watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Cần Gì Quá Đa Tình-full

Lượt xem :
Đinh Dật cao gầy có chút khó khăn, người con trai kia vội vàng chạy lên phía trước: “Trường Đông để mình giúp bạn cõng cô ấy cho.”

Thẩm Trường Đông thở dốc một hồi rồi nói: “Cảm ơn anh Ngô, em làm là được rồi.” Giọng nói lễ phép lại kiên trì. Người con trai không nói thêm lời nào, đi theo phía dau hai người đề phòng.

Phòng y tế trong trường đã nghỉ làm việc Thẩm Trường Đông không thể làm gì khác là đưa Đinh Dật đến phòng khám bên ngoài trường học khử trùng rồi băng bó, bác sĩ nói chỉ là vết thương ngoài da, không có gì đáng ngại, lúc này mọi người mới yên tâm, tính toán đưa Đinh Dật về nhà xem mẹ Đinh quyết định có phải đi bệnh viện hay không.

Kỷ Vân thấy con gái lại bị thương, vốn dĩ muốn nói mấy câu nhưng thấy vết thương bôi thuốc lại đau lòng, vội vàng lấy dụng cụ xử lý vết thương cho cô. Mặc dù Kỷ Vân không phải là bác sĩ khoa ngoại, dụng cụ xử lý vết thương trong nhà tương đối đầy đủ, tất cả đều vì con gái chuẩn bị. Động tác của Kỷ Vân vội vàng, trong long thầm cảm thấy may mắn vì vết thương của Đinh Dật không để lại sẹo, hơn nữa vết thương còn có thể lành như mới, nếu như cô để lại chiến tích huy hoàng trên người thì căn bản đứa trẻ này không thể nhận ra nữa rồi.

Đến sáng ngày hôm sau, đầu gối hoàn toàn sưng lên, đi bộ chân hơi khom liền đau gần chết, liền lo lắng tránh đụng vào vết thương. Những điều này nhịn một chút liền hết, kỳ thi thể dục sẽ diễn ra sau một tháng nữa như vậy sẽ trễ nãi luyện tập! Đinh Dật nhớ tới liền phiền lòng.

Đinh Dật bị thương nên không đi nhanh được, sau khi ăn sáng xong Thẩm Trường Đông thường đưa cô tới trường. Đinh Dật không nói một lời, buồn buồn để hắn đỡ đi. Thẩm Trường Đông do dự một chút mở miệng: “Hay là bạn nghỉ một ngày đi? Mình giúp bạn xin nghỉ.”

“Nghỉ ngơi một chút, mình có thể nghỉ ngơi sao? Bạn cho rằng mình là ai! Bạn được cử đi học chuyên ngành muốn nghỉ ngơi thế nào cũng được, mình không tốt số như vậy!”

Thẩm Trường Đông nghe vậy không nói thêm gì nữa, đỡ cô mà trong lòng buồn bực. Đinh Dật vừa nói hết lời liền hối hận, mắt thấy Thẩm Trường Đông nhíu mày. Hắn mới mười lăm tuổi, đôi mắt buồn làm cho khuôn mặt hắn trở nên tang thương, mà mỗi lần hắn cau mày đều là quan tâm cô.

Nghĩ đi nghĩ lại Đinh Dật không nhịn được cảm thấy sống mũi cay cay, dừng bước lại không chịu đi nữa, Thẩm Trường Đông nghiêng đầu ân cần nói: “Sao thế, có phải đau chân không? Hay là mình cõng bạn nhé.”

Đinh Dật không nhịn được nữa, oa một tiếng khóc lớn lên làm cho Thẩm Trường Đông sợ hết hồn, luống cuống tay chân không biết nên làm gì, đang suy nghĩ có nên đưa cô về nhà hay không lại nghe Đinh Dật nức nở mở miệng:”Thật xin lỗi, mình không nên nói như vậy, là mình thi không tốt sao lại trách bạn chứ, bạn có cảm thấy mình rất vô dụng không? Bình thường rất liều lĩnh nhưng vào lúc mấu chốt lại như xe tuột xích.”

Bình tĩnh xem xét lại, gần đây Đinh Dật có những biểu hiện như cô nói, khó trách cô ấy sao lại tự nhiên hiểu mình như vậy. Có thể bây giờ nhìn bộ dạng hai mắt đẫm nước của cô, Thẩm Trường Đông không thể nói được gì. Không còn vẻ mặt hăng hái đó, thực ra Đinh Dật cũng chỉ là một cô gái mười lăm tuổi, dáng người mỏng manh, dáng người cô thấp hơn hắn nửa cái đầu, cũng không lớn hơn các bạn nữ khác là bao nhiêu. Giò phút này khuôn mặt cô trắng hồng, đôi mắt tràn đầy nước mắt lại có chút điềm đạm đáng yêu. Điềm đạm đáng yêu sao? Trước hôm nay, Thẩm Trường Đông chưa bao giờ nghĩ tới từ này lại có thể dùng đối với Đinh Dật.

Thẩm Trường Đông thở dài mở miệng: “Làm sao bạn vô dụng chứ, bạn rất hữu dụng, xích đu này không phải cho con gái chơi, cứ xem nếu như chơi cũng phải chờ dừng hẳn mới xuống, bạn thì thật khác người, nhảy lên rất tự nhiên, nếu như không nhảy thì sao lại trở thành thế này chứ? Việc gì phải chứng tỏ mình mạnh chứ?”

Đinh Dật dừng khóc thút thít, cô chứng tỏ bản thân mạnh, cô không thấy trên bất kỳ phương diện nào hay đối với người nào, bây giờ cũng không như vậy, vì vậy mở miệng phản bác lại: “Không phải thể lực của mình cạn kiệt, chẳng qua lúc đó trượt chân mới bước hụt, không tin chờ mình lành vết thương mình nhảy lần nữa cho bạn xem, khẳng đĩnh sẽ không thành vấn đề.”

Thẩm Trường Đông cũng nhịn không được nữa phát hỏa: “Đinh Dật sao bạn không hiểu, thừa nhận thất bại khó khăn như vậy sao? Lớn như vậy ai chưa từng thất bại qua chứ? Bạn không thể làm việc mà bạn muốn làm, cuộc thi là do bạn bị bệnh, ngã xuống là do bạn bị ảnh hưởng bởi tiếng reo hò của mọi người nên muốn chứng tỏ bản thân, tại sao bạn không thể đợi? Bạn có ưu tú thông minh thế nào cũng không thể vượt qua mọi người.!”

Sau khi lớn lên Đinh Dật mới phát hiện ra nhũng đạo lý đấy rất chính xác, vậy mà cô không thể tách được tính hiếu chiến của bản thân, tuổi cô còn trẻ như vậy không vì những lời nói của

Thẩm Trường Đông mà thay đổi. Lúc đó là do cô bị sự tức giận của Thẩm Trường Đông trấn át, còn mới vừa gặp cản trở nên cô mới không có mặt mũi phản bác, cho nên khi đó cô nghe theo ý kiến của hắn. Ngay sau khi cuộc sống trở lại bình thương, Thẩm Trường Đông phát hiện lúc đó hắn giống như nói chuyện với một con trâu, con bò so với Đinh Dật còn hiểu ý của hắn hơn.

Chương Sáu
Có thể bởi vì thường hay bị thương nên vết thương của Đinh Dật nhanh chóng phục hồi, một tuần sau đã có thể rèn luyện cũng vì vậy không ảnh hưởng đến thành tích thể dục của cô, đúng như cô mong muốn cô được điểm tuyệt đối là ba mươi, sau đó cô bắt đầu toàn tâm toàn ý ôn thi chuyển cấp.

Thẩm Trường Đông không biết Đinh Dật có bao nhiêu là nghị lực, hắn tưởng rằng lần dự thi đề cử đi học chuyên ngành lần đó đã là cực hạn, hiện tại cô đã kiên trỉ hai tháng, hai tháng không xem ti vi, không đọc truyện,đây không phải là Đinh Dật thường ngày mà hắn quen.

Cuối cùng hắn không thay đổi được bản tính gà mẹ, không nhịn được nhắc nhở cô: “Kỳ thật với thành tích của bạn, bây giờ không đọc sách nữa cũng có thể đậu Nhất Trung, có cần phải liều mạng như vậy không?”

Đinh Dật không ngẩng đầu lên nói: “Ai nói mình muốn thi vài Nhất Trung?”

Thẩm Trường Đông sửng sốt không trả lời, Đinh Dật ngẩng đầu nhìn hắn: “Mình quyết định đăng ký thi vào trường Nhất Cao rồi.” Cuối cùng lại thêm một câu: “Cô giáo chủ nhiệm khuyên mình lâu rồi, La Bình cũng muốn thi vào Nhất Trung, dù sao cũng không nên để bạn ấy thất vọng phải không.”

Thẩm Trường Đông im lặng một lúc lâu không lên tiếng, cuối cùng khuyên cô: “Trường Nhất Cao với Nhất Trung không khác nhau lắm, bạn cũng có thể thi đậu.”

Dĩ nhiên Đinh Dật có thể thi đậu, cô liều lĩnh suốt mười lăm năm, không phải dựa vào vận may,còn nữa cô không đen đến mức mỗi lần thi đều bệnh. Sau này, Đinh Dật đứng đầu trong thành phố.

Đinh Dật cảm thấy thật hạnh phúc, năm nghìn tệ! Trong nháy mắt cô cảm giác mình trở thành cô gái giàu có. Trong thành phố chỉ có công ty này có số lượng lớn như vậy, công ty trực thuộc bộ quản lý, tổng thu nhập chiế hơn phân nưa nền kinh tế, người đứng đầu tập đoàn ngồi ngang hàng với thư ký.

Cuộc sống với năm nghìn tệ đầu tiên Đinh Dật mừng rỡ mấy ngày, có thể tưởng tượng không biết dùng thế nào, cuối cùng không thể làm gì khác hơn là đưa cho ba mẹ, mặc dù cô không sợ cướp bóc nhưng lỡ may bị trộm đi hoặc là không cẩn thận bị mất thì khóc không ra nước mắt.

Đinh Phượng Lĩnh cùng Kỷ Vân rất vui mừng, đừng nói là Đinh Dật, cho dù là một h
<<1 ... 7891011 ... 53>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
2737/3573
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT