watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Cặp Đôi Trời Định-full

Lượt xem :
Kiều.

Hắn chưa kịp đỡ tấm gương, đột nhiên trên mặt gương xám xịt phát ra ánh sáng trắng bạc rực rỡ, trong nháy mắt lại hóa thành từng đàn, từng đàn đom đóm bay ra tứ phía, mặt gương xù xì giờ đây đã biến thành bóng đêm thăm thẳm, bên trong phản chiếu hình ảnh một đôi tình nhân đang ôm hôn thắm thiết.

Đom đóm bay xung quanh hai người hệt như dòng suối trong vắt dưới đêm trăng, tỏa ánh sáng rực rỡ… Cảnh tượng như vậy nhìn sao cũng rung động lòng người.

Có điều… Có điều, hai người đang ôm chặt lấy nhau kia, nhìn giống hệt nàng và Lục Thiên Kiều, chao ôi!

Tân Mi nhìn đến độ ngây người ra.

Triệu quan nhân lại điên cuồng hét lên: “Gương đồng tâm, gương đồng tâm! Biết bao nhiêu năm rồi mới hiển linh! Ông trời thật có mắt! Chân mệnh thiên nữ của Tướng quân đang ở đây!”

Bầy yêu chỉ kịp “Ối” lên một tiếng rồi bùng nổ, Tư Lan không chịu nổi đả kích lăn đùng ra hôn mê bất tỉnh.

Đôi tình nhân ôm hôn thắm thiết trên mặt gương nhanh chóng biến mất, Tân Mi cầm chiếc gương đồng tâm, do dự không biết có nên xem lại lần nữa hay không. Triệu quan nhân rưng rưng nước mắt, nhào tới túm tay áo nàng, giọng run run: “Cô nương, cô phải đối xử với tướng quân của bọn ta thật tốt nha…”

Gương đồng tâm bị Triệu quan nhân ném trên mặt đất, Lục Thiên Kiều tóm lấy Tân Mi vẫn không hiểu đầu đuôi ra sao, ngơ ngơ ngác ngác, xoay người bước đi.

“Xảy ra chuyện gì?” Nàng hỏi thật cẩn thận.

Gương mặt hắn không hề thay đổi, chỉ nói: “Quay về, đi ngủ!”

Tâm trạng của hắn hình như lại không tốt rồi… Tân Mi ngậm miệng, lần này nàng rất biết điều, không nói gì nữa.

***

Bắt đầu từ đêm đó, hình như tâm trạng của Lục Thiên Kiều không khá lên được chút nào, trước đây còn nói với nàng vài câu, bây giờ hắn coi nàng giống như không khí. Chẳng biết có chuyện gì mà hắn kêu mấy người đến Quy Hoa sảnh, không rõ là bàn tính mưu đồ bí mật gì, mà đem nàng cột vào cây cổ thụ bên ngoài.

Hôm nay trời nắng rất đẹp, Tân Mi ngồi phơi nắng trong sân, nhặt một hòn đá nhỏ ném vào cửa sổ Quy Hoa sảnh.

Cánh cửa sổ đột nhiên mở ra, Lục Thiên Kiều đứng cách đó rất xa, nhìn từ trên cao xuống, dáng vẻ nhẫn nhịn —— liếc nàng một cái.

Tân Mi vội vàng vẫy vẫy tay: “Ngươi bàn chuyện xong chưa?”

Nàng muốn ăn cơm, uống nước, đi ngoài, tắm gội …

“… Giữ im lặng.” Hắn đóng cửa sổ lại.

Nàng lại ném một cục đá nữa, chỉ nghe “Ầm” một tiếng trên cửa sổ, nhưng bên trong im lặng như tờ.

“A a, mấy ngày gần đây hình như Lục ca ca giận Tân cô nương?”

Phía sau có tiếng cười khẽ, Tân Mi quay đầu lại, nhìn thấy một cô nương xinh đẹp mặc váy màu hồng phấn đứng dưới tàng cây, che miệng cười nhìn nàng.

“Cột bên gốc cây như thế này, giống cột chó ghê.” Cô nương kia cười đầy châm biếm.

Tân Mi cố gắng suy nghĩ lâu thật lâu, rốt cục cũng nhớ ra tên của cô ta: “Hồng Liên tỷ tỷ, mặc dù chỉ gặp tỷ tỷ một lần dưới gốc cây lần đó, nhưng ta cảm thấy tỷ tỷ thật ân cần và nhiệt tình, giống hệt cô cô của ta vậy đó.”

“Là Ánh Liên!”

Ánh Liên hít một hơi thật sâu, nghiến răng nghiến lợi nở nụ cười tươi, vẫn không quên sờ sờ mặt, nàng … còn trẻ trung ngời ngời thế này? Sao lại giống cô cô của con bé kia được chứ?

Cũng có thể do tiểu nha đầu trước mặt nàng quá trẻ trung, mơn mởn, hai gò má căng tròn trắng như tuyết , khuôn mặt thanh tú thánh thiện, mang theo vẻ ngây thơ, hồn nhiên của thiếu nữ phàm trần vừa tròn mười mấy tuổi. Nữ yêu quái dù thế nào cũng không thể không có tà khí được. Ánh Liên không khỏi chán nản.

Huống chi, gương đồng tâm lại có thể phản chiếu bóng dáng con bé và Lục Thiên Kiều…

Ánh Liên khẽ thở dài, vừa hâm mộ, vừa phẫn nộ, lại có một chút thương hại.

“Thấy muội bị trói như vậy thật đáng thương, có muốn rời khỏi đây không?” Ánh Liên cười hỏi.

Muốn ! Tân Mi gật đầu lia lịa.

“Vậy, tỷ tỷ lén thả muội đi … Được không?”

Được! Tân Mi cảm động đến mức nước mắt nóng hổi tràn đầy hai mắt.

Ánh Liên hạ ống tay áo xuống, đặt lên thân cây, giương mắt nhìn Tân Mi khẽ mỉm cười, nụ cười đó vừa có sự đắc ý vừa có sự vui sướng khi thấy người gặp họa.

“Muội hãy cầm đóa sen hồng phép thuật này của tỷ rời đi, phía Tây Bắc hoàng lăng có một con gấu yêu vốn là bạn tốt của tỷ, tạm thời muội hãy ở bên chỗ của y. Chờ mọi việc ổn ổn một chút, tỷ tỷ lại lén dẫn muội rời khỏi đây.”

Tân Mi cầm cành sen hồng trong tay, đi xa thật xa cũng không quên quay đầu lại nhìn, thấy Ánh Liên tỷ tỷ tốt bụng vẫn còn đứng tại chỗ vẫy tay chào tạm biệt nàng.

Sự thật là, nghe nói ở phía Tây Bắc hoàng lăng có một con gấu yêu rất nổi danh, những nữ yêu quái ở vùng xung quanh từ một đến một trăm tuổi nghe nhắc tới y đều sợ khiếp vía.

—— Đương nhiên, chuyện này Tân Mi hoàn toàn không biết, lúc này nàng đang ngồi bên đường, bứt cánh hoa của một đóa hoa dại.

“Về… Không về… Về… Không về…”

Đến cánh hoa cuối cùng, ông trời bảo nàng là: không về.

Tân Mi dụi mắt, đứng dậy tiếp tục đi.

Thu Nguyệt, thực xin lỗi, ta thực sự không phải là một cô chủ tốt … Ngươi phải cứng rắn chịu đựng, trước khi ta tìm được người cứu ngươi, ngàn vạn lần không được để trở thành bồ nông nướng nha!

Bây giờ, Tân Mi rất đau lòng, vừa lau nước mắt vừa theo hướng đóa sen hồng chỉ đi về phía trước.

Trước mặt bỗng nhiên xuất hiện một gã mặc đồ đen to cao mập ú, hình như đang đằng vân bay qua, lúc lướt qua sát vai nàng, gã cúi đầu xem nàng, đột nhiên dừng lại.

“Tiểu cô nương, bị lạc đường sao?” Gã cao béo đó nở nụ cười hiền lành tươi rói.

Tân Mi không thèm ngẩng đầu lên: “Tránh ra! Tâm trạng của bà đang không tốt!”

“Sao lại dữ dằn như vậy!” Gã kia ngạc nhiên, tiếp tục cười hiền lành, “Chú đây rất thích tiểu cô nương đanh đá. Muốn đến thăm nhà chú hay không? Chú sẽ mua mứt hoa quả cho cô bé ăn.”

Tân Mi rưng rưng nước mắt, ngẩng đầu hỏi: “Thật sao?”

Ông chú quái lạ đó ra sức gật đầu: “Vô cùng chân thật luôn!”

“… Con muốn ăn thịt nướng, còn cháo nữa.”

“Có hết, có hết!” Ông chú quái lạ vui mừng khấp khởi kéo tiểu cô nương đi, đem nàng về nhà …

—— nghe nói con gấu yêu kia thích nhất là con gái xinh đẹp, chuyên dùng loại thủ đoạn hèn hạ là lôi kẹo mứt ra dụ dỗ những cô bé ngây thơ trong sáng.

Chỉ đơn giản thế mà đã dụ dỗ được tiểu nha đầu này rồi sao?

Ánh Liên chỉ cần dùng một chiêu đã xử lý xong tình địch và cái kẻ theo đuổi đáng ghét kia, cả người như nhẹ đi mười mấy cân, lúc ngủ trưa nằm hát khe khẽ bên bờ ao. Bất chợt, đột nhiên Đào Quả Quả nhảy từ trên ngọn cây xuống, cau mày nhìn nàng ta.

“Ánh Liên tỷ, sao tỷ có thể để cho một người trần mắt thịt như cô ta qua bên con gấu yêu đó chịu chết được chứ?”

Y đã nghe lén hết chuyện này, hành vi này hoàn toàn không thể chấp nhận được. Con gấu yêu khốn kiếp kia vừa háo sắc vừa thô lỗ, sức lực mạnh mẽ đến mức dọa chết người được, còn cố tình giả vờ bộ dạng phong lưu trang nhã, đám nữ yêu ở gần hoàng lăng thấy lão là tránh không kịp, thế mà Ánh Liên tỷ lại có thể đạp Tân Mi sang bên đó.

Ánh Liên chẳng hề ngạc nhiên, chỉ cười cười: “Đệ đã quên chuyện con bé đó đánh ngất đệ sao?”

<<1 ... 1314151617 ... 80>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
1051/5185
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT