watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết - Chủ Tịch Hiểu Lầm Lớn

Lượt xem :
cười người hoàn mỹ mê người , đợi cô nhảy dựng lên mà hét lớn vì vui mừng.

Ý của hắn là nói —— hắn trước mặt hàng chục phương tiện điện tử, trước mặt truyền thông, còn có thế lực khổng lồ của đoàn người hâm mộ mà ôm cô?

"Anh. . . . . . anh sẽ hại chết tôi!" Cô ôm mặt, khóc không ra nước mắt.

Cô xong rồi, thế này cô không khác gì đã trở thành kẻ thù của một nửa phụ nữ Đài Loan.

Phản ứng của cô làm cho Phí Gia Lạc ngây ra một lúc, sau một lúc lâu mới kịp phản ứng.

Cô ấy nhất định là vì quá cảm động mà khóc—— Phí Gia Lạc tự mãn lại bất đắc dĩ lắc đầu.

"Đừng ngại, không có gì." Con người có khuyết điểm cũng rất được chào đón, đến đâu cũng có người tranh giành ghen tuông vì hắn.

"Không có gì?" Con đường phóng viên tốt đẹp của cô bị hủy, còn dám dùng thái độ này nói không sao cả.

Cô mặc kệ hắn đã ôm mấy trăm người phụ nữ, nhưng hắn không nên ôm cô, cô còn muốn làm người, còn có tương lai tốt đẹp, không nghĩ sẽ bị hủy trên người một playboy (công tử nhà giàu lăng nhăng) siêu cấp tự kỷ.

Ôn Nhu tức giận đến muốn lấy giày đạp hắn —— nói đến giày, giày của cô đâu?

"Anh đem giày tôi đi đâu rồi?" Cô nhìn xung quanh, phát hiện đã thành cô tiên một "Chân".

"Có lẽ là rớt." Phí Gia Lạc nhún nhún vai, có thể ôm cô lao ra bức tường người đã không dễ dàng, làm sao có thời giờ đi chú ý giày của cô?

"Thế này làm sao tôi ra ngoài?" Mồ hôi lạnh của Ôn Nhu lại tuôn ra.

Bên ngoài truyền thông bao vây dày đặc, người hâm mộ (fan), chỉ còn một chân giày, còn có tổ trưởng hiện tại đang ở phòng làm việc chờ tin tức cho tiêu đề điện ảnh . . . . . .Quả thực là Ôn Nhu bị vây kín bốn bề.

"Không quan hệ, tôi không ngại ôm em." Hắn làm ra vẻ muốn đứng lên.

"Tôi ngại!” Cô chán ghét né tránh, cầm chiếc giày hắn đang nắm ở trong tay."Cách xa tôi một chút, tôi với anh không có bất cứ quan hệ nào."

"Chúng ta là bạn học nha." Hắn cười híp mắt nhắc nhở cô.

Oán hận nhìn hắn một lúc lâu, Ôn Nhu tức giận trả lời một câu."Không nhọc anh nhắc nhở."

Phí Gia Lạc thấy vẻ mặt của cô biến đổi phong phú nhịn không được cười một tiếng.

Hắn vẫn không quên ghi tội cô gái thú vị này,bởi vì cô gái tên Ôn Nhu này, hai mươi bảy năm qua, chỉ thầm mến hắn, cứ thầm mến như vậy đến tận bây giờ , cố chấp này bảo hắn không cảm động cũng khó.

Rõ ràng đưa thư tình cho hắn không cẩn thận bị phát hiện, còn bị đưa ra giữa nơi đông người, nhân chứng vật chứng đều đầy đủ, nhưng trước sau cô cũng không chịu thừa nhận.

Không ngờ chín năm sau gặp nhau, cô vui mừng đến đến té xỉu trước mặt mọi người, có thể thấy được tình cảm của cô rất sâu đậm, qua nhiều năm như vậy vẫn đem hắn đặt sâu trong lòng.

"Chờ một chút, em muốn đi đâu?" Bỗng nhiên Phí Gia Lạc hoàn hồn mới phát hiện cô đang muốn đứng dậy.

"Đương nhiên là trở về làm việc." Cô căng thẳng nhìn xung quanh, vội vã rút tay về.

Người này còn ngại hại cô không đủ thảm sao? Bên cạnh, không chỉ có trợ lý còn có người đại diện của hắn, tất cả phụ nữ, toàn bộ đều dùng một loại ánh mắt như giết người trừng cô , hắn thật muốn hại cô bị chặt thành tám khúc hay sao?

"Em cứ như vậy mà đi?"

"Bằng không còn ở lại chờ bị người hâm mộ của anh nhổ nước đến chết đuối sao?" À, cám ơn, cô có thói quen sạch sẽ.

Phí Gia Lạc thất vọng phiền muộn lắc đầu."Em quên đúng hay không?"

"Quên cái gì?" ánh mắt Ôn Nhu cẩn thận dạo qua một vòng mọi nơi, xác định mình không có quên bất cứ chuyện gì.

"Em thích tôi, còn lén lút đưa thư tình cho tôi."

"Tôi đã nói rồi , đó là chuyện Ô Long*, tôi để sai ngăn tủ!" Xấu hổ, cô tức giận ngắt lời của hắn.

"Không, thầm mến một người sao có thể sai, em dũng cảm theo đuổi tình yêu là một tinh thần đáng ngưỡng mộ." Phí Gia Lạc khoan dung mỉm cười, làm cho toàn bộ máu của cô lập tức xông lên não.

Cái người ghê tởm này làm cho toàn thân người khác nổi da gà —— Ôn Nhu trợn mắt nhìn hắn.

Nếu không phải ngại, nam nữ thụ thụ bất thân, cô thật muốn lấy thước đo đo da mặt của hắn rốt cuộc là dày đến bao nhiêu.

"Nếu yêu thích anh thì là heo!" Tha thứ cô so sánh việc này làm ô nhục chỉ số thông minh của heo.

Không khí cứng đờ vài giây ——

"Em vẫn là như vậy không giống người thường." Phí Gia Lạc than nhẹ, dùng một loại ánh mắt thương tiếc mà thâm tình chăm chú nhìn cô.

Thoáng chốc, đầu óc Ôn Nhu một mảnh trống không, trái tim mạnh mẽ ban đầu đột nhiên bị mất hai nhịp, yếu ớt giống như bất cứ lúc nào cũng có thể bãi công.

"Anh. . . . . . Anh tại sao nhìn. . . . . . nhìn tôi?"Đột nhiên cô phát hiện đầu lưỡi của mình lại không dùng được, hô hấp thiếu oxy nghiêm trọng.

Không biết vì sao, mỗi lần hắn nhìn thẳng vào cô, đầu óc cô liền một mảnh mờ mịt, ngay cả nói cũng nói không rõ ràng.

Cô không phải không thừa nhận, hắn thật sự rất tuấn tú, thời gian chín năm ở trên người hắn lại tăng thêm thành thục, mị lực mê người, chỉ là câu môi nhìn chăm chú cô, cũng khiến cho adrenalin* của cô nhanh chóng tiết ra.

"Nói thật, qua nhiều năm như vậy, em là người phụ nữ duy nhất làm tôi không thể quên được.”

"Tôi cũng vậy." Qua nhiều năm như vậy, cô vẫn muốn một mủi tên bắn thẳng vào kẻ thù để báo thù chuyện năm đó.

"Tôi cũng biết, là em đối với tôi nhớ mãi không quên."

"Đúng, tôi nhớ mãi không quên muốn cho anh cũng nếm thử bị mùi vị bị phụ nữ vây quét." Cô nghiến răng nghiến lợi nói.

"Ách?" Phí Gia Lạc ngạc nhiên nhìn Ôn Nhu đột nhiên lại biến sắc mặt, từ từ thở dài một hơi.

"Muốn em thừa nhận thích tôi khó khăn như vậy sao" Có bao nhiêu phụ nữ vì thổ lộ với hắn, thậm chí không tiếc canh giữ ở cửa nhà hắn mấy ngày mấy đêm a!

"Anh, cái người này nghe không hiểu tiếng người sao?" Cô thật muốn búng lỗ tai hắn, nhìn xem ráy tai có phải bị tắc nghẽn rất nghiêm trọng rồi hay không?

"Tôi biết em là miệng nói một đường tâm nghĩ một nẻo." Tình yêu là vô tội.

Người này rốt cuộc có cái tật xấu gì? Ôn Nhu tức giận trợn mắt nhìn hắn.

Chín năm trước cô nói đến khô nước miếng, hắn vẫn một mực chắc chắn cô thích hắn, giải thích như thế nào cũng không có ích, nhưng mỗi lần vừa nhìn thấy hắn, cô nói chuyện liền bị Cà Lăm, càng có vẻ giấu đầu lòi đuôi.

"Cô ấy như thế nào? Cô ấy không sao chứ?"

Ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng nói khẩn trương của Cao Thăng.

"Cao Thăng, tôi ở đây!" Cô lớn tiếng kêu cứu.

"Ôn Nhu, cô không sao chứ?" Không đến vài giây đồng hồ Cao Thăng liền xông vào.

"Tôi không sao." Ngoại trừ việc bị quấy rối nghiêm trọng. Cô thở phì phì liếc mắt nhìn Phí Gia Lạc một cái.

"Phí tiên sinh, cám ơn anh đã giúp đỡ, xin lỗi làm cho anh gặp phiền phức." Vẻ mặt Cao Thăng như nghĩ tới cái gì.

"Thời gian không còn sớm lắm, chúng ta cần phải đi, còn có những cuộc phỏng vấn khác." Ôn Nhu chỉ có một chân, khập khiển khập khiển kéo Cao Thăng hướng ra ngoài cửa.

"Chờ một chút." Cao Thăng đột nhiên giữ chặt cô."Phí tiên sinh, tôi có một yêu cầu, không biết có được hay không?"

"Anh nói." Quả nhiên không hổ là tình nhân của dân chúng, tác phong thân thiết hiền hoà của hắn làm cho người ta muốn hôn môi đầu ngón chân của hắn.

"Chúng tôi có thể tiến hành một cuộc phỏng vấn độc quyền với anh hay không?" Cao Thăng bắt
<<1 ... 45678 ... 24>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
1491/2327
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT