watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Cưới Sau Một Đêm-full

Lượt xem :
sầu- Hàn Ti, anh đã chuyển từ chén sang chai, trực tiếp cầm lên tu ừng ực, tôi rốt cuộc không nhịn được quay sang hỏi mẹ chồng: “Đã xảy ra chuyện gì vậy? Chị dâu đâu mẹ?”

Nghe được hai chữ “Chị dâu” từ miệng tôi, thân hình cao lớn của Hàn Ti hơi cứng lại một chút, một giây sau liền ra sức uống rượu hơn.

Mẹ chồng tôi nhìn Hàn Ti hừ lạnh một tiếng, quay đầu cười nói với tôi: “Bị cái tiểu tử ngu ngốc này chọc cho ghen lên, lại còn không nghe được lời giải thích nên bỏ về nhà mẹ đẻ rồi còn đâu!”

“A?” Tôi có chút bất ngờ khi nghe vậy.

Mẹ chồng lại hảo tâm, tiếp tục giải thích: “Thật ra thì đây đều là do thằng nhóc đần này tự tìm, căn bản là chỉ cho quan đốt lửa, không cho dân thắp đèn, mình cùng tình nhân cũ vừa nói vừa cười nhưng lại không cho người ta cùng mối tình đầu ăn một bữa cơm, nhìn xem, ghen lên là nói năng hàm hồ, thế là tiểu bạch thỏ của chúng ta thấy thế ghen tị, tức giận, rồi bốc hỏa, bỏ nhà ra đi. Thật ra thì tên này tái phạm rồi tái phạm không biết bao nhiêu lần rồi, chúng ta còn lén đánh cược xem khi nào thì tiểu bạch thỏ sẽ bộc phát, không nghĩ tới con bé giỏi nhịn như vậy, mãi đến hôm nay mới vùng lên, cho nên kẻ đánh cược tiểu bạch thỏ sẽ không phản kháng là Hàn Vũ phải mời khách!”

Nghe lời mẹ, Hàn Vũ nhìn Hàn Ti bĩu môi đầy đáng thương, ai oán nói: “Thiếu em nên anh mới thành như vậy chứ sao, kết quả kìa, chẳng những làm người ta thất vọng, còn hại em phải tiêu pha bao mọi người, anh phải đền em đi!”

Lúc này, Hàn Ti lại tìm rượu uống nhưng chỉ chụp được trống không vì cha tôi đã ra tay, đoạt lại chai rượu của anh, nhàn nhạt nói: “Đừng lãng phí rượu ngon.”

Hàn Tuệ vẻ mặt nhìn có chút hả hê nói: “Hối hận rồi sao, hối hận đến đứt ruột đứt tóc cũng không làm được gì, đáng đời anh!”

Hàn Mẫn lạnh lùng quét Hàn Ti một cái, chán ghét nói: “Đây chính là kết quả của việc khi dễ tiểu bạch thỏ quá mức, hừ, tên đàn ông nhàm chán làm chuyện nhàm chán, quỳ xuống khóc đi!”

Quan Dịch không nói gì nhưng không ngừng gật đầu, tỏ vẻ ủng hộ quan điểm của vợ

Tôi co giật khóe miệng nhìn bọn họ, mấy người này xác định là người một nhà ư? Bọn họ xác định Hàn Ti không phải là đứa bé được ôm về hoặc là con nuôi? Tại sao không ai thèm an ủi anh mà ngược lại còn bỏ đá xuống giếng chứ?

“Con dâu ngoan, con cũng nói một câu đi!” Mẹ chồng đột nhiên yêu cầu tôi cũng tham dự “Hội những kẻ đâm chém châm chọc người” này.

Có lẽ là vì cùng Hàn Lỗi chung sống đã lâu, tôi thế nhưng bật thốt lên: “Dạ …kẻ này tái phạm nhiều lần không đáng được đồng tình, không đáng được thương xót, không đáng được tha thứ…”

Hàn Lỗi còn tuyệt hơn, chẳng qua là phát ra một tiếng hừ lạnh đầy khinh thường mà thôi.

Lạnh quá, gió lạnh quá, gia đình này đúng là toàn kẻ phúc hắc, trình độ đen tối phải nói là không thể dùng hai chữ bình thường để hình dung nữa rồi.

Rốt cục, Hàn Ti đầu hàng, đáng thương hỏi: “Vậy mọi người nói con nên làm cái gì bây giờ?”

“Cái này dễ thôi a!” Hàn Vũ cười đến không tim không phổi nói: “Anh chạy đến trước mặt chị dâu nói lời xin lỗi, nếu không nghe anh liền khóc, không khóc thì sẽ làm náo loạn mọi thứ lên, nếu náo loạn không được thì ở trước mặt mọi người thắt cổ tự tử là được rồi!”

Quả nhiên đúng tiêu chuẩn một khóc hai nháo ba thắt cổ.

“Không không không!” Hàn Tuệ cắt đứt lời của Hàn Vũ, dùng vẻ mặt mơ mộng nói: “Anh nên mua chín trăm chín mươi chín đóa hoa hồng đưa cho chị dâu ấy, dùng lòng thành tâm và lời xin lỗi để khiến chị ấy cảm động, theo anh về…”

“Cắt!” Hàn Mẫn hừ lạnh một tiếng. “Muốn chị nói à, hừ, cậu dứt khoát quỳ gối trước mặt nó, nếu nó không tha thứ cho thì mổ bụng ra chứ sao, dao nhỏ chồng chị có thể cho cậu mượn, đến lúc đó nhớ trả lại cho chị là được rồi.”

“Đúng, dao nhỏ anh lấy cho cậu, còn có thể tùy ý chọn cái mình thích, miễn là nhớ trả lại anh là được.” Quan Dịch tiếp lời.

Cha chồng tôi im

Hàn Lỗi có ý kiến, anh nở nụ cười hết sức tà ác, bâng quơ nói: “Chuyện này không phải quá đơn giản à, muốn thì cứ lấy, trực tiếp kéo về nhà, nhốt ở trong phòng ba ngày ba đêm, trước ở trên giường nhận lỗi, sau đó mới dạy dỗ lại một phen, không phải là mọi thứ sẽ viên mãn sao?”

Những lời này mặc dù là Hàn Lỗi nói với Hàn Ti, nhưng tại sao tôi cứ cảm thấy là anh nói cho mình nghe nhỉ?

Mẹ chồng tôi cũng đồng ý với đề nghị của Hàn Lỗi, chỉ thấy bà vung tay, gật đầu lia lịa: “Mẹ đồng ý, không bằng, con thử trói nó vào xem sao!”

Mẹ vừa dứt lời, tôi liền quay qua nhìn cha, chú ý thấy sắc mặt ông có chút ửng hồng, rất nhanh sau đó liền biến mất.

Hàn Ti trầm mặc, anh vùi đầu vào lòng bàn tay, một lát sau lại ngẩng đầu, vẻ mặt trở nên sáng bừng tự tin, trong mắt có quyết tâm sắt đá. Anh nở nụ cười hết sức vui vẻ, cầm lấy áo khoác tây trang rồi đi về phía cửa, sau khi ra ngoài, không thèm quay đầu mà chỉ bỏ lại một câu: “Cảm ơn mọi người! Một tuần sau, con nhất định đem cô ấy trở về nhà!” Nói xong, anh biến mất hết sức hoa lệ.

Nghe ý tứ của anh thì rốt cuộc là chọn đề nghị của ai a, sẽ không phải là của Hàn Lỗi và mẹ chồng chứ?!

Sau khi Hàn Ti đi, mọi người trong Hàn gia rối rít ăn ý cùng nhau nâng cốc, cùng nhau nở nụ cười gian trá, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch.

Nhân vật chính đi rồi, mọi người cũng ngồi không yên, mẹ chồng tôi kéo tay cha đứng lên, cười nói: “Đám nhóc con, tối nay các người tự tìm chỗ ngủ đi! Hmm?”

“Con hôm nay chơi suốt đêm, tuyệt đối không thèm về nhà!” Hàn Vũ vỗ ngực bảo đảm nói.

“Con còn phải đến nhà bạn học ôn bài! Suốt đêm không về!” Hàn Tuệ biết điều một chút nói.

Hàn Mẫn không trả lời mẹ, chỉ quay qua hỏi chồng mình: “Tối nay chúng ta đi đâu thuê phòng thì tốt đây anh?”

Quan Dịch trả lời vợ: “Lần trước đi nơi nào thì lần này đi nơi đó, cũng không sao mà!”

Mẹ chồng tôi rất hài lòng với sự thông minh nhanh nhẹn của đám con, không thèm nhìn đến bộ mặt ửng hồng còn chưa tan của cha tôi mà đã lôi kéo ông đi mất tiêu rồi.

Cha chồng tôi nhìn bà với vẻ mặt sủng nịch vô bờ, hết sức biết điều để cho bà kéo đi.

Hàn Lỗi cúi đầu, ở bên tai tôi cười khẽ một tiếng: “Lại muốn chơi trò cà vạt rồi đấy!”

Ách, mẹ chồng, trò này cũng được chơi thường xuyên sao?

Hai vị lão nhân gia vừa đi, mọi người cũng rối rít rời khỏi, tự đi tìm thú vui của mình.

Hàn Lỗi lôi kéo tôi xuống lầu, ngoài dự đoán của tôi, anh không có hướng tới cửa chính mà lại hướng tới nhà vệ sinh, một đường đi thẳng.

Tôi có chút buồn bực đi theo sau anh, trong lòng thầm oán, người này sẽ không phải là sợ tối nên muốn tôi theo anh tới tận nhà vệ sinh đó chứ.

Ngoài dự đoán của tôi, anh không có đi nhà vệ sinh mà là dẫn tôi tới một khúc quanh u tối bên cạnh chỗ rửa tay.

Khúc quanh này hết sức bí mật, lại tối tăm, người đứng ở bên trong không lên tiếng thì hoàn toàn không lo sẽ bị người ngoài phát hiện.

Hàn Lỗi đặt tôi trên tường, thân hình cao lớn dán vào thật chặt, để cho hạ thân của mình nói cho tôi biết ý đồ của anh lúc này.

Trái tim nhỏ của tôi cực kì cuồng loạn mà đập liên hồi, không kìm được đặt tay lên trước ngực anh, nhỏ giọng nói: “Anh đùa à, mau nói cho em biết, anh đang đùa đúng không?!”

Nói đùa, nơi này cũng không phải trong nhà a, mặc dù người khác không nhì
<<1 ... 3435363738 ... 75>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
219/7542
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT