Tiểu thuyết Cô Vợ Trẻ Con Mười Triệu Của Tổng Giám-full
Lượt xem : |
i góc độ nào đều có thể nhìn thấy khuôn mặt tuyệt đẹp
Chính là.... Đối mặt với anh , cô không nhịn được lại phát run
Không biết là lạ ở chỗ nào, Hứa tổ trưởng nói anh là một người nhân hậu, nhưng thẳn thắng mà nói nhìn hình dáng bên ngoài cô thật không cảm giác được như vậy
Chỉ là, không thể trông mặt mà bắt hình dong, hơn nữa cô đối với xã hội thượng lưu lại không biết gì, huống hồ đối phương lại là đại nhân vật trong giới kinh doanh, là trùm khách sạn, cô không đủ tư cách để bình luận đối phương
"Mời ngồi"
Đông Phương Thuật rời bàn làm việc đi đến bàn để tiếp khách, đều là dùng ghế salong da trâu mắc tiền, mặt anh không đổi sắc cẩn thận đánh giá Liễu Duy Nhu
Giống hệt ấn tượng trước đây của anh, cô chẳng phải là tuyệt đối xinh đẹp, nhưng khuôn mặt thanh tú giống như viên trân châu , lại mang theo một chút rụt rè lại hấp dẫn toàn bộ sự chú ý của anh
Cô không cao lắm, cỡ vừa phải , người lại hơi gầy, da thịt trắng nõn
Cái trán thanh thuần , tóc cô thẳng tới bả vai, không uốn cũng không nhuộm
Khuôn mặt nhỏ nhắn thanh lệ không hề có chút phấn son trang điểm, hoàn toàn để mặt mộc
Nếu như anh nhớ không sai, cô đang học đại học năm 3, nhưng hiện nay học sinh đều ăn mặc nóng bỏng , trang điểm đậm nét, cô lại giống như đóa hoa màu trắng trong mọc trong mùa đông giá rét này
Cùng với những người phụ nữ trước đây của anh hoàn toàn khác biệt, nhưng gương mặt thanh thuần, thanh tú của cô lại kích thích dục vọng chinh phục của anh
Anh muốn cô
"Tổng giám đốc, cám ơn ngài, không chỉ tha thứ cho chúng tôi còn để cho tôi vừa học vừa đi làm ở khách sạn"
Liễu Duy Nhu e lệ ngồi xuống, đưa ra hồ sơ lý lịch của mình
Đông Phương Thuật đem bảng lý lịch xem qua một lượt
Liễu Duy Nhu? Tên của cô thật giống người, nhỏ nhắn, mềm mại e lệ làm người ta tiếc
Anh nói chuyện cũng không thích vòng vo, quanh cô, huống hồ anh có rất nhiều công việc phải làm, đối với phụ nữ... Anh tự thấy cô đã lãng phí thời gian của mình rồi
Cho nên anh lựa chọn đi thẳng vào vấn đề
"Cô không cần cám ơn tôi, bởi vì tôi có mục đích". Đông Phương Thuật ngồi ở ghế sooffa, hai chân vắt chéo, toàn thân toát ra hơi thở vương giả
"Đối với tôi không có ấn tượng sao?". Đông Phương Thuật tò mò hỏi
Liễu Duy Nhu lắc đầu một cái
Xem ra là tôi đã tự dát vàng vào mặt mình, có rất ít phụ nữ gặp qua tôi còn đối với tôi không hề có một chút ấn tượng cũng không có, hơn nữa chúng ta lần đầu tiên gặp mặt dưới tình huống vô cùng đặc biệt..........."
Đông Phương Thuật cười như không cười ám chỉ
Vốn là Liễu Duy Nhu không nhớ đến, nhưng nghe lời nhắc nhở như vậy, trong đầu cô nhanh chóng hiện lên hình ảnh xấu hổ kia....
Anh ta, anh ta, không phải là người kia.....người đàn ông toàn thân trần truồng từ phòng tắm đi ra, cũng là người lần đầu tiên để cô nhìn thấy hình dáng thật sự của " phái nam" , chính là người đàn ông này?
"Nghĩ đến?"
Nhìn cô trợn to mắt, Đông Phương Thuật hài lòng với trí nhớ của cô
"Ôi trời ơi............. Anh chính là anh ta........ Làm sao có thể..."
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bắt đầu khẩn trương, khí nóng toát ra, từ cổ bắt đầu, bắt đầu lan dần, cuối cùng nguyên cả khuôn mặt đều nhuộm đỏ ửng
Gặp phụ nữ đỏ mặt không nhiều,..... Đông Phương Thuật hài lòng cực kỳ, Liễu Duy Nhu người phụ nữ này anh nhất định phải có được
Anh thật muốn xem khi anh xâm nhập trong cơ thể cô, chạy nước rút thì cô có hay không cũng e lệ, toàn thân đều ửng đỏ
Hiện tại tưởng tượng hình ảnh kia, khiến vật nam tính của anh nhanh chóng sưng đu
Không được, anh phải nhịn một chút, anh muốn kéo dài quá trình để tăng độ hấp dẫn, như vậy sẽ tăng niềm vui thú
Nếu như anh nói ra anh muốn có cô, cô sẽ phản ứng như thế nào?
Sẽ làm anh thất vọng hay không?
Giả thiết nếu cô đồng ý và đưa ra giá như vậy anh sẽ thật sự thất vọng, thậm chí đối với cô mất đi hứng thú
Cái anh muốn phản ứng của cô là.........
"Thật xin lỗi, ngày đó tôi........ Tôi.. Không phải cố ý, tôi thấy được anh trần truồng,tôi...... Bởi vì nhất thời luống cuống, không thể làm gì khác là chạy"
Sau đó cô làm đổ toàn bộ chén nước, khuôn mặt đỏ bừng, tim đập loạn xạ
Sau đó cô Thấm cùng tổ trưởng hỏi cô bị làm sao, thì cô lại không thể nói ra, chuyện mất mặt như vậy cô không thể nói ra được "
Không ngờ người đàn ông kia lại chính là tổng giám đốc tập đoàn khách sạn Đông Phương, cô tự ý xông vào phòng của anh, còn xâm phạm chuyện riêng tư của anh, anh chẳng những không có trách tội cô, lại cho mẹ con cô có cơ hội làm việc
Trong lòng cô tràn đầy cảm kích
"Tổng giám đốc, thật sự cám ơn anh, anh thật sự là một người tốt"
Không thể tin được anh lại được coi là người tốt, anh thật sự rất muốn cười to
"Người tốt? Cô làm sao lại cho rằng tôi là người tốt? Tôi mới nói, tôi có mục đích, cô có muốn nghe mục đích của tôi là gì không. Lúc ấy cám ơn tôi cũng không muộn"
"Tôi không hiểu, mục đích mà tổng giám đốc nói là........."
"Mục đích của tôi là, cô, Liễu Duy Nhu, tôi muốn cô trở thành phụ nữ trên giường của tôi
Chương 3
Cô bước vào phòng làm việc của Đông Phương Thuật chỉ trong vòng 10 phút mà tâm trạng của cô nhanh chóng thay đổi, giống như từ thiên đường mà rớt xuống địa ngục
Cô cho rằng anh ta là người tốt, đồng ý cho hai mẹ con cô cơ hội
Nhưng anh ra nói: anh ta muốn cô trở thành phụ nữ trên giường của anh ta
Phản ứng của cô vô cùng kịch liệt, mặc dù do quá mức đường đột, cô còn chưa kịp tiêu hóa lời nói của anh ta
Đợi sau khi cô nghe rõ, gương mặt cô đỏ ửng, kích động đứng lên
"Anh nói tôi... Trên giường...". Cô thậm chí ngay cả nói hết câu cũng không thể nói hết
Đông Phương Thuật cực kỳ hài lòng.
"Anh.... Không biết xấu hổ". Liễu Duy Nhu rất tức giận, cô từ ghế salon bực tức đứng lên, cô kích động đến mức cả người phát run
Đối với sự chỉ trích của cô, anh không để ý, thậm chí nhân cơ hội này quan sát cô kỹ hơn từ đầu đến chân, ánh mắt xem thật kỹ lưỡng, giống như đang đánh giá cô gái này có giá bao nhiêu tiền?
Liễu Duy Nhu tin rằng nếu như bây giờ mình đang cầm một đồ gì đó trên tay, nhất định cô sẽ hướng vào mặt anh ta mà đập
Ánh mắt của anh ta vô cùng hạ lưu, khiến người ta khinh thường
"Mặc kệ anh nói giá bao nhiêu, tôi đều không đáp ứng, anh đừng suy nghĩ chuyện này nữa"
Đông Phương Thuật khẽ nhướn mày:" Thật xin lỗi, tôi cũng không định ra giá"
Nếu như anh đưa ra giá, như vậy thì không vui rồi
Cô cảm thấy mình bị sỉ nhục nghiêm trọng, khóe mắt dâng lên nước mắt uất ức
"Cô rốt cuộc có giá bao nhiêu tiền? Tôi quyết định để cho cô tự nói, hơn nữa còn cam tâm tình nguyện nói ra"
Anh cũng sẽ không cưỡng bức cô
"Đối với việc anh cho tôi cơ hội làm nhân viên part time, thật xin lỗi tôi không có phúc để hưởng, hẹn gặp lại. Không, là hẹn vĩnh viễn đừng gặp lại".
Liễu Duy Nhu tự nhận mình là người không có suy nghĩ chín chắn như người lớn, chỉ là lời đề nghị của Đông Phương Thuật quá đáng ghét, căn bản là khinh người quá đáng, nên cô mới có thể nói như vậy
"Trước khi cô đi, tôi phải nhắc nhở cô.....". Nhìn thấy tay của Liễ
Chính là.... Đối mặt với anh , cô không nhịn được lại phát run
Không biết là lạ ở chỗ nào, Hứa tổ trưởng nói anh là một người nhân hậu, nhưng thẳn thắng mà nói nhìn hình dáng bên ngoài cô thật không cảm giác được như vậy
Chỉ là, không thể trông mặt mà bắt hình dong, hơn nữa cô đối với xã hội thượng lưu lại không biết gì, huống hồ đối phương lại là đại nhân vật trong giới kinh doanh, là trùm khách sạn, cô không đủ tư cách để bình luận đối phương
"Mời ngồi"
Đông Phương Thuật rời bàn làm việc đi đến bàn để tiếp khách, đều là dùng ghế salong da trâu mắc tiền, mặt anh không đổi sắc cẩn thận đánh giá Liễu Duy Nhu
Giống hệt ấn tượng trước đây của anh, cô chẳng phải là tuyệt đối xinh đẹp, nhưng khuôn mặt thanh tú giống như viên trân châu , lại mang theo một chút rụt rè lại hấp dẫn toàn bộ sự chú ý của anh
Cô không cao lắm, cỡ vừa phải , người lại hơi gầy, da thịt trắng nõn
Cái trán thanh thuần , tóc cô thẳng tới bả vai, không uốn cũng không nhuộm
Khuôn mặt nhỏ nhắn thanh lệ không hề có chút phấn son trang điểm, hoàn toàn để mặt mộc
Nếu như anh nhớ không sai, cô đang học đại học năm 3, nhưng hiện nay học sinh đều ăn mặc nóng bỏng , trang điểm đậm nét, cô lại giống như đóa hoa màu trắng trong mọc trong mùa đông giá rét này
Cùng với những người phụ nữ trước đây của anh hoàn toàn khác biệt, nhưng gương mặt thanh thuần, thanh tú của cô lại kích thích dục vọng chinh phục của anh
Anh muốn cô
"Tổng giám đốc, cám ơn ngài, không chỉ tha thứ cho chúng tôi còn để cho tôi vừa học vừa đi làm ở khách sạn"
Liễu Duy Nhu e lệ ngồi xuống, đưa ra hồ sơ lý lịch của mình
Đông Phương Thuật đem bảng lý lịch xem qua một lượt
Liễu Duy Nhu? Tên của cô thật giống người, nhỏ nhắn, mềm mại e lệ làm người ta tiếc
Anh nói chuyện cũng không thích vòng vo, quanh cô, huống hồ anh có rất nhiều công việc phải làm, đối với phụ nữ... Anh tự thấy cô đã lãng phí thời gian của mình rồi
Cho nên anh lựa chọn đi thẳng vào vấn đề
"Cô không cần cám ơn tôi, bởi vì tôi có mục đích". Đông Phương Thuật ngồi ở ghế sooffa, hai chân vắt chéo, toàn thân toát ra hơi thở vương giả
"Đối với tôi không có ấn tượng sao?". Đông Phương Thuật tò mò hỏi
Liễu Duy Nhu lắc đầu một cái
Xem ra là tôi đã tự dát vàng vào mặt mình, có rất ít phụ nữ gặp qua tôi còn đối với tôi không hề có một chút ấn tượng cũng không có, hơn nữa chúng ta lần đầu tiên gặp mặt dưới tình huống vô cùng đặc biệt..........."
Đông Phương Thuật cười như không cười ám chỉ
Vốn là Liễu Duy Nhu không nhớ đến, nhưng nghe lời nhắc nhở như vậy, trong đầu cô nhanh chóng hiện lên hình ảnh xấu hổ kia....
Anh ta, anh ta, không phải là người kia.....người đàn ông toàn thân trần truồng từ phòng tắm đi ra, cũng là người lần đầu tiên để cô nhìn thấy hình dáng thật sự của " phái nam" , chính là người đàn ông này?
"Nghĩ đến?"
Nhìn cô trợn to mắt, Đông Phương Thuật hài lòng với trí nhớ của cô
"Ôi trời ơi............. Anh chính là anh ta........ Làm sao có thể..."
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bắt đầu khẩn trương, khí nóng toát ra, từ cổ bắt đầu, bắt đầu lan dần, cuối cùng nguyên cả khuôn mặt đều nhuộm đỏ ửng
Gặp phụ nữ đỏ mặt không nhiều,..... Đông Phương Thuật hài lòng cực kỳ, Liễu Duy Nhu người phụ nữ này anh nhất định phải có được
Anh thật muốn xem khi anh xâm nhập trong cơ thể cô, chạy nước rút thì cô có hay không cũng e lệ, toàn thân đều ửng đỏ
Hiện tại tưởng tượng hình ảnh kia, khiến vật nam tính của anh nhanh chóng sưng đu
Không được, anh phải nhịn một chút, anh muốn kéo dài quá trình để tăng độ hấp dẫn, như vậy sẽ tăng niềm vui thú
Nếu như anh nói ra anh muốn có cô, cô sẽ phản ứng như thế nào?
Sẽ làm anh thất vọng hay không?
Giả thiết nếu cô đồng ý và đưa ra giá như vậy anh sẽ thật sự thất vọng, thậm chí đối với cô mất đi hứng thú
Cái anh muốn phản ứng của cô là.........
"Thật xin lỗi, ngày đó tôi........ Tôi.. Không phải cố ý, tôi thấy được anh trần truồng,tôi...... Bởi vì nhất thời luống cuống, không thể làm gì khác là chạy"
Sau đó cô làm đổ toàn bộ chén nước, khuôn mặt đỏ bừng, tim đập loạn xạ
Sau đó cô Thấm cùng tổ trưởng hỏi cô bị làm sao, thì cô lại không thể nói ra, chuyện mất mặt như vậy cô không thể nói ra được "
Không ngờ người đàn ông kia lại chính là tổng giám đốc tập đoàn khách sạn Đông Phương, cô tự ý xông vào phòng của anh, còn xâm phạm chuyện riêng tư của anh, anh chẳng những không có trách tội cô, lại cho mẹ con cô có cơ hội làm việc
Trong lòng cô tràn đầy cảm kích
"Tổng giám đốc, thật sự cám ơn anh, anh thật sự là một người tốt"
Không thể tin được anh lại được coi là người tốt, anh thật sự rất muốn cười to
"Người tốt? Cô làm sao lại cho rằng tôi là người tốt? Tôi mới nói, tôi có mục đích, cô có muốn nghe mục đích của tôi là gì không. Lúc ấy cám ơn tôi cũng không muộn"
"Tôi không hiểu, mục đích mà tổng giám đốc nói là........."
"Mục đích của tôi là, cô, Liễu Duy Nhu, tôi muốn cô trở thành phụ nữ trên giường của tôi
Chương 3
Cô bước vào phòng làm việc của Đông Phương Thuật chỉ trong vòng 10 phút mà tâm trạng của cô nhanh chóng thay đổi, giống như từ thiên đường mà rớt xuống địa ngục
Cô cho rằng anh ta là người tốt, đồng ý cho hai mẹ con cô cơ hội
Nhưng anh ra nói: anh ta muốn cô trở thành phụ nữ trên giường của anh ta
Phản ứng của cô vô cùng kịch liệt, mặc dù do quá mức đường đột, cô còn chưa kịp tiêu hóa lời nói của anh ta
Đợi sau khi cô nghe rõ, gương mặt cô đỏ ửng, kích động đứng lên
"Anh nói tôi... Trên giường...". Cô thậm chí ngay cả nói hết câu cũng không thể nói hết
Đông Phương Thuật cực kỳ hài lòng.
"Anh.... Không biết xấu hổ". Liễu Duy Nhu rất tức giận, cô từ ghế salon bực tức đứng lên, cô kích động đến mức cả người phát run
Đối với sự chỉ trích của cô, anh không để ý, thậm chí nhân cơ hội này quan sát cô kỹ hơn từ đầu đến chân, ánh mắt xem thật kỹ lưỡng, giống như đang đánh giá cô gái này có giá bao nhiêu tiền?
Liễu Duy Nhu tin rằng nếu như bây giờ mình đang cầm một đồ gì đó trên tay, nhất định cô sẽ hướng vào mặt anh ta mà đập
Ánh mắt của anh ta vô cùng hạ lưu, khiến người ta khinh thường
"Mặc kệ anh nói giá bao nhiêu, tôi đều không đáp ứng, anh đừng suy nghĩ chuyện này nữa"
Đông Phương Thuật khẽ nhướn mày:" Thật xin lỗi, tôi cũng không định ra giá"
Nếu như anh đưa ra giá, như vậy thì không vui rồi
Cô cảm thấy mình bị sỉ nhục nghiêm trọng, khóe mắt dâng lên nước mắt uất ức
"Cô rốt cuộc có giá bao nhiêu tiền? Tôi quyết định để cho cô tự nói, hơn nữa còn cam tâm tình nguyện nói ra"
Anh cũng sẽ không cưỡng bức cô
"Đối với việc anh cho tôi cơ hội làm nhân viên part time, thật xin lỗi tôi không có phúc để hưởng, hẹn gặp lại. Không, là hẹn vĩnh viễn đừng gặp lại".
Liễu Duy Nhu tự nhận mình là người không có suy nghĩ chín chắn như người lớn, chỉ là lời đề nghị của Đông Phương Thuật quá đáng ghét, căn bản là khinh người quá đáng, nên cô mới có thể nói như vậy
"Trước khi cô đi, tôi phải nhắc nhở cô.....". Nhìn thấy tay của Liễ
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
1590/2426
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
1590/2426
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt