Tiểu thuyết Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu-full
Lượt xem : |
ng Dư Khang là con gái chúng ta lựa chọn, chúng ta có thể can dự sao?” Nhan Bá Nguyên hỏi lại.
Ông cảm thấy nhân phẩm của Hạng Dư Khang cũng không tệ, không giống vợ ông nói đắc tội không thể xá.
Ông không có quan niệm dòng dõi giống như vợ, lăn lộn ở giới ngân hàng nhiều năm, làm cho ông có cơ hội nhìn thấy không ít người không có bối cảnh gì mà lại làm cho sự nghiệp sinh động.
“Đương nhiên có thể!” Chu Mĩ Quyên nâng cao giọng,” Sao có thể gả Tiểu Dung cho một tên nhà nghèo? Tiểu Dung bị tên đó làm cho đầu óc hôn mê, chúng ta làm cha mẹ hẳn là phải toàn lực ngăn cản.”
Trong lòng bà, môn hộ ngang nhau là vị trí thuận lợi thứ nhất, còn như con gái có thích đối phương hay không, là vấn đề tiếp theo.
“Tuy rằng cậu ta nghèo, nhưng ở trong mắt anh, cậu ta không phải là vật trong ao (cá hóa rồng), nói không chừng ngày nào đó có thành tựu chúng ta không tưởng được.” Hạng Dư Khang cử chỉ tự nhiên, bình thản ung dung, thắng được ấn tượng tốt của Nhan Bá Nguyên.
Chu Mĩ Quyên cười lạnh,” Làm thế nào mà có thành tựu thắng được qua anh chứ? Hiện tại anh quản lý là ngân hàng số một cả nước, cái dạng nhân tài gì không thể làm con rể anh, sao phải chọn một tên nhà nghèo?”
Nhan Bá Nguyên vừa nghe, cảm thấy lời nói của vợ tuy rằng chanh chua, nhưng không phải không có đạo lý.
Trên thực tế khi ông, chỉ cần trải qua bồi dưỡng, đợi một thời gian nhất định Hạng Dư Khang có thể làm được; Nhưng mà…… trên thương trường đủ đàn ông có tài hoa, hơn nữa tương lai của Hạng Dư Khang còn không có chắc chắn, nếu muốn cho con gái hạnh phúc, thì nên làm cái gì bây giờ?
Liên lụy tới hạnh phúc tương lai của con gái, Nhan Bá Nguyên thấy rõ phải cẩn thận.
“Ba! Có thể để cho con nói một chút hay không?” Nhan Gia Hiền con trai duy nhất của Nhan gia đột nhiên lên tiếng.
“Gia Hiền, con nói xem.” Nhan Bá Nguyên cũng muốn tiếp thu ý kiến của con.
“Ba, người đàn ông như Hạng Dư Khang, trừ bỏ lúc trước con giao cho ba một ít tư liệu bên ngoài, ngày hôm qua con lại nhận được tư liệu mới, trên đó có liên quan đến chuyện hắn ở Nam bộ, sau khi con xem xong……” Khẩu khí của Nhan Gia Hiền khoe khoang mê hoặc, khiến cho mọi người chú ý.
“Sau khi xem xong con cảm thấy như thế nào?” Chu Mĩ Quyên khó hiểu hỏi.
Nhan Gia Hiền xoay người bảo vợ,” Tâm Huệ, có thể đến thư phòng, giúp anh lấy túi tư liệu đặt ở trong cặp tài liệu hay không?”
Trương Tâm Huệ nhanh chóng dựa theo dặn dò của vọt tới thư phòng, sai khi lấy được tư liệu điều tra, thì lập tức giao cho ba chồng Nhan Bá Nguyên.
Nhan Bá Nguyên rút ra toàn bộ tư liệu trong gói to, vừa thấy tư liệu xuất thân của Hạng Dư Khang, thì không khỏi thay đổi sắc mặt.
Nhìn thấy thần sắc của chồng trở nên cứng lại, Chu Mĩ Quyên tò mò đoạt lấy tư liệu từ trong tay ông, chỉ xem mấy hàng liền la lớn:” Cái gì?! Tên này lại bị bắt đến viện cảm hóa?”
Chương 7
Chúc phúc đến chậm
Chung quy nó cũng sẽ tới
Đến lúc chúng ta thản nhiên yêu nhau – cả cuộc đời……
Nhan Bái Dung cùng theo Hạng Dư Khang rời khỏi nhà, trải qua một cuộc Hồng Môn Yến, tình cảm của hai người càng tăng lên, vui vẻ mà trở về chỗ thuê tầng năm.
Nhan Bái Dung đã quen đem chỗ ở của Hạng Dư Khang trở thành một căn nhà khác, vừa tới nơi này, thì lập tức cởi giầy, quần áo, thay T-shirt cùng quần bò thoải mái.
“Em đến giúp anh……” Cô thay đổi xong, thì lập tức hỗ trợ cởi quần áo cho Hạng Dư Khang.
“Được! Em tới giúp anh cởi áo sơmi.” Hạng Dư Khang ngẩng mặt, để cho Nhan Bái Dung thuận lợi cởi bỏ cúc áo trên cổ áo sơmi.
Nhan Bái Dung lấy bàn tay nhỏ bé vừa cởi bỏ từng cái cúc áo trên áo sơmi, vừa hỏi:” Khang, anh cảm thấy ba em như thế nào?”
Hạng Dư Khang nhướng mày một chút,” Nhìn ra được ông ấy là một chủ ngân hàng rất giỏi!” Nhan Bá Nguyên trầm ổn và khôn khéo, là một chủ ngân hàng thành công nhất định phải có điều kiện.
“Thật sự?!” Nhan Bái Dung thoải mái mà cười nhẹ, cô bắt đầu phát biểu kết luận quan sát buổi chiều hôm nay.” Em nói với anh, ngoại trừ vừa mới bắt đầu đoán không ra, sau đó em cảm thấy ba thoạt nhìn rất tán thưởng anh.”
Ý trung nhân có thể được người cha kính yêu nhất tán thành, làm cho cô thực vui vẻ.
“Tán thưởng …… Anh cảm thấy cũng không đến nỗi, nhưng thật ra bác trai không lấy gia thế chọn người.” Hạng Dư Khang thận trọng nói.
Đối với bà Nhan Chu Mĩ Quyên ngạo nghễ kỳ thị, vẻ mặt của Nhan Bá Nguyên đối với anh coi như ôn hoà. Nhưng anh không lạc quan giống Nhan Bái Dung, đáy mắt của Nhan Bá Nguyên vẫn là ẩn dấu nghi hoặc với anh.
Nhan Bái Dung bỗng nhiên ngừng động tác trên tay, biểu lộ xấu hổ,” Thực xin lỗi, Khang, mẹ em…… bà thật sự rất vô lễ…… Em……” Lần đầu nhìn thấy bộ dáng mẹ hợm hĩnh, thì cô có chút khó chịu.
Hạng Dư Khang lấy ngón tay ngăn câu kế tiếp từ trong miệng nhỏ của cô, cổ họng phát ra thanh âm dịu dàng an ủi.” Ngốc, không cần thay mẹ em giải thích với anh, em cũng không thể chi phối ý nghĩ của mẹ em với anh, trên thực tế, anh cũng có chút đồng tình với bà.”
Nhan Bái Dung kinh ngạc mà ngẩng mặt nhìn anh chăm chú, trong mắt tràn ngập khó hiểu,” Đồng tình với bà? Vì sao?” Cô không rõ mẹ cả vú lấp miệng em thì có chỗ nào đáng để người đồng tình.
“Bởi vì bà có một cô con gái không thông cảm với khổ tâm của bà, lại còn làm trái ý của bà, biểu hiện hôm nay của chúng ta đã làm tổn thương trái tim của bà.”
Nghe vậy, Nhan Bái Dung nhịn không được mà cãi lãi,” Cái này cũng không thể trách em, ai bảo mẹ…… còn chưa hiểu biết con người của anh thì đã ngay lập tức bài bác anh.”
“Bà lo lắng cho ái nữ, sợ con gái gặp phải tên đăng đồ tử (tên dâm dục phóng đãng)! Có lẽ có ngày chúng ta làm cha mẹ người ta rồi, thì mới hiểu được băn khoăn của bà? Nói thực ra, mẹ em thật sự không đơn giản, có mấy lần bà tấn công rào rạt, thiếu chút nữa thì anh chống đỡ không được……” Hạng Dư Khang dịu dàng nhìn chăm chú vào Nhan Bái Dung,” Là em không ngừng bảo vệ anh, vì anh mà em và mẹ đối chọi gay gắt, mới không khiến cho anh tông cửa xông ra ngoài……”
“Khang……” Nhan Bái Dung không tự chủ mà lâm vào trong ánh mắt nhu tình như nước của anh.
“Tiểu Dung, hôm nay anh có nói cho em biết, anh yêu em chưa?” Khuôn mặt say đắm của Nhan Bái Dung, làm cho Hạng Dư Khang rục rịch.
Mặt của Nhan Bái Dung đỏ hồng, rồi lắc đầu ấp úng nói:” Không có……”
Hạng Dư Khang nâng khuôn mặt xinh đẹp của cô lên, thì thào tự nói,” Như vậy, hẳn là anh nên dùng hành động để nói cho em biết mới đúng……”
Nhan Bái Dung kiễng mũi chân, ngẩng khuôn mặt lên, vững vàng mà tiếp nhận nụ hôn của Hạng Dư Khang.
Anh nặng nề mà hôn cô, đầu lưỡi nhanh chóng đẩy cái miệng nhỏ nhắn ra chui vào, giống như muốn mượn cái hôn sâu này để biểu đạt dục hỏa rừng rực dấy lên vì cô.
“Ưm……” Hai tay khoác lên trên cổ của Hạng Dư Khang, Nhan Bái Dung mở cái miệng nhỏ ra, mặc cho miệng lưỡi của anh phiên vân phúc vũ.
Hai người hôn thật sâu thật nồng, lưỡi của anh xâm lược, dũng mãnh cùng lửa nóng như vậy, khiến cho cô lập tức yếu đuối vô lực.
Hạng Dư Khang một tay đỡ lấy thắt lưng của Nhan Bái Dung, một tay vuốt lưng của cô, chống đỡ thân thể như nhũn ra của cô.
“Khang……” Cô cắt đứt nụ hôn này, hơi thở dồn dập dựa vào trên người anh.
“Tiểu Dung, anh muốn em……” Anh chèn lên eo ôm lấy cô.
“Anh muốn làm gì?” Hạng Dư Khang vẫn chưa mang cô đến trên g
Ông cảm thấy nhân phẩm của Hạng Dư Khang cũng không tệ, không giống vợ ông nói đắc tội không thể xá.
Ông không có quan niệm dòng dõi giống như vợ, lăn lộn ở giới ngân hàng nhiều năm, làm cho ông có cơ hội nhìn thấy không ít người không có bối cảnh gì mà lại làm cho sự nghiệp sinh động.
“Đương nhiên có thể!” Chu Mĩ Quyên nâng cao giọng,” Sao có thể gả Tiểu Dung cho một tên nhà nghèo? Tiểu Dung bị tên đó làm cho đầu óc hôn mê, chúng ta làm cha mẹ hẳn là phải toàn lực ngăn cản.”
Trong lòng bà, môn hộ ngang nhau là vị trí thuận lợi thứ nhất, còn như con gái có thích đối phương hay không, là vấn đề tiếp theo.
“Tuy rằng cậu ta nghèo, nhưng ở trong mắt anh, cậu ta không phải là vật trong ao (cá hóa rồng), nói không chừng ngày nào đó có thành tựu chúng ta không tưởng được.” Hạng Dư Khang cử chỉ tự nhiên, bình thản ung dung, thắng được ấn tượng tốt của Nhan Bá Nguyên.
Chu Mĩ Quyên cười lạnh,” Làm thế nào mà có thành tựu thắng được qua anh chứ? Hiện tại anh quản lý là ngân hàng số một cả nước, cái dạng nhân tài gì không thể làm con rể anh, sao phải chọn một tên nhà nghèo?”
Nhan Bá Nguyên vừa nghe, cảm thấy lời nói của vợ tuy rằng chanh chua, nhưng không phải không có đạo lý.
Trên thực tế khi ông, chỉ cần trải qua bồi dưỡng, đợi một thời gian nhất định Hạng Dư Khang có thể làm được; Nhưng mà…… trên thương trường đủ đàn ông có tài hoa, hơn nữa tương lai của Hạng Dư Khang còn không có chắc chắn, nếu muốn cho con gái hạnh phúc, thì nên làm cái gì bây giờ?
Liên lụy tới hạnh phúc tương lai của con gái, Nhan Bá Nguyên thấy rõ phải cẩn thận.
“Ba! Có thể để cho con nói một chút hay không?” Nhan Gia Hiền con trai duy nhất của Nhan gia đột nhiên lên tiếng.
“Gia Hiền, con nói xem.” Nhan Bá Nguyên cũng muốn tiếp thu ý kiến của con.
“Ba, người đàn ông như Hạng Dư Khang, trừ bỏ lúc trước con giao cho ba một ít tư liệu bên ngoài, ngày hôm qua con lại nhận được tư liệu mới, trên đó có liên quan đến chuyện hắn ở Nam bộ, sau khi con xem xong……” Khẩu khí của Nhan Gia Hiền khoe khoang mê hoặc, khiến cho mọi người chú ý.
“Sau khi xem xong con cảm thấy như thế nào?” Chu Mĩ Quyên khó hiểu hỏi.
Nhan Gia Hiền xoay người bảo vợ,” Tâm Huệ, có thể đến thư phòng, giúp anh lấy túi tư liệu đặt ở trong cặp tài liệu hay không?”
Trương Tâm Huệ nhanh chóng dựa theo dặn dò của vọt tới thư phòng, sai khi lấy được tư liệu điều tra, thì lập tức giao cho ba chồng Nhan Bá Nguyên.
Nhan Bá Nguyên rút ra toàn bộ tư liệu trong gói to, vừa thấy tư liệu xuất thân của Hạng Dư Khang, thì không khỏi thay đổi sắc mặt.
Nhìn thấy thần sắc của chồng trở nên cứng lại, Chu Mĩ Quyên tò mò đoạt lấy tư liệu từ trong tay ông, chỉ xem mấy hàng liền la lớn:” Cái gì?! Tên này lại bị bắt đến viện cảm hóa?”
Chương 7
Chúc phúc đến chậm
Chung quy nó cũng sẽ tới
Đến lúc chúng ta thản nhiên yêu nhau – cả cuộc đời……
Nhan Bái Dung cùng theo Hạng Dư Khang rời khỏi nhà, trải qua một cuộc Hồng Môn Yến, tình cảm của hai người càng tăng lên, vui vẻ mà trở về chỗ thuê tầng năm.
Nhan Bái Dung đã quen đem chỗ ở của Hạng Dư Khang trở thành một căn nhà khác, vừa tới nơi này, thì lập tức cởi giầy, quần áo, thay T-shirt cùng quần bò thoải mái.
“Em đến giúp anh……” Cô thay đổi xong, thì lập tức hỗ trợ cởi quần áo cho Hạng Dư Khang.
“Được! Em tới giúp anh cởi áo sơmi.” Hạng Dư Khang ngẩng mặt, để cho Nhan Bái Dung thuận lợi cởi bỏ cúc áo trên cổ áo sơmi.
Nhan Bái Dung lấy bàn tay nhỏ bé vừa cởi bỏ từng cái cúc áo trên áo sơmi, vừa hỏi:” Khang, anh cảm thấy ba em như thế nào?”
Hạng Dư Khang nhướng mày một chút,” Nhìn ra được ông ấy là một chủ ngân hàng rất giỏi!” Nhan Bá Nguyên trầm ổn và khôn khéo, là một chủ ngân hàng thành công nhất định phải có điều kiện.
“Thật sự?!” Nhan Bái Dung thoải mái mà cười nhẹ, cô bắt đầu phát biểu kết luận quan sát buổi chiều hôm nay.” Em nói với anh, ngoại trừ vừa mới bắt đầu đoán không ra, sau đó em cảm thấy ba thoạt nhìn rất tán thưởng anh.”
Ý trung nhân có thể được người cha kính yêu nhất tán thành, làm cho cô thực vui vẻ.
“Tán thưởng …… Anh cảm thấy cũng không đến nỗi, nhưng thật ra bác trai không lấy gia thế chọn người.” Hạng Dư Khang thận trọng nói.
Đối với bà Nhan Chu Mĩ Quyên ngạo nghễ kỳ thị, vẻ mặt của Nhan Bá Nguyên đối với anh coi như ôn hoà. Nhưng anh không lạc quan giống Nhan Bái Dung, đáy mắt của Nhan Bá Nguyên vẫn là ẩn dấu nghi hoặc với anh.
Nhan Bái Dung bỗng nhiên ngừng động tác trên tay, biểu lộ xấu hổ,” Thực xin lỗi, Khang, mẹ em…… bà thật sự rất vô lễ…… Em……” Lần đầu nhìn thấy bộ dáng mẹ hợm hĩnh, thì cô có chút khó chịu.
Hạng Dư Khang lấy ngón tay ngăn câu kế tiếp từ trong miệng nhỏ của cô, cổ họng phát ra thanh âm dịu dàng an ủi.” Ngốc, không cần thay mẹ em giải thích với anh, em cũng không thể chi phối ý nghĩ của mẹ em với anh, trên thực tế, anh cũng có chút đồng tình với bà.”
Nhan Bái Dung kinh ngạc mà ngẩng mặt nhìn anh chăm chú, trong mắt tràn ngập khó hiểu,” Đồng tình với bà? Vì sao?” Cô không rõ mẹ cả vú lấp miệng em thì có chỗ nào đáng để người đồng tình.
“Bởi vì bà có một cô con gái không thông cảm với khổ tâm của bà, lại còn làm trái ý của bà, biểu hiện hôm nay của chúng ta đã làm tổn thương trái tim của bà.”
Nghe vậy, Nhan Bái Dung nhịn không được mà cãi lãi,” Cái này cũng không thể trách em, ai bảo mẹ…… còn chưa hiểu biết con người của anh thì đã ngay lập tức bài bác anh.”
“Bà lo lắng cho ái nữ, sợ con gái gặp phải tên đăng đồ tử (tên dâm dục phóng đãng)! Có lẽ có ngày chúng ta làm cha mẹ người ta rồi, thì mới hiểu được băn khoăn của bà? Nói thực ra, mẹ em thật sự không đơn giản, có mấy lần bà tấn công rào rạt, thiếu chút nữa thì anh chống đỡ không được……” Hạng Dư Khang dịu dàng nhìn chăm chú vào Nhan Bái Dung,” Là em không ngừng bảo vệ anh, vì anh mà em và mẹ đối chọi gay gắt, mới không khiến cho anh tông cửa xông ra ngoài……”
“Khang……” Nhan Bái Dung không tự chủ mà lâm vào trong ánh mắt nhu tình như nước của anh.
“Tiểu Dung, hôm nay anh có nói cho em biết, anh yêu em chưa?” Khuôn mặt say đắm của Nhan Bái Dung, làm cho Hạng Dư Khang rục rịch.
Mặt của Nhan Bái Dung đỏ hồng, rồi lắc đầu ấp úng nói:” Không có……”
Hạng Dư Khang nâng khuôn mặt xinh đẹp của cô lên, thì thào tự nói,” Như vậy, hẳn là anh nên dùng hành động để nói cho em biết mới đúng……”
Nhan Bái Dung kiễng mũi chân, ngẩng khuôn mặt lên, vững vàng mà tiếp nhận nụ hôn của Hạng Dư Khang.
Anh nặng nề mà hôn cô, đầu lưỡi nhanh chóng đẩy cái miệng nhỏ nhắn ra chui vào, giống như muốn mượn cái hôn sâu này để biểu đạt dục hỏa rừng rực dấy lên vì cô.
“Ưm……” Hai tay khoác lên trên cổ của Hạng Dư Khang, Nhan Bái Dung mở cái miệng nhỏ ra, mặc cho miệng lưỡi của anh phiên vân phúc vũ.
Hai người hôn thật sâu thật nồng, lưỡi của anh xâm lược, dũng mãnh cùng lửa nóng như vậy, khiến cho cô lập tức yếu đuối vô lực.
Hạng Dư Khang một tay đỡ lấy thắt lưng của Nhan Bái Dung, một tay vuốt lưng của cô, chống đỡ thân thể như nhũn ra của cô.
“Khang……” Cô cắt đứt nụ hôn này, hơi thở dồn dập dựa vào trên người anh.
“Tiểu Dung, anh muốn em……” Anh chèn lên eo ôm lấy cô.
“Anh muốn làm gì?” Hạng Dư Khang vẫn chưa mang cô đến trên g
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
2115/2951
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
2115/2951
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt