watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Chồng Ngốc Của Tôi-full

Lượt xem :
hẹ nhõm.

Nếu đêm hôm khuya khoắt để cho anh khóc đến long trời lở đất thì ngày mai chẳng biết báo chí sẽ đăng thành cái dạng gì nữa. Không khéo lại nói bọn họ ngược đãi hoàng thái tử chính thống của Phong thị v.v...

“Em không muốn đi đón cô Kiều nữa à?” Bạch Dật Phong cười hỏi anh, nhìn dáng vẻ vui sướng kia thì chắc đã quên mất chuyện này rồi.

“Hả?” Dừng động tác, một lúc lâu mới kịp phản ứng.

“Muốn, muốn.” Suýt chút nữa thì quên mất phải đi đón Nhung Nhung rồi.

Ha ha, quả nhiên là quên rồi.

“Vậy đi thôi, bọn anh đưa em đi.” Mạnh Triết đổi thành kéo tay anh, trực tiếp lôi ra ngoài. Ba người còn lại đi đằng sau, chậm chạp tiến ra cửa.

“Mấy đứa đưa nó đến rồi về nhé, chờ sáng mai đến đón nó cũng được.” Phong Long Sinh đứng phía sau dặn dò.

Đỗ Vũ quay đầu, nghẹn họng nhìn người đang đứng bên cạnh cổng lớn, suýt chút nữa thì thổ huyết. Bọn họ đi cũng phải mất một , hai tiếng rồi đến khi đó còn trở về ngủ được sao? Chẳng bằng mượn phòng khách của Kiều gia rồi ngủ một giấc còn thuận tiện hơn.

“Đi đón Nhung Nhung thôi.” Ngồi trên xe, giống như một đứa bé ồn ào hai tay chống xuống ghế, mông nhổm lên ra sức nhìn xung quanh, vô cùng vui vẻ.

“Ngồi yên, xe chạy rồi.” Ngồi trên ghế lái, Bạch Dật Phong mỉm cười nhìn anh.

“Vâng.” Không ngọ nguậy nữa, song đôi mắt to kia vẫn ra sức nhìn xung quanh, giống như làm thế sẽ có thể nhanh chóng đến Kiều gia. (Woa, yêu anh chết mất thôi!)

“Em đoán, chúng ta sẽ bị người Kiều gia hận chết đó.” Đỗ Vũ ai oán nói.

Ba giờ đêm, chạy đến quấy rầy giấc ngủ của người khác, không bị oán giận mới là lạ.

“Đừng nói lung tung.” Mạnh Triết cảnh cáo anh. Còn mở mồm nói lung tung nữa thì xem anh trị cậu như thế nào.

Ngoan ngoãn ngậm miệng, Đỗ Vũ có thể nói là không sợ trời, chẳng sợ đất chỉ sợ hai chuyện: một là Phong Vũ Vọng khóc, hai là Mạnh Triết tức giận. Tuy bình thường Mạnh Triết rất điềm tĩnh, vô cùng quan tâm đến bọn họ nhưng nếu chọc anh tức giận thì so với quả bom nổ chậm Nhậm Ngã Hành còn khủng bố hơn. Đã trải qua một lần, anh không muốn bị lần thứ hai nữa.

Nhậm Ngã Hành ngồi trên ghế phụ cũng quay đầu liếc anh một cái.

Đáng đời! Kẻ làm việc không suy nghĩ rất xứng đáng bị dạy dỗ.

************************

“Ai vậy, nửa đêm nửa hôm...” Bị tiếng chuông cửa đánh thức, người hầu tên Tiểu Lỵ dậy mặc thêm áo khoác, vừa ngáp vừa khó chịu đi ra mở cửa.

“Ngài là?” Lúc nhìn thấy người đứng ở ngoài cửa, đôi mắt một mí trong nháy mắt liền trợn to suýt nữa thì rớt ra ngoài. Trai đẹp a, cực phẩm, cực phẩm, cô chưa từng gặp qua người nào đẹp trai đến vậy đâu.

Bị cử đi nhấn chuông, Nhậm Ngã Hành có chút khó chịu đối với phản ứng háo sắc của cô. Kiểu phụ nữ bị hấp dẫn bởi vẻ bề ngoài của bọn họ anh thấy nhiều rồi, người sau còn hơn người trước.

“Chúng tôi tìm cô chủ nhà cô.”

“Cô chủ còn đang ngủ....” Nhìn đến xuất thần, chỉ biết đáp lại theo bản năng.

Nhíu mày, sao có thể gặp phải một cô gái háo sắc đến vậy?

“Có thể để chúng tôi vào không?”

Thật là, ai chẳng biết cô chủ nhà cô vẫn đang ngủ chứ, theo lẽ thường thì hiện tại mọi người đều ngủ cả nhưng đứa ngốc nhà anh lại vô cùng quá khích, hoàn toàn không phải người bình thường.

“A, được.” Cũng chẳng thèm hỏi rõ thân phận đối phương lập tức kéo cửa ra để bọn họ lái xe vào.

Quả nhiên là quá háo sắc, nếu bọn họ là cướp thì Kiều gia sẽ tổn thất vô cùng thê thảm rồi. Tuy nghĩ vậy nhưng vẫn quay lại xe rồi cùng tiến vào Kiều gia.

Xe vừa mới dừng, không đợi những người khác kịp phản ứng, Phong Vũ Vọng đã lập tức nhảy xuống, vừa chạy vừa la: “Nhung Nhung, Nhung Nhung, anh đến đón em đây.”

“Trời ạ.”

Đỗ Vũ nhanh chóng xông ra giữ người, ngăn lại tiếng gào của anh: “Mọi người còn đang ngủ, em muốn đánh thức tất cả dậy à?”

“Nhưng mà...” Anh muốn gặp Nhung Nhung.

“Cô có thể dẫn nó đi đến phòng cô chủ nhà cô không?” Mạnh Triết vừa xuống xe liền hỏi ngay.

Năm người lần lượt bước xuống, tất cả đều rất đẹp trai, thấy vậy nước dãi Tiểu Lỵ sắp chảy ra khắp nơi rồi. Woa, hạnh phúc quá, một lần xuất hiện năm trai đẹp luôn.

“Cô à?” Bạch Dật Phong nhíu mày nhìn dáng vẻ ngây ngốc của cô.

“A, vâng, xin đi theo tôi.” Nghe thấy tiếng gọi lập tức phản ứng lại. Trời ơi, trai đẹp gọi mình, hạnh phúc quá, giờ phút này bảo chết cô cũng cam tâm.

“Vũ Vọng, em đi theo cô ấy, cô ấy sẽ đưa em đi gặp Nhung Nhung của em.” Nhậm Ngã Hành chỉ vào cô hầu gái vẫn đang nhìn bọn họ chằm chằm, dặn dò. (Nhung Nhung của em đó!)

“Vâng.” Vội vàng chạy theo lên lầu.

Thấy anh đã lên trên, bốn người phía dưới liếc nhau một cái.

“Chúng ta nên làm gì bây giờ?” Đỗ Vũ hỏi.

Kiều gia này chỉ có một người hầu thôi sao? Chẳng nhìn thấy những người khác đâu cả.

“Mấy người....” Bị đánh thức, vợ chồng Kiều thị từ trong phòng đi ra cùng Đào quản gia tới đại sảnh, lúc nhìn thấy bốn người đàn ông đang mệt mỏi ngồi trên ghế liền vô cùng kinh sợ.

“A, hai người đến đúng lúc lắm.”

Đỗ Vũ bật đứng lên, vội vàng hỏi: “Phòng dành cho khách ở đâu?”

Buồn ngủ quá, còn chưa được ngủ nữa thì anh sẽ chết mất.

Bị phản ứng của anh hù dọa, Kiều Nguyên Sinh sợ đến không nói nên lời, chỉ biết ngây ngốc chỉ phương hướng cho anh.

Đỗ Vũ theo hướng tay ông chỉ, tùy tiện tìm một căn phòng, kéo cửa ra rồi lập tức ngã xuống giường gáy to.

Vẫn là Lâm Tuyết lại lấy được bình tĩnh, vừa thấy dáng vẻ của bọn họ liền đại khái đoán được vì cái gì mà họ lại xuất hiện tại nhà mình vào lúc này.

“Cậu Phong?”

“Nhờ người hầu kia của quý gia dẫn đi tìm cô Kiều rồi.” Mạnh Triết lễ phép đáp.

“Cái gì?” Không xong rồi, bảo bối còn đang ngủ, sao có thể để cho một người đàn ông tùy tiện vào phòng cô được. Phong Nguyên Sinh kinh hãi, lập tức định xông lên lầu may mà Lâm Tuyết phản ứng nhanh nhẹn, kịp thời giữ ông lại.

“Ông muốn làm gì?” Cái lão điên này.

“Tôi muốn đi lên đánh thằng nhóc kia.” Lại dám xông vào phòng riêng của bảo bối, không đánh anh gần chết ông tuyệt không bỏ qua.

Ông vừa dứt lời, ba người còn lại tại đại sảnh lập tức biến sắc, hung dữ nhìn về phía ông.

“A?”

Cảm giác không khí trong nháy mắt chẳng những thay đổi mà còn ẩn chứa sát khí, ông sợ đến nỗi vội trốn ra sau lưng vợ: “Tôi...Tôi chỉ nói đùa thôi....” Mẹ ơi, mấy người này hung dữ quá đi.

“Đúng vậy, ông ấy chỉ nói đùa chút thôi, ông ấy không dám đánh cậu ấy đâu.”

Lâm Tuyết vội vàng giải thích, mấy người này đúng là khác xa so với lời đồn, xem ra bọn họ vô cùng bảo vệ Phong Vũ Vọng.

“Cơm có thể ăn bậy....” Nhậm Ngã Hành lạnh lùng nói.

Mạnh Trết cũng lạnh lùng mở miệng: “Không thể nói lung tung.”

Đánh? Hừ, bọn họ đến cả mắng còn không nỡ, lại dám nói đánh nó, đúng là chán sống mà.

Tuy Bạch Dật Phong không nói gì nhưng ánh mắt kia có thể khiến cho người ta hận đến muốn mổ bụng tự sát.

“Đúng...Rất xin lỗi...” Sống hơn nửa đời người, lại bị mấy tên nhóc này dạy bảo thật quá mất mặt mà.

“Mọi người cũng đi nghỉ ngơi đi, có chuyện gì cứ để sáng mai nói.” Lâm Tuyết vội n
<<1 ... 678910 ... 41>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
2143/2979
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT