Tiểu thuyết Đại Tiểu Thư Của Tôi-full
Lượt xem : |
thích anh như vậy sao?"
Cô lầm bầm lầu bầu, kế bên cô Huệ Đại Sơn nghe rất rõ ràng, anh mĩm cười nhìn cô, cho cô một cái hôn ngọt ngào.
"Ừm! Đại Sơn, em thật sự thích anh, rất yêu anh!"
Hai người nhìn nhau không nói gì, ánh mắt Huệ Đại Sơn nóng bỏng nhìn hoa huyệt của cô. "Đại tiểu thư, em phải nhẫn nại, anh muốn tiến vào."
Tách hai chân cô ra, Huệ Đại Sơn thẳng lưng để cho "em trai" của mình tiến sát lại gần nơi tràn đầy hấp dẫn mềm mại của cô .
"Đại Sơn. . . . . ." Sắp cùng anh hòa hợp làm một, Tề Ái sợ hãi bật ra tiếng hô nhỏ.
"Không cần khẩn trương, anh sẽ cố gắng dịu dàng."
Ngón tay đầu tiên của anh đụng vào chất lỏng ẩm ướt, sau đó mãnh liệt tiến vào tách ra cánh hoa mềm mại, đâm vào hoa huyệt của cô.
"A ──"
Phía dưới thân thể cô truyền đến một hồi ngượng ngùng, cô đè nén đau đớn ngâm kẽ, phái nam của Huệ Đại Sơn hoàn toàn bị kích thích đi ra."Đau không?"
"Ừ." Tề Ái gật đầu lại lắc đầu.
Huệ Đại Sơn cúi đầu nhìn nơi kết hợp của hai người, của đại tiểu thư quá nhỏ nhắn, còn anh thì quá mức cự đại.
Nơi nhạy cảm của cô hút vào thứ thô tô của anh, Huệ Đại Sơn bởi vì nhẫn nại quá độ mà thở khẽ, trên trán toát mồ hôi.
Anh không biết phải làm sao xâm nhập, cô thật nhỏ bé, nhịp tim Tề Ái lo lắng càng lúc càng nhanh, nhưng Huệ Đại Sơn một chút cũng không động.
"Đại Sơn, anh làm sao vậy? Tại sao không tiếp tục?"
Tề Ái nâng nữa người trên lên, theo tầm mắt Huệ Đại Sơn nhìn nơi kết hợp giữa hai người, nhất thời sáng tỏ tại sao anh không động.
Nhìn nam căn của anh hưng phấn bừng bừng, trong đầu cô liền hiện lên cảnh báo, "nó" một mình thì cô cảm thấy đáng yêu, nhưng lúc này, "nó" đang tiến vào trong người cô, nhìn sự khác biệt giữa anh và cô, cô càng cảm thấy sợ hãi mãnh liệt.
Tề Ái không dám tin, kinh ngạc nhìn "nó", nhưng vì lời nói mới vừa rồi cô sẽ vì anh mà nhẫn nại, cho nên, cô hít một hơi thật sâu, đem sự sợ hãi trong lòng xua tan đi, vươn tay ôm hông Huệ Đại Sơn thật chặt."Không quan trọng, anh mau tiếp tục đi!"
Vào giờ phút này anh sẽ không cho cô hối hận, Huệ Đại Sơn đem thân hình cô ép trở về, hôn lên đôi môi cố làm ra kiên cường của cô, bởi vì đè thấp cơ thể làm cho nam căn của anh tiến sâu vào trong hoa huyệt của cô, cô không thích ứng được. Anh hôn lên môi cô, dịu dàng dỗ dành cô.
"Ngoan, chớ lộn xộn."
Tinh tế hôn lê đôi môi và cả gương mặt của cô, Huệ Đại Sơn đợi cô phân tán lực chú ý không còn cảm giác khó chịu nữa.
Vật cứng rắn của anh mới đi vào nơi thít chặt của cô, lối vào ẩm ướt sáng bóng, cơ hồ ép anh muốn tiết ra, mồ hôi trên trán của anh tuôn ra.
Tay anh nâng cao bắp chân cô lên, môi Huệ Đại Sơn chuyển tới bên cạnh lỗ tai của cô nói. "Đại tiểu thư, em kiên nhẫn một chút, anh muốn. . . . . ."
Anh nâng eo ưỡn thẳng thắt lưng, tràn đầy dứt khoát đi vào nơi nhỏ hẹp của cô.
"A. . . . . ."
Giữa hai chân đau rát, từng trận đau đớn truyền đến khắp toàn thân cô, sắc mặt Tề Ái tái nhợt cắn môi dưới, hai tay ôm chặt thắt lưng anh, thừa nhận cảm giác lần đầu tiên bị phá thân xữ nữ.
Đau đớn làm cho cô cảm nhận rõ ràng Huệ Đại Sơn đang tồn tại mãnh liệt trong cô.
"Em đau lắm hả?"
Huệ Đại Sơn đau lòng hôn lên giọt nước mắt trên mặt Tề Ái, vật cực đại giữa hai chân tùy thời hành động, nơi nhỏ hẹp của cô ép chặt anh, làm cho anh mất lý trí.
"Ừm!" Hai mắt ướt át của cô nháy mắt có những giọt nước mắt óng ánh trong suốt rơi xuống, giữa hai chân vẫn đau rát như cũ, Tề Ái cảm giác anh càng ngày càng bành trướng trong cơ thể cô.
"Trời ạ! Anh nhịn không được. . . . . ." Anh không nhịn được nữa xoay thắt lưng, chầm chậm di chuyển tốc độ, nhẹ nhàng cúi đầu kiểm tra tình trạng giữa đùi cô, máu xử nữ vấn quanh nam căn anh chậm rãi nhỏ giọt xuống khăn trải giường màu xanh dương, làm người ta nhìn thấy mà hoảng sợ.
"Ô. . . . . ."
Tề Ái cắn môi đè nén thanh âm, anh nghe thấy mà đau lòng, nhưng anh bây giờ không có biện pháp khống chế mình, thân thể anh tự động di chuyển theo khát vọng, liên tục khát cầu thân thể mê người của đại tiểu thư.
Anh giống như cuồng phong bão táp!
Tề Ái cắn răng chịu đựng Huệ Đại Sơn mãnh liệt chiếm đoạt cô. Dần dần thân thể đau đớn của cô từ từ dịu bớt.
Huệ Đại Sơn mãnh liệt đưa đẩy, nam căn của anh trong hoa huyệt của cô khuấy động, cuối cùng anh giống như đã thỏa mãn cơn thèm khát, hai mắt Huệ Đại Sơn nhìn chằm chằm Đại tiểu thư của anh, hy vọng cô cũng giống như anh cùng nhau hưởng thụ.
Nhưng anh phát hiện khuôn mặt nhỏ nhắn của Tề Ái vo thành một nắm, hai mắt đau thương nén lệ, xem ra anh quá thô lỗ, chỉ lo hưởng lạc, hoàn toàn không lo lắng cho cảm thụ của cô.
Kế tiếp anh phải bồi thường cô chu đáo.
Huệ Đại Sơn kéo bắp chân của cô cố định ở thắt lưng anh, đôi tay lần mò tới khu vườn bí mật của cô, tiến hành động tác khiêu khích, ngón tay anh vỗ về chơi đùa khu vườn của cô, hy vọng lần nữa khơi gợi lại sự nhiệt tình của cô.
Nhìn chăm chú vào giữa hai chân cô, nơi phun ra nút vào của cô, Huệ Đại Sơn trừ đau lòng, còn có cảm giác lỳ lạ.
Anh không nghĩ sẽ có một ngày anh và đại tiểu thư ở cùng một chổ . . . . . .
Anh và cô ở tiểu học tách ra, anh vĩnh viễn cho là anh sẽ không có cơ hội gặp mặt cô nữa, cho đến khi, lên đại học cô tỏ tình với anh, cùng anh kết giao, đem thân mình hiến dâng cho anh, tâm tình của Huệ Đại Sơn có thể nói là mừng như điên.
Mặc dù anh và cô chưa có sự chấp nhận của gia đình, nhưng mặc kệ tương lai như thế nào, anh sẽ nắm tay cô đi đến suốt cuộc đời.
"A. . . . . . Đại Sơn. . . . . . Đừng đụng nơi đó. . . . . . A! A! Đại Sơn. . . . . . Em. . . . . ."
Xem ra anh đã khiêu khích thành công, đại tiểu thư không còn gương mặt đau khổ nữa, mà là vẻ mặt khát vọng, thanh âm kích tình động lòng người.
Đôi môi anh nhẹ nhàng lướt qua môi cô đi tới bên tai nhạy cảm của cô, nhẹ nhàng thổi. "Như thế nào? Đại tiểu thư, em muốn anh gì?"
Đôi mắt Tề Ái mờ mịch nhìn anh, thần trí của cô bởi vì thân thể vui thích mà tan rã, hai cánh tay trắng mịn ôm thắt lưng anh.
"Em đã hết rồi sao?" Huệ Đại Sơn bất chợt dừng động tác nhìn cô, cẩn thận quan sát phản ứng của cô. "Đại tiểu thư, em muốn anh làm gì?"
"Em. . . . . . Không biết."
Tề Ái yêu kiều thở hổn hển, ngón tay Huệ Đại Sơn làm cho cô muốn bay lên trời, anh còn muốn cô làm nói gì đây?
Huệ Đại Sơn cười, động thân một cái.
Đầu óc Tề Ái ngất xỉu nhất thời sáng sủa lên, cự vật thô to đi vào thân thể cô, lúc vừa bắt đầu cô cảm thấy rất đau, nhưng bây giờ không như vậy nữa, nơi sâu nhất trong hoa huyệt, cảm thấy trống rỗng cô khát vọng có cái gì thô to tiến vào.
"Em thoải mái như vậy sao?" lúc đầu Huệ Đại Sơn chậm rãi luật động nhưng sau đó anh thấy không đủ, anh tăng nhanh tốc độ, làm cho cô và anh cùng nhau thoải mái.
"A. . . . . . A!" Hai chân Tề Ái quấn quanh hông anh, thân thể cô không tự chủ đong đưa theo, để cho thứ vừa thô vừa nóng của anh đâm sâu vào trong hoa huyệt của cô, anh đâm càng sâu, càng mãnh liệt, càng có lực, thì thanh âm kích tình của cô càng vang dội!
Hai người luật động mãnh liệt, cho đến khi đạt cao trào, anh ở trong cơ thể Tề Ái phun ra!
Chương 6
Sáng sớm thứ bảy, Tề Ái là người tỉnh dậy trước. Cô lật người, cảm thấy toàn thân đều đau đớn không chịu nổi, giống như bị một
Cô lầm bầm lầu bầu, kế bên cô Huệ Đại Sơn nghe rất rõ ràng, anh mĩm cười nhìn cô, cho cô một cái hôn ngọt ngào.
"Ừm! Đại Sơn, em thật sự thích anh, rất yêu anh!"
Hai người nhìn nhau không nói gì, ánh mắt Huệ Đại Sơn nóng bỏng nhìn hoa huyệt của cô. "Đại tiểu thư, em phải nhẫn nại, anh muốn tiến vào."
Tách hai chân cô ra, Huệ Đại Sơn thẳng lưng để cho "em trai" của mình tiến sát lại gần nơi tràn đầy hấp dẫn mềm mại của cô .
"Đại Sơn. . . . . ." Sắp cùng anh hòa hợp làm một, Tề Ái sợ hãi bật ra tiếng hô nhỏ.
"Không cần khẩn trương, anh sẽ cố gắng dịu dàng."
Ngón tay đầu tiên của anh đụng vào chất lỏng ẩm ướt, sau đó mãnh liệt tiến vào tách ra cánh hoa mềm mại, đâm vào hoa huyệt của cô.
"A ──"
Phía dưới thân thể cô truyền đến một hồi ngượng ngùng, cô đè nén đau đớn ngâm kẽ, phái nam của Huệ Đại Sơn hoàn toàn bị kích thích đi ra."Đau không?"
"Ừ." Tề Ái gật đầu lại lắc đầu.
Huệ Đại Sơn cúi đầu nhìn nơi kết hợp của hai người, của đại tiểu thư quá nhỏ nhắn, còn anh thì quá mức cự đại.
Nơi nhạy cảm của cô hút vào thứ thô tô của anh, Huệ Đại Sơn bởi vì nhẫn nại quá độ mà thở khẽ, trên trán toát mồ hôi.
Anh không biết phải làm sao xâm nhập, cô thật nhỏ bé, nhịp tim Tề Ái lo lắng càng lúc càng nhanh, nhưng Huệ Đại Sơn một chút cũng không động.
"Đại Sơn, anh làm sao vậy? Tại sao không tiếp tục?"
Tề Ái nâng nữa người trên lên, theo tầm mắt Huệ Đại Sơn nhìn nơi kết hợp giữa hai người, nhất thời sáng tỏ tại sao anh không động.
Nhìn nam căn của anh hưng phấn bừng bừng, trong đầu cô liền hiện lên cảnh báo, "nó" một mình thì cô cảm thấy đáng yêu, nhưng lúc này, "nó" đang tiến vào trong người cô, nhìn sự khác biệt giữa anh và cô, cô càng cảm thấy sợ hãi mãnh liệt.
Tề Ái không dám tin, kinh ngạc nhìn "nó", nhưng vì lời nói mới vừa rồi cô sẽ vì anh mà nhẫn nại, cho nên, cô hít một hơi thật sâu, đem sự sợ hãi trong lòng xua tan đi, vươn tay ôm hông Huệ Đại Sơn thật chặt."Không quan trọng, anh mau tiếp tục đi!"
Vào giờ phút này anh sẽ không cho cô hối hận, Huệ Đại Sơn đem thân hình cô ép trở về, hôn lên đôi môi cố làm ra kiên cường của cô, bởi vì đè thấp cơ thể làm cho nam căn của anh tiến sâu vào trong hoa huyệt của cô, cô không thích ứng được. Anh hôn lên môi cô, dịu dàng dỗ dành cô.
"Ngoan, chớ lộn xộn."
Tinh tế hôn lê đôi môi và cả gương mặt của cô, Huệ Đại Sơn đợi cô phân tán lực chú ý không còn cảm giác khó chịu nữa.
Vật cứng rắn của anh mới đi vào nơi thít chặt của cô, lối vào ẩm ướt sáng bóng, cơ hồ ép anh muốn tiết ra, mồ hôi trên trán của anh tuôn ra.
Tay anh nâng cao bắp chân cô lên, môi Huệ Đại Sơn chuyển tới bên cạnh lỗ tai của cô nói. "Đại tiểu thư, em kiên nhẫn một chút, anh muốn. . . . . ."
Anh nâng eo ưỡn thẳng thắt lưng, tràn đầy dứt khoát đi vào nơi nhỏ hẹp của cô.
"A. . . . . ."
Giữa hai chân đau rát, từng trận đau đớn truyền đến khắp toàn thân cô, sắc mặt Tề Ái tái nhợt cắn môi dưới, hai tay ôm chặt thắt lưng anh, thừa nhận cảm giác lần đầu tiên bị phá thân xữ nữ.
Đau đớn làm cho cô cảm nhận rõ ràng Huệ Đại Sơn đang tồn tại mãnh liệt trong cô.
"Em đau lắm hả?"
Huệ Đại Sơn đau lòng hôn lên giọt nước mắt trên mặt Tề Ái, vật cực đại giữa hai chân tùy thời hành động, nơi nhỏ hẹp của cô ép chặt anh, làm cho anh mất lý trí.
"Ừm!" Hai mắt ướt át của cô nháy mắt có những giọt nước mắt óng ánh trong suốt rơi xuống, giữa hai chân vẫn đau rát như cũ, Tề Ái cảm giác anh càng ngày càng bành trướng trong cơ thể cô.
"Trời ạ! Anh nhịn không được. . . . . ." Anh không nhịn được nữa xoay thắt lưng, chầm chậm di chuyển tốc độ, nhẹ nhàng cúi đầu kiểm tra tình trạng giữa đùi cô, máu xử nữ vấn quanh nam căn anh chậm rãi nhỏ giọt xuống khăn trải giường màu xanh dương, làm người ta nhìn thấy mà hoảng sợ.
"Ô. . . . . ."
Tề Ái cắn môi đè nén thanh âm, anh nghe thấy mà đau lòng, nhưng anh bây giờ không có biện pháp khống chế mình, thân thể anh tự động di chuyển theo khát vọng, liên tục khát cầu thân thể mê người của đại tiểu thư.
Anh giống như cuồng phong bão táp!
Tề Ái cắn răng chịu đựng Huệ Đại Sơn mãnh liệt chiếm đoạt cô. Dần dần thân thể đau đớn của cô từ từ dịu bớt.
Huệ Đại Sơn mãnh liệt đưa đẩy, nam căn của anh trong hoa huyệt của cô khuấy động, cuối cùng anh giống như đã thỏa mãn cơn thèm khát, hai mắt Huệ Đại Sơn nhìn chằm chằm Đại tiểu thư của anh, hy vọng cô cũng giống như anh cùng nhau hưởng thụ.
Nhưng anh phát hiện khuôn mặt nhỏ nhắn của Tề Ái vo thành một nắm, hai mắt đau thương nén lệ, xem ra anh quá thô lỗ, chỉ lo hưởng lạc, hoàn toàn không lo lắng cho cảm thụ của cô.
Kế tiếp anh phải bồi thường cô chu đáo.
Huệ Đại Sơn kéo bắp chân của cô cố định ở thắt lưng anh, đôi tay lần mò tới khu vườn bí mật của cô, tiến hành động tác khiêu khích, ngón tay anh vỗ về chơi đùa khu vườn của cô, hy vọng lần nữa khơi gợi lại sự nhiệt tình của cô.
Nhìn chăm chú vào giữa hai chân cô, nơi phun ra nút vào của cô, Huệ Đại Sơn trừ đau lòng, còn có cảm giác lỳ lạ.
Anh không nghĩ sẽ có một ngày anh và đại tiểu thư ở cùng một chổ . . . . . .
Anh và cô ở tiểu học tách ra, anh vĩnh viễn cho là anh sẽ không có cơ hội gặp mặt cô nữa, cho đến khi, lên đại học cô tỏ tình với anh, cùng anh kết giao, đem thân mình hiến dâng cho anh, tâm tình của Huệ Đại Sơn có thể nói là mừng như điên.
Mặc dù anh và cô chưa có sự chấp nhận của gia đình, nhưng mặc kệ tương lai như thế nào, anh sẽ nắm tay cô đi đến suốt cuộc đời.
"A. . . . . . Đại Sơn. . . . . . Đừng đụng nơi đó. . . . . . A! A! Đại Sơn. . . . . . Em. . . . . ."
Xem ra anh đã khiêu khích thành công, đại tiểu thư không còn gương mặt đau khổ nữa, mà là vẻ mặt khát vọng, thanh âm kích tình động lòng người.
Đôi môi anh nhẹ nhàng lướt qua môi cô đi tới bên tai nhạy cảm của cô, nhẹ nhàng thổi. "Như thế nào? Đại tiểu thư, em muốn anh gì?"
Đôi mắt Tề Ái mờ mịch nhìn anh, thần trí của cô bởi vì thân thể vui thích mà tan rã, hai cánh tay trắng mịn ôm thắt lưng anh.
"Em đã hết rồi sao?" Huệ Đại Sơn bất chợt dừng động tác nhìn cô, cẩn thận quan sát phản ứng của cô. "Đại tiểu thư, em muốn anh làm gì?"
"Em. . . . . . Không biết."
Tề Ái yêu kiều thở hổn hển, ngón tay Huệ Đại Sơn làm cho cô muốn bay lên trời, anh còn muốn cô làm nói gì đây?
Huệ Đại Sơn cười, động thân một cái.
Đầu óc Tề Ái ngất xỉu nhất thời sáng sủa lên, cự vật thô to đi vào thân thể cô, lúc vừa bắt đầu cô cảm thấy rất đau, nhưng bây giờ không như vậy nữa, nơi sâu nhất trong hoa huyệt, cảm thấy trống rỗng cô khát vọng có cái gì thô to tiến vào.
"Em thoải mái như vậy sao?" lúc đầu Huệ Đại Sơn chậm rãi luật động nhưng sau đó anh thấy không đủ, anh tăng nhanh tốc độ, làm cho cô và anh cùng nhau thoải mái.
"A. . . . . . A!" Hai chân Tề Ái quấn quanh hông anh, thân thể cô không tự chủ đong đưa theo, để cho thứ vừa thô vừa nóng của anh đâm sâu vào trong hoa huyệt của cô, anh đâm càng sâu, càng mãnh liệt, càng có lực, thì thanh âm kích tình của cô càng vang dội!
Hai người luật động mãnh liệt, cho đến khi đạt cao trào, anh ở trong cơ thể Tề Ái phun ra!
Chương 6
Sáng sớm thứ bảy, Tề Ái là người tỉnh dậy trước. Cô lật người, cảm thấy toàn thân đều đau đớn không chịu nổi, giống như bị một
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
1823/2659
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
1823/2659
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt