watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Dẫn Sói Vào Nhà-full

Lượt xem :
có hai canh giờ, khuôn mặt nhỏ nhắn của Hổ Nhi lại bắt đầu đỏ lên, trên trán không ngừng toát ra mồ hôi mỏng, cho nên hắn quyết định trước tiên nghỉ ngơi một đêm ở chân núi, sáng mai lại ứng phó Độc hậu.

Sắc mặt Hổ Nhi quả thật không đúng, nàng cảm thấy toàn thân trên dưới như là có ngọn lửa thiêu đốt, làm cho miệng lưỡi nàng khô.

Nàng đã uống nhiều nước rồi mà cứ khát, vẫn là không ngăn được ngọn lửa trong cơ thể.

Tây Môn Sóc ôm nàng xuống ngựa, khi chạm vào da nàng, nàng cảm thấy thật thoải mái, nhưng lại không dám thể hiện rõ ràng.

Ba ngày nay, Hổ Nhi đã hiểu được nguyên nhân của hậu quả trước.

Thì ra là Độc hậu hạ thúc giục tình cổ ở trong cơ thể nàng, nếu không có nam tử tức khắc dập tắt ngọn lửa tình dục trong cơ thể nàng, như vậy nàng sẽ mất máu mà chết

Tức nhất là, thúc giục tình cổ này khiến cho nàng chỉ có ở cùng nam nhân sau khi đã thân mật, thống khổ mới có thể tan đi. Khó trách Tây Môn Sóc nhất định phải đem nàng mang theo bên người, bởi vì hắn cho nàng biết, hắn không thể tưởng tượng có nam nhân tầm thường khác chiếm lấy nàng.

Lời này là có ý gì? Nàng không hiểu, hắn vì sao lại nói vậy? Hại nàng trên đường đi trong lòng như nai con ngơ ngác.

Hơn nữa, hắn rõ ràng là vị hôn phu của tiểu thư, nàng làm sao có thể vì hai người có chuyện phát sinh, liền đối hắn có ý đồ chứ?

Hổ Nhi giờ loạn cả đầu, thậm chí có thể nói không nghĩ được cách nào.

Giờ phút này nàng tựa như một con hổ nhỏ đến lúc đói khát, ánh mắt vẫn theo sát Tây Môn Sóc.

Hắn đem lương khô trên lưng ngựa dỡ xuống, sau đó xoay người đi về phía nàng.

"Đến đây, ăn một chút." Qua ánh lửa rõ rệt, hắn nhìn thấy thân thể nàng đang run rẩy, nhưng là sắc mặt nàng đỏ thắm lạ thường, vì thế biết trong cơ thể nàng cô độc dăng lên cao. “Hổ Nhi, đừng nhịn, anh giúp em..."

“Không...... Không cần!” Nàng dùng sức lắc đầu.“Ta có thể nhịn...."

"Em không thể nhịn được." Hắn cầm chặt cánh tay nàng. "Nếu anh không có giúp em, em sẽ ...."

“Ta sẽ không!” Hổ Nhi ngước con ngươi đen nóng bỏng lên, kiên định nhìn hắn. "Cho dù ta mất máu mà chết, cũng không thể mắc thêm sai lầm nữa."

"Sai cái gì?" Hắn thấy nàng cố chấp như thế, tính tình đã hoàn toàn trở nên lo lắng, "Anh và em đã phát triển đến mức này, không có ai sai hết!"

“Có, ta có sai!” Nàng cắn môi, trên tay đánh rơi lương khô, từ dưới đứng lên. "Ta không nên tự mình theo đuổi, cùng vị hôn phu của tiểu thư..... Anh biết là, chúng ta không thể!"

Hắn rất quá đáng, vừa xuất hiện đã đem cuộc sống của nàng biến thành trời long đất lở, hiện tại lại làm cho nàng bị vây tình cảnh khó xử.

Hổ Nhi gầm nhẹ một tiếng, liên tục lui về phía sau, nhưng đối mặt hắn đang tiến tới, trong lòng nàng đập nhanh hơn, cơ hồ không thể chống đỡ được.

"Sự tình đã xảy ra, chứng tỏ anh và em trong lúc đó có thể." Tây Môn Sóc đi từng bước tới gần nàng, hiện tại biết hắn nếu không tạm thời áp chế thúc giục tình cổ trên người nàng, nàng không thể chịu đựng cái loại thống khổ này, "Hổ Nhi, đừng trốn."

"Ta có có thể nhịn .... A!" Nàng lui không được, đứng tựa ở trên thân cây, khi nàng muốn chạy trốn, đã bị hắn buộc chặt vào trong ngực,

“Nghe lời.” Hắn bắt được hai tay của nàng, sau đó giơ lên cao, một tay kia thì vén làn váy của nàng lên.

"Anh mặc kệ trong lòng em anh có địa vị gì, nhưng trong lòng anh, không có ai có thể thay thế em được."

" Sao...... Làm sao có thể?” Nàng vặn vẹo người muốn phản kháng, nhưng lời hắn nói làm toàn thân nàng run lên.

Khi bàn tay hắn thò vào đùi của nàng, cảm giác hơi lạnh kia làm cho lưng nàng run rẩy một trận, hung hăng thở hốc vì kinh ngạc.

Nàng cắn môi, không nghĩ tới bị hắn đụng vào nhưng lại làm nàng thiếu chút nghẹt thở

Tây Môn Sóc như là đã vô cùng quen thuộc thân thể nàng, biết rõ từng chỗ nhạy cảm của nàng, bàn tay không cho nàng có cơ hội cự tuyệt, lập tức đem quần lót của nàng cởi tới bắp chân.

“Hổ Nhi, không cần chạy.” Mắt hắn mê hoặc nhìn khuôn mặt nàng đỏ bừng, đem chân trái của nàng nâng lên, rồi rút đi quần lót.

“Tây Môn Sóc......” Thân thể nàng cùng lý trí cùng đối chọi. "Không thể...... Không thể như vậy nữa... A!" Hắn không nghe nàng cự tuyệt, ngón tay dài chen vào nơi ngọt ngào của nàng, xuyên qua bộ lông mềm mại kia, đi vào hoa hạch nhạy cảm nhất của nàng.

Hoa hạch đã sớm nở rộ đứng thẳng, hắn chính là khẽ vuốt xoay tròn, lại nhẹ nhàng xoa xoa, không bao lâu, liền cảm giác được nàng ướt át.

Môi nàng bị môi hắn che lại, rốt cuộc không thể nói một chữ không.

Tây Môn Sóc đem lưỡi quấn lấy lưỡi của nàng, ngón tay dài phóng túng trêu đùa hoa hạch của nàng, tiếp theo đi vào miệng hoa huyệt.

Dịch hoa ẩm ướt không ngừng tiết ra, nàng đã nhịn rất lâu.

Hắn hôn, luôn luôn là dịu dàng bên trong lại mang theo mãnh liệt.

Nàng né tránh, chỉ làm cho hắn ra sức truy đuổi không ngừng, như là nàng có chạy tới chân trời góc biển nào, hắn cũng sẽ vĩnh viễn đi theo bước chân của nàng. Lưng nàng dựa ở trên thân cây, chân trái bị hắn vặn bung ra đặt ở thắt lưng thon của hắn. Bởi vì hắn đưa lưng về phía ánh lửa, nàng không xem rõ vẻ mặt của hắn lắm, nhưng là nghe hắn mang theo hơi thở gấp gáp, nàng cảm thấy hắn không chỉ cho nàng tình yêu sâu đậm mà còn triền miên nữa.

Hắn không cho nàng trốn, nàng cũng không có chỗ trốn.

Nàng không rõ là do thúc giục tình cổ lên cao, theo bản năng cần hắn, nàng đã sớm muốn rơi vào vực sâu khó chữa.

Nàng muốn hắn a!

Vì thế Hổ Nhi không hề phản kháng, dùng sức thả lỏng thân thể.

Tây Môn Sóc có thể cảm giác nàng không hề kháng cự, vì thế buông hai tay của nàng ra, bàn tay vuốt ve khuôn mặt mềm mịn nhỏ nhắn của nàng. " Hổ Nhi, đừng rời xa anh, cảm nhận tất cả của anh."

Hắn vừa nói xong, liền dùng sức bật vạt áo của nàng ra. Ở bên trong núi rừng yên tĩnh, chỉ còn lại có tiếng gió lẫn bọn họ cùng nhau thở dốc.

Hai tay nàng quấn chặt cổ của hắn, nàng thừa nhận chính mình không chịu được ngọn lửa trong cơ thể, mà đám lửa này đem lý trí của nàng thiêu đốt hầu như không còn. Nàng muốn chạy trốn, nhưng mà muốn chịu được nhiều thống khổ như vậy .... Vì thế, nàng không trốn, bởi vì nàng biết chỉ có ở trước mặt của hắn, nàng mới có thể được nhiều thỏa mãn cùng buông thả nhất.

“Tây Môn Sóc, em không trốn.... Cho em ...." Lý trí của nàng bị tình dục thay thế, nhiệt tình như lửa lớn một phen đốt cháy nàng.

Nàng không thèm để tâm nữa! Cho dù sẽ bị thiêu cháy, hay là bị hắn thiêu cháy, hiện tại nàng thầm nghĩ muốn buông thả chính mình.

Mặc kệ hắn là vị hôn phu của tiểu thư, nàng cũng không để ý!

Tây Môn Sóc biết nàng giấu nỗi thống khổ tra tấn đã lâu, vì thế không nói hai lời cởi bỏ quần lót, thiết nóng kia vì nàng mà vọt ra, lúc đó ở trong đùi hắn căng phồng.

" Hổ Nhi, anh đến đây." Một tay hắn ngang nhiên đỡ lấy, đưa nàng tới gần.

Chỗ ngọt ngào của nàng đã tràn đầy yêu dịch trắng mịn trong suốt, sau khi dính không ít dịch hoa trong suốt, hắn mới thong thả đem ngay trước đến gần miệng hoa huyệt. Bị vật thô to chạm tới, trong miệng nàng không khỏi dật ra yêu kiều, ở giữa núi rừng ban đêm càng có vẻ mê người. Hổ Nhi phát ra tiếng thở hổn hển, ở bên tai hắn gọi cố gắng nói, "Sóc, em nghĩ muốn ...."

Nghe thấy nàng yêu cầu như vậy, hắn lập tức đem đùi nàng nâng lên, một tiếng trống làm tinh thần thêm hăng hái mông hẹp đang đi
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
1943/2779
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT