watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Con Thỏ Nhỏ Ngoan Ngoãn-full

Lượt xem :
mẹ đã biết mình muốn gì, mẹ muốn Mễ Miễn, mẹ muốn ba Mễ Miễn cho nên mẹ mới mang thai rồi sinh con ra, cho dù mẹ đã nhìn lầm người, lựa chọn phải một người chồng không đáng mặt nam tử hán, nhưng tình yêu của mẹ đối với Mễ Miễn không hề thay đổi, bởi vì con mới là bảo bối mẹ trân trọng nhất.”

Nguỵ Mễ Miễn chớp mắt.

Cô biết một mình mẹ nuôi cô vô cùng vất vả, cô cũng biết mẹ rất yêu thương cô , cho dù cô không có cha, nhưng tình yêu cô nhận được cũng không khác các gia đình toàn vẹn khác là bao, thâm chí còn nhiều hơn.

Mẹ khích lệ cô cùng Lý Túc hưởng thụ ngọt ngào, không cần bị cái gọi là hôn nhân trói buộc, hoặc là sợ đứa con và chồng là một thứ ràng buộc nhau.

Con cái và ông xã hoàn toàn không giống nhau.

Ông xã có thể thay đổi nhưng cốt nhục tình thâm, là huyết mạch tương liên, người mẹ chân chính là người dành tất cả tình yêu để thương và dưỡng dục con mình.

Mẹ đang khích lệ cô dũng cảm cùng Lý Túc hưởng thụ chuyện tình dục…

Mẹ Nguỵ vẫn không quên nhắc nhở trọng điểm, “Mẹ nói trước rồi dấy, MẸ MUỐN CHÁU!” Mẹ Nguỵ còn mờ ám vỗ vỗ bụng Mễ Miễn.

Nguỵ Mễ Miễn đã hiểu.

“Nhưng mà mẹ, người ta muốn sau khi đám cưới mới có bảo bối.” Nguỵ Mễ Miễn không khỏi than thầm trong lòng.

Sau đó, khi cô đi còn chật vật hơn, xấu hổ hơn ,nhanh hơn khi cô đến nữa!

Quốc vương Bao Canh cho cô một lễ vật thật lớn nha.

Nôn.

Lông nó ứot nhẹp, bết lại.

Còn làm đổ một tô cháo yến mạch.

Nguỵ Mễ Miễn yếu đuối dựa vào cửa, khoé mắt giật giật, nhìn phòng khách lộn xộn, đông một mảnh, tây một mảnh, hiện trường kéo dài khắp cả nhà, Cô có cảm giác tim mình bị khảo nghiệm,

Con mèo gây hoạ vẫn ung dung như cũ, cuộn tròn nằm trên salon, đầu hơi ngẩng lên, nhìn cái người đã đánh thức nó.

“Meo meo ngao”

Hoá mao cao, hoá mao cao.Nhanh lên, nhanh lên, lấy cơm đi! Hôm nay ta muốn ăn cơm. Ngươi dám về trễ như thế, cái con bé nô tỳ kia, mau chuẩn bị đi, meo meo!

Nguỵ Mễ Miễn ủ rủ cuối đầu thêm thức ăn cho mèo, đổi chén mới, trả lại cho Quốc Vương Bao Canh cái lược chải lông mèo, cuối cùng đút cho nó vài tí đường mạch nha cùng hoá mao cao.

Sau đó, cô không nhìn đến con mèo đang kêu meo meo kháng nghị nữa, nhìn lên đồng hồ… ưhm, bốn giờ chiều, rất tốt, cách Lý Túc về cònáit nhất khoảng 6 tiếng nữa.

Nguỵ Mễ Miễn muốn quét dọn phòng khách thật tốt.

Chuyện đầu tiên cần làm đó là cung kính mời Quốc Vương Bao Canh về phòng, khoá cửa lại.

Chuyện thứ hai, thay quần áo.

Bộ đồ áo thun đen, quần cụt là trang phục quét dọn nhà thích hợp nhất, mùa hè nóng bức, sẽ đỡ nóng hơn, không cản trở, cũng không sợ làm dơ.

Nguỵ Mễ Miễn vùi đầu vào quét dọn, sàn nhà này được làm bằng gỗ, cô phải quỳ xuống, mông hơi vểnh lên, dùng phương cách nguyên thuỷ nhất, lấy khăn cẩn thận lau qua, sáng bóng soi được cả người.

Qủa thực rất có thành tựu!

Thế nhưng lúc con rể tương lai đến gặp mặt bà, rõ rànglà người hiểu lễ độ có văn hoá cơ mà, chẳng lẽ vừa ra khỏi cửa đã hoàn toàn lộ ra bản chất, ăn thịt con gái bà sao?

Bà Ngụy cảm thấy ý nguyện của con gái vẫn tương đối quan trọng, "Mễ Miễn, con nghĩ như thế nào?”

"Nghĩ. . . . . . Nghĩ cái gì?" Trên mặt cô đỏ bừng còn chưa hết.

“Uhm, tỷ như bên nhà trai không thể chờ được mà muốn làm dấu các thứ… Mẹ nói trước, chuyện này mẹ hoàn toàn không ngại! Chưa lập gia đình mà đã có con cũng không thành vấn đề!” Khi gặp con rể tương lai, bà Nguỵ vô cùng hài lòng, “Thằng bé kia đầu óc không tệ, dáng vóc cũng thật là tốt, gien này làm ba ba đứa bé cũng được lắm, nhưng nếu đứa đầu tiên là con trai thì vẫn tốt hơn!”

“Mẹ?” Nguỵ Mễ Miễn đã bị doạ cho giật mình rồi.

Cô đến giường cũng chưa lên… mà mẹ đã muốn ẵm cháu rồi sao?

“Mẹ chỉ muốn biết Mễ Miễn có thích có con không?” Bà Nguỵ hỏi.

“Thích.” Nguỵ Mễ Miễn gật đầu.

Mẹ Nguỵ rất hài lòng, “Vậy thì không cần nghĩ nữa. Nếu có con thì mau sinh ra, mẹ và con cùng nuôi!”

Tại sao mẹ lại không tính ba đứa bé kia vào chứ?

Trong đầu Nguỵ Mễ Miễn tràn đầy dấu chấm hỏi, nét mặt của cô đến mẹ Nguỵ cũng phải bật cười.

“Đứa con từ tự bụng người mẹ mà đi ra, so với hôn nhân, thì người mẹ có yêu con không, có nuôi nổi đứa con hay không mới là điều quan trọng.”Mẹ Nguỵ nét mặt nghiêm túc, “Cuộc hôn nhân của mẹ không tốt, nhưng mẹ chưa từng trách sự tồn tại của Mễ Miễn trên đời này! Bởi vì Mễ Miễn là bảo bối của mẹ, mẹ yêu con, mà phần yêu này, sẽ không vì cuộc sống hôn nhân của mẹ không trọn vẹn mà dễ dàng giảm đi.”

Mẹ Nguỵ sờ sờ đầu Mễ Miễn, “Khi bắt đầu mẹ đã biết mình muốn gì, mẹ muốn Mễ Miễn, mẹ muốn ba Mễ Miễn cho nên mẹ mới mang thai rồi sinh con ra, cho dù mẹ đã nhìn lầm người, lựa chọn phải một người chồng không đáng mặt nam tử hán, nhưng tình yêu của mẹ đối với Mễ Miễn không hề thay đổi, bởi vì con mới là bảo bối mẹ trân trọng nhất.”

Nguỵ Mễ Miễn chớp mắt.

Cô biết một mình mẹ nuôi cô vô cùng vất vả, cô cũng biết mẹ rất yêu thương cô , cho dù cô không có cha, nhưng tình yêu cô nhận được cũng không khác các gia đình toàn vẹn khác là bao, thâm chí còn nhiều hơn.

Mẹ khích lệ cô cùng Lý Túc hưởng thụ ngọt ngào, không cần bị cái gọi là hôn nhân trói buộc, hoặc là sợ đứa con và chồng là một thứ ràng buộc nhau.

Con cái và ông xã hoàn toàn không giống nhau.

Ông xã có thể thay đổi nhưng cốt nhục tình thâm, là huyết mạch tương liên, người mẹ chân chính là người dành tất cả tình yêu để thương và dưỡng dục con mình.

Mẹ đang khích lệ cô dũng cảm cùng Lý Túc hưởng thụ chuyện tình dục…

Mẹ Nguỵ vẫn không quên nhắc nhở trọng điểm, “Mẹ nói trước rồi dấy, MẸ MUỐN CHÁU!” Mẹ Nguỵ còn mờ ám vỗ vỗ bụng Mễ Miễn.

Nguỵ Mễ Miễn đã hiểu.

“Nhưng mà mẹ, người ta muốn sau khi đám cưới mới có bảo bối.” Nguỵ Mễ Miễn không khỏi than thầm trong lòng.

Sau đó, khi cô đi còn chật vật hơn, xấu hổ hơn ,nhanh hơn khi cô đến nữa!

Quốc vương Bao Canh cho cô một lễ vật thật lớn nha.

Nôn.

Lông nó ứot nhẹp, bết lại.

Còn làm đổ một tô cháo yến mạch.

Nguỵ Mễ Miễn yếu đuối dựa vào cửa, khoé mắt giật giật, nhìn phòng khách lộn xộn, đông một mảnh, tây một mảnh, hiện trường kéo dài khắp cả nhà, Cô có cảm giác tim mình bị khảo nghiệm,

Con mèo gây hoạ vẫn ung dung như cũ, cuộn tròn nằm trên salon, đầu hơi ngẩng lên, nhìn cái người đã đánh thức nó.

“Meo meo ngao”

Hoá mao cao, hoá mao cao.Nhanh lên, nhanh lên, lấy cơm đi! Hôm nay ta muốn ăn cơm. Ngươi dám về trễ như thế, cái con bé nô tỳ kia, mau chuẩn bị đi, meo meo!

Nguỵ Mễ Miễn ủ rủ cuối đầu thêm thức ăn cho mèo, đổi chén mới, trả lại cho Quốc Vương Bao Canh cái lược chải lông mèo, cuối cùng đút cho nó vài tí đường mạch nha cùng hoá mao cao.

Sau đó, cô không nhìn đến con mèo đang kêu meo meo kháng nghị nữa, nhìn lên đồng hồ… ưhm, bốn giờ chiều, rất tốt, cách Lý Túc về cònáit nhất khoảng 6 tiếng nữa.

Nguỵ Mễ Miễn muốn quét dọn phòng khách thật tốt.

Chuyện đầu tiên cần làm đó là cung kính mời Quốc Vương Bao Canh về phòng, khoá cửa lại.

Chuyện thứ hai, thay quần áo.

Bộ đồ áo thun đen, quần cụt là trang phục quét dọn nhà thích hợp nhất, mùa hè nóng bức, sẽ đỡ nóng hơn
<<1 ... 1516171819 ... 27>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
679/4813
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT