh đi, cái người yếu ớt vô lực đang nằm trên giường còn cố kéo áo anh, muốn anh cám ơn Phong Ấn Đường. Làm anh tức chết đi được.
"Trọng tổng tài, có thể hỏi một chút không? Anh cùng Cố tiểu thư được bao lâu rồi?" Vẻ mặt bình tĩnh, anh ta đề cập đến vấn đề tối kỵ giữa hai người.
"sẽ không ít hơn anh đâu." nói xong, Trọng Suất Ngụy mạnh mẽ trừng mắt liếc anh ta một cái.
Đáng chết ! Phong Ấn Đường này rốt cuộc muốn làm cái gì, khoe ra sao?
A! không thể tưởng tượng được tổng tài nổi danh của tập đoàn UNS luôn luôn cuồng vọng lại vì một Cổ Tinh Nhã bé nhỏ mà trở nên nhỏ nhen vậy sao! thật là một kỳ tích.
"Trọng tổng tài, tôi nghĩ anh đang hiểu lầm gì đó." Phong Ấn Đường không đường chọn lựa cười cười, ý đồ biểu đạt thiện ý.
"Là sao?" Trong suốt Ngụy hồ nghi nhìn anh ta.
"Tôi và Cổ tiểu thư trước nay chỉ là bạn. Hơn nữa lần trước là cô ấy có việc nhờ tôi, tuyệt đối không có gì khác." Bỏ qua vẻ mặt hoài nghi của Trọng Suất Ngụy, anh ta nói tiếp: "nói vậy Trọng tổng cũng biết có mấy công ty mới vừa gặp sóng gió chứ?"
"thì sao?" Người khác sống chết liên quan gì đến anh.
"Nếu. . . . . . Chuyện kia là do ý của Cổ tiểu thư………" Bỏ qua khuôn mặt kinh ngạc trước mắt, Phong Ấn Đường cho Trọng Suất Ngụy thêm chút tin tức: "Kỳ thật, chuyện này cũng do tôi sau này điều tra mới biết.
Bởi vì, lúc đó Cổ tiểu thư chỉ nhờ tôi một việc, cũng không nói rõ lý do. Mà ba sự kiện kia cũng xảy ra cùng lúc mới làm tôi để ý."
"Nhưng là, Cổ Tinh Nhã thật sự có năng lực này sao? Dù sao đó cũng là ba công ty lớn, thật là. . . . . ." Trọng Suất Ngụy nói xong. Hai người cùng nhìn nhau đầy nghi vấn.
"Nhưng đây lại là sự thật." Phong Ấn Đường nghiêm túc trả lời.
"Đây cũng cho là tin tức đi. Còn gì nữa không?” Trọng Suất Ngụy ý đồ muốn tìm hiểu thêm.
"Ân! không hổ là Trọng tổng tài. Tôi cũng tra ra được, kỳ thật cô ấy còn là chủ nhân của tập đoàn Ân Long. "
Ân Long tập đoàn, nghe nói là từ hắc đạo chuyển thành tập đoàn kinh tế, thủ đoạn kinh doanh làm cho người ta run sợ. Bất luận nghành nghề gì cũng đều đầu tư thu lợi nhận lớn.
Mặt khác, chưa từng có ai gặp chủ nhân thật sự của tập đoàn. Chỉ biết có năm người được giao quyền phụ trách công việc của tập đoàn.
Tóm lại, tập đoàn này chỉ có thể nói thần bí đến cực điểm, không có tư liệu gì lộ ra ngoài. Mà tập đoàn này làm ăn rất có quy tắc. Ta không phạm người, người cũng đừng phạm ta. Bởi vậy rất ít người dám động đến, tránh chuyện không hay xảy ra.
"Vậy anh có gì chứng minh Nhã nhi là người này?" Đánh vỡ trầm mặc, Trọng Suất Ngụy lại lần nữa lên tiếng.
"Có, có một điểm chung. Cả ba công ty kia đều có con học cùng một trường học. Kể cả bên tôi.”
"thì sao? " Trọng Suất Ngụy nhíu mày không hiểu.
"Hành động lần này vì con cháu của ba gia tộc kia đã động đến hai đứa nhỏ có liên quan đến Cổ tiểu thư. ."
"Cái gì? !" Trọng Suất Ngụy rống to.
"Bất quá, tôi cũng có tìm hiểu, hình như là bọn chúng nói gì đó động chạm đến hai đứa nhỏ, làm cô ấy tức giận nên mới bị thảm hại như vậy.”
"Đáng đánh!" Trọng Suất Ngụy thiếu điều nhẩy lên vỗ tay hưởng ứng.
"Khụ khụ!" Phong Ấn Đường lên tiếng đem vấn đề đang thảo luận trở lại: "Dựa vào những điều này cho thấy, hành động lần này chỉ là báo thù mà thôi!" Bình tĩnh suy nghĩ, Phong Ấn Đường cầm ly rượu từ từ uống.
"Anh nói, Nhã nhi cùng Ân Long tập đoàn có quan hệ sao?" Trọng Suất Ngụy có chút tức giận. Nhưng vẫn tỉnh táo lên tiếng.
Phong Ấn Đường từ chối cho ý kiến.
"Việc này tôi sẽ điều tra lại rõ ràng. Chuyện hôm nay, tôi hi vọng. . . . . ." Trọng Suất Ngụy nhìn anh ta không nói hết câu. Phong Ấn Đường biết ý gật đầu: "Tôi biết." Nhấc lên chén rượu, Phong Ấn Đường đồng ý.
Tiếng hai ly rượu chạm vào nhau nhẹ vang lên, chấm dứt buổi gặp mặt.
không gian yên tĩnh đến quỷ dị làm cho ai nấy đề sợ hãi.
một thanh âm trầm thấp đột nhiên vang lên trong bóng đêm: "Tra được cái gì rồi?"
"Người gần nhất thường xuất hiện bên cô ấy là tổng tài UNS Trọng Suất Ngụy. Mặt khác còn có tin, bên cạnh cô ấy còn có hai đứa trẻ nữa. Mà đây lại là điểm yếu nhất của cô ấy."
"Là sao, tin tức đáng tin cậy sao?" âm thanh trầm thấp lộ ra vẻ hoài nghi.
Như vậy cô ta cũng có điểm yếu, điều này thật khó tin !"Chính xác chứ?"
"Trước mắt Cổ Tinh Nhã không tiếc vận dụng lực lượng của tập đoàn Ân Long, cũng là bởi vì hai đứa trẻ này."
"Hai tiểu quỷ này cùng cô có quan hệ gì? "
"Là con của cô ấy."
"Con nuôi ?"
"không phải! Là con ruột."
"Là sao, kia. . . . . . Quên đi! Thử xem một chút cũng không sao."
Trong bóng đêm đột nhiên lóe lên một ánh lửa, soi rõ khuôn mặt người vừa nói. trên gương mặt hoàn mỹ lại có một vết sẹo dài, tuy vậy vẫn không làm mất đi vẻ anh tuấn mà chỉ tăng thêm khí thế độc ác của người đó.
Trong làn khói, ánh mắt sâu thẳm phức tạp. Anh ta nói lạnh băng: "đi làm, bất luận sống hay chết đều đem hai tên tiểu quỷ đó về đây. Lần này ta muốn xem cô ta còn giữ được bộ mặt lạnh lùng đến khi nào!"
"Vâng."
Câu nói vừa dứt, không gian hắc ám càng trở nên nặng nề hơn.
Ngoài phòng, ánh trăng cũng có phần yêu mị, âm thanh của những con chim đêm càng trở lên thê lương. Đêm này, hành động báo thù chính thức bắt đầu. Cảnh sắc bên ngoài thê lương ảm đạm. Giọng cười vang lên trầm thấp cuồng vọng.
"Ha ha. . . . . . Cổ Tinh Nhã, cô hãy hưởng thụ những ngày thanh bình cuối cùng đi. Bởi vì trò chơi của tôi sắp bắt đầu rồi !"
Chương 5.2:
"Tinh Nhã, những người đó cuối cùng cũng có động tĩnh rồi!" Liễu Thuần Đình hai tay không ngừng lật giở tài liệu, mắt hơi ngước lên nhìn trần nhà.
"Cuối cùng cũng ra! Làm mình chờ lâu vậy, bọn hắn cuối cùng nhịn không được rồi." Sở Thiến ngồi ở trước bàn làm việc, cầm bút xoay xoay.
"thật sao? Tốt quá, đã lâu
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
2992/3828
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
2992/3828
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt