watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Chiến Tranh Lạnh Sau Khi Cưới-full

Lượt xem :
chuyện chỉ ngồi nhìn, đến lúc đó cho dù bọn họ không muốn ly hôn cũng không được." Nghĩ đến đây, Hoàng Tú Phân giống như cảm thấy mục tiêu của mình càng ngày càng gần trong gang tấc rồi.

"Mẹ,

mẹ, tính bao giờ sẽ giới thiệu chị họ Phương Nghiên với anh cả?" Tống Bách Hợp cho là mẹ mình nói rất có đạo lý.

"Sẽ nhanh thôi, đợi mẹ an bài xong mọi chuyện, bọn họ tự nhiên sẽ gặp mặt." Hoàng Tú Phân cười nói: "Mẹ sẽ làm cho tất cả những chuyện này đều phát triển thành được chuyện đương nhiên."

Hai vị tiểu thư nhà họ Tống nghe thấy mẹ nói chuyện nắm chắc như vậy, cũng không nhịn được vui mừng nở nụ cười.

Như vậy thì những ngày tháng tiêu xài vô độ của họ vĩnh viễn sẽ không bao giờ kết thúc, thật là quá tốt đẹp! Ba mẹ con bọn họ hoàn toàn đắm chìm trong mộng đẹp do mình tự biên tự diễn, hoàn toàn quên mất Tống Thiên Tước là người từ trước tới giờ không ai có thể tùy ý định đoạt được, thế mà họ lại ở đây vọng tưởng có thể thay đổi hôn nhân và cuộc đời của anh.

Ai, thật sự là quá ngu xuẩn!

Trong cao ốc công ty cổ phần tài chính Tống thị.

"Này, nếu như tôi nhớ không lầm, thì ngày hôm qua chúng tôi vừa mới uống rượu mừng của cậu mà, tại sao hôm nay lại nhìn thấy cậu ở chỗ này chứ?" Hôm nay Dương Văn Lí tới Tống thị để bàn chuyện làm ăn, vốn cho là sẽ bàn bạc cùng trợ lý của Tống Thiên Tước, không ngờ vừa bước vào phòng lại nhìn thấy chú rể ngày hôm qua đang ngồi ở đây lật xem tài liệu.

"Chuyên án đầu tư lớn như vậy, vẫn nên do tôi tự mình tới bàn bạc mới tương đối thỏa đáng." Tống Thiên Tước tránh nặng tìm nhẹ trả lời.

"Nghe tôi nói này anh bạn, dù gì thì hôm nay cũng là ngày đầu tiên sau tân hôn của cậu, không cần phải liều mạng đi làm như vậy chứ?" Dương Văn Lí thật sự là hoàn toàn hết nói nổi với anh rồi: "Cứ thế nhét vợ mới cưới của cậu vào cái nhà kia như vậy, có phải là có chút quá tàn nhẫn rồi hay không?"

Nhớ tới cô gái Vạn Linh Chi mềm mại đáng yêu kia, Dương Văn Lí không khỏi có chút đồng tình với cô, gả cho một người chồng không tim không phổi như vậy, thật sự là bất hạnh của cô mà!

"Tôi cho là hôm nay cậu tới đây là để nói chuyện đầu tư?" Tống Thiên Tước giống như không nghe thấy sự chỉ trích trong lời nói của bạn thân: "Chẳng lẽ không đúng sao? Vậy thì mời cậu trở về đi, tôi còn có rất nhiều chuyện phải làm, không muốn lãng phí thời gian ở đây nghe cậu nói những chuyện nhảm nhí râu ria này!"

"Này này, tôi nói, tôi nói còn không được sao?" Dương Văn Lí gấp gáp gọi anh lại, chỉ sợ anh ta thật sự cứ thế mà đi mất, vậy chuyện đầu tư có thể sẽ bị ngâm nước mất.

Vì vậy, kế tiếp Dương Văn Lí liền nghiêm túc thảo luận chuyện đầu tư với Tống Thiên Tước, không dám nói nhảm nhiều lời nữa, để tránh bị anh đuổi đi như vậy liền mất nhiều hơn được. Nhưng mà trải qua hai giờ thảo luận, sau khi hai người đã quyết định các hạng mục hợp tác làm việc, Dương Văn Lí lại không quản được cái miệng bát quái của mình: "Cậu thật sự tính cưới người ta về, sau đó cứ thế bỏ mặc người ta ở nhà sao?"

"Chuyện này hình như không liên quan tới cậu mà?" Tâm tình của Tống Thiên Tước thoáng chuyển biến, có vẻ tốt hơn trước, thoải mái trả lời vấn đề của anh: "Sao trước giờ tôi không biết cậu là người quan tâm cuộc sống hôn nhân của tôi như vậy nhỉ?"

"Tôi chỉ là quan tâm cậu thôi, để tránh cho cậu mới kết hôn không lâu lại xảy ra scandal ly hôn." Dương Văn Lí không khách khí nói móc.

"Cám ơn lời chúc của cậu, sẽ không có ngày như vậy đâu!" Thái độ của Tống Thiên Tước rất thờ ơ.

"Là cậu muốn kết hôn với người ta, kết quả là ngay ngày đầu tiên sau khi kết hôn cậu đã bỏ người ta ở nhà một mình, đây thật sự không phải là hành vi của quân tử." Dương Văn Lí không đồng ý với cách làm này của bạn thân: "Coi chừng cô gái kia sẽ vì chuyện này mà ghi hận cả đời đấy."

Đỉnh lông mày của Tống Thiên Tước hơi chau lại, trong lòng cảm thấy có chút là không thoải mái khi nghe bạn thân nói tới chuyện Vạn Linh Chi sẽ ghi hận.

"Không có việc gì, không tiễn." Anh như vậy rõ ràng là đang hạ lệnh đuổi khách, khiến cho Dương Văn Lí không cam lòng đứng dậy.

"Hi vọng không lâu sau đó sẽ không phải nghe thấy tin tức cậu ly hôn." Đi tới cửa, Dương Văn Lí nhàn nhạt để lại một câu trêu chọc: "Tôi không hi vọng trong chúng ta cậu là người kết hôn sớm nhất đồng thời cũng là người ly hôn sớm nhất đâu."

"Xin nhận ý tốt của ngài, tuyệt đối sẽ không như vậy!" Tống Thiên Tước nhìn bạn thân giương lên một nụ cười giả dối, cắn chặt răng, nói từng chữ từng câu. Hừ! Thế nhưng dám trù ẻo hôn nhân của anh, anh nhất định sẽ không để cho bạn thân được hả hê!

Sau khi bạn thân vừa rời đi, Tống Thiên Tước cũng rời khỏi công ty, lái xe về nhà. Anh không tin Vạn Linh Chi dám có một câu oán hận với anh. Lúc đầu cưới cô là vì nhìn ra được cô là người rất dễ nắm trong tay, làm sao có thể để cho cô bò lên đầu minh chứ?

Giờ phút này trong đầu Vạn Linh Chi đang có hàng trăm dấu chấm hỏi nhảy loạn. Cô dè dặt nhìn về phía người đàn ông khí thế mạnh mẽ đang đứng ở trước mặt mình, người đó cũng chính là chồng của cô, Tống Thiên Tước.

Kỳ quái, buổi sáng lúc anh đi làm sắc mặt vẫn còn rất bình thường mà, tại sao buổi trưa sau khi đột nhiên trở về nhà, sắc mặt lại đổi thành bộ dáng khủng bố, không nói một lời nào như thế này chứ? Lại còn nhìn cô chằm chằm như vậy là sao? !

Vạn Linh Chi bị anh nhìn chằm chằm đến nỗi da đầu cũng cảm thấy hơi tê dại. Chẳng lẽ mình đã làm sai chuyện gì rồi sao? Cô cố gắng nghĩ lại những chuyện mình đã làm trong sáng nay, tại sao nghĩ mãi cũng không thấy có chỗ nào không đúng nhỉ? Hôm nay sau khi ăn sáng xong rồi tiễn anh ra cửa, ngoại trừ chạm mặt mấy mẹ con dì Phân ở phòng khách ra, cô đều ngoan ngoãn ở trong phòng mình đọc sách, không hề đi chỗ nào hết mà.

"Cả buổi sáng em đều ở đây làm gì?" Một lúc lâu sau, Tống Thiên Tước mới lạnh nhạt mở miệng hỏi cô.

"Không. . . . . . làm gì cả, chỉ ở trong phòng đọc sách thôi." Vạn Linh Chi thành thật trả lời, không biết vì sao nhìn sắc mặt anh rất khó coi.

Tống Thiên Tước tiến lên một bước, vươn tay giữ chặt chiếc cằm mềm mại xinh xắn của cô, nâng khuôn mặt của cô lên, nhìn thẳng vào đôi mắt trong suốt như hồ nước của cô, hỏi cô với giọng điệu trầm thấp, dịu dàng: "Hôm nay anh đi làm, em có tức giận không?"

Vạn Linh Chi lắc đầu một cái theo bản năng, vừa mềm mại vừa nhát gan nói: "Mẹ em nói rằng, đàn ông lấy sự nghiệp làm trọng, đây đều là chuyện nên làm, sao em lại tức giận chứ."

Nghe thấy câu trả lời khéo leo hiểu lòng người của cô, Tống Thiên Tước vốn dĩ nên cảm thấy hài lòng mới đúng… nhưng đáng chết, trong lòng anh chính là cực kỳ khó chịu. Cô không oán hận giống như Dương Văn Lí nói, cũng không hề có một chút bất mãn nào cả, ngược lại vẻ mặt còn giống như đây là chuyện đương nhiên, thật sự là khiến cho anh rất tức giận!

Tống Thiên Tước không hiểu được rốt cuộc là mình đang tức cái gì nữa. Là tức giận vì mình quá quan tâm, hay là tức giận vì cô không quan tâm? Anh không biết mình đang phát bệnh thần kinh gì nữa, cứ thế đột nhiên chạy về như vậy, sau đó lúc nhìn thấy khuôn mặt kinh ngạc và dè dặt của cô, lại càng khiến cho anh cực kỳ tức giận!

"Dù là như vậy, anh cũng không muốn để cho người khác có cơ hội nói này nọ." Tống Thiên Tước hừ lạnh nói tiếp: "Đi thay quần áo đi, chúng ta ra ngoài ăn cơm."

Cái miệng nhỏ nhắn của Vạn Linh Chi há to, hơi s
<<1 ... 1819202122 ... 29>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
583/4717
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT