watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Đừng Để Sói Ăn Thịt-full

Lượt xem :
̉ mỉm cười mà không trả lời tôi. Hứ! anh ta cứ việc nói là mua cho gái thì tôi cũng đâu có nói gì. Không! thực ra là tôi có nói đấy. Đồ chết tiệt!!

Buổi tối. Đang ngồi buôn điện thoại với Trương Hải. Cô bạn tôi chắc chắn câu được con cá lớn là Đinh Nam rồi. Thấy buôn điện thoại Quốc tế thả phanh thế này là biết. Thì không biết từ đâu tiếng đập cửa uỳnh uỳnh và tiếng gọi của Tường Quân. Tôi bây giờ đã nâng cao cảnh giác với con sói này, vào phong là phải chốt cửa ngay. Anh đã thấy sự thông minh của tôi chưa? Tôi mặc kệ và tiếp tục nói chuyện điện thoại với Trương Hải.

- Chuyện gì thế Tuyết Trinh? Mình nghe thấy có tiếng người gọi cậu.

Tôi trả lời:

- À!! Lao công dọn phòng ấy mà. Cậu cũng biết nước này rất sạch. Một ngày họ phải dọn phòng mấy lần ấy chứ.

- Vậy cậu mở cửa cho họ đi. Đinh Nam đến rủ mình đi chơi rồi.

Không đợi tôi nói gì thêm Trương Hải cúp máy luôn báo hại tôi ngồi thẫn thờ như một con ngố. Đồ đểu Trương Hải. Cậu là đồ chết tiệt, thế mà tôi còn có lòng tốt mua một đống mĩ phẩm cho cậu. Đang hậm hực thì tiếng đập cửa lại vang lên. Tôi tức tối ra mở cửa mà không thèm đáp. Tôi cho anh chết ngay bây giờ đây.

Tôi mở cửa ra thì...

Ầm!!

Tường Quân đang đập cửa thì tôi mở ra bật ngờ khiến anh ta mất trọng tâm và ngã nhào vào người tôi theo lực của quán tính. Thôi rồi. Tôi lại tự tát vào mặt mình rồi. Tôi lại ở trong hang sói rồi. Tường Quân lại cợt nhả:

- Em không mở cửa cho anh ngay thì ra là có chủ ý cả.

Chủ ý cái chết mẹ gì? Buồn nôn chết đi được.

- Yêu cầu anh đứng lên ngay.

Thật bất ngờ là Tường Quân đứng lên luôn. Không những thế anh ta còn kéo tay tôi đi mà không cần để tôi nói thêm lời nào. Được lắm.

- A!

Đừng ngạc nhiên. Là tôi cắn anh ta đấy. Khi anh ta đã buông cổ tay tôi ra thì tôi cũng quay người bỏ đi.

Tường Quân biến thái không chịu thua chạy đến nắm lại bàn tay tôi kéo đi. Tôi lại đưa tay anh ta lên ra sức cắn. Nhưng lần này Tường Quân không có phản ứng gì. Hứ! Rõ ràng là chịu đau có đúng không? Đã thế tôi cắn cho anh chết luôn. Nói cho anh biết tôi chưa tiêm phòng dại đâu. Haha.

Khi đã cảm thấy mùi vị của máu tanh xộc vào miệng tôi mới nhả ra. Anh ta làm sao thế? Tôi quát lên:

- Anh định làm gì?

BÙM!

Tôi ngẩng mặt lên trời. Pháo hoa à? Anh ta kéo tôi ra đây chỉ để xem cái này thôi sao? Con bà nó. Anh ta không nói gì như thế bào hại tôi làm chó dữ nãy giờ. Tôi muốn cắn cho anh ta chết luôn đi.

- May quá, đến đúng lúc Singapore có lễ hội. Pháo hoa đẹp chứ?

Câu cuối là anh ta quay sang hỏi tôi. Mẹ kiếp, cái vẻ mặt kia là có ý gì?

- Anh kéo tôi ra đây chỉ là để xem pháo hoa thôi sao?

Tường Quân mỉm cười:

- Tất nhiên là không.

Rồi anh kéo tôi vào lòng hôn phớt nhẹ lên môi tôi. Chỉ là hôn phớt nhẹ thôi, không cuồng nhiệt, không chiếm đoạt như trước nữa. Rồi nhìn thẳng vào mắt tôi nói:

- Anh thích em!!

Hừ! Đừng tưởng tôi bất ngờ nhé. Cái này anh ta nói với phụ nữ lúc nào chả được. Tôi không ngu ngơ như những cô gái khác đâu. Tôi đẩy anh ta ra rồi quẹt mũi nói:

- Anh lại định giở trò gì nữa đây?

Tường quân dùng ánh mắt chan chứa nhìn tôi:

- Anh thật lòng.

Thật lòng cái con khỉ mốc nhà anh.

- Nếu không còn gì khác nữa thì tôi vè phòng ngủ.

Nói rồi tôi quay người bỏ đi mặc cho anh ta có hét lên phía sau:

- Anh thích em thật lòng đấy.

Về phòng tôi mới thấy được mặt minh nóng ran lên. Hóa ra không phải tôi không có phản ứng mà là phản ứng chậm. Mẹ kiếp. Tường Quân, anh làm gì tôi thế này? Đêm nay tôi mà không ngủ được thì mai tôi giết anh.

Chương 14: Tường Quân ăn thịt cả nhà
Về đến Việt Nam. Tường Quân cứ nằng nặc đòi theo tôi về nhà. Mà theo cái lí do của anh ta thì là: "Anh đến nhà em lấy xe".

Hứ!! Lí do chó tha.

Taxi đến cổng tôi đã thấy mẹ và anh trai đứng đón ở đó. Họ đón tôi về hay là đón những túi đồ mà tôi mua đây? Chưa kịp giải đáp câu đố này thì mẹ tôi đã mở cửa taxi sởi lởi:

- Oa!! Con gái ngoan của mẹ về rồi! Mẹ nhớ con chết đi được.

Tôi bịt miệng chạy thẳng ra ngoài. Mẹ già à! Làm ơn đi, ruột gan của con kém lắm.

Tường Quân cũng đi xuống. Như thấy được thánh nhân, mẹ và anh trai tôi tung hô quyết liệt:

- Trời ơi!! Xem ai này.

Tường Quân nắm lấy bàn tay mẹ tôi cúi người xuống hôn chụt một cái làm tôi rùng mình và buồn...đái. Mẹ tôi thì như sắp điên lên rồi, chỉ thiếu một bước là để người ta đến khiêng vào trại thương điên nữa tôi.

- Anh chàng đẹp trai quý phái quá, quý phái quá.

Hứ! Quý phải cái đít.

Anh trai tôi chạy đến khoác vai Tường Quân như thân thiết lắm rồi nói:

- Chúng ta vào nhà thôi.

Tường Quân cũng không ngần ngại mà đi thẳng vào nhà tôi. Cái chết mẹ gì thế này? Loạn rồi, loạn thật rồi.

- Các người dám cho con sói này vào nhà thì nó sẽ ăn cả xương lẫn thịt của các người.

Không ai nghe thấy lời cảnh báo của tôi.

Tôi bước vào nhà thì mẹ đã nhảy chồm lên người tôi:

- Con gái, anh chàng đẹp trai mua cho mẹ nhiều đồ chưa này?

Rồi ông anh trai của tôi cũng được dịp nhảy đến:

- Tiểu muội. Đồng hồ Versace đấy. Thấy không?

Tôi đẩy hai người ra rồi đi đến trước mặt tường Quân:

- Anh làm cái trò gì thế? Định mua chuộc mẹ và anh trai tôi sao?

Được. Tôi sẽ cho anh biết thế nào là sự lợi hại của...bố tôi. Tôi đi sang phía bố đang chăm chú nhìn Tường quân phía đối diện. Thấy chưa? Bố tôi đang soi anh đấy. Hãy cẩn thận hơn đi, vì anh sắp chết với bố tôi rồi. Tôi chạy đến lay người bố nũng nịu. Phải tỏ ra là tội nghiệp để bố tôi phát huy năng lực càng mạnh:

- Bố!! Bố đuổi con sói này ra ngoài đi. Hắn ta là kinh khủng lắm.

Bố tôi ngồi bất động hồi lâu rồi ôm tôi vào lòng. Cái chết mẹ gì thế này? Không phải con, phải là anh ta mới đúng chứ?

- Tuyết Trinh!! Hãy nhìn đôi giày này đi. Da cá sấu đấy.

ÔI! Quỷ thần thánh ơi. Tổ tiên ơi. Con sẽ không thể toàn thây sau ngày hôm nay mất. Anh ta dám ăn thịt cả con người hiền lành như bố tôi sao? Nhìn cái bản mặt đắc ý của anh ta kìa. Tôi đấy bố ra rồi kéo tay anh ta quát:

- Cút ra khỏi nhà tôi ngay!!!

Nhưng chưa kịp làm gì khác nữa thì mẹ già tôi đã lao đến giáng cho tôi một cú đấm. anh tôi cũng lao đến đạp một phát vào người tôi khiến tôi nằm vật ra đất.

- Con dám đuổi anh chàng đẹp trai này sao? Con không cần thì chúng ta cần.

Rồi mẹ tôi quay sang nói cười với tên biến thái:

- Tuyết Trinh nhà chúng tôi dễ thương chứ?

Không thèm để ý gì đến cơn đau nữa. Tôi phải đối phó với cơn buồn nôn sắp xảy đến. Anh trai tôi chạy đến nắm tay Tường Quân. Tôi thấy chỉ thiếu mỗi việc anh tôi quỳ xuố
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
1465/2301
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT