watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Cục Cưng Bé Nhỏ Yêu Bạo Quân-full

Lượt xem :
ó động đậy, chỉ là nhìn cô ngã bệt trên mặt đất, khóc rất là thương tâm.

Hắn đột nhiên đưa hai tay, dùng sức đem cô đang khóc thút thít kéo vào trong ngực.

Điền Mật liều mạng vùng vẫy kháng cự.

“Buông tôi ra! Tôi hận anh!”

“Em hận anh cũng tốt, oán anh cũng tốt, anh đều không quan tâm, nhưng muốn anh nhìn em khóc mà không để ý tới em, anh làm không được.” Nói xong, hắn càng dùng sức đem cô ôm sát vào.

Điền Mật tiến sát vào trong ngực hắn, trong lúc nhất thời tất cả tâm tình của cô đều sụp đổ.

“Lòng của em thật đau, thật là đau...” Cô ôm cổ hắn, bi thiết khóc rống.

Quân Ngạo thương tiếc vuốt mái tóc của cô, đối với cô đau lòng không dứt.

“Anh hiểu, anh hiểu...” Hắn nhẹ giọng an ủi.

Buổi sáng ở trong thư phòng, Điền Mật ngồi ở trên ghế nhìn Quân Ngạo bận làm việc.

Điền Mật bừng tỉnh đại ngộ mà suy nghĩ, thì ra hắn cùng Diệp tiên sinh giống nhau, có kế hoạch đem Tứ Long Đường chuyển biến thành tập đoàn chính đáng, cũng ở trên thương trường đoạt lấy địa vị vô cùng trọng yếu.

“Tập đoàn Nhiếp thị” vươn chân ra toàn bộ thế giới người lãnh đạo phía sau màn thì ra chính là hắn, mà không phải người phụ trách trước mắt.

“Anh thật giống như rất thích giấu mặt ở phía sau làm việc, cũng không phải là không người nhận ra.”

Quân Ngạo nâng lên mắt đẹp tròng mắt lại tựa như mang theo vô tình nhìn cô, tìm tòi thật sâu đáy mắt dường như muốn nhìn ra tâm tình lúc cô nói chuyện.

Điền Mật hiểu cô quan tâm hắn, để ý hắn, sợ hãi hắn nói ra nhưng xlời trong lòng cô lo lắng.

Vậy mà Quân Ngạo chỉ chậm rãi lộ ra nụ cười tuấn mỹ.

“Em có cảm thấy rất nhàm chán hay không? Nếu như không phải tạm thời có công việc cần xử lý, anh sẽ nhất định cùng em.”

Hắn vừa săn sóc, ôn nhu như thế. Điền Mật cảm thấy cô rất có thể bị hắn nuông chiều thành hư.

Rũ lông mi thật dài xuống, cô nhẹ giọng nói: “Em muốn đi ra ngoài.”

Hắn chẳng qua trầm mặc mà chống đỡ.

Cô ngẩng đầu nhìn hắn, chỉ thấy trong mắt hắn tràn đầy cự tuyệt, mím chặt khóe miệng biểu lộ ra hắn không muốn.

“Anh không cho phép!”

“Nhưng mà em...”

“Trừ bỏ yêu cầu này, anh thậm chí có thể đem sao trên trời hái xuống cho em cũng được.”

Cô mắt hạnh trợn lên: “Em muốn sao làm gì!”

“Nói tóm lại, anh không cho phép!”

Nếu như ánh mắt có thể giết người, chỉ sợ Quân Ngạo sớm bị Điền Mật giết chết giống như thiên đao vạn quả, sau đó ném vào biển cho cá mập ăn.

Lần đầu tiên Điền Mật đối với một người không thể làm gì như thế.

Cô mau buồn bực hỏng.

Quân Ngạo thấy ánh mắt của cô tràn đầy khát vọng nhìn cửa, phảng phất người ở nơi này, mà tâm cũng không biết bay đến đâu.

Đột nhiên, hắn đưa tay cầm lên ống nói, quay số. “Vương quản lý...Hôm nay tôi có chuyện trọng yếu, ông không cần tới đây họp...” Giao phó xong, hắn cắt đứt điện thoại.

Điền Mật hoang mang nhìn hắn đặt ống nói xuống, sau đó sải bước về phía cô.

“Đi thôi!”

“Đi nơi nào?”

“Tới nơi trái tim của em bay tới.”

Sửa chút quần áo xong, Điền Mật cùng Quân Ngạo ngồi trong chiếc xe đen.

Điền Mật khẩn trương liếm liếm môi.

Nhìn lưỡi nhọn phấn hồng của cô, thân thể của Quân Ngạo nóng rực giống như bị hỏa thiêu.

Điền Mật tò mò hỏi: “Chúng ta muốn đi đâu?”

“Em nói.” Hắn ôn nhu nói.

Bọn họ ngưng mắt lẫn nhau nhìn đối phương, không ai mở miệng, giống như giờ phút này cả thế giới đều bị ngăn cách ngoài xe, chỉ còn lại hai người bọn họ.

Ánh mắt Quân Ngạo lẳng lặng rơi vào cái miệng nhỏ nhắn hồng nộn của cô, không tự chủ được dựa sát hướng cô, càng ngày càng đến gần.

Điền Mật ý thức được hắn muốn hôn cô, lại phát hiện mình không có ý nghĩ né tránh.

“Em có thể ngăn cản anh.” Hắn ở bên viền môi cô lầm bầm nói, hơi thở lửa nóng mê người của phái nam phun trên mặt cô, làm cô hô hấp dồn dập, gương mặt nổi lên một mảnh đỏ ửng.

“Em tại sao phải ngăn cản anh? Em cũng không cho là mình ngăn cản được anh.” Cô nhẹ nhàng nói.

“Không sai.”

Miệng lưỡi của Quân Ngạo chiếm lấy cô, cái lưỡi linh hoạt bừa bãi tham lam vào trong miệng ngọt ngào của cô, hút nước mật ngọt ngào của cô.

Điền Mật vốn đều là người thụ động, nhưng khi bị hắn hấp dẫn cùng mê hoặc không ngừng, cô cũng không kìm được đáp lại hắn.

“Điền Mật!” Hắn thở dốc gọi.

Quân Ngạo vẻ mặt mang theo mừng rỡ, giống như cực kỳ thích cô nhiệt tình đáp lại, mà Điền Mật vẫn là mắc cỡ đỏ mặt mà thối lui đến một góc khác, thiếu chút nữa lùi đến ngoài xe.

Quân Ngạo hiểu được nỗi khổ tâm của hắn cuối cùng cũng lấy được một chút hồi báo ngọt ngào, chẳng sợ cô vẫn cự tuyệt hắn.

Nhìn khuôn mặt đỏ bừng của cô, mê ly giống như một đóa hoa Violet xinh đẹp đáng yêu nhất, khiến hắn càng thêm tâm đãng thần trì.0.

“Anh dẫn em đi một chỗ.”

Đi xe hồi lâu, tới chỗ đỉnh núi an tĩnh vùng ngoại ô Đài Bắc.

Điền Mật vừa xuống xe liền bị cảnh tượng thanh u tĩnh mịch của rừng núi hấp dẫn.

Cô hít một hơi không khí trong lành thật sâu. Thật thoải mái!

Mà lúc này, bàn tay Quân Ngạo thật chặt nắm lấy cô, Điền Mật cảm nhận rõ ràng được tay hắn truyền đến ấm áp.

Cô thuận theo mặc cho hắn nắm bàn tay nhỏ bé của cô.

Hai người cứ dắt tay như vậy, bước chậm trên đường mòn trong rừng, nhìn ánh mặt trời vàng rực xuyên qua lá cây chiếu xuống bùn đất.

Đang lúc trận gió êm ái nhẹ lướt qua lá cây, truyền đi âm thanh xào xạc.

Giờ khắc này, Điền Mật cảm giác được một loại cảm xúc ấm áp từ tay hắn truyền đến.

Giống như tiếp thu được ánh mắt của cô, Quân Ngạo chậm rãi quay đầu nhìn cô.

“Thế nào?” Hắn dừng bước lại.

“Không có.”

Hắn đưa tay nâng mặt của cô, ánh mắt nóng rực ngưng mắt nhìn cô.

“Làm sao lại không có? Vừa mới không phải là em nhìn lén anh?”

“Không có.” Mặt của cô vừa đỏ lại vừa nóng.

Cô muốn né tránh sự chất vấn của hắn, hắn cũng không buông tha cho.

“Có phải phát hiện em yêu anh hay không?”

“Không có, không có!” Cô cắn răng nói. Hắn cũng không phải từ trong núi ra ngoài lần đầu a!

“Cục cưng bé nhỏ, nơi này không có người khác, em có thể nói cho anh biết lời nói trong lòng em.” Ánh mắt của hắn tràn đầy tình yêu say đắm thăm dò khắp gương mặt kiều diễm của cô.

“Trong lòng em chẳng có lời nào cả, người đàn ông bá đạo.” Cô nhẹ nhàng đẩy hắn ra, tự mình đi lên phía trước. Mặc dù ngoài miệng cô không muốn thừa nhận, nhưng trong lòng cô cũng đã cảm thấy không giống nhau.

Quân Ngạo không có đuổi theo, chỉ đứng tại chỗ nhìn cô.

Ánh nắng mặt trời chấm nhỏ chiếu xuống mái tóc đen nhánh cùng thân thể mềm mại mê người của cô, tóc nhẹ thổi lất phất bay trên không trung, tạo thành cảnh tượng làm người ta mê muội.

Hắn có thể cảm giác được cái đặc biệt của cô, nụ cười của cô, ôn nhu cùng quật cường của cô, mà phần cảm giác này ở thời khắc hiện tại hóa thành một loại lửa nóng chiếm đầy trái tim hắn.

Nhận ra được hắn không có đuổi theo, Điền Mật xoay người nhìn hắn.

Đôi mắt đẹp nhẹ nhàng của cô ôn nhu đưa mắt nhìn, khóe mô
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
684/6773
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT