Tiểu thuyết Cưới Sau Một Đêm-full
Lượt xem : |
lời hứa của mình, thằng nhóc nhìn bàn tay nhỏ bé bị Hàn Vũ lôi kéo, đột nhiên như vừa tỉnh giấc từ trong mộng, khẽ cau mày có chút rối rắm, sau khi biết mình bị mắc lừa, nó chỉ còn cách hết sức đàn ông, ưỡn ngực, vẫy tay từ biệt cùng chúng tôi rồi hoa lệ nắm tay Hàn Vũ rời đi.
Đưa mắt nhìn Âu Dương Suất rời đi, Hàn Lỗi cười đến là đắc ý, nắm tay tôi rời khỏi công ty.
Không có phòng ăn cao cấp, cũng không có buổi hẹn hò lãng mạn nào hết, Hàn Lỗi trực tiếp đem tôi mang về nhà, cũng tự mình xuống bếp chuẩn bị một bữa ăn tối dưới ánh nến rất có không khí.
Mặc dù vẫn cảm thấy loại bữa ăn tối kiểu nàyvừa tốn thời gian lại vừa buồn nôn, nhưng mà không thể phủ nhận, tôi rất thích Hàn Lỗi chuẩn bị bữa ăn dưới ánh nến này cho mình.
Sau khi hưởng thụ bữa ăn riêng của hai người thật lâu, chúng tôi dời đến một góc quầy bar của phòng khách .
Hàn Lỗi là một người thích thưởng thức rượu ngon, anh cho là một chút rượu nhẹ có thể làm cho tâm tình vui hơn, hưởng thụ thoải mái, say mê hơn, thậm chí có thể làm cho con người ta ngây ngất, vì vậy mới có sở thích sưu tầm rượu ngon, cũng vì thế mà trong nhà có một hộc tủ lớn cùng một quầy bar nhỏ, hộc tủ lớn trưng bày rất nhiều loại rượu ngon mà anh sưu tầm được, có rượu đỏ, rượu nho, rượu mạnh cùng với rất nhiều loại rượu tây mà tôi không nhận ra.
Hàn Lỗi để tôi ngồi ở ghế cao ngoài quầy bar, mình thì đi vào bên trong, đưa tay vào hộc tủ lấy ra một bình rượu và một cái ly uống rượu rồi đi ra ngoài, cười hết sức tự tin với tôi rồi bắt đầu rót rượu.
Không thể phủ nhận, khi rót rượu Hàn Lỗi nhìn rất anh tuấn, nụ cười thản nhiên, thần sắc tự tin, kỹ thuật thành thạo, khí tức vui vẻ, chỉ những thứ này thôi cũng có thể dễ dàng làm cho người khác điên cuồng rồi.
Một lát sau, Hàn Lỗi cười đưa cho tôi một chén rượu, chất lỏng trong suốt màu hổ phách trong chiếc ly rượu chân hình tam giác rất đẹp, dọc theo chén rượu còn dùng một viên anh đào làm đẹp, toàn thân thoạt nhìn tựa như một người con gái cao quý mà hấp dẫn khiến cho tôi yêu thích không thôi.
Thấy tôi lộ ra vẻ mặt yêu thích, khóe miệng Hàn Lỗi nâng lên một độ cong dắc ý, dùng thanh âm trầm thấp từ tính cười nói: “Đây là tác phẩm do anh sáng tạo, đặc biệt thiết kế cho em, tên của nó là ‘Người phụ nữ của tôi’.”
Cầm lấy ly rượu, nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của Hàn Lỗi cùng đôi mắt từ từ sâu lại, trái tim nhỏ bé của tôi không khỏi nhảy lên một cách cuồng loạn, trong lòng có sự ngọt ngào không nói ra lời cùng cảm động.
Nhìn đến ly rượu ngon trong tay, tôi lộ ra nụ cười ngọt ngào, đây là loại rượu thuộc về một mình tôi a.
Dưới ánh nhìn của Hàn Lỗi, tôi ngạo mạn cầm lấy ly rượu đặt ở bên môi, khẽ nhấp một ngụm, ừm, có chút ngòn ngọt.
“Mùi vị thế nào?” Hàn Lỗi mong đợi nhìn tôi .
“Ừ! Uống rất ngon, còn có chút ngọt nữa, em rất thích!” Tôi tiếp tục nở nụ cười ngọt ngào nói.
Cuối cùng, trong nụ cười tràn đầy thỏa mãn của Hàn Lỗi và cái nhìn chăm chú, tôi có chút quyến luyến nâng cốc từ từ thưởng thức hết.
Khi tôi đặt chén rượu xuống, Hàn Lỗi đã từ quầy bar đi ra đến trước mặt tôi, lúc này tôi đang dựa lưng vào thành quầy, anh liền chống hai tay vào đó, đem tôi vây lại giữa lòng mình vào quầy bar, tạo thành một tư thế hết sức đáng yêu, cũng không kém phần ái muội.
Hàn Lỗi cười cười, khom lưng cúi đầu tìm kiếm môi anh đào của tôi, lè lưỡi nhẹ nhàng liếm trên cánh môi rồi nói: “Thật sự có chút vị ngọt, rất thích hợp với em.”
Tôi ngẩng đầu nghênh đón sự đụng chạm của anh, phát ra thanh âm hừ hừ, giờ phút này tôi chỉ muốn cùng anh hôn môi mà thôi.
Sau giây phút hai môi chạm nhẹ đi qua, Hàn Lỗi dùng trán của mình đụng vào trán tôi, nhắm mắt lại, có chút ít ai oán nói: “Bốn ngày rồi, anh lại có bốn ngày không có ôm em, chúng ta đã bốn ngày không có yêu nhau rồi!”
Thật là, anh đang nói cái khỉ gì vậy?
Thôi, tôi đành không ngần ngại trở thành kẻ chủ động trong chuyện này vậy, thế nên vươn tay kéo đầu anh xuống, dùng miệng ngăn ngừa những lời “oán trách” còn chưa thốt ra, hôn lên đôi môi mỏng khêu gợi trước mặt.
Hàn Lỗi nở nụ cười, dưới sự chủ động cùng “khát khao” của tôi liền đoạt lại chủ quyền ngay giây sau đó, đem đầu lưỡi dò vào trong miêng, tìm kiếm lưỡi của tôi cùng nhau chơi đùa, càn quét trong khoang miệng không bỏ sót bất kỳ một góc nào.
Đây là một nụ hôn điên cuồng và nóng bỏng, tôi phải dùng hai tay nắm chặt lấy áo trước ngực anh mới có thể miễn cưỡng ổn định bản thân đang từ từ mềm nhũn ra, cũng kìm lòng không nổi phát ra tiếng rên rỉ thỏa mãn.
Hàn Lỗi vừa động tình hôn, vừa đem một cái tay đặt lên trước ngực, cách một l quần áo vuốt ve bộ ngực sữa của tôi.
Tôi cũng không cam chịu yếu thế, đem tay từ chéo áo của anh dò vào bên trong, trực tiếp xoa nắn da thịt cứng rắn bên dưới.
Anh phát ra một tiếng rên rỉ thoải mái, tay kia vẫn như cũ ở trên ngực tôi làm loạn, thu hồi đầu lưỡi lại rồi khẽ cắn môi của tôi, hấp dẫn nói: “Chúng ta trở về phòng, được chứ?”
Lúc này tôi đã sớm ý loạn tình mê đến mức không thể động đậy mà chỉ có thể gật đầu.
Dưới ánh đèn mờ mờ trong phòng ngủ, không khí tràn ngập hơi thở hoan ái triền miên và mập mờ, tôi toàn thân mềm yếu nằm nghiêng bên người Hàn Lỗi mà nghỉ ngơi, hưởng thụ sự yên tĩnh sau khi kích tình qua đi, tùy ý người chồng bên cạnh tiếp tục muốn làm gì thì làm.
Hàn Lỗi cũng nằm nghiêng đối mặt với tôi, khóe miệng câu khởi một nụ cười quyến rũ đầy thỏa mãn, nâng một cánh tay của tôi đưa đến trước mặt mình cho đến khi ngón tay đụng chạm vào đôi môi của mình, sau đó anh mở ra môi mỏng, nhẹ nhàng khẽ cắn ngón trỏ của tôi, tựa như mút mà không phải là mút, tựa như hôn mà không phải là hôn, rất mất hồn.
Đến khi ngón trỏ của tôi truyền tới một trận tê dại, tôi mới nhắm mắt lại, bĩu môi nói: “Đừng làm ồn, em muốn nghỉ ngơi.”
Nghe vậy, Hàn Lỗi cúi đầu cười, nghe lời bỏ qua cho ngón tay của tôi, đổi qua thành đùa nghịch mấy sợi tóc dài trên gối, dùng giọng điệu hoan hỉ nói: “Sáng mai anh phải đi công tác, hành trình là hai ngày một đêm, chậm nhất là buổi tối chủ nhật có thể về đến nhà, cho nên hai ngày này đành nhờ em cùng tiểu tử kia giữ nhà rồi!”
Tôi vẫn nhắm mắt như cũ, dùng lỗ mũi hừ hừ nói: “Anh cố ý đúng không!”
Hàn Lỗi dùng thanh âm vô tội nói: “Ai da, cưng à, em đang nói gì đấy, sao anh nghe không hiểu.”
Chồng à, anh đang nói xạo cái gì a, rõ ràng biết thằng nhóc kia rất chán ghét tôi mà vẫn muốn hai người cùng nhau ở chung, hay là anh đang suy nghĩ muốn đem hai người chúng tôi thành đồ giải trí của mình vậy?!
Tôi cự tuyệt đáp lại anh, chỉ cảm thấy có hơi thở ấm áp phun ở bên tai trầm thấp khàn khàn vang lên bên cạnh: “Cưng à, chúng ta yêu một lần nữa đi!”
Thân thể của tôi bởi vì hơi thở nóng rực kia mà nhẹ run lên một cái, nhưng còn chưa chờ tôi cự tuyệt anh, thì chuông cửa đã đúng lúc vang lên.
Một giây sau, thân thể cao lớn nóng bỏng của người nào đó đang trèo lên trên thân tôi lập tức cứng ngắc lại, phát ra tiếng rên rỉ thất bại, còn tôi thì không chút nể tình cười ầm lên. Tiếng chuông ngoài cửa vẫn đều đều vang lên như cũ.
Rạng sáng ngày hôm sau, Âu Dương Suất ngồi ở trước bàn ăn, mím môi nhìn tờ giấy trong tay mà Hàn Lỗi đã để lại cho nó, tâm tình xuống cấp trầm trọng.
Tôi đã cố ý làm cho anh một bữa ăn sáng thật ngon—chân giò hun khói cù
Đưa mắt nhìn Âu Dương Suất rời đi, Hàn Lỗi cười đến là đắc ý, nắm tay tôi rời khỏi công ty.
Không có phòng ăn cao cấp, cũng không có buổi hẹn hò lãng mạn nào hết, Hàn Lỗi trực tiếp đem tôi mang về nhà, cũng tự mình xuống bếp chuẩn bị một bữa ăn tối dưới ánh nến rất có không khí.
Mặc dù vẫn cảm thấy loại bữa ăn tối kiểu nàyvừa tốn thời gian lại vừa buồn nôn, nhưng mà không thể phủ nhận, tôi rất thích Hàn Lỗi chuẩn bị bữa ăn dưới ánh nến này cho mình.
Sau khi hưởng thụ bữa ăn riêng của hai người thật lâu, chúng tôi dời đến một góc quầy bar của phòng khách .
Hàn Lỗi là một người thích thưởng thức rượu ngon, anh cho là một chút rượu nhẹ có thể làm cho tâm tình vui hơn, hưởng thụ thoải mái, say mê hơn, thậm chí có thể làm cho con người ta ngây ngất, vì vậy mới có sở thích sưu tầm rượu ngon, cũng vì thế mà trong nhà có một hộc tủ lớn cùng một quầy bar nhỏ, hộc tủ lớn trưng bày rất nhiều loại rượu ngon mà anh sưu tầm được, có rượu đỏ, rượu nho, rượu mạnh cùng với rất nhiều loại rượu tây mà tôi không nhận ra.
Hàn Lỗi để tôi ngồi ở ghế cao ngoài quầy bar, mình thì đi vào bên trong, đưa tay vào hộc tủ lấy ra một bình rượu và một cái ly uống rượu rồi đi ra ngoài, cười hết sức tự tin với tôi rồi bắt đầu rót rượu.
Không thể phủ nhận, khi rót rượu Hàn Lỗi nhìn rất anh tuấn, nụ cười thản nhiên, thần sắc tự tin, kỹ thuật thành thạo, khí tức vui vẻ, chỉ những thứ này thôi cũng có thể dễ dàng làm cho người khác điên cuồng rồi.
Một lát sau, Hàn Lỗi cười đưa cho tôi một chén rượu, chất lỏng trong suốt màu hổ phách trong chiếc ly rượu chân hình tam giác rất đẹp, dọc theo chén rượu còn dùng một viên anh đào làm đẹp, toàn thân thoạt nhìn tựa như một người con gái cao quý mà hấp dẫn khiến cho tôi yêu thích không thôi.
Thấy tôi lộ ra vẻ mặt yêu thích, khóe miệng Hàn Lỗi nâng lên một độ cong dắc ý, dùng thanh âm trầm thấp từ tính cười nói: “Đây là tác phẩm do anh sáng tạo, đặc biệt thiết kế cho em, tên của nó là ‘Người phụ nữ của tôi’.”
Cầm lấy ly rượu, nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của Hàn Lỗi cùng đôi mắt từ từ sâu lại, trái tim nhỏ bé của tôi không khỏi nhảy lên một cách cuồng loạn, trong lòng có sự ngọt ngào không nói ra lời cùng cảm động.
Nhìn đến ly rượu ngon trong tay, tôi lộ ra nụ cười ngọt ngào, đây là loại rượu thuộc về một mình tôi a.
Dưới ánh nhìn của Hàn Lỗi, tôi ngạo mạn cầm lấy ly rượu đặt ở bên môi, khẽ nhấp một ngụm, ừm, có chút ngòn ngọt.
“Mùi vị thế nào?” Hàn Lỗi mong đợi nhìn tôi .
“Ừ! Uống rất ngon, còn có chút ngọt nữa, em rất thích!” Tôi tiếp tục nở nụ cười ngọt ngào nói.
Cuối cùng, trong nụ cười tràn đầy thỏa mãn của Hàn Lỗi và cái nhìn chăm chú, tôi có chút quyến luyến nâng cốc từ từ thưởng thức hết.
Khi tôi đặt chén rượu xuống, Hàn Lỗi đã từ quầy bar đi ra đến trước mặt tôi, lúc này tôi đang dựa lưng vào thành quầy, anh liền chống hai tay vào đó, đem tôi vây lại giữa lòng mình vào quầy bar, tạo thành một tư thế hết sức đáng yêu, cũng không kém phần ái muội.
Hàn Lỗi cười cười, khom lưng cúi đầu tìm kiếm môi anh đào của tôi, lè lưỡi nhẹ nhàng liếm trên cánh môi rồi nói: “Thật sự có chút vị ngọt, rất thích hợp với em.”
Tôi ngẩng đầu nghênh đón sự đụng chạm của anh, phát ra thanh âm hừ hừ, giờ phút này tôi chỉ muốn cùng anh hôn môi mà thôi.
Sau giây phút hai môi chạm nhẹ đi qua, Hàn Lỗi dùng trán của mình đụng vào trán tôi, nhắm mắt lại, có chút ít ai oán nói: “Bốn ngày rồi, anh lại có bốn ngày không có ôm em, chúng ta đã bốn ngày không có yêu nhau rồi!”
Thật là, anh đang nói cái khỉ gì vậy?
Thôi, tôi đành không ngần ngại trở thành kẻ chủ động trong chuyện này vậy, thế nên vươn tay kéo đầu anh xuống, dùng miệng ngăn ngừa những lời “oán trách” còn chưa thốt ra, hôn lên đôi môi mỏng khêu gợi trước mặt.
Hàn Lỗi nở nụ cười, dưới sự chủ động cùng “khát khao” của tôi liền đoạt lại chủ quyền ngay giây sau đó, đem đầu lưỡi dò vào trong miêng, tìm kiếm lưỡi của tôi cùng nhau chơi đùa, càn quét trong khoang miệng không bỏ sót bất kỳ một góc nào.
Đây là một nụ hôn điên cuồng và nóng bỏng, tôi phải dùng hai tay nắm chặt lấy áo trước ngực anh mới có thể miễn cưỡng ổn định bản thân đang từ từ mềm nhũn ra, cũng kìm lòng không nổi phát ra tiếng rên rỉ thỏa mãn.
Hàn Lỗi vừa động tình hôn, vừa đem một cái tay đặt lên trước ngực, cách một l quần áo vuốt ve bộ ngực sữa của tôi.
Tôi cũng không cam chịu yếu thế, đem tay từ chéo áo của anh dò vào bên trong, trực tiếp xoa nắn da thịt cứng rắn bên dưới.
Anh phát ra một tiếng rên rỉ thoải mái, tay kia vẫn như cũ ở trên ngực tôi làm loạn, thu hồi đầu lưỡi lại rồi khẽ cắn môi của tôi, hấp dẫn nói: “Chúng ta trở về phòng, được chứ?”
Lúc này tôi đã sớm ý loạn tình mê đến mức không thể động đậy mà chỉ có thể gật đầu.
Dưới ánh đèn mờ mờ trong phòng ngủ, không khí tràn ngập hơi thở hoan ái triền miên và mập mờ, tôi toàn thân mềm yếu nằm nghiêng bên người Hàn Lỗi mà nghỉ ngơi, hưởng thụ sự yên tĩnh sau khi kích tình qua đi, tùy ý người chồng bên cạnh tiếp tục muốn làm gì thì làm.
Hàn Lỗi cũng nằm nghiêng đối mặt với tôi, khóe miệng câu khởi một nụ cười quyến rũ đầy thỏa mãn, nâng một cánh tay của tôi đưa đến trước mặt mình cho đến khi ngón tay đụng chạm vào đôi môi của mình, sau đó anh mở ra môi mỏng, nhẹ nhàng khẽ cắn ngón trỏ của tôi, tựa như mút mà không phải là mút, tựa như hôn mà không phải là hôn, rất mất hồn.
Đến khi ngón trỏ của tôi truyền tới một trận tê dại, tôi mới nhắm mắt lại, bĩu môi nói: “Đừng làm ồn, em muốn nghỉ ngơi.”
Nghe vậy, Hàn Lỗi cúi đầu cười, nghe lời bỏ qua cho ngón tay của tôi, đổi qua thành đùa nghịch mấy sợi tóc dài trên gối, dùng giọng điệu hoan hỉ nói: “Sáng mai anh phải đi công tác, hành trình là hai ngày một đêm, chậm nhất là buổi tối chủ nhật có thể về đến nhà, cho nên hai ngày này đành nhờ em cùng tiểu tử kia giữ nhà rồi!”
Tôi vẫn nhắm mắt như cũ, dùng lỗ mũi hừ hừ nói: “Anh cố ý đúng không!”
Hàn Lỗi dùng thanh âm vô tội nói: “Ai da, cưng à, em đang nói gì đấy, sao anh nghe không hiểu.”
Chồng à, anh đang nói xạo cái gì a, rõ ràng biết thằng nhóc kia rất chán ghét tôi mà vẫn muốn hai người cùng nhau ở chung, hay là anh đang suy nghĩ muốn đem hai người chúng tôi thành đồ giải trí của mình vậy?!
Tôi cự tuyệt đáp lại anh, chỉ cảm thấy có hơi thở ấm áp phun ở bên tai trầm thấp khàn khàn vang lên bên cạnh: “Cưng à, chúng ta yêu một lần nữa đi!”
Thân thể của tôi bởi vì hơi thở nóng rực kia mà nhẹ run lên một cái, nhưng còn chưa chờ tôi cự tuyệt anh, thì chuông cửa đã đúng lúc vang lên.
Một giây sau, thân thể cao lớn nóng bỏng của người nào đó đang trèo lên trên thân tôi lập tức cứng ngắc lại, phát ra tiếng rên rỉ thất bại, còn tôi thì không chút nể tình cười ầm lên. Tiếng chuông ngoài cửa vẫn đều đều vang lên như cũ.
Rạng sáng ngày hôm sau, Âu Dương Suất ngồi ở trước bàn ăn, mím môi nhìn tờ giấy trong tay mà Hàn Lỗi đã để lại cho nó, tâm tình xuống cấp trầm trọng.
Tôi đã cố ý làm cho anh một bữa ăn sáng thật ngon—chân giò hun khói cù
Bài viết liên quan!