Tiểu thuyết Dạy Dỗ Vợ Yêu-full
Lượt xem : |
br />
Cô không nghĩ, không muốn nhìn thấy cảnh bọn họ từ vợ chồng ân ái lại trở thành vợ chồng bất hòa a!
"A Tu, chúng ta. . . . . . ly hôn đi!" Cô che mặt, bi thương mà nói, không ngờ có một ngày cô sẽ nói ra hai chữ “ly hôn” này, lòng của cô liền giống bị vạn mũi tên bắn đến đau đớn.
Cô tình nguyện bây giờ ly hôn, cũng không nguyện cùng anh đi tới kết thúc đối phương oán hận lẫn nhau, không thể không kết thúc cục diện hôn nhân này.
Quá đột nhiên, Giang Thánh Tu tim thót lại, lại giả vờ như rất bình tĩnh nói: "Em không phải là nói em cả đời cũng sẽ không ly hôn với anh sao? Lời như thế không nên tùy tiện nói, anh sẽ không cẩn thận mà tưởng thật . . . . . ."
"Em là nghiêm túc, chúng ta ly hôn đi, em thả tự do cho anh." Lục Tâm Đồng dũng cảm đón lấy tầm mắt của anh, quyết tâm làm ra quyết định, rõ ràng rất không bỏ được, nhưng lại không thể không chặt đứt, cô không cho là bọn họ còn có tương lai.
Giang Thánh Tu sắc mặt xanh mét, đáng chết cô không phải nói giỡn, cô là nghiêm túc muốn cùng anh ly hôn!
Có lầm hay không, cô vợ nhỏ dịu dàng động lòng người nhất của anh muốn cùng anh ly hôn? "Cái gì cho anh tự do? Ý của em là, em cho là anh cùng thư ký khách hàng cấu kết, em nghĩ thối lui, thành toàn cho anh với cô ta sao?"
Không phải vậy, cô biết anh không có cùng cô thư ký kia làm loạn.
Lục Tâm Đồng nhắm lại mắt, không nói lời nào, chỉ cần có thể ly hôn, anh muốn cho là như vậy cũng có thể.
Cho là cô chấp nhận, Giang Thánh Tu quả thật không thể tin được, cũng bởi vì nguyên nhân này mà cô muốn ly hôn. Anh hoàn toàn không có thể tiếp nhận vợ của anh có ý nghĩ rời đi anh, anh giống như là bị cô hung hăng cho một cái tát, trong tai ùng ùng, giận đến mau nôn ra máu tươi.
Anh nhất thời không cách nào khống chế cảm xúc, dùng sức nhéo ở bả vai của cô, nổi đóa nói: "Em là ngu ngốc a! Em tại sao hoài nghi anh cùng người phụ nữ khác cấu kết, anh không phải nói anh sẽ đối với em chung thủy cả đời, không có người phụ nữ khác sao, làm sao em có thể hoài nghi anh, một lần là đủ rồi, tại sao có thể hoài nghi lần thứ hai!"
Bởi vì anh không yêu em.
Nội tâm Lục Tâm Đồng khổ sở mà hét lên, lại nói không thành câu, cũng không cần nói.
Từ khi cô hỏi anh, anh yêu cô sao? Anh về sau sẽ yêu cô sao? Câu trả lời của anh đã để tâm cô lạnh rồi.
Ra sức gào thét xong, Giang Thánh Tu thấy cô đáp lại vẫn là trầm mặc, thật là rất hận cô, so với lần bị bạn gái bỏ rơi năm đó thì cô không tin tưởng anh càng làm cho anh đau lòng hơn.
Cô có biết hay không, cưới cô, là việc làm đúng nhất mà đời này anh làm, cô để cho anh nếm trải sự ấm áp của gia đình, cho anh biết cuộc sống hai người cùng nhau, sinh mạng sẽ có cỡ nào hạnh phúc, anh thật là nhớ cứ như vậy cùng cô cùng nhau dắt tay đi, đi hết con đường cuộc sống, nhưng, cô đối với anh làm cái gì? Anh cũng biết tính cách anh không đủ lãng mạn, sẽ không nói chút lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ cô vui vẻ, nhưng vì cô, anh nguyện ý học tập, thiếu cô tuần trăng mặt, anh đang lên kế hoạch, nghĩ lặng lẽ cho cô một kinh hỉ, nhưng cô đối với anh làm cái gì? Cô dám nói muốn ly hôn, để cho anh từ phía trên thiên đường ngã vào địa ngục, cô tại sao có thể đối với anh tàn nhẫn như vậy!
"Nói, tại sao em lại phản bội anh? Nói a!" Giang Thánh Tu giận chính mình coi cô như bảo bối loại che chở, vi phạm dụng ý ban đầu anh cưới nàng. Anh lửa giận cuồng đốt, đẩy cô té ở trên ghế sa lon, đôi tay chống đỡ ở hai bên bả vai của cô, ép hỏi cô.
Cô rốt cuộc đối với anh xuống loại ma chú gì, để cho anh không thể không có cô, cô rõ ràng không phải người phụ nữ khiến cho anh vừa gặp đã thương, tại sao một câu cô ly hôn, sẽ để cho thế giới của anh lay động băng liệt? Là cảm tình anh đối với cô, đã sớm vượt qua tưởng tượng của anh sao? Anh không biết, chỉ biết là đối với anh cô có tầm quan trọng quá cao, không có cô, tim của anh sẽ đau, anh sẽ nổi điên, cho nên anh không thể bỏ qua cô, mất đi cô, anh mất mạng cũng muốn ngăn cản cô rời khỏi anh. . . .
Bởi vì anh không có yêu em.
Lục Tâm Đồng lẳng lặng chảy nước mắt, tổn thương anh, cô cũng rất khổ sở.
Chương 10
"Đừng khóc! Khóc lại giống như em mới là người bị hại!" Giang Thánh Tu tức đến nghĩ che kín mắt của cô, không muốn xem cô rơi lệ, không muốn lại vì cô đau lòng, cô đã từng đổi rèm cửa sổ của anh, bình hoa cùng vật dụng khác, anh muốn hủy diệt toàn bộ.
"Người bị thương thực sự là anh, làm sao em có thể hoài nghi anh có người phụ nữ khác, không tin tưởng lời hứa của anh? Em nói ly hôn liền ly hôn, em vi phạm lời thề ban đầu của em, cùng với việc tìm người đàn ông khác phản bội lại anh có gì khác nhau?" Hôn nhân của chúng ta đang hạnh phúc, tại sao không có biện pháp tiếp tục làm vợ chồng? Anh cái gì tốt nhất đều cho em, anh chưa bao giờ dụng tâm đối đãi với người phụ nữ nào như vậy, tại sao em nhất định phải ly hôn, em nói rõ ràng cho anh!"
Bởi vì anh không yêu em.
Lục Tâm Đồng vẫn là lẳng lặng khóc, im lặng khóc, cô thật là muốn ôm lấy người đàn ông đang bị thương này, thật là muốn nói cho anh biết, cô muốn ở bên cạnh anh đến cỡ nào, nghĩ độc chiếm anh, muốn cùng anh cùng nhau tới già, trở thành những ông lão bà lão, cùng nhau tay nắm tay đi công viên tản bộ, nhưng, cô không có cách nào chịu đựng việc anh đối xử không công bằng.
Bởi vì, anh không yêu cô.
Sáng sớm hôm sau, hai vợ chồng nhà họ Giang lái xe chạy tới.
Bọn họ nhận được điện thoại của con trai út nói con dâu muốn ly dị, muốn bọn họ tới nhà khuyên cô.
Tâm Đồng muốn ly hôn? Hai người bị dọa cho sợ, mặc kệ buổi sáng có chuyện gì quan trọng, cũng phải đặt lại xử lý sau.
"Cái tên tiểu tử này rốt cuộc là đối với Tâm Đồng làm chuyện gì hả?" Mẹ Giang vừa chạy đến nhà con trai út, liền nhận định trước là với con dâu giỏi giang như vậy, nhất định là lỗi của người chồng như anh.
"Cái này phải hỏi cô ấy, con thẳng thắn vô tư không hề làm gì cả!" Giang Thánh Tu tức giận trừng mắt nhìn người ngồi đối diện anh, đôi mắt ửng hồng kia, giọng nói quá mức thô, cũng tiết lộ ra anh cả người mệt mỏi đến cỡ nào, ngay công ty cũng trực tiếp xin nghỉ, không còn tâm tư đi làm.
Chuyện này đối với anh là lần đầu gặp phải, anh chưa bao giờ vì chuyện riêng mà trì hoãn công việc, thân thể cũng không mệt mỏi như thế, nhưng anh vì cô mà bỏ qua tất cả.
Tối hôm qua sau khi vợ anh nói muốn cùng anh ly hôn, anh liền tức giận khó khăn dời đến phòng khách ngủ, nhưng anh không ngủ được, đầy trong đầu đều là hình ảnh cô vô tình, anh chua xót suy nghĩ cả đêm chưa ngủ, sau đó mấy phen giãy giụa, vào sáu giờ sáng lúc gọi điện thoại sớm ba mẹ, xin bọn họ tới đây giúp một tay.
Bởi vì anh thật sự là không thể làm gì với cô được, vô luận anh dù ép hỏi cô thế nào, cô đều lựa chọn trầm mặc trả lời, anh bị bất đắc dĩ chỉ đành xin ba mẹ, hi vọng cô có thể nghe thấy lời giảng giải của người lớn mà bỏ đi cái quyết định vô lý này.
Giang Thánh Tu anh khi nào trở nên chật vật như vậy rồi, vì kéo lại một người phụ nữ, hướng cha mẹ tìm kiếm trợ giúp. . . . . .
Vợ chồng nhà họ Giang hai mặt nhìn nhau, ý con trai út là muốn nói vấn đề xuất hiện ở trên người con dâu? Làm sao lại như vậy? "Tâm Đồng, con có thể cùng ba mẹ nói sao? Tại sao con lại nghĩ ly hôn với A Tu?"
Lục Tâm Đồng giống như cả đêm chưa ngủ, mắt sưng lên giống như hột đào, cũng không khác gì Giang Thánh Tu.
Tối hôm qua sau khi Giang Thánh Tu dời đến phòng khách ngủ, cô cũng trở về phòng nghỉ ngơi, nhưng cô không ngủ được, nhớ tới sự phẫn nộ c
"A Tu, chúng ta. . . . . . ly hôn đi!" Cô che mặt, bi thương mà nói, không ngờ có một ngày cô sẽ nói ra hai chữ “ly hôn” này, lòng của cô liền giống bị vạn mũi tên bắn đến đau đớn.
Cô tình nguyện bây giờ ly hôn, cũng không nguyện cùng anh đi tới kết thúc đối phương oán hận lẫn nhau, không thể không kết thúc cục diện hôn nhân này.
Quá đột nhiên, Giang Thánh Tu tim thót lại, lại giả vờ như rất bình tĩnh nói: "Em không phải là nói em cả đời cũng sẽ không ly hôn với anh sao? Lời như thế không nên tùy tiện nói, anh sẽ không cẩn thận mà tưởng thật . . . . . ."
"Em là nghiêm túc, chúng ta ly hôn đi, em thả tự do cho anh." Lục Tâm Đồng dũng cảm đón lấy tầm mắt của anh, quyết tâm làm ra quyết định, rõ ràng rất không bỏ được, nhưng lại không thể không chặt đứt, cô không cho là bọn họ còn có tương lai.
Giang Thánh Tu sắc mặt xanh mét, đáng chết cô không phải nói giỡn, cô là nghiêm túc muốn cùng anh ly hôn!
Có lầm hay không, cô vợ nhỏ dịu dàng động lòng người nhất của anh muốn cùng anh ly hôn? "Cái gì cho anh tự do? Ý của em là, em cho là anh cùng thư ký khách hàng cấu kết, em nghĩ thối lui, thành toàn cho anh với cô ta sao?"
Không phải vậy, cô biết anh không có cùng cô thư ký kia làm loạn.
Lục Tâm Đồng nhắm lại mắt, không nói lời nào, chỉ cần có thể ly hôn, anh muốn cho là như vậy cũng có thể.
Cho là cô chấp nhận, Giang Thánh Tu quả thật không thể tin được, cũng bởi vì nguyên nhân này mà cô muốn ly hôn. Anh hoàn toàn không có thể tiếp nhận vợ của anh có ý nghĩ rời đi anh, anh giống như là bị cô hung hăng cho một cái tát, trong tai ùng ùng, giận đến mau nôn ra máu tươi.
Anh nhất thời không cách nào khống chế cảm xúc, dùng sức nhéo ở bả vai của cô, nổi đóa nói: "Em là ngu ngốc a! Em tại sao hoài nghi anh cùng người phụ nữ khác cấu kết, anh không phải nói anh sẽ đối với em chung thủy cả đời, không có người phụ nữ khác sao, làm sao em có thể hoài nghi anh, một lần là đủ rồi, tại sao có thể hoài nghi lần thứ hai!"
Bởi vì anh không yêu em.
Nội tâm Lục Tâm Đồng khổ sở mà hét lên, lại nói không thành câu, cũng không cần nói.
Từ khi cô hỏi anh, anh yêu cô sao? Anh về sau sẽ yêu cô sao? Câu trả lời của anh đã để tâm cô lạnh rồi.
Ra sức gào thét xong, Giang Thánh Tu thấy cô đáp lại vẫn là trầm mặc, thật là rất hận cô, so với lần bị bạn gái bỏ rơi năm đó thì cô không tin tưởng anh càng làm cho anh đau lòng hơn.
Cô có biết hay không, cưới cô, là việc làm đúng nhất mà đời này anh làm, cô để cho anh nếm trải sự ấm áp của gia đình, cho anh biết cuộc sống hai người cùng nhau, sinh mạng sẽ có cỡ nào hạnh phúc, anh thật là nhớ cứ như vậy cùng cô cùng nhau dắt tay đi, đi hết con đường cuộc sống, nhưng, cô đối với anh làm cái gì? Anh cũng biết tính cách anh không đủ lãng mạn, sẽ không nói chút lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ cô vui vẻ, nhưng vì cô, anh nguyện ý học tập, thiếu cô tuần trăng mặt, anh đang lên kế hoạch, nghĩ lặng lẽ cho cô một kinh hỉ, nhưng cô đối với anh làm cái gì? Cô dám nói muốn ly hôn, để cho anh từ phía trên thiên đường ngã vào địa ngục, cô tại sao có thể đối với anh tàn nhẫn như vậy!
"Nói, tại sao em lại phản bội anh? Nói a!" Giang Thánh Tu giận chính mình coi cô như bảo bối loại che chở, vi phạm dụng ý ban đầu anh cưới nàng. Anh lửa giận cuồng đốt, đẩy cô té ở trên ghế sa lon, đôi tay chống đỡ ở hai bên bả vai của cô, ép hỏi cô.
Cô rốt cuộc đối với anh xuống loại ma chú gì, để cho anh không thể không có cô, cô rõ ràng không phải người phụ nữ khiến cho anh vừa gặp đã thương, tại sao một câu cô ly hôn, sẽ để cho thế giới của anh lay động băng liệt? Là cảm tình anh đối với cô, đã sớm vượt qua tưởng tượng của anh sao? Anh không biết, chỉ biết là đối với anh cô có tầm quan trọng quá cao, không có cô, tim của anh sẽ đau, anh sẽ nổi điên, cho nên anh không thể bỏ qua cô, mất đi cô, anh mất mạng cũng muốn ngăn cản cô rời khỏi anh. . . .
Bởi vì anh không có yêu em.
Lục Tâm Đồng lẳng lặng chảy nước mắt, tổn thương anh, cô cũng rất khổ sở.
Chương 10
"Đừng khóc! Khóc lại giống như em mới là người bị hại!" Giang Thánh Tu tức đến nghĩ che kín mắt của cô, không muốn xem cô rơi lệ, không muốn lại vì cô đau lòng, cô đã từng đổi rèm cửa sổ của anh, bình hoa cùng vật dụng khác, anh muốn hủy diệt toàn bộ.
"Người bị thương thực sự là anh, làm sao em có thể hoài nghi anh có người phụ nữ khác, không tin tưởng lời hứa của anh? Em nói ly hôn liền ly hôn, em vi phạm lời thề ban đầu của em, cùng với việc tìm người đàn ông khác phản bội lại anh có gì khác nhau?" Hôn nhân của chúng ta đang hạnh phúc, tại sao không có biện pháp tiếp tục làm vợ chồng? Anh cái gì tốt nhất đều cho em, anh chưa bao giờ dụng tâm đối đãi với người phụ nữ nào như vậy, tại sao em nhất định phải ly hôn, em nói rõ ràng cho anh!"
Bởi vì anh không yêu em.
Lục Tâm Đồng vẫn là lẳng lặng khóc, im lặng khóc, cô thật là muốn ôm lấy người đàn ông đang bị thương này, thật là muốn nói cho anh biết, cô muốn ở bên cạnh anh đến cỡ nào, nghĩ độc chiếm anh, muốn cùng anh cùng nhau tới già, trở thành những ông lão bà lão, cùng nhau tay nắm tay đi công viên tản bộ, nhưng, cô không có cách nào chịu đựng việc anh đối xử không công bằng.
Bởi vì, anh không yêu cô.
Sáng sớm hôm sau, hai vợ chồng nhà họ Giang lái xe chạy tới.
Bọn họ nhận được điện thoại của con trai út nói con dâu muốn ly dị, muốn bọn họ tới nhà khuyên cô.
Tâm Đồng muốn ly hôn? Hai người bị dọa cho sợ, mặc kệ buổi sáng có chuyện gì quan trọng, cũng phải đặt lại xử lý sau.
"Cái tên tiểu tử này rốt cuộc là đối với Tâm Đồng làm chuyện gì hả?" Mẹ Giang vừa chạy đến nhà con trai út, liền nhận định trước là với con dâu giỏi giang như vậy, nhất định là lỗi của người chồng như anh.
"Cái này phải hỏi cô ấy, con thẳng thắn vô tư không hề làm gì cả!" Giang Thánh Tu tức giận trừng mắt nhìn người ngồi đối diện anh, đôi mắt ửng hồng kia, giọng nói quá mức thô, cũng tiết lộ ra anh cả người mệt mỏi đến cỡ nào, ngay công ty cũng trực tiếp xin nghỉ, không còn tâm tư đi làm.
Chuyện này đối với anh là lần đầu gặp phải, anh chưa bao giờ vì chuyện riêng mà trì hoãn công việc, thân thể cũng không mệt mỏi như thế, nhưng anh vì cô mà bỏ qua tất cả.
Tối hôm qua sau khi vợ anh nói muốn cùng anh ly hôn, anh liền tức giận khó khăn dời đến phòng khách ngủ, nhưng anh không ngủ được, đầy trong đầu đều là hình ảnh cô vô tình, anh chua xót suy nghĩ cả đêm chưa ngủ, sau đó mấy phen giãy giụa, vào sáu giờ sáng lúc gọi điện thoại sớm ba mẹ, xin bọn họ tới đây giúp một tay.
Bởi vì anh thật sự là không thể làm gì với cô được, vô luận anh dù ép hỏi cô thế nào, cô đều lựa chọn trầm mặc trả lời, anh bị bất đắc dĩ chỉ đành xin ba mẹ, hi vọng cô có thể nghe thấy lời giảng giải của người lớn mà bỏ đi cái quyết định vô lý này.
Giang Thánh Tu anh khi nào trở nên chật vật như vậy rồi, vì kéo lại một người phụ nữ, hướng cha mẹ tìm kiếm trợ giúp. . . . . .
Vợ chồng nhà họ Giang hai mặt nhìn nhau, ý con trai út là muốn nói vấn đề xuất hiện ở trên người con dâu? Làm sao lại như vậy? "Tâm Đồng, con có thể cùng ba mẹ nói sao? Tại sao con lại nghĩ ly hôn với A Tu?"
Lục Tâm Đồng giống như cả đêm chưa ngủ, mắt sưng lên giống như hột đào, cũng không khác gì Giang Thánh Tu.
Tối hôm qua sau khi Giang Thánh Tu dời đến phòng khách ngủ, cô cũng trở về phòng nghỉ ngơi, nhưng cô không ngủ được, nhớ tới sự phẫn nộ c
Bài viết liên quan!