Tiểu thuyết Cưới Sau Một Đêm-full
Lượt xem : |
chịu ảnh hưởng của “Giang Mặc Mặc’s Talk Show” nên tôi cứ suy nghĩ trong lòng mãi, không mặc đồng phục y tá, đồng phục học sinh, vậy thì mặc như một sinh viên đại học liệu có thể coi là một kiểu sắm vai nhân vật không nhỉ?
Cho nên, tôi lôi ra bộ quần áo nhẹ nhàng tràn đầy sức sống và quần jean, cột tóc lên thành đuôi ngựa, đeo thêm một chút đồ trang sức nhã nhặn, ừm, rất có khí chất thanh xuân và mùi vị của một sinh viên đại học đấy!
Hàn Lỗi tựa hồ tâm hữu linh tê* cùng với tôi, anh cũng mặc một bộ trang phục nhẹ nhàng đơn giản, thoạt nhìn rất đẹp trai và khoan khoái, thảnh thơi nữa.
0
Không thể không thừa nhận, cái má Hàn gia cũng thật tốt quá đi, rất cường đại, người này rõ ràng lớn hơn tôi đến mấy tuổi mà thoạt nhìn như là bằng tuổi tôi, thật muốn hô to ông trời không công bằng.
Ra đường, tôi cùng với Hàn Lỗi thân mật tay nắm tay, đi dạo phố, xem chiếu phim, giống hệt như một buổi hẹn hò của các cặp tình nhân, cảm giác rất tuyệt vời vì đây là lần đầu tiên cùng anh hẹn hò, thế nên phá lệ quý trọng từng giờ từng phút.
Tan buổi chiếu phim, tôi cùng Hàn Lỗi ngồi trong một quán cà phê hết sức phong cách để nghỉ chân, vị trí hai người chọn là nơi có cửa sổ sát đất, vừa ở đó uống cà phê vừa quan sát dòng người đi đường.
Lúc này, Hàn Lỗi đột nhiên đem lực chú ý của tôi di dời đến trên người anh, chỉ thấy anh ngoắc ngoắc ngón tay với tôi.
Tôi nghe lời đặt tay xuống bàn, nghiêng người về phía trước, Hàn Lỗi cũng đặt tay lên bàn nghiêng người theo, vì thế mặt của hai chúng tôi cách nhau rất gần.
Hàn Lỗi đem mắt kiếng tháo xuống đặt lên bàn, tà tà cười nói: “Cưng à, chúng ta hôn môi đi!”
Hôn môi? Ở chỗ này? Đừng nói bên cạnh vẫn còn người, ngay cả người đi đường bên ngoài lớp thủy tinh kia cũng có thể thấy được a! Thật là một người đàn ông to gan mà.
Mặc dù xấu hổ, nhưng rất động tâm.
Cho nên tôi chủ động nhắm hai mắt lại, trong tiếng cười nhẹ của Hàn Lỗi, chúng tôi ở trước mặt mọi người thân mật hôn môi.
Quả nhiên là Hàn Lỗi, cái kẻ làm người gian trá này, làm việc cũng có phong cách riêng của nó a.
Trước mặt mọi người hôn môi cũng rất động tâm, rất mất hồn.
Thật là một buổi hẹn hò khoái trá, tôi nhất định sẽ suốt đời không quên.
Một ngày, mẹ chồng tôi đột nhiên khẩn cấp triệu hồi tôi về nhà lớn
Vào nhà, tôi phát hiện chỉ có một mình mẹ chồng mà thôi, bà kéo tôi vào góc phòng, lấy một cái hộp lớn từ trong tủ quần áo, cẩn thận mở ra.
Trời a! Tôi nhìn thấy cái gì đây chứ! Tôi nhìn thấy đồng phục thủy thủ a!
Mẹ chồng vui vẻ cười nói với tôi: “Thế nào? Mẹ đặt hàng từ trên mạng đấy, con nói xem có thích hợp với mẹ không?”
Nếu không phải mẹ chồng tôi không quen biết với Giang Mặc Mặc, tôi sẽ còn hoài nghi bà cũng nghe “Giang Mặc Mặc’s Talk Show” mất thôi.
Khóe miệng tôi khẽ co quắp cười nói: “Chắc là khá thích hợp với mẹ…”
Đột nhiên, mẹ chồng tôi cong cái miệng nhỏ, có chút hối hận nói: “Không biết ông nhà có thích đồng phục thủy thủ không nhỉ? Quả nhiên là cần phải lập danh sách những thứ cần thiết mà…”
Tôi cười méo xệch, thật lòng cầu nguyện cho “những thứ cần thiết” mà mẹ tôi đang nói kia, chính là mấy cái đạo cụ SM dành riêng cho tình thú vợ chồng, tỷ như roi a, dây lưng a, nến nữa a…
Aizz! Cầu nguyện thượng đế phù hộ cho cha chồng tôi, hy vọng ông có đủ can đảm để tiếp nhận mọi chuyện cùng với dũng khí để giác ngộ! A-men!
Chương 34: Hạ Anh là một người chị có tâm
Mỗ Anh nói rằng: về vấn đề tình cảm xin hãy mời cố vấn!
Đều nói mùa xuân là mùa động tình, vậy còn mùa đông thì sao, chẳng lẽ là mùa phiền não của “xuân” sao?
Theo sự quan sát nhàm chán của tôi thì phát hiện một nhóm bạn tốt bên cạnh mình gần đây thường xuyên có chút xu hướng khác thường, cụ thể là biểu hiện và vẻ mặt tư xuân có chút tương tự, khác nhau chỉ ở chỗ có người tư xuân lộ ra dưới nụ cười khúc khích ngu ngốc, nhưng cũng có người cau mày, vẻ mặt rối rắm mà thôi.
Cho nên, tổ viên bị tôi xếp vào danh sách những kẻ bất thường hiện tại có: Lưu Tĩnh, Hà Dịch, Hàn Vũ cùng với… Tần Hạo.
Nói cái cặp Lưu Tĩnh cùng Hà Dịch này có chút vấn đề về tình cảm cũng coi như là hiện tượng bình thường, Hàn Vũ là cái kẻ như công tử trăng hoa thì gặp phải rắc rối tình cảm cũng là chuyện đương nhiên, chẳng qua là Tần Hạo…có vẻ chưa từng nghe qua chuyện xấu gì của anh ta a, chẳng lẽ trừ Hàn Lỗi, anh ta còn có tư tâm khác. Sẽ không phải là một người đàn ông khác đấy chứ?!
Mà tôi sở dĩ có thể dễ dàng phát hiện ra sự khác thường của bọn họ, ngoại trừ việc quá nhàm chán ra thì chính là bởi vì mấy kẻ này cứ như “âm hồn bất tán” thổi qua trước mắt tôi, hơn nữa lúc nào cũng làm cái bộ dáng rối rắm muốn nói rồi lại thôi, chẳng khác gì đang thúc giục tôi chủ động mở đường đi “giải cứu” bọn họ, nhưng mà, thân là người phụ nữ của Hàn Lỗi, tôi nhìn trông giống bà chị thân thiết rộng lượng tư vấn tâm lý tình cảm miễn phí lắm sao?
Mặc dù nói ra có chút mất thể diện, nhưng mà tôi đúng là đã “giải cứu” mấy kẻ này miễn phí, nếu như đó được coi là một công cuộc “giải cứu” thật sự…
Người ta vẫn luôn cho rằng, phải dậy sớm đi học hoặc đi làm vào mùa đông là một loại hành hạ phi nhân tính và là một thách thức không nhỏ với mọi người.
Mặc áo khoác ngoài ấm áp, ngoác miệng ra ngáp, tôi tâm không cam tình không muốn bị bàn tay to của Hàn Lỗi lôi ra khỏi ổ chăn ấm áp, kéo ra khỏi nhà, lúc Hàn Lỗi xoay người khóa cửa thì Hà Dịch ở đối diện vừa lúc cũng mở cửa ra, Lưu Tĩnh vẫn như thường ngày tiễn cậu ta ra cửa, chẳng qua vẻ mặt của cặp vợ chồng son này làm sao lại chẳng có chút “cua đồng”* nào vậy a?
0 của từ “Hài hòa (和谐)”. Bởi vì Đảng Cộng Sản Trung Quốc phổ biến chính sách “Xã hội hài hòa”, cũng thường coi đây là lý do trừ đi các tin tức trái chiều, thế là dân mạng liền lấy từ “Cua đồng” chỉ hành động phong tỏa, che giấu tin tức mặt trái , đồng thời cũng có ý chỉ sự “hoành hành”, ý tứ “bá đạo”. Cảm ơn sự giúp đỡ của bạn Ngọc Quỳnh cho từ này nhé ^^)
Tôi cảm thấy bọn họ hẳn là nên sang học tập vợ chồng Lưu Tuấn cách vách một chút đi, cho dù là ở mùa đông lạnh giá, vợ chồng son nhà người ta vẫn gió mặc gió, mưa mặc mưa đi ra ngoài du lịch, ngọt ngào mật mật, lãng mạn vô cùng, rất biết hưởng thụ, quả nhiên là sự kết hợp tuyệt phối giữa một tác gia và một người thiết kế nội thất a.
Lưu Tĩnh nhìn thấy tôi, đầu tiên là gật đầu nói sớm, sau đó môi anh đào khẽ mở, nhưng hồi lâu cũng chẳng phát ra tiếng nào, vẻ mặt tâm sự nặng nề, muốn nói lại thôi, thấy vậy tôi cũng có chút ủ rũ đi theo.
Cuối cùng, Lưu Tĩnh không nói thêm gì nữa, ngoại trừ câu “đi đường cẩn thận” với ba người chúng tôi.
Nhìn xem a, một cô gái ôn nhu và hiền lành cỡ nào a, chỉ là người con gái như vậy rốt cuộc đang có tâm sự gì chứ?
Ba người chúng tôi đi vào thang máy, vẻ mặt Hà Dịch vẫn giống như trước có chút tâm sự nặng nề, nụ cười sáng rực rỡ bình thường hay giắt trên mặt giờ phút này lại càng không biết đã “xuyên qua” đến chỗ nào, biến mất không thấy tăm tích nào hết, mà ánh mắt cậu ta nhìn tôi như đang reo hò “tôi cần sự trợ giúp của chị”, nhưng cuối cùng, cậu ta cũng giống như Lưu Tĩnh, ngoại trừ cái vẻ muốn nói lại thôi kia.
So sánh với Hà Dịch đang ôm tâm sự nặng nề,
Cho nên, tôi lôi ra bộ quần áo nhẹ nhàng tràn đầy sức sống và quần jean, cột tóc lên thành đuôi ngựa, đeo thêm một chút đồ trang sức nhã nhặn, ừm, rất có khí chất thanh xuân và mùi vị của một sinh viên đại học đấy!
Hàn Lỗi tựa hồ tâm hữu linh tê* cùng với tôi, anh cũng mặc một bộ trang phục nhẹ nhàng đơn giản, thoạt nhìn rất đẹp trai và khoan khoái, thảnh thơi nữa.
0
Không thể không thừa nhận, cái má Hàn gia cũng thật tốt quá đi, rất cường đại, người này rõ ràng lớn hơn tôi đến mấy tuổi mà thoạt nhìn như là bằng tuổi tôi, thật muốn hô to ông trời không công bằng.
Ra đường, tôi cùng với Hàn Lỗi thân mật tay nắm tay, đi dạo phố, xem chiếu phim, giống hệt như một buổi hẹn hò của các cặp tình nhân, cảm giác rất tuyệt vời vì đây là lần đầu tiên cùng anh hẹn hò, thế nên phá lệ quý trọng từng giờ từng phút.
Tan buổi chiếu phim, tôi cùng Hàn Lỗi ngồi trong một quán cà phê hết sức phong cách để nghỉ chân, vị trí hai người chọn là nơi có cửa sổ sát đất, vừa ở đó uống cà phê vừa quan sát dòng người đi đường.
Lúc này, Hàn Lỗi đột nhiên đem lực chú ý của tôi di dời đến trên người anh, chỉ thấy anh ngoắc ngoắc ngón tay với tôi.
Tôi nghe lời đặt tay xuống bàn, nghiêng người về phía trước, Hàn Lỗi cũng đặt tay lên bàn nghiêng người theo, vì thế mặt của hai chúng tôi cách nhau rất gần.
Hàn Lỗi đem mắt kiếng tháo xuống đặt lên bàn, tà tà cười nói: “Cưng à, chúng ta hôn môi đi!”
Hôn môi? Ở chỗ này? Đừng nói bên cạnh vẫn còn người, ngay cả người đi đường bên ngoài lớp thủy tinh kia cũng có thể thấy được a! Thật là một người đàn ông to gan mà.
Mặc dù xấu hổ, nhưng rất động tâm.
Cho nên tôi chủ động nhắm hai mắt lại, trong tiếng cười nhẹ của Hàn Lỗi, chúng tôi ở trước mặt mọi người thân mật hôn môi.
Quả nhiên là Hàn Lỗi, cái kẻ làm người gian trá này, làm việc cũng có phong cách riêng của nó a.
Trước mặt mọi người hôn môi cũng rất động tâm, rất mất hồn.
Thật là một buổi hẹn hò khoái trá, tôi nhất định sẽ suốt đời không quên.
Một ngày, mẹ chồng tôi đột nhiên khẩn cấp triệu hồi tôi về nhà lớn
Vào nhà, tôi phát hiện chỉ có một mình mẹ chồng mà thôi, bà kéo tôi vào góc phòng, lấy một cái hộp lớn từ trong tủ quần áo, cẩn thận mở ra.
Trời a! Tôi nhìn thấy cái gì đây chứ! Tôi nhìn thấy đồng phục thủy thủ a!
Mẹ chồng vui vẻ cười nói với tôi: “Thế nào? Mẹ đặt hàng từ trên mạng đấy, con nói xem có thích hợp với mẹ không?”
Nếu không phải mẹ chồng tôi không quen biết với Giang Mặc Mặc, tôi sẽ còn hoài nghi bà cũng nghe “Giang Mặc Mặc’s Talk Show” mất thôi.
Khóe miệng tôi khẽ co quắp cười nói: “Chắc là khá thích hợp với mẹ…”
Đột nhiên, mẹ chồng tôi cong cái miệng nhỏ, có chút hối hận nói: “Không biết ông nhà có thích đồng phục thủy thủ không nhỉ? Quả nhiên là cần phải lập danh sách những thứ cần thiết mà…”
Tôi cười méo xệch, thật lòng cầu nguyện cho “những thứ cần thiết” mà mẹ tôi đang nói kia, chính là mấy cái đạo cụ SM dành riêng cho tình thú vợ chồng, tỷ như roi a, dây lưng a, nến nữa a…
Aizz! Cầu nguyện thượng đế phù hộ cho cha chồng tôi, hy vọng ông có đủ can đảm để tiếp nhận mọi chuyện cùng với dũng khí để giác ngộ! A-men!
Chương 34: Hạ Anh là một người chị có tâm
Mỗ Anh nói rằng: về vấn đề tình cảm xin hãy mời cố vấn!
Đều nói mùa xuân là mùa động tình, vậy còn mùa đông thì sao, chẳng lẽ là mùa phiền não của “xuân” sao?
Theo sự quan sát nhàm chán của tôi thì phát hiện một nhóm bạn tốt bên cạnh mình gần đây thường xuyên có chút xu hướng khác thường, cụ thể là biểu hiện và vẻ mặt tư xuân có chút tương tự, khác nhau chỉ ở chỗ có người tư xuân lộ ra dưới nụ cười khúc khích ngu ngốc, nhưng cũng có người cau mày, vẻ mặt rối rắm mà thôi.
Cho nên, tổ viên bị tôi xếp vào danh sách những kẻ bất thường hiện tại có: Lưu Tĩnh, Hà Dịch, Hàn Vũ cùng với… Tần Hạo.
Nói cái cặp Lưu Tĩnh cùng Hà Dịch này có chút vấn đề về tình cảm cũng coi như là hiện tượng bình thường, Hàn Vũ là cái kẻ như công tử trăng hoa thì gặp phải rắc rối tình cảm cũng là chuyện đương nhiên, chẳng qua là Tần Hạo…có vẻ chưa từng nghe qua chuyện xấu gì của anh ta a, chẳng lẽ trừ Hàn Lỗi, anh ta còn có tư tâm khác. Sẽ không phải là một người đàn ông khác đấy chứ?!
Mà tôi sở dĩ có thể dễ dàng phát hiện ra sự khác thường của bọn họ, ngoại trừ việc quá nhàm chán ra thì chính là bởi vì mấy kẻ này cứ như “âm hồn bất tán” thổi qua trước mắt tôi, hơn nữa lúc nào cũng làm cái bộ dáng rối rắm muốn nói rồi lại thôi, chẳng khác gì đang thúc giục tôi chủ động mở đường đi “giải cứu” bọn họ, nhưng mà, thân là người phụ nữ của Hàn Lỗi, tôi nhìn trông giống bà chị thân thiết rộng lượng tư vấn tâm lý tình cảm miễn phí lắm sao?
Mặc dù nói ra có chút mất thể diện, nhưng mà tôi đúng là đã “giải cứu” mấy kẻ này miễn phí, nếu như đó được coi là một công cuộc “giải cứu” thật sự…
Người ta vẫn luôn cho rằng, phải dậy sớm đi học hoặc đi làm vào mùa đông là một loại hành hạ phi nhân tính và là một thách thức không nhỏ với mọi người.
Mặc áo khoác ngoài ấm áp, ngoác miệng ra ngáp, tôi tâm không cam tình không muốn bị bàn tay to của Hàn Lỗi lôi ra khỏi ổ chăn ấm áp, kéo ra khỏi nhà, lúc Hàn Lỗi xoay người khóa cửa thì Hà Dịch ở đối diện vừa lúc cũng mở cửa ra, Lưu Tĩnh vẫn như thường ngày tiễn cậu ta ra cửa, chẳng qua vẻ mặt của cặp vợ chồng son này làm sao lại chẳng có chút “cua đồng”* nào vậy a?
0 của từ “Hài hòa (和谐)”. Bởi vì Đảng Cộng Sản Trung Quốc phổ biến chính sách “Xã hội hài hòa”, cũng thường coi đây là lý do trừ đi các tin tức trái chiều, thế là dân mạng liền lấy từ “Cua đồng” chỉ hành động phong tỏa, che giấu tin tức mặt trái , đồng thời cũng có ý chỉ sự “hoành hành”, ý tứ “bá đạo”. Cảm ơn sự giúp đỡ của bạn Ngọc Quỳnh cho từ này nhé ^^)
Tôi cảm thấy bọn họ hẳn là nên sang học tập vợ chồng Lưu Tuấn cách vách một chút đi, cho dù là ở mùa đông lạnh giá, vợ chồng son nhà người ta vẫn gió mặc gió, mưa mặc mưa đi ra ngoài du lịch, ngọt ngào mật mật, lãng mạn vô cùng, rất biết hưởng thụ, quả nhiên là sự kết hợp tuyệt phối giữa một tác gia và một người thiết kế nội thất a.
Lưu Tĩnh nhìn thấy tôi, đầu tiên là gật đầu nói sớm, sau đó môi anh đào khẽ mở, nhưng hồi lâu cũng chẳng phát ra tiếng nào, vẻ mặt tâm sự nặng nề, muốn nói lại thôi, thấy vậy tôi cũng có chút ủ rũ đi theo.
Cuối cùng, Lưu Tĩnh không nói thêm gì nữa, ngoại trừ câu “đi đường cẩn thận” với ba người chúng tôi.
Nhìn xem a, một cô gái ôn nhu và hiền lành cỡ nào a, chỉ là người con gái như vậy rốt cuộc đang có tâm sự gì chứ?
Ba người chúng tôi đi vào thang máy, vẻ mặt Hà Dịch vẫn giống như trước có chút tâm sự nặng nề, nụ cười sáng rực rỡ bình thường hay giắt trên mặt giờ phút này lại càng không biết đã “xuyên qua” đến chỗ nào, biến mất không thấy tăm tích nào hết, mà ánh mắt cậu ta nhìn tôi như đang reo hò “tôi cần sự trợ giúp của chị”, nhưng cuối cùng, cậu ta cũng giống như Lưu Tĩnh, ngoại trừ cái vẻ muốn nói lại thôi kia.
So sánh với Hà Dịch đang ôm tâm sự nặng nề,
Bài viết liên quan!