Tiểu thuyết Cưới Sau Một Đêm-full
Lượt xem : |
ng may mặt lại là thứ dày nhất, thế nên cả đám đều bị cái kẻ mặt dày này đuổi đi, còn lại mình tôi phe phẩy cái khăn YY (tự sướng) một hồi đến lúc cao hứng hài lòng mới thôi.
Buổi trưa lúc nghỉ ngơi, tôi ở trên sân thượng vô tình gặp gỡ Tần Hạo.
“Này! Tiểu Hạo Hạo! Đã lâu không gặp a!” Tôi vui vẻ chào hỏi với hắn.
Rất hiếm khi có lúc Tần Hạo không hề kháng nghị cách gọi của tôi mà nghiêm túc chân thành đánh giá tôi rồi nghi ngờ hỏi: “Cô không phải là đang mang thai đấy chứ?”
Tôi nheo lại mắt, ngoài cười nhưng trong không cười hỏi: “Cậu cảm thấy tôi bây giờ thế nào?”
“Ừm…” Hắn đem tầm mắt dừng ở trên bụng của tôi, vươn tay sờ sờ cẳm, gật gù nói: “Xem mặt thì không giống nhưng nhìn cái bụng nhỏ kia thì…”
Hừ, nhân tiện nói móc dáng người của tôi đúng không.
“Tiểu Hạo Hạo!” Tôi đột nhiên cười rất ngọt gọi hắn, “Cậu cảm thấy rơi tự do từ tầng cao nhất xuống tầng dưới sảng khoái đến cỡ nào a?”
“… Tôi sai lầm rồi…”
Trở lại nhà trọ, sau khi bước vào thang máy, tôi vui mừng phát hiện mình lại thêm một hàng xóm mới.
Kể từ khi gia đình Lưu Tĩnh chuyển vào, tầng lầu này của chúng tôi càng ngày càng có nhân kh
Đội dọn nhà của Hà Dịch và Lưu Tĩnh khiêng rất nhiều đồ dùng gia dụng từ trong thang máy ra ra vào vào, bận rộn không hết việc.
Bởi vì nhà của chúng tôi ở phía trong cho nên cần phải đi qua cái cửa lớn đang có rất nhiều người tới lui không ngớt kia.
Vì tò mò, tôi không nhịn được thò đầu vào bên trong liếc nhìn.
Ừm, rất hỗn loạn…
Nhưng mà tôi có thể xác định một chuyện, chủ nhân của cái nhà này chính là một người đàn ông.
Chương 32: Người đàn ông “được” bao nuôi
Mỗ Anh nghi ngờ: một người đàn ông thường xuyên có phụ nữ qua đêm ở nhà, không phải chính là loại công tử lăng nhăng hay sao?
Tôi phải hình dung người hàng xóm mới tới này là một người đàn ông như thế nào đây a?
Vóc người thon dài, làn da trắng nõn, áo sơ mi dài tay, quần rộng thùng thình, có một chút tang thương, mái tóc lộn xộn không cắt ngắn mà hơi dài, vừa vặn che khuất ánh mắt của anh ta, sống mũi cao thẳng, đôi môi so với Hàn Lỗi có chút đầy đặn hơn, cằm thêm chút râu ria nữa.
Dạ, tôi chỉ có thể nói anh ta là một người đàn ông rất có tính nghệ thuật, biết đâu thật sự là một người ham mê nghệ thuật thì sao nhỉ?
Không giống chúng tôi, so sánh với chơi cùng nghệ thuật thì càng giống như là bị nghệ thuật chơi đùa hơn.
Người đàn ông kia đứng ở giữa phòng khách, vừa lúc tầm mắt cùng tôi chạm nhau, anh ta hơi sững sờ một chút, nhưng ngay sau đó liền mỉm cười gật đầu, vì lễ phép, tôi cũng gật đầu mỉm cười theo, chẳng qua là, tôi vừa muốn cười liền phát hiện trước mắt tối sầm lại, nghi ngờ chăm chú nhìn một chút, nguyên lai là không biết từ lúc nào mình lại đứng sau lưng của Hàn Lỗi, chỉ thấy từ phía sau ót của anh ấy hướng về phía người đàn ông nọ đang đứng bên trong gật đầu, làm cho tôi không nhìn thấy vẻ mặt.
Kế tiếp, Hàn Lỗi không hề cho tôi bất kỳ cơ hội nào nữa để nhìn kỹ người đàn ông kia, một phen kéo tôi đi thẳng tắp qua cánh cửa.
Có lẽ là thanh âm dọn nhà có chút lớn, Hà Dịch và Lưu Tĩnh so với chúng tôi đã sớm rời khỏi công ty cũng mở rộng cửa quan sát.
Tôi bước nhanh tới chỗ Lưu Tĩnh, thân mật lôi kéo cô ấy, đem miệng tiến lại gần bên tai rồi cùng nhau đi ra sau cửa, nhỏ giọng hỏi: “Cô có quen với người hàng xóm kia không? Lai lịch của anh ta thế nào?”
Lưu Tĩnh cũng rất phối hợp với tôi nhỏ giọng nói: “Hoàn toàn không biết cũng chưa từng thấy qua, xế chiều hôm nay lại đột nhiên dọn đến, nhân viên dọn nhà vẫn bận rộn với những thứ kia từ đó đến giờ đấy.”
Trời ạ, không phải chứ, từ xế chiều đến giờ ít nhất cũng phải mấy tiếng đồng hồ rồi đi, mọi người nói xem một người đàn ông tại sao lại có thể nhiều đồ như vậy chứ? Người đàn ông này tại sao lại có nhiều như thế chứ? Người đàn ông này tại sao lại có nhiều như thế chứ?
Bên này, tô và Lưu Tĩnh tụ cùng một chỗ rất bà tám suy đoán tuổi của người đàn ông mới tới, rồi nghề nghiệp, thậm chí còn cả chuyện anh ta có người yêu hay không nữa… Mặt khác, bên kia, Hàn Lỗi cũng đang cùng Hà Dịch đứng một chỗ, hai người vai đụng vai, đưa lưng về phía chúng tôi tựa hồ cũng đang “Bát quái” rất hăng say, thi thoảng còn nghiêng mặt nghiêng đầu tỏ vẻ có chút phức tạp và kỳ quái.
Chẳng lẽ bọn họ cũng cảm thấy có hứng thú với người hàng xóm mới này?
Xem ra, bây giờ có hứng thú đối với đàn ông không còn là độc quyền của phụ nữ nữa rồi.
Buổi tối, nằm ở trên giường tôi bắt đầu nghĩ tới một người đàn ông khác lần thứ N ngoại trừ Hàn Lỗi.
Thật ra thì tôi nghĩ đến những người đàn ông khác cũng không phải là nhiều, bởi vì tôi cũng chỉ biết có vài người đàn ông mà thôi, có thể nói là dùng mười đầu ngón tay cũng có thể đếm hết.
Bây giờ chúng ta thử nói tới những người đàn ông khác xuất hiện sau khi tôi cùng Hàn Lỗi kết hôn xem sao: trước hết là người đàn ông đầu tiên trong cuộc đời của tôi, cũng là một người đàn ông hết sức quan trọng, hơn nữa có thể nói nếu không có ông ấy sẽ không có tôi, đó chính là cha tôi, nguyên nhân nghĩ tới ông cũng rất đơn giản, không biết ông ấy “rời nhà trốn đi” ở bên ngoài có tự chăm sóc bản thân tốt hay không, có dụ dỗ mẹ tôi thành công hay không; sau đó là Tần Hạo, bởi vì có một khoảng thời gian không nhỏ tôi đã coi người này chính là tình địch của mình, nghĩ xem anh ta làm những cách nào để hấp dẫn Hàn Lỗi, mặc dù sau đó kết quả hấp dẫn đều là thất bại; tiếp theo là Tần Dương cùng Cao Phàm Vũ, chỉ vì hai người này một kẻ đầu trọc một kẻ tóc bù xù; tiếp theo đó lại chính là Lâm Triết, chính là mối tình đầu của tôi, bởi vì là mối tình đầu cho nên đôi khi cũng có lúc nhớ lại câu chuyện thuần khiết năm xưa, thuận đường nhớ tới anh ta một chút; rồi sau đó là Hà Dịch, trước không nói đến những thứ khác, người ta nhưng là mỹ thiếu niên đó nha, chẳng lẽ một kẻ biết thưởng thức mĩ nam như tôi đây lại có thể dễ dàng bỏ qua cho anh ta sao, dù gì nhiều lúc cũng cần những người hoặc vật tốt đẹp như thế để dỗ dành giấc ngủ mà; còn có cả cha chồng tôi, đặc biệt là việc ông ấy bị mẹ chồng sử dụng cà vạt trói lại; cả Âu Dương Suất nữa, nghĩ tới là chỉ muốn “so chiêu” cùng cậu nhóc đẹp trai này; thêm cả ông Hàn, vẻ mặt làm nũng của ông ngày đó quả thực rất hài hước, rất buồn cười; bây giờ là người hàng xóm mới đến kia, tạm thời tôi mới chỉ nghĩ đến hắn là kẻ đàn ông cũng phải yêu thích tôi, chứ rốt cuộc anh ta là người thế nào thì không rõ lắm.
Một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy, tám, chín, mười, vừa đúng mười người đàn ông, tôi đã nói mười đầu ngón tay là có thể đếm hết rồi mà.
“Cưng ơi, em tròn mắt ngơ ngác đang suy nghĩ gì đấy?”
Lúc này, Hàn Lỗi đột nhiên cúi người nhìn tôi hỏi.
Tôi một phen đẩy anh ra, lạnh nhạt nói: “Nghĩ đến người đàn ông khác.”
“A?” Hàn Lỗi lấy tay chống đầu nằm nghiêng ở bên cạnh tôi, dùng một tay kia vuốt vuốt tóc của tôi rồi thì thầm thật nhỏ, “Để người chồng thông minh của em đoán một chút xem, người đàn ông bây giờ em đang nghĩ tới hẳn không phải là anh, đúng không nào?”
“Nha! Em chưa nói qua anh rất thông minh sao?” Tôi đem mặt về phía anh ấy, cố ý tạo ra vẻ sùng bái đầy dối trá nói.
“Mặc dù đây là lần đầu tiên em nói như vậy nhưng mà anh cũng biết mì
Buổi trưa lúc nghỉ ngơi, tôi ở trên sân thượng vô tình gặp gỡ Tần Hạo.
“Này! Tiểu Hạo Hạo! Đã lâu không gặp a!” Tôi vui vẻ chào hỏi với hắn.
Rất hiếm khi có lúc Tần Hạo không hề kháng nghị cách gọi của tôi mà nghiêm túc chân thành đánh giá tôi rồi nghi ngờ hỏi: “Cô không phải là đang mang thai đấy chứ?”
Tôi nheo lại mắt, ngoài cười nhưng trong không cười hỏi: “Cậu cảm thấy tôi bây giờ thế nào?”
“Ừm…” Hắn đem tầm mắt dừng ở trên bụng của tôi, vươn tay sờ sờ cẳm, gật gù nói: “Xem mặt thì không giống nhưng nhìn cái bụng nhỏ kia thì…”
Hừ, nhân tiện nói móc dáng người của tôi đúng không.
“Tiểu Hạo Hạo!” Tôi đột nhiên cười rất ngọt gọi hắn, “Cậu cảm thấy rơi tự do từ tầng cao nhất xuống tầng dưới sảng khoái đến cỡ nào a?”
“… Tôi sai lầm rồi…”
Trở lại nhà trọ, sau khi bước vào thang máy, tôi vui mừng phát hiện mình lại thêm một hàng xóm mới.
Kể từ khi gia đình Lưu Tĩnh chuyển vào, tầng lầu này của chúng tôi càng ngày càng có nhân kh
Đội dọn nhà của Hà Dịch và Lưu Tĩnh khiêng rất nhiều đồ dùng gia dụng từ trong thang máy ra ra vào vào, bận rộn không hết việc.
Bởi vì nhà của chúng tôi ở phía trong cho nên cần phải đi qua cái cửa lớn đang có rất nhiều người tới lui không ngớt kia.
Vì tò mò, tôi không nhịn được thò đầu vào bên trong liếc nhìn.
Ừm, rất hỗn loạn…
Nhưng mà tôi có thể xác định một chuyện, chủ nhân của cái nhà này chính là một người đàn ông.
Chương 32: Người đàn ông “được” bao nuôi
Mỗ Anh nghi ngờ: một người đàn ông thường xuyên có phụ nữ qua đêm ở nhà, không phải chính là loại công tử lăng nhăng hay sao?
Tôi phải hình dung người hàng xóm mới tới này là một người đàn ông như thế nào đây a?
Vóc người thon dài, làn da trắng nõn, áo sơ mi dài tay, quần rộng thùng thình, có một chút tang thương, mái tóc lộn xộn không cắt ngắn mà hơi dài, vừa vặn che khuất ánh mắt của anh ta, sống mũi cao thẳng, đôi môi so với Hàn Lỗi có chút đầy đặn hơn, cằm thêm chút râu ria nữa.
Dạ, tôi chỉ có thể nói anh ta là một người đàn ông rất có tính nghệ thuật, biết đâu thật sự là một người ham mê nghệ thuật thì sao nhỉ?
Không giống chúng tôi, so sánh với chơi cùng nghệ thuật thì càng giống như là bị nghệ thuật chơi đùa hơn.
Người đàn ông kia đứng ở giữa phòng khách, vừa lúc tầm mắt cùng tôi chạm nhau, anh ta hơi sững sờ một chút, nhưng ngay sau đó liền mỉm cười gật đầu, vì lễ phép, tôi cũng gật đầu mỉm cười theo, chẳng qua là, tôi vừa muốn cười liền phát hiện trước mắt tối sầm lại, nghi ngờ chăm chú nhìn một chút, nguyên lai là không biết từ lúc nào mình lại đứng sau lưng của Hàn Lỗi, chỉ thấy từ phía sau ót của anh ấy hướng về phía người đàn ông nọ đang đứng bên trong gật đầu, làm cho tôi không nhìn thấy vẻ mặt.
Kế tiếp, Hàn Lỗi không hề cho tôi bất kỳ cơ hội nào nữa để nhìn kỹ người đàn ông kia, một phen kéo tôi đi thẳng tắp qua cánh cửa.
Có lẽ là thanh âm dọn nhà có chút lớn, Hà Dịch và Lưu Tĩnh so với chúng tôi đã sớm rời khỏi công ty cũng mở rộng cửa quan sát.
Tôi bước nhanh tới chỗ Lưu Tĩnh, thân mật lôi kéo cô ấy, đem miệng tiến lại gần bên tai rồi cùng nhau đi ra sau cửa, nhỏ giọng hỏi: “Cô có quen với người hàng xóm kia không? Lai lịch của anh ta thế nào?”
Lưu Tĩnh cũng rất phối hợp với tôi nhỏ giọng nói: “Hoàn toàn không biết cũng chưa từng thấy qua, xế chiều hôm nay lại đột nhiên dọn đến, nhân viên dọn nhà vẫn bận rộn với những thứ kia từ đó đến giờ đấy.”
Trời ạ, không phải chứ, từ xế chiều đến giờ ít nhất cũng phải mấy tiếng đồng hồ rồi đi, mọi người nói xem một người đàn ông tại sao lại có thể nhiều đồ như vậy chứ? Người đàn ông này tại sao lại có nhiều như thế chứ? Người đàn ông này tại sao lại có nhiều như thế chứ?
Bên này, tô và Lưu Tĩnh tụ cùng một chỗ rất bà tám suy đoán tuổi của người đàn ông mới tới, rồi nghề nghiệp, thậm chí còn cả chuyện anh ta có người yêu hay không nữa… Mặt khác, bên kia, Hàn Lỗi cũng đang cùng Hà Dịch đứng một chỗ, hai người vai đụng vai, đưa lưng về phía chúng tôi tựa hồ cũng đang “Bát quái” rất hăng say, thi thoảng còn nghiêng mặt nghiêng đầu tỏ vẻ có chút phức tạp và kỳ quái.
Chẳng lẽ bọn họ cũng cảm thấy có hứng thú với người hàng xóm mới này?
Xem ra, bây giờ có hứng thú đối với đàn ông không còn là độc quyền của phụ nữ nữa rồi.
Buổi tối, nằm ở trên giường tôi bắt đầu nghĩ tới một người đàn ông khác lần thứ N ngoại trừ Hàn Lỗi.
Thật ra thì tôi nghĩ đến những người đàn ông khác cũng không phải là nhiều, bởi vì tôi cũng chỉ biết có vài người đàn ông mà thôi, có thể nói là dùng mười đầu ngón tay cũng có thể đếm hết.
Bây giờ chúng ta thử nói tới những người đàn ông khác xuất hiện sau khi tôi cùng Hàn Lỗi kết hôn xem sao: trước hết là người đàn ông đầu tiên trong cuộc đời của tôi, cũng là một người đàn ông hết sức quan trọng, hơn nữa có thể nói nếu không có ông ấy sẽ không có tôi, đó chính là cha tôi, nguyên nhân nghĩ tới ông cũng rất đơn giản, không biết ông ấy “rời nhà trốn đi” ở bên ngoài có tự chăm sóc bản thân tốt hay không, có dụ dỗ mẹ tôi thành công hay không; sau đó là Tần Hạo, bởi vì có một khoảng thời gian không nhỏ tôi đã coi người này chính là tình địch của mình, nghĩ xem anh ta làm những cách nào để hấp dẫn Hàn Lỗi, mặc dù sau đó kết quả hấp dẫn đều là thất bại; tiếp theo là Tần Dương cùng Cao Phàm Vũ, chỉ vì hai người này một kẻ đầu trọc một kẻ tóc bù xù; tiếp theo đó lại chính là Lâm Triết, chính là mối tình đầu của tôi, bởi vì là mối tình đầu cho nên đôi khi cũng có lúc nhớ lại câu chuyện thuần khiết năm xưa, thuận đường nhớ tới anh ta một chút; rồi sau đó là Hà Dịch, trước không nói đến những thứ khác, người ta nhưng là mỹ thiếu niên đó nha, chẳng lẽ một kẻ biết thưởng thức mĩ nam như tôi đây lại có thể dễ dàng bỏ qua cho anh ta sao, dù gì nhiều lúc cũng cần những người hoặc vật tốt đẹp như thế để dỗ dành giấc ngủ mà; còn có cả cha chồng tôi, đặc biệt là việc ông ấy bị mẹ chồng sử dụng cà vạt trói lại; cả Âu Dương Suất nữa, nghĩ tới là chỉ muốn “so chiêu” cùng cậu nhóc đẹp trai này; thêm cả ông Hàn, vẻ mặt làm nũng của ông ngày đó quả thực rất hài hước, rất buồn cười; bây giờ là người hàng xóm mới đến kia, tạm thời tôi mới chỉ nghĩ đến hắn là kẻ đàn ông cũng phải yêu thích tôi, chứ rốt cuộc anh ta là người thế nào thì không rõ lắm.
Một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy, tám, chín, mười, vừa đúng mười người đàn ông, tôi đã nói mười đầu ngón tay là có thể đếm hết rồi mà.
“Cưng ơi, em tròn mắt ngơ ngác đang suy nghĩ gì đấy?”
Lúc này, Hàn Lỗi đột nhiên cúi người nhìn tôi hỏi.
Tôi một phen đẩy anh ra, lạnh nhạt nói: “Nghĩ đến người đàn ông khác.”
“A?” Hàn Lỗi lấy tay chống đầu nằm nghiêng ở bên cạnh tôi, dùng một tay kia vuốt vuốt tóc của tôi rồi thì thầm thật nhỏ, “Để người chồng thông minh của em đoán một chút xem, người đàn ông bây giờ em đang nghĩ tới hẳn không phải là anh, đúng không nào?”
“Nha! Em chưa nói qua anh rất thông minh sao?” Tôi đem mặt về phía anh ấy, cố ý tạo ra vẻ sùng bái đầy dối trá nói.
“Mặc dù đây là lần đầu tiên em nói như vậy nhưng mà anh cũng biết mì
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
1278/5412
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
1278/5412
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt