Tiểu thuyết Chàng Giảng Viên Cầm Thú Của Tôi-full
Lượt xem : |
Chúc các bạn đọc truyện online vui vẻ!
Tình trạng: Hoàn Thành
Tác giả: Tát Không Không
Tên truyện: Chàng Giảng Viên Cầm Thú Của Tôi
Thể loại: Tiểu thuyết ngôn tình,truyện dài tập
Chương 1: Tập trung, là nhất định phải đi
Khi bạn cùng phòng A gọi điện tới thì Du Nhiên đang làm ổ trong chăn bông.
“Du Nhiên, cậu không đi tập trung à? Cả khoa đều đến đông đủ rồi, chỉ thiếu có mỗi mình cậu thôi.” Bạn cùng phòng A đã nói như thế.
Du Nhiên giơ tay tính toán, hôm nay là Chủ Nhật, chiều nay là thời gian tập trung của cả khoa.
Tiếp theo, cô trả lời chắc như đinh đóng cột: “Không đi!”
Nguyên nhân rất đơn giản, cô đang đợi để ăn trộm Đông Trùng Hạ Thảo của bạn tốt.
“Hôm nay có một thầy giáo mới đến nhận chức, cậu không thể nể mặt người ta một chút à?” Bạn cùng phòng A dùng tình cảm để lung lạc đối phương.
“Nếu lão hỏi, cứ nói tớ mặt mũi tím ngắt, miệng trào máu tươi, toàn thân co giật, bệnh tình nguy kịch, chết đến nơi rồi.” Đôi mắt Du Nhiên từ đầu tới cuối không hề rời khỏi màn hình máy tính.
So với những người đặt đồng hồ báo thức, nửa đêm tỉnh dậy trộm cỏ, chăn nuôi gia súc, Du Nhiên chưa hề nghĩ mình ham mê game online đến mức tẩu hỏa nhập ma.
“Được, vậy tớ tùy cơ ứng biến.” Bạn cùng phòng nói xong liền ngắt máy.
Thời gian trò chuyện, 58 giây.
M-zone, địa bàn của ta ta làm chủ*, tiền điện thoại của ta ta quý trọng.
* Slogan của M-zone, một hãng điện thoại di động của Trung Quốc.
Ném điện thoại lên giường, Du Nhiên tiếp tục nhìn chằm chằm vào trò chơi.
Trên trang web, trong nông trại của “Trần quả táo”, những ô cỏ vuông vức, những cây Đông Trùng Hạ Thảo có vẻ ngoài giống chân nhện đã trưởng thành, khiến người ta nhìn vào mà cảm thấy rùng mình.
Du Nhiên đếm ngược những giây cuối cùng.
Mười, chín, tám, bảy, sáu, năm, bốn, ba, hai, một.
Trộm thôi!
Du Nhiên dùng những ngón tay linh hoạt điên cuồng bấm chuột, trong nháy mặt, hơn mười cây Đông Trùng Hạ Thảo bay vào trong túi đồ của cô.
Con người là một sinh vật rất kỳ lạ, ăn trộm được thứ gì đó không có thật còn kích thích hơn cả hôn trộm Putin, dùng giày ném vào mặt George W. Bush, rút dép đập Sarkozy**.
** Putin: tổng thống Nga, Bush: tổng thống Mỹ, Sarkozy: tổng thống Pháp.
Xong xuôi, Du Nhiên đổi sang một ô đất khác, tiếp tục trộm.
Dù sao lần trước “Trần quả táo” dám trộm sạch tám cây nhân sâm mà Du Nhiên phải khổ cực hơn hai mươi ngày mới trồng được, hôm nay cô trộm lại cũng là hợp tình hợp lý.
Du Nhiên không cảm thấy mình là một người độc ác. Hồi cấp ba, có một nữ sinh ngấm ngầm chơi xấu cô vài lần, Du Nhiên cũng chỉ nguyền rủa ngực nữ sinh kia nhỏ đi một cup, chỉ một cup thôi.
