watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Đặt Bẫy Cha Cục Cưng-full

Lượt xem :
nữa.”

“ Lam Lam, mẹ không sao, chỉ hơi khó chịu thôi…” Những năm gần đây, cô không có liên lạc với chị, không ngờ lần này nghe tin của chị lại là tin tức xấu thế này, cô thật sự rất đau lòng.

“ Mẹ, mẹ lau mặt chút đi, đừng khóc nữa, Lam Lam cũng muốn khóc.” Lam Lam cầm giấy lau mặt cho mẹ. Lúc bé khóc, mẹ sẽ dịu dàng dỗ dành bé, dạy bé biết phải dũng cảm vượt qua.

Không muốn làm con gái lo lắng, Tả Tử Quân kìm nén tâm trạng đau thương, hơn nữa lúc này nhà lại có khách, không thể luống cuống như vậy. Cô vội lau khô nước mắt trên mặt, nhẹ nhàng ôm chặt con: “ Lam Lam, mẹ không sao đâu.”

Lục Thừa Diệp thấy cô không khóc nữa mới mở miệng: “ Xin lỗi, lúc trước không biết cô nên không thể cho cô gặp chị lần cuối, tôi thật sự xin lỗi.” Không muốn giới truyền thông làm ầm ĩ nên tang lễ của vợ anh được tổ chức rất đơn giản.

“ Anh Lục, anh không cần phải xin lỗi, anh có thể nói cho tôi biết chỗ chôn cất chị tôi không?” Tả Tử Quân hỏi, đôi mắt đã đỏ ửng.

Anh đã đoán trước là cô sẽ hỏi vậy, liền lấy tờ giấu đã chuẩn bị sẵn trước đó đưa cho cô. “ Ở chỗ này.”

“ Cảm ơn anh.” Cô cầm lấy tờ giấy, lại cảm thấy nghẹn ngào.

Lúc này điện thoại của cô vang lên, là chị Thanh Vân gọi, cô vội vã nghe máy: “ Chị Thanh Vân, em xin lỗi, hiện giờ có chút việc bận nên quên mất, khách đã đến rồi sao? Được, em lập tức đem túi xách đến ngay.”

Tắt máy, cô cầm túi xách đã được chỉnh sửa hoàn hảo lên, chuẩn bị ra khỏi nhà.

Bình thường thì cô làm kế toán ở một cửa hàng nhỏ trên trấn, sau đó kiêm luôn chức thủ công sửa túi xách, mà chị Thanh Vân là chủ của cửa hàng lớn nhất trên trấn, họ hợp tác cũng nhiều năm rồi.

“ Anh Lục, cám ơn anh đã đến đây, nhưng hiện tại tôi đang có việc không thể tiếp anh được.” Cô xoay người nói với con gái: “ Lam Lam, muốn đi với mẹ hay là qua nhà Hạo Hạo chơi?”

Lam Lam suy nghĩ một lúc rồi nắm lấy bàn tay chú Lục đang đứng dậy.” Mẹ, con muốn ở nhà, chú Lục có ở chơi với cháu không?”

“ Cái này…” Lục Thừa Diệp không biết có nên đáp ứng hay không, bởi vì anh đã bị hạ lệnh đuổi khách rồi.

Anh mơ hồ phát hiện Tả Tử Quân muốn giữ khoảng cách, không muốn tiếp xúc với anh, tại sao vậy? Chẳng lẽ vì chị em họ đã nhiều năm không liên lạc sao?

“ Lam Lam, không được, chú Lục là khách, chú phải về không thể ở lại cùng con, hay là con sang nhà Hạo Hạo chơi đi.”

Bên ngoài rất nắng, cô không muốn con gái phải ra ngoài phơi nắng. Hạo Hạo là cháu của bà chủ nhà Lộ đã bảy tuổi, mẹ của Hạo Hạo cũng là chị em tốt của cô.

“ Nhưng hôm nay con không muốn chơi cùng Hạo Hạo, con chỉ muốn chơi với chú Lục thôi.” Lam Lam nói, bé thật sự muốn chơi cùng chú Lục.

Tả Tử Quân thật sự bị con gái làm tức chết, chẳng lẽ bé không biết cô đang muốn nhanh chóng đem “ đại phiền toái” này tống ra khỏi cửa sao, vậy mà bé lại còn muốn anh ở lại chơi.

“ Mẹ đã nói là chú Lục đang bận mà. Anh Lục, thật xin lỗi, anh có thể đi trước.”

“ Mẹ, mẹ không được đuổi chú Lục đi.” Lam Lam tóm chặt lấy bàn tay anh.

“ Lam Lam, con buông tay ra ngay, chú Lục đang bận việc mà.”

“ Không có, chú Lục nói muốn ở lại chơi với con.”

Chương 3


“ Lam Lam, bây giờ mẹ đang vội giao đồ cho dì Thanh Vân, con phải nghe lời chứ, qua nhà Hạo Hạo chơi đi.”

“ Con không muốn, con có thể chơi cùng chú Lục mà.” Lam Lam mím miệng nói, bé chỉ muốn chơi với chú Lục thôi.

“ Lam Lam!” Đối mặt với con gái đột nhiên cáu kỉnh, Tả Tử Quân cũng bắt đầu nổi cáu.

Kể từ khi cho bé đi nhà trẻ, có lẽ đám bạn học thường hay nhắc tới chuyện của cha với nhau, vì vậy có nhiều lúc Lam Lam hỏi cô về cha bé, nghe lời bé nói thì chắc hẳn rất muốn có cha. Cô nghĩ Lam Lam muốn Lục Thừa Diệp chơi cùng bé không phải là vì “ thân tình” mà chỉ vì bé muốn có cha mà thôi.

Lục Thừa Diệp biết mình không nên mở miệng, nhưng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn hiện rõ vẻ uất ức, không thể nhịn được mà mở miệng: “ Tả tiểu thư, nếu cô không ngại thì tôi có thể ở lại chơi cùng Lam Lam.”

Nghe được chú Lục muốn ở lại với bé, Lam Lam liền lộ ra nụ cười vui vẻ.” Tốt quá, chú Lục, cám ơn chú, chút nữa con lấy thạch hoa quả mẹ làm cho chú ăn nhé, mẹ làm thạch hoa quả ngon lắm.”

Nghe anh nói muốn ở lại, Tả Tử Quân cảm thấy rất đau đầu.” Anh Lục, không cần làm phiền anh, anh nên chạy xe về Đài Bắc đi! Tôi mang con bé sang chỗ bà chủ nhà là được.”

“ Thật sự không phiền toái, hay là như vậy, cô trở về thì tôi sẽ lập tức rời đi.” Anh biết cô muốn phủi sạch mọi quan hệ với anh, nhưng anh không muốn nhìn thấy Lam Lam thất vọng, anh muốn ở lại cùng bé.

“ Nhưng…” Cô không hiểu, cô đã “ đuổi” anh nhiều lần như vậy, vì sao anh còn chưa chịu đi?

“ Không phải nói khách đang đợi sao? Cô nhanh đưa túi xách cho người ta đi, cô yên tâm, tôi không phải là người xấu, tôi sẽ không làm hại Lam Lam.”

“ Con cũng biết rõ chú Lục không phải người xấu.” Lam Lam phụ họa.

Tả Tử Quân biết anh không phải người xấu, nhưng để anh ở cùng Lam Lam thì cô thật sự không yên tâm, ngộ nhỡ….ngộ nhỡ……

“ Mẹ, người nhanh đi đi, nếu không dì Thanh Vân lại gọi điện thoại cho người nữa.”

Không cần con gái nhắc nhở, cô cũng biết phải nhanh đưa túi xách đến. Nếu đã không thể làm gì được thì cô chỉ đành chấp nhận.

“ Anh Lục, vậy làm phiền anh rồi, tôi đi khoảng hai mươi phút sẽ quay về.”

Sau khi Tả Tử Quân đi, Lục Thừa Diệp chậm rãi thưởng thức thạch hoa quả Lam Lam bưng đến, sau đó dò xét mọi ngóc ngách trong nhà, không có trang trí gì đặc biệt nhưng tương đối gọn gàng.

Trong tài liệu viết Tả Tử Quân chưa cưới nhưng đã có con, một thân một mình nuôi nấng, thật sự rất cực khổ, tại sao vợ anh lại không quan tâm đến em gái mình chứ? Người ta không phải nói tình cảm sinh đôi so với tay chân bình thường còn quý hơn hay sao?

Anh và vợ tuy ở riêng nhưng mỗi tháng đều cho vợ không ít tiền sinh hoạt, chẳng lẽ vợ anh cũng không biết chuyện em gái mình có con sao? Năm đó hai chị em họ tại sao lại cắt đứt mọi liên lạc?

“ Chú, thạch hoa quả ăn ngon không?”

Khuôn mặt bầu bỉnh nhỏ nhắn đột nhiên xuất hiện trước mắt làm cắt đứt mọi suy nghĩ của anh.

“ Ừ, ăn rất ngon, cám ơn Lam Lam.”

“ Không có gì ạ.”

“ Lam Lam, nơi này chỉ có mình cháu với mẹ sống thôi sao, cha cháu đâu?” Anh nghi ngờ hỏi, nếu đã sinh bé thì sao cô lại không kết hôn cùng cha bé chứ?

“ Cháu không có cha.”

“ Không có cha?” Chia tay sao?

“ Dạ, cháu có hỏi mẹ nhưng mẹ nói Lam Lam không có cha.” Lam Lam nhìn chú Lục. “ Chú Lục, người làm cha con được không?” Bé nhìn thấy cha của các bạn học nhưng không có ai cao hơn chú Lục, còn đẹp trai như thế. Nếu chú Lục trở thành cha bé, vậy chú ấy chính là người cha đẹp trai nhất rồi.

Làm cha của bé? Sợ rằng mẹ bé sẽ không chấp nhận, mà anh sau khi rời khỏi đây thì chắc sẽ không còn liên lạc với mẹ con bé nữa. Mặc dù anh rất vui khi Lam Lam thích anh như thế, anh cũng rất thích bé nhưng anh không thể tùy tiện cho bé hi vọng được.

Anh vuốt khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của bé. “ Lam Lam, xin lỗi, chú Lục không thể làm cha của cháu được.”

“ Tại sao?”

“ Bởi vì chú Lục chút nữa phải trở về Đài Bắc, chú Lục ở Đài Bắc còn có việc, không thề ở lại đây được, cháu có hiểu không?” Anh uyển chuyển
<<1234 ... 23>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
325/661
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT