Tiểu thuyết - Đuổi Theo Trái Tim
Lượt xem : |
hân tiến lên, đoạt lấy cuốn sổ, trên cuốn sổ còn lưu lại ba nhiệt độ cơ thể của chị ba, thật sự là ghê chết, Hữu An cũng không biết đã bôi cái gì, tóm lại Hữu Lạc đem cuốn sổ đó lau đi lau lại trên quần áo mình, rồi mới tức sùng máu bỏ đi.
***
Photo, pha trà rót nước, mua cơm hộp, đưa hồ sơ đến các tầng lầu. . . . . . Không sai, công việc mà cô Vu Hữu An làm chính là loại việc nhỏ nhặt như hạt đậu đó, nhưng là bất kì việc gì cô đều làm tốt nhất có thể, đến ngay cả mua cơm hộp cũng không ngoại lệ, cô vì muốn được người trong lòng liếc nhìn một cái, nhưng anh ta lại không bao giờ nhìn đến cô?
Quay đầu a, liếc nhìn cô một cái a.
Đã đến giờ ăn cơm trưa, Hữu An nhìn theo bóng lưng rời đi của Tưởng Kiện Văn, cổ cô đều đã duỗi đến trạng thái dài nhất, người đó cũng không quay đầu.
Aizz—— có tràn trề thất vọng a.
"Cậu thích anh ta!" Một giọng nói đột nhiên xuất hiện.
Hữu An liền phát hoảng, phút chốc xoay người lại, nhìn thấy bên cạnh cô có thêm một người, tên quỷ đáng ghét kia là Trần Bách Thành, hắn lách đến bên cạnh cô, cùng cô đứng ở bên cửa sổ.
Hắn nhìn thấy Hữu An dùng ánh mắt dán chặt lên người tên đàn ông kia.
"Bộ dạng không tệ, bộ dáng con người, ánh mắt cậu cũng không tồi, nhưng loại đàn ông có sự nghiệp thành công như thế sẽ thích loại vịt con xấu xí như cậu sao? Loại đàn ông độc thân hoàng kim này, có rất nhiều rất nhiều rất nhiều mỹ nữ nhòm ngó tới, cậu thứ nhất không sắc đẹp, thứ hai không dáng người, cậu lấy cái gì để so với người khác a?"
"Xé miệng cậu ra bây giờ." Hữu An quay người lại liền lấy tay kéo hai bên gò má Bách Thành, đem mặt của hắn biến thành G.G Long. Ai kêu cái miệng của hắn độc dữ vậy, cứ mở miệng là chê cô, sao hả, kiếp trước cô nợ hắn hay sao? Hừ, tức chết a.
"Tớ có nói qua muốn so sánh với người khác sao?" Tên mồm rộng này, sợ việc cô thầm mến trưởng phòng không có người biết sao, cần gì nói lớn tiếng như vậy!
"Cậu tới làm quái gì ?" Rất lớn tiếng gào lên với hắn một câu, cô tại sao phải sợ hắn chứ?
Quả nhiên, đề tài Bách Thành lập tức bị thay đổi, "Thật nhàm chán, thuận tiện đến thăm cậu." Miệng bị kéo ra khép lại không được, hắn há mồm nói chuyện liền văng nước miếng lên đầy mặt Hữu An.
Bẩn muốn chết. Hữu An vội buông tay ra, dùng tay áo quệt quệt mặt.
"Nhàm chán không biết đi tìm bạn gái cậu xem phim, tán gẫu giết thời gian hả, tìm tớ làm chi?" Hữu An ghét bỏ hắn vung vung tay lên, giống như kiểu đuổi ruồi, cô muốn hắn biến đi, đừng đến đây phiền cô, cô cũng không rảnh cùng với tên vô công rỗi nghề này tám, ách, tuy rằng kỳ thực cô cũng thật rảnh rỗi a.
"Tớ lấy đâu ra bạn gái a?"
"Cô gái lần trước đó?"
"Lần trước người nào a?" bạn gái của hắn nhiều như quần áo, đếm đều đếm không xuể, giống như cô, thô lỗ như đàn ông, hai mươi mấy năm qua, cũng chưa thấy qua cô dẫn một người bạn trai nào về nhà;— ngoài hắn ra, aizz, hắn thay Hữu An cảm thấy thật đáng buồn.
"Chính là lần trước tớ đi tới nhà cậu, không cẩn thận nhìn thấy cô ấy đè trên người cậu, cởi quần áo cậu ra đó."
Kỳ thực lần đó không phải là không cẩn thận nha, hắn cùng bạn gái ì ạch ì ạch, chỉ kéo rèm cửa sổ không đóng cửa sổ, cô tắm sạch sẽ xong đi từ phòng tắm ra, nhìn ra ngoài cửa sổ là thấy liền, một màn nóng bỏng, đáng giận là cơn gió ở ngoài ngõ của bọn họ, có cơn có, có cơn không hại cô không được xem hết rất nhiều cảnh nóng bỏng.
Cô đối đối với vấn đề tình dục luôn luôn rất hiếu kỳ, nhưng chị hai đối với các cô em gái của mình quản giáo rất nghiêm, đừng nói phim A , ngay cả truyện sắc, chị hai đều không cho các cô chạm vào, thật sự quá vô sỉ, như vậy những điều cô nên hiểu tất cả đều không hiểu.
Trước kia các bạn học nói đến chuyện tình dục đều là nước miếng tung bay, chỉ có cô mỗi lần gặp được loại đề tài này liền lảng tránh, rất sợ bị các bạn biết được kỳ thực cô vẫn là xử nữ, vậy thì rất bẽ mặt a.
Hiện tại tốt hơn a, A Bách nguyện ý cùng bạn gái hắn diễn vở đại chiến tình ái để cô xem, cô làm gì có đạo lý không xem chứ. Cô leo qua cửa sổ, sải bước nhanh chân, liền trèo lên cửa sổ đối diện.
Đây chính là tính ưu việt của căn nhà lâu năm, phòng cháy ở ngõ hẻm hẹp đáng thương, người chân tay dài bước vài bước là nhảy qua được, căn bản không cần rất nhiều khí lực, cửa sổ này chính là con đường tắt mà từ nhỏ cô cùng A Bách hai người bọn họ tiến vào phòng của nhau, thật tiện lợi, chỉ là không nghĩ tới sau khi lớn lên, cửa sổ này còn có thể cung cấp cô một loại công năng khác, bất cứ lúc nào cũng có thể rình coi cảnh giường chiếu của A Bách.
Ngày đó cô liền nhoài người trên cửa sổ xem.
Cô nhìn thấy một bóng lưng khêu gợi, cô gái kia có tấm lưng trơn bóng trắng nõn, tóc dài xinh đẹp như thác nước, mà cô ta liền ngồi quỳ ở trên người A Bách.
Cô nhìn thấy A Bách dùng tay nắn bóp ngực cô gái kia, ai ôi, háo sắc a. Hiện tại Hữu An nghĩ đến hình ảnh đó còn mặt đỏ tim đập.
Không nghĩ tới tên nhóc từ nhỏ đi theo sau mông cô, lót tót chạy theo cô đã dần lớn lên theo năm tháng, còn động tay động chân với phụ nữ nữa.
Nhưng mà, sau đó thì sao?
Nói thực, ngoài sờ ngực ra thì không còn cái gì về sau nữa, bởi vì cô lúc đó rình xem rất chuyên chú, mà bọn họ lại đưa lưng ra phía cô, cho nên rất nhiều màn phấn khích của bọn họ làm cô nhìn không được, bởi vì nhìn không thấy, cho nên cô càng xem càng gần, càng xem càng gần, cô bất tri bất giác đi tiến vào phòng A Bách, cuối cùng còn nằm sấp dưới bên giường xem người ta làm, có thể nghĩ là biết, lúc đó A Bách nhìn thấy mặt cô, sao còn làm nốt động tác được, cho nên cuối cùng hai người bọn họ không giải quyết được nhu cầu.
Đáng tiếc nha! Đến bây giờ Hữu An vẫn cảm thấy hai người bọn họ lúc đó không làm xong chuyện ấy, thật sự là là một chuyện khiến người ta nuốt hận.
"Cậu nói cô ta à?" Bách Thành hiện tại mới nhớ tới Hữu An nói tới ai."Sớm đã over."
"Vì sao?"
"Bởi vì tớ sắp nhập ngũ."
"Chính là cái gọi là binh biến? Cô gái kia thật sự vô lương tâm." Hữu An thay hắn cảm thấy căm phẫn bất bình. Nói chứng, A Bách còn có thể không phải đi tham gia quân ngũ kìa, cô ta liền thay lòng đổi dạ đi yêu người khác, thật sự là rất không có nhân phẩm rồi."Tình yêu như vậy không chịu nổi thử thách, chia tay sớm một chút để cậu bớt lãng phí tình phí, cuối cùng khỏi rơi vào tình trạng dã tràng xe cát biển Đông." Hữu An rất có nghĩa khí khuyên bảo hắn, sợ Bách Thành nghĩ không thông suốt.
Cuối cùng cô còn rất có học vấn phán cho một câu danh ngôn, nói cái gì như kiểu thiên nhai chỗ nào không cỏ thơm, làm gì phải chỉ yêu mến một bông hoa. Mà Bách Thành thì sao?
Làm ơn đi, hắn căn bản không nghiêm trọng như trong sự tưởng tượng của cô vậy, hắn yêu đương trước nay rất tốc đọ, bạn gái tới cũng nhanh cũng đi mau, một đoạn cảm tình còn chưa đạt đến giai đoạn nghiêm túc, hai người liền đã lên giường, đã chia tay.
Bên người hắn rất nhiều người đều là kiểu những cô gái như thế, cũng chỉ có Hữu An bông hoa kì lạ này là không giống với những cô gái khác, đối với tình yêu rất nghiêm túc đến nỗi đơn thuần đến bước này, mà hắn vừa mới nhìn thấy ánh mắt khẩn trương mang theo sự khát vọng theo đuôi bóng lưng một người tên đàn ông, hắn mới bừng tỉnh ngộ, thì ra thời đại này vẫn có người chơi trò chơi yêu thầm! Hôm nay hắn thật sự là mở mang tầm mắt rồi!
Hắn nhìn Hữu An, không n
***
Photo, pha trà rót nước, mua cơm hộp, đưa hồ sơ đến các tầng lầu. . . . . . Không sai, công việc mà cô Vu Hữu An làm chính là loại việc nhỏ nhặt như hạt đậu đó, nhưng là bất kì việc gì cô đều làm tốt nhất có thể, đến ngay cả mua cơm hộp cũng không ngoại lệ, cô vì muốn được người trong lòng liếc nhìn một cái, nhưng anh ta lại không bao giờ nhìn đến cô?
Quay đầu a, liếc nhìn cô một cái a.
Đã đến giờ ăn cơm trưa, Hữu An nhìn theo bóng lưng rời đi của Tưởng Kiện Văn, cổ cô đều đã duỗi đến trạng thái dài nhất, người đó cũng không quay đầu.
Aizz—— có tràn trề thất vọng a.
"Cậu thích anh ta!" Một giọng nói đột nhiên xuất hiện.
Hữu An liền phát hoảng, phút chốc xoay người lại, nhìn thấy bên cạnh cô có thêm một người, tên quỷ đáng ghét kia là Trần Bách Thành, hắn lách đến bên cạnh cô, cùng cô đứng ở bên cửa sổ.
Hắn nhìn thấy Hữu An dùng ánh mắt dán chặt lên người tên đàn ông kia.
"Bộ dạng không tệ, bộ dáng con người, ánh mắt cậu cũng không tồi, nhưng loại đàn ông có sự nghiệp thành công như thế sẽ thích loại vịt con xấu xí như cậu sao? Loại đàn ông độc thân hoàng kim này, có rất nhiều rất nhiều rất nhiều mỹ nữ nhòm ngó tới, cậu thứ nhất không sắc đẹp, thứ hai không dáng người, cậu lấy cái gì để so với người khác a?"
"Xé miệng cậu ra bây giờ." Hữu An quay người lại liền lấy tay kéo hai bên gò má Bách Thành, đem mặt của hắn biến thành G.G Long. Ai kêu cái miệng của hắn độc dữ vậy, cứ mở miệng là chê cô, sao hả, kiếp trước cô nợ hắn hay sao? Hừ, tức chết a.
"Tớ có nói qua muốn so sánh với người khác sao?" Tên mồm rộng này, sợ việc cô thầm mến trưởng phòng không có người biết sao, cần gì nói lớn tiếng như vậy!
"Cậu tới làm quái gì ?" Rất lớn tiếng gào lên với hắn một câu, cô tại sao phải sợ hắn chứ?
Quả nhiên, đề tài Bách Thành lập tức bị thay đổi, "Thật nhàm chán, thuận tiện đến thăm cậu." Miệng bị kéo ra khép lại không được, hắn há mồm nói chuyện liền văng nước miếng lên đầy mặt Hữu An.
Bẩn muốn chết. Hữu An vội buông tay ra, dùng tay áo quệt quệt mặt.
"Nhàm chán không biết đi tìm bạn gái cậu xem phim, tán gẫu giết thời gian hả, tìm tớ làm chi?" Hữu An ghét bỏ hắn vung vung tay lên, giống như kiểu đuổi ruồi, cô muốn hắn biến đi, đừng đến đây phiền cô, cô cũng không rảnh cùng với tên vô công rỗi nghề này tám, ách, tuy rằng kỳ thực cô cũng thật rảnh rỗi a.
"Tớ lấy đâu ra bạn gái a?"
"Cô gái lần trước đó?"
"Lần trước người nào a?" bạn gái của hắn nhiều như quần áo, đếm đều đếm không xuể, giống như cô, thô lỗ như đàn ông, hai mươi mấy năm qua, cũng chưa thấy qua cô dẫn một người bạn trai nào về nhà;— ngoài hắn ra, aizz, hắn thay Hữu An cảm thấy thật đáng buồn.
"Chính là lần trước tớ đi tới nhà cậu, không cẩn thận nhìn thấy cô ấy đè trên người cậu, cởi quần áo cậu ra đó."
Kỳ thực lần đó không phải là không cẩn thận nha, hắn cùng bạn gái ì ạch ì ạch, chỉ kéo rèm cửa sổ không đóng cửa sổ, cô tắm sạch sẽ xong đi từ phòng tắm ra, nhìn ra ngoài cửa sổ là thấy liền, một màn nóng bỏng, đáng giận là cơn gió ở ngoài ngõ của bọn họ, có cơn có, có cơn không hại cô không được xem hết rất nhiều cảnh nóng bỏng.
Cô đối đối với vấn đề tình dục luôn luôn rất hiếu kỳ, nhưng chị hai đối với các cô em gái của mình quản giáo rất nghiêm, đừng nói phim A , ngay cả truyện sắc, chị hai đều không cho các cô chạm vào, thật sự quá vô sỉ, như vậy những điều cô nên hiểu tất cả đều không hiểu.
Trước kia các bạn học nói đến chuyện tình dục đều là nước miếng tung bay, chỉ có cô mỗi lần gặp được loại đề tài này liền lảng tránh, rất sợ bị các bạn biết được kỳ thực cô vẫn là xử nữ, vậy thì rất bẽ mặt a.
Hiện tại tốt hơn a, A Bách nguyện ý cùng bạn gái hắn diễn vở đại chiến tình ái để cô xem, cô làm gì có đạo lý không xem chứ. Cô leo qua cửa sổ, sải bước nhanh chân, liền trèo lên cửa sổ đối diện.
Đây chính là tính ưu việt của căn nhà lâu năm, phòng cháy ở ngõ hẻm hẹp đáng thương, người chân tay dài bước vài bước là nhảy qua được, căn bản không cần rất nhiều khí lực, cửa sổ này chính là con đường tắt mà từ nhỏ cô cùng A Bách hai người bọn họ tiến vào phòng của nhau, thật tiện lợi, chỉ là không nghĩ tới sau khi lớn lên, cửa sổ này còn có thể cung cấp cô một loại công năng khác, bất cứ lúc nào cũng có thể rình coi cảnh giường chiếu của A Bách.
Ngày đó cô liền nhoài người trên cửa sổ xem.
Cô nhìn thấy một bóng lưng khêu gợi, cô gái kia có tấm lưng trơn bóng trắng nõn, tóc dài xinh đẹp như thác nước, mà cô ta liền ngồi quỳ ở trên người A Bách.
Cô nhìn thấy A Bách dùng tay nắn bóp ngực cô gái kia, ai ôi, háo sắc a. Hiện tại Hữu An nghĩ đến hình ảnh đó còn mặt đỏ tim đập.
Không nghĩ tới tên nhóc từ nhỏ đi theo sau mông cô, lót tót chạy theo cô đã dần lớn lên theo năm tháng, còn động tay động chân với phụ nữ nữa.
Nhưng mà, sau đó thì sao?
Nói thực, ngoài sờ ngực ra thì không còn cái gì về sau nữa, bởi vì cô lúc đó rình xem rất chuyên chú, mà bọn họ lại đưa lưng ra phía cô, cho nên rất nhiều màn phấn khích của bọn họ làm cô nhìn không được, bởi vì nhìn không thấy, cho nên cô càng xem càng gần, càng xem càng gần, cô bất tri bất giác đi tiến vào phòng A Bách, cuối cùng còn nằm sấp dưới bên giường xem người ta làm, có thể nghĩ là biết, lúc đó A Bách nhìn thấy mặt cô, sao còn làm nốt động tác được, cho nên cuối cùng hai người bọn họ không giải quyết được nhu cầu.
Đáng tiếc nha! Đến bây giờ Hữu An vẫn cảm thấy hai người bọn họ lúc đó không làm xong chuyện ấy, thật sự là là một chuyện khiến người ta nuốt hận.
"Cậu nói cô ta à?" Bách Thành hiện tại mới nhớ tới Hữu An nói tới ai."Sớm đã over."
"Vì sao?"
"Bởi vì tớ sắp nhập ngũ."
"Chính là cái gọi là binh biến? Cô gái kia thật sự vô lương tâm." Hữu An thay hắn cảm thấy căm phẫn bất bình. Nói chứng, A Bách còn có thể không phải đi tham gia quân ngũ kìa, cô ta liền thay lòng đổi dạ đi yêu người khác, thật sự là rất không có nhân phẩm rồi."Tình yêu như vậy không chịu nổi thử thách, chia tay sớm một chút để cậu bớt lãng phí tình phí, cuối cùng khỏi rơi vào tình trạng dã tràng xe cát biển Đông." Hữu An rất có nghĩa khí khuyên bảo hắn, sợ Bách Thành nghĩ không thông suốt.
Cuối cùng cô còn rất có học vấn phán cho một câu danh ngôn, nói cái gì như kiểu thiên nhai chỗ nào không cỏ thơm, làm gì phải chỉ yêu mến một bông hoa. Mà Bách Thành thì sao?
Làm ơn đi, hắn căn bản không nghiêm trọng như trong sự tưởng tượng của cô vậy, hắn yêu đương trước nay rất tốc đọ, bạn gái tới cũng nhanh cũng đi mau, một đoạn cảm tình còn chưa đạt đến giai đoạn nghiêm túc, hai người liền đã lên giường, đã chia tay.
Bên người hắn rất nhiều người đều là kiểu những cô gái như thế, cũng chỉ có Hữu An bông hoa kì lạ này là không giống với những cô gái khác, đối với tình yêu rất nghiêm túc đến nỗi đơn thuần đến bước này, mà hắn vừa mới nhìn thấy ánh mắt khẩn trương mang theo sự khát vọng theo đuôi bóng lưng một người tên đàn ông, hắn mới bừng tỉnh ngộ, thì ra thời đại này vẫn có người chơi trò chơi yêu thầm! Hôm nay hắn thật sự là mở mang tầm mắt rồi!
Hắn nhìn Hữu An, không n
Bài viết liên quan!