Chỉ là, khi đó, ngực nữ sinh đó tương đương với cup A.
Sau đó, lời nguyền của Du Nhiên thành hiện thực, nữ sinh kia giảm béo quá độ, trước ngực chỉ còn mấy cây xương sườn.
Ăn trộm xong, cái bụng Du Nhiên cũng bắt đầu biểu tình – chưa ăn cơm tối, đói bụng rồi.
Trường đại học mà Du Nhiên học nằm ở vị trí rất thuận lợi, ra khỏi cổng là tới ngay khu phố đông đúc, khắp nơi là nhà hàng siêu thị, không cần lo lắng đến vấn đề ăn uống.
Thay quần áo xong, Du Nhiên ra khỏi cổng trường, hướng thẳng đến siêu thị gần nhất. Sau khi vào siêu thị, cô lại tiếp tục đi thẳng đến khu vực bán mì ăn liền.
Đối với loại sinh viên không phân biệt được các loại ngũ cốc như Du Nhiên, mì ăn liền là món quà mà Thượng Đế đã ban tặng.
Nhưng mỗi khi nhìn thấy mì sợi, Du Nhiên lại hận vì tránh không kịp.
Câu chuyện rất đơn giản, mà cũng rất phức tạp.
Khi vừa mới vào đại học, Du Nhiên cũng giống như rất nhiều nữ sinh khác, đều cảm thấy nhiệm vụ quan trọng nhất trong giai đoạn này là có được một tình yêu thật đặc sắc.
Trong lòng vừa nghĩ như vậy, hoa đào lập tức bay tứ tung.
Trong cuộc gặp mặt làm quen giữa khoa tâm lý của cô và khoa thể dục, Du Nhiên vừa ý một anh chàng thể dục khỏe mạnh.
Mỗi ngày hai người gửi cả trăm tin nhắn, không ngừng quyên tiền cho công ty điện thoại.
Khi tin nhắn đạt tới con số ba vạn, anh chàng thể dục quyết định thổ lộ với Du Nhiên.
Địa điểm là trong quán lẩu tự phục vụ mới mở ngay trong trường. Lúc đó, hai người còn trẻ người non dạ, còn biết cái gì gọi là xấu hổ, vì vậy cúi đầu ăn luôn miệng, không biết nói chuyện đưa đẩy.
Khi đó Du Nhiên đang ở trong thời kỳ giảm béo, ăn một lúc đã lưng lửng no, cô lập tức nhận ra nếu tiếp tục im lặng, ba cân thịt mà cô sống chết muốn giảm kia sẽ vĩnh viễn gắn trên người mình.
Vì vậy, Du Nhiên cố lấy dũng khí, chọn chiến thuật đường vòng, cố ý hỏi: “Hôm nay anh tìm em có chuyện gì sao?”
Sau này, vô số lần Du Nhiên nghĩ, nếu cô không chọn thời cơ ngẩng đầu sai, có lẽ cô và anh chàng thể thao kia đã thành một đôi uyên ương, nồng tình mật ý, Loan Phượng hòa minh, kiêm điệp tình thâm cũng không chừng.
Vào lúc cô ngẩng đầu, anh chàng thể dục đang gắp mì sợi trong bát của mình, sì sụp hút lấy hút để.
Nghe Du Nhiên hỏi như vậy, anh chàng thể dục tim đập nhanh, động tác rối loạn, lập tức cắn đứt sợi mì, cố gắng nuốt mì trong miệng vào thực quản thật nhanh, ai ngờ tốc độ quá nhanh, dùng quá nhiều sức, mì sợi phun ra từ lỗ mũi.
Vật thể màu trắng mềm mềm từ trong mũi anh chàng thể dục chảy ra.
Sợi mì bất hạnh, anh chàng thể dục bất hạnh.
Cảnh tượng kia đã trở thành cơn ác mộng kinh hoàng nhất thời tuổi trẻ thơ mộng của Du Nhiên.
Du Nhiên còn nhớ, trong giây phút đó, nhà hàng vô cùng yên tĩnh, một lúc lâu sau, “bẹp” một tiếng, sợi mì cuối cùng cũng rơi từ mũi xuống mặt bàn.
Sau đó, anh chàng thể dục kia xì mũi, trả lời câu hỏi của Du Nhiên: “Anh muốn hỏi em có bằng lòng làm… bạn gái anh không?”
Bạn bè của Du Nhiên đều đánh giá cô là một người rất quái dị, bộ não của cô có một khu vực luôn ở trong trạng thái chân không.
Hàng năm, cô thi số học luôn được hạng nhất, nhưng khi đi mua dưa chuột, cô chê người ta ra giá “ba đồng một cân” là quá đắt, chủ động trả giá “mười đồng ba cân”.
Cô có thể tại giai đoạn nước rút trên đường chạy 800 mét đột nhiên xoay người, hai tay khép lại, quay ra phía sau làm tư thế phát công như nhân vật trên game online, hét lớn một tiếng “sóng xung kích”, khiến cho những bạn học chạy phía sau ngất ngay tại chỗ, còn cô thoải mái chạy tới đích đầu tiên.
Nhưng cho dù một Du Nhiên quái dị như vậy, khi nhìn sợi mì dường như còn dính chất lỏng khả nghi nằm vô tội trên mặt bàn, cô vẫn không cách nào đồng ý với lời tỏ tình của anh chàng thể dục.
Ba vạn tin nhắn nuôi không cho hãng M-zone, không đạt được bất cứ kết quả nào.
Nhưng sự kiện đó còn dẫn tới những sự kiện tiếp theo.
Anh chàng thể dục có một bà chị kết nghĩa, là đại tỷ của khoa thể dục, sau khi biết anh chàng thể dục kia bị Du Nhiên từ chối, chị ta thấy bất bình thay cho em trai mình, hô hào toàn bộ sinh viên khoa thể dục tới gây chuyện với khoa tâm lý của cô, định bụng trả thù.
Vừa khéo, sắp tới có một trận đá bóng nào đó, mà càng khéo chính là, khoa thể dục
Tình trạng: Hoàn Thành
Tác giả: Tát Không Không
Tên truyện: Chàng Giảng Viên Cầm Thú Của Tôi
Thể loại: Tiểu thuyết ngôn tình,truyện dài tập
Tiểu thuyết ngôn tình hiện đại
Chương 1: Tập trung, là nhất định phải đi
Khi bạn cùng phòng A gọi điện tới thì Du Nhiên đang làm ổ trong chăn bông.
“Du Nhiên, cậu không đi tập trung à? Cả khoa đều đến đông đủ rồi, chỉ thiếu có mỗi mình cậu thôi.” Bạn cùng phòng A đã nói như thế.
Du Nhiên giơ tay tính toán, hôm nay là Chủ Nhật, chiều nay là thời gian tập trung của cả khoa.
Tiếp theo, cô trả lời chắc như đinh đóng cột: “Không đi!”
Nguyên nhân rất đơn giản, cô đang đợi để ăn trộm Đông Trùng Hạ Thảo của bạn tốt.
“Hôm nay có một thầy giáo mới đến nhận chức, cậu không thể nể mặt người ta một chút à?” Bạn cùng phòng A dùng tình cảm để lung lạc đối phương.
“Nếu lão hỏi, cứ nói tớ mặt mũi tím ngắt, miệng trào máu tươi, toàn thân co giật, bệnh tình nguy kịch, chết đến nơi rồi.” Đôi mắt Du Nhiên từ đầu tới cuối không hề rời khỏi màn hình máy tính.
So với những người đặt đồng hồ báo thức, nửa đêm tỉnh dậy trộm cỏ, chăn nuôi gia súc, Du Nhiên chưa hề nghĩ mình ham mê game online đến mức tẩu hỏa nhập ma.
“Được, vậy tớ tùy cơ ứng biến.” Bạn cùng phòng nói xong liền ngắt máy.
Thời gian trò chuyện, 58 giây.
M-zone, địa bàn của ta ta làm chủ*, tiền điện thoại của ta ta quý trọng.
* Slogan của M-zone, một hãng điện thoại di động của Trung Quốc.
Ném điện thoại lên giường, Du Nhiên tiếp tục nhìn chằm chằm vào trò chơi.
Trên trang web, trong nông trại của “Trần quả táo”, những ô cỏ vuông vức, những cây Đông Trùng Hạ Thảo có vẻ ngoài giống chân nhện đã trưởng thành, khiến người ta nhìn vào mà cảm thấy rùng mình.
Du Nhiên đếm ngược những giây cuối cùng.
Mười, chín, tám, bảy, sáu, năm, bốn, ba, hai, một.
Trộm thôi!
Du Nhiên dùng những ngón tay linh hoạt điên cuồng bấm chuột, trong nháy mặt, hơn mười cây Đông Trùng Hạ Thảo bay vào trong túi đồ của cô.
Con người là một sinh vật rất kỳ lạ, ăn trộm được thứ gì đó không có thật còn kích thích hơn cả hôn trộm Putin, dùng giày ném vào mặt George W. Bush, rút dép đập Sarkozy**.
** Putin: tổng thống Nga, Bush: tổng thống Mỹ, Sarkozy: tổng thống Pháp.
Xong xuôi, Du Nhiên đổi sang một ô đất khác, tiếp tục trộm.
Dù sao lần trước “Trần quả táo” dám trộm sạch tám cây nhân sâm mà Du Nhiên phải khổ cực hơn hai mươi ngày mới trồng được, hôm nay cô trộm lại cũng là hợp tình hợp lý.
Du Nhiên không cảm thấy mình là một người độc ác. Hồi cấp ba, có một nữ sinh ngấm ngầm chơi xấu cô vài lần, Du Nhiên cũng chỉ nguyền rủa ngực nữ sinh kia nhỏ đi một cup, chỉ một cup thôi.
Chỉ là, khi đó, ngực nữ sinh đó tương đương với cup A.
Sau đó, lời nguyền của Du Nhiên thành hiện thực, nữ sinh kia giảm béo quá độ, trước ngực chỉ còn mấy cây xương sườn.
Ăn trộm xong, cái bụng Du Nhiên cũng bắt đầu biểu tình – chưa ăn cơm tối, đói bụng rồi.
Trường đại học mà Du Nhiên học nằm ở vị trí rất thuận lợi, ra khỏi cổng là tới ngay khu phố đông đúc, khắp nơi là nhà hàng siêu thị, không cần lo lắng đến vấn đề ăn uống.
Thay quần áo xong, Du Nhiên ra khỏi cổng trường, hướng thẳng đến siêu thị gần nhất. Sau khi vào siêu thị, cô lại tiếp tục đi thẳng đến khu vực bán mì ăn liền.
Đối với loại sinh viên không phân biệt được các loại ngũ cốc như Du Nhiên, mì ăn liền là món quà mà Thượng Đế đã ban tặng.
Nhưng mỗi khi nhìn thấy mì sợi, Du Nhiên lại hận vì tránh không kịp.
Câu chuyện rất đơn giản, mà cũng rất phức tạp.
Khi vừa mới vào đại học, Du Nhiên cũng giống như rất nhiều nữ sinh khác, đều cảm thấy nhiệm vụ quan trọng nhất trong giai đoạn này là có được một tình yêu thật đặc sắc.
Trong lòng vừa nghĩ như vậy, hoa đào lập tức bay tứ tung.
Trong cuộc gặp mặt làm quen giữa khoa tâm lý của cô và khoa thể dục, Du Nhiên vừa ý một anh chàng thể dục khỏe mạnh.
Mỗi ngày hai người gửi cả trăm tin nhắn, không ngừng quyên tiền cho công ty điện thoại.
Khi tin nhắn đạt tới con số ba vạn, anh chàng thể dục quyết định thổ lộ với Du Nhiên.
Địa điểm là trong quán lẩu tự phục vụ mới mở ngay trong trường. Lúc đó, hai người còn trẻ người non dạ, còn biết cái gì gọi là xấu hổ, vì vậy cúi đầu ăn luôn miệng, không biết nói chuyện đưa đẩy.
Khi đó Du Nhiên đang ở trong thời kỳ giảm béo, ăn một lúc đã lưng lửng no, cô lập tức nhận ra nếu tiếp tục im lặng, ba cân thịt mà cô sống chết muốn giảm kia sẽ vĩnh viễn gắn trên người mình.
Vì vậy, Du Nhiên cố lấy dũng khí, chọn chiến thuật đường vòng, cố ý hỏi: “Hôm nay anh tìm em có chuyện gì sao?”
Sau này, vô số lần Du Nhiên nghĩ, nếu cô không chọn thời cơ ngẩng đầu sai, có lẽ cô và anh chàng thể thao kia đã thành một đôi uyên ương, nồng tình mật ý, Loan Phượng hòa minh, kiêm điệp tình thâm cũng không chừng.
Vào lúc cô ngẩng đầu, anh chàng thể dục đang gắp mì sợi trong bát của mình, sì sụp hút lấy hút để.
Nghe Du Nhiên hỏi như vậy, anh chàng thể dục tim đập nhanh, động tác rối loạn, lập tức cắn đứt sợi mì, cố gắng nuốt mì trong miệng vào thực quản thật nhanh, ai ngờ tốc độ quá nhanh, dùng quá nhiều sức, mì sợi phun ra từ lỗ mũi.
Vật thể màu trắng mềm mềm từ trong mũi anh chàng thể dục chảy ra.
Sợi mì bất hạnh, anh chàng thể dục bất hạnh.
Cảnh tượng kia đã trở thành cơn ác mộng kinh hoàng nhất thời tuổi trẻ thơ mộng của Du Nhiên.
Du Nhiên còn nhớ, trong giây phút đó, nhà hàng vô cùng yên tĩnh, một lúc lâu sau, “bẹp” một tiếng, sợi mì cuối cùng cũng rơi từ mũi xuống mặt bàn.
Sau đó, anh chàng thể dục kia xì mũi, trả lời câu hỏi của Du Nhiên: “Anh muốn hỏi em có bằng lòng làm… bạn gái anh không?”
Bạn bè của Du Nhiên đều đánh giá cô là một người rất quái dị, bộ não của cô có một khu vực luôn ở trong trạng thái chân không.
Hàng năm, cô thi số học luôn được hạng nhất, nhưng khi đi mua dưa chuột, cô chê người ta ra giá “ba đồng một cân” là quá đắt, chủ động trả giá “mười đồng ba cân”.
Cô có thể tại giai đoạn nước rút trên đường chạy 800 mét đột nhiên xoay người, hai tay khép lại, quay ra phía sau làm tư thế phát công như nhân vật trên game online, hét lớn một tiếng “sóng xung kích”, khiến cho những bạn học chạy phía sau ngất ngay tại chỗ, còn cô thoải mái chạy tới đích đầu tiên.
Nhưng cho dù một Du Nhiên quái dị như vậy, khi nhìn sợi mì dường như còn dính chất lỏng khả nghi nằm vô tội trên mặt bàn, cô vẫn không cách nào đồng ý với lời tỏ tình của anh chàng thể dục.
Ba vạn tin nhắn nuôi không cho hãng M-zone, không đạt được bất cứ kết quả nào.
Nhưng sự kiện đó còn dẫn tới những sự kiện tiếp theo.
Anh chàng thể dục có một bà chị kết nghĩa, là đại tỷ của khoa thể dục, sau khi biết anh chàng thể dục kia bị Du Nhiên từ chối, chị ta thấy bất bình thay cho em trai mình, hô hào toàn bộ sinh viên khoa thể dục tới gây chuyện với khoa tâm lý của cô, định bụng trả thù.
Vừa khéo, sắp tới có một trận đá bóng nào đó, mà càng khéo chính là, khoa thể dục
Bài viết liên quan!