watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Chiến Tranh Lạnh Sau Khi Cưới-full

Lượt xem :
Chúc các bạn đọc truyện online vui vẻ!
Tình trạng: Hoàn Thành
Tác giả: Lương Hải Yến
Tên truyện: Chiến Tranh Lạnh Sau Khi Cưới
Thể loại: Tiểu thuyết,Truyện Ngôn Tình

Tiểu thuyết ngôn tình lãng mạn


Chương 1
Trong không khí tràn ngập hương thơm và mùi vị có chút đắng của cà phê nguyên chất, âm nhạc du dương mà êm dịu khiến cho tâm tình của người ta vui vẻ.

Trên hai chỗ ngồi liền nhau ở cuối đại sảnh, mỗi chỗ ngồi là một đôi nam nữ trẻ tuổi, thoải mái nhàn nhã khác biệt với người khác, bọn họ tạo cho người ta cảm giác khẩn trương và thận trọng cực kỳ.

So ra đôi nam nữ ngồi ở chỗ ngồi phía trước, hai bên có vẻ tương đối gò bó; mà một đôi còn lại ở chỗ ngồi phía sau bọn họ, lại có chút tương đối tùy ý.

"Vạn Tiểu thư, bình thường có hứng thú, sở thích gì?" Người con trai ở chỗ ngồi phía trước mở miệng cười hỏi cô gái xinh đẹp ở trước mặt.

Cô gái bị gọi tới, hai tay khẩn trương xoắn lại tại cùng một chỗ, đặt ngang ở trên đầu gối, tiếng nói nhỏ như muỗi kêu: "Không có gì, bình thường chính là ở nhà đọc sách."

Người con trai nghe được kiểu đáp án như thế, chân mày bỗng chốc cau lại không chút dấu vết, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại thành dáng vẻ tươi cười đầy mặt.

"Đọc sách cũng không tồi, nhưng mà người trưởng thành bây giờ hẳn là nên có thật nhiều hứng thú, sở thích mới tốt, bằng không tương lai chúng ta cùng nhau tham dự một vài trường hợp xã giao, người khác hỏi tới, chẳng phải là hỏi gì cũng không biết, Vạn Tiểu thư, cô nói có đúng hay không?" Người con trai mặt ngoài ôn hòa lễ độ, nhưng trong lời nói lại lộ ra chủ nghĩa heo đất lấy bản thân làm trung tâm.

Vạn Linh Chi trong lòng bất an không yên, sợ câu trả lời của mình không ổn, hơn nữa làm cô khổ não chính là, hắn ta tại sao lại lập tức đem đề tài nhảy tới trường hợp tương lai cùng nhau tham dự xã giao rồi?

Bọn họ hôm nay mới chỉ gặp mặt lần đầu tiên, không phải sao? Đầu óc đơn thuần của Vạn Linh Chi lập tức không biết biến chuyển , mặc dù nói nàng là tới xem mắt, nhưng anh cả bọn họ nói chỉ là tới gặp mặt, ăn bữa cơm là được rồi, không có nói tới trường hợp sau này còn có thể cùng nhau tham dự xã giao nha?

Cô sợ nhất chính là trường hợp tham dự hội nghị những người đó rất nhiều, sau đó mỗi người đều ăn mặc rất kiểu cách. . . . . .

Hu, cô không cần đâu!

Vạn Linh Chi nghĩ đến đây, không khỏi sợ hãi mà thấp giọng nức nở.

"Vạn. . . . . . Vạn Tiểu thư?" Người con trai bị Vạn Linh Chi thình lình rơi nước mắt làm cho ngây ngẩn cả người, không biết hiện tại là tình huống ra sao, "Cô. . . . . . Đây là xảy ra chuyện gì?" Cô ta vô duyên vô cớ khóc lên, xem ra không quá bình thường rồi, người con trai ở trong lòng lầu bầu không ngừng.

"Tôi. . . . . . Không cần tham gia cái trường hợp xã giao gì đó." Đoạn ký ức ngày trước ở trong những bữa tiệc này thường bị người ta cười nhạo, lường gạt, lại hiện lên ở trong đầu Vạn Linh Chi, khiến cho cô nhỏ giọng nghẹn ngào hướng về phía người con trai kia tỏ rõ quyết tâm của mình.

"Hả?" Miệng của người con trai mở lớn, hoàn toàn quên mất duy trì dáng vẻ thân sĩ nên có, "Cô. . . . . . Đầu óc của cô có vấn đề sao?" Người con trai chỉ vào Vạn Linh Chi tức giận quát, sau khi phát hiện dẫn tới không ít cái liếc mắt của người khác, hắn lập tức ngừng giọng, nhỏ giọng mà nói ra: "Vạn Tiểu thư, tôi nghĩ cô nên đi bệnh viện kiểm tra một chút đi."

Hắn cũng không muốn cưới một người phụ nữ không sao hiểu nổi về nhà, mặc dù cô ta coi như có thể nên vợ nên chồng, nhưng ai biết được trí lực của cô ta có vấn đề hay không, đây chính là vấn đề quan trọng tới gien đời sau, hắn không thể không suy tính lại từ đầu.

"Cái gì?" Vì sao vấn đề lại nhảy đến bệnh viện rồi, "Tôi. . . . . . Không có bị ốm mà?" Vạn Linh Chi quên cả khóc thút thít, mở to đôi mắt bồ câu nhìn về phía hắn ta.

"Có ai sẽ vì phải tới tham dự trường hợp xã giao mà khóc hay sao? Hơn nữa, chúng ta tương lai có thể cùng nhau tham dự hay không cũng còn chưa nói chắc mà?" Người con trai cau mày nói, trong mắt hoàn toàn đều là không có kiên nhẫn đối với cô, "Vạn Tiểu thư, tôi nhớ tới còn có việc, cô chầm chậm dùng tiếp đi." Nói xong, không để ý tới Vạn Linh Chi có đáp lại hay không, bỏ lại một tờ tiền có mệnh giá lớn rồi đứng dậy, nổi giận đùng đùng rời đi.

Vạn Linh Chi há mồm muốn kêu hắn lại, giải thích cho hắn, "Nhưng mà. . . . . . Là anh tự mình nói trước mà." Nhìn bóng lưng của người con trai rời đi, cô bội phần cảm thấy uất ức lẩm bẩm nói.

Lúc này, một người con trai trẻ tuổi ngồi đưa lưng về phía chỗ ngồi của cô, đã nghe hết đối thoại của bọn họ và lời lẩm bẩm lúc sau của Vạn Linh Chi, khóe miệng hơi nhếch lên.

Trên thế giới vẫn còn có người phụ nữ ngốc bên trong ngớ ngẩn như vậy tồn tại, thật là thú vị!

"Tống Tiên sinh, ngài đang cười cái gì?" Lúc này, người phụ nữ trang điểm lòe loẹt ở đối diện người con trai trẻ tuổi khó hiểu hỏi thăm.

"Không có gì!" Tống Thiên Tước lạnh nhạt nói, hôm nay anh khó có được tâm tình tốt, không nghĩ tất cả biện pháp bắt người phụ nữ này rời đi, không ngờ cô ta đáng ghét như vậy, thật là thất sách, thế nhưng lại lãng phí nhiều thời giờ của mình như thế.

"Vương Tiểu thư, thời gian không còn sớm, tôi còn có cuộc họp quan trọng cần tiến hành, chúng ta liên lạc sau." Nói xong, Tống Thiên Tước liền đứng dậy đi tới cửa.

"Hả?" Người phụ nữ xinh đẹp còn chưa kịp phản ứng, thì anh đã đứng dậy rời đi rồi.

Tống Thiên Tước đi ngang qua chỗ ngồi trước mặt thì cố ý thả chậm bước chân, khóe mắt khẽ nhìn lướt qua, lại chỉ liếc thấy một đỉnh đầu tròn đen nhánh, cái gì cũng không nhìn thấy, anh không nhịn được cười một tiếng, đi tiếp.

Vạn Linh Chi cúi đầu, nhìn ngón tay của mình, vẫn còn đang đắm chìm trong suy nghĩ mới vừa rồi, lần này xem mắt xem ra là thất bại, trở về khẳng định sẽ lại bị ông nội mắng.

Làm sao đây? Vạn Linh Chi phiền não không thôi, mỗi lần xem mắt thất bại sau khi về nhà, khuôn mặt ông nội luôn luôn sa sầm, mà gương mặt của hai anh trai cô thì lại luôn tươi cười, thật là không biết nên làm như thế nào cho phải đây?

Cô chậm rãi đứng dậy, khuôn mặt đau khổ từ từ đi tới cửa, hi vọng thời gian không cần trôi qua nhanh như thế, có thể kéo dài chút nào hay chút đó.

Aiz. . . . . .

Chương 1:

Vạn Linh Chi giẫm bước chân chậm như rùa đi về phía cửa di động của biệt thự nhà họ Vạn, trái tim gần như muốn nhảy tới cổ họng, vừa nghĩ tới đợi lát nữa phải đối mặt với sự hỏi thăm của nhiều người trong nhà như vậy, còn có cặp mắt sắc bén giống hệt như chim ưng của ông nội, da đầu của cô liền tê dại một trận.

Phải làm sao đây? Ngay tại thời điểm Vạn Linh Chi còn đang lưỡng lự đứng ở cửa ra vào, thì bên trong đã có người đi ra.

"Cô chủ đã trở lại." Còn chưa kịp ngăn cản, thì người giúp việc đã kéo dài giọng thông báo cho người trong nhà rồi.

Vạn Linh Chi không thể làm gì khác hơn là suy sụp hạ hai vai, ở tận sâu đáy lòng thở dài một tiếng, chấp nhận số phận đi thẳng vào trong.

"Linh Chi, con đã về rồi, thế nào hả?" Mẹ Vạn vừa thấy con gái bước vào cửa thì lập tức tới nghênh đón hỏi han.

Trước kia mỗi lần con gái đi xem mắt, bà cũng sẽ đi cùng, nhưn
123 ... 29>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
107/443
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT