Tiểu thuyết Bí Mật Của Bạn Trai Mẫu Mực-full
Lượt xem : |
a anh lắm?” Vội vàng nói sang chuyện khác.
“Hứng thú của anh là ăn, cho nên thích mở nhà hàng, trước mắt trong tay anh có năm nhà hàng, còn có một cái có thêm cửa hàng cà phê. Anh dự tính sang năm đi đại lục mở cửa tiệm, đến lúc đó sẽ phải tốn thêm một chút thời gian ở đó, nếu như em đồng ý, anh hi vọng em có thể theo giúp anh một khoảng thời gian.” anh muốn hai mươi bốn tiếng đồng hồ đều trông thấy cô.
“Mẹ em một mình ở tại Đài Loan, em sẽ không yên lòng về người ”
“Vậy thì anh cũng mang bác gái theo luôn.” anh nắm chặt tay của cô, không để cho cô rút lại.
“Anh, Anh Đông, anh bây giờ đối với em tốt như vậy, vậy sau này thì sao, lỡ như em thành thói quen thì làm sao bây giờ.” cô kể lể tình huống có thể phát sinh, cũng không có ý tứ lên án.
“Tương lai nếu như anh không thể đối với em tốt, vậy nhất định là anh rời đi trước…… Không quan hệ, anh sẽ dặn dò con trai tiếp tục chiếu cố em thật tốt, nếu là nó không làm được, anh sẽ đánh nó.”
Trợn to mắt chăm chú nhìn vào vẻ mặt thành thật của Hạ Anh Đông, lời anh ngọt ngào lọt vào trong tâm của cô, làm cô không tự chủ được, tưởng tượng ra một bức tranh tương lai hoà thuận vui vẻ. “Vì cái gì anh đối tốt với em như vậy?”
“Cô bé ngốc, không đối với em tốt, chẳng lẽ em muốn anh đối tốt với những nữ nhân khác sao?”
Mạc Tử Nhân lại đỏ mặt.
Vừa vặn ông chủ tự mình bưng hai bát mì sợi tới, cô mới có thể đem khuôn mặt hồng hồng giấu ở sau màn sương mù màu trắng, làm bộ cố gắng ăn mì để che dấu tâm hoảng ý loạn, cũng cố gắng nghĩ làm sao để tránh cho động một chút là tình trạng đỏ mặt quẫn bách.
Kế tiếp chính là thời gian ăn mì, bởi vì mì sợi còn nóng ăn mới ngon, bọn họ mới yên lặng không nói chuyện, mà chuyên tâm ăn mì, cho đến khi trả tiền.
“Cái kia…… Anh Đông, em biết rõ tiền anh kiếm so với em nhiều hơn, nhưng em hi vọng giữa chúng ta cần có sự công bằng, em không muốn chiếm tiện nghi của anh. Lần trước anh cũng đã nói, lần này đến lượt em mời khách, anh không phản đối chứ!” Cô cảm thấy trước tiên nên nói rõ ràng, miễn cho lại bị anh cướp đi tờ hóa đơn.
Hạ Anh Đông thẳng tay rút đi tờ giấy trên tay cô “Lần trước chúng ta là quan hệ bạn bè, mỗi người trả một lần là rất công bằng. Nhưng hôm nay, em là nữ nhân của anh, đương nhiên anh muốn chiếu cố em.”
“Chúng ta chỉ là bạn bè nam nữ ……”
“Anh đem ngươi xem là vợ của anh nam nhân thay nữ nhân của mình trả tiền là đạo lý hiển nhiên, đây là một trong những gia huấn nhà anh, nếu như em có dị nghị gì, có thể đi tìm ba của anh khiếu nại, tin tưởng ông ấy sẽ rất cao hứng thay em giải đáp .” anh cười đến xấu xa.
“Đúng là……” Muốn cô đi tìm người đã vãng sinh* khiếu nại như thế nào a?
*người đã vãng sinh: người đã mất
Anh nghiêm túc nói: “Được rồi! Vì em nói muốn công bằng, anh đồng ý cho em thanh toán, nhưng anh có một điều kiện.”
“Điều kiện gì?”
“Dùng thẻ của anh, về sau mặc kệ em đi đâu, đều có thể dùng nó để thanh toán.”
Mạc Tử Nhân vẻ mặt lại thất vọng, như vậy chẳng phải là cùng anh thanh toán không có gì khác biệt hay sao?
“Ngoan ngoãn đi, đừng để tâm vào mấy chuyện vụn vặt này, anh đối tốt với em là anh cam tâm tình nguyện, anh thương em, chiếu cố em sẽ làm tâm tình của anh rất tốt, anh cũng vậy chỉ muốn đối với em làm một người tốt…… Đương nhiên, tương lai còn có thể kể cả mẹ em, anh sẽ chiếu cố hai người thật tốt, cho nên em đừng cùng anh phân chia rõ ràng như thế, vì em dùng tiền của anh sẽ làm anh càng cố gắng kiếm tiền…… Nếu như em muốn dùng phương thức khác đối tốt với anh, anh cũng không phản đối.” anh nhướng cao mi, vẻ mặt có vài phần mập mờ.
“Là như thế nào đây?” Hạ Anh Đông có tiền nhiều như vậy, so ra cô thật kém, nên dùng phương thức gì để đối tốt với anh đây?
Hạ Anh Đông ghé sát vào bên tai nàng, thấp giọng nói: “Trên giường.”
Oanh một tiếng, Mạc Tử Nhân khuôn mặt lại hoá hồng, thân thể lập tức lui về phía sau, đụng vào cây cột, đau đến ôm đầu.
“Lão bà, đụng vào đâu rồi?”
Đáng giận nha……“Em, em không phải là lão bà của anh!” Đầu rất đau, trong lòng thì rất loạn.
Mẹ cô luôn nói cá tính của cô rất đơn thuần, phải tìm nam nhân ngoan ngoãn một chút mới thích hợp, kết quả cô lại chọn một người đại bại hoại này — Hạ Anh Đông căn bản chính là khắc tinh của cô, đem cô khắc đến sít sao.
Mạc Tử Nhân cố gắng biện hộ, Hạ Anh Đông lại đem cả người cô ôm vào trong ngực, vẻ mặt yêu thương chỉ có thể nói là hạnh phúc, làm cho vị khách cùng xếp hàng cũng âm thầm cười.
“Em đương nhiên là vợ của anh nha!” Hạ Anh Đông thanh toán xong, như cũ ôm Mạc Tử Nhân hào phóng rời khỏi quán mì.
Mạc Tử Nhân túng quẫn không dám ngẩng đầu giải thích, chỉ có thể núp ở trong ngực của anh làm bộ không phát sinh chuyện gì.
Hạ Anh Đông khóe miệng nở nụ cười làm say lòng người, giống như gió mát mùa xuân, cái trời đông giá rét trước đó dường như hoàn toàn tan biến.
Mạc Tử Nhân càng nghĩ càng thắc mắc tại sao cô luôn thất bại, nên ngẩng đầu lên hít thở không khí, nếu không nói không chính xác sau này sẽ bị anh liên tục xem thường, vì vậy cô hơi chút thối lui, vươn cao người, để có chút khí thế. “Cái kia…… Nếu quả thật muốn em gả cho anh, anh phải đem tất cả tài sản đều sang tên em, tiền lương cũng phải hết thảy giao cho tem, về sau em sẽ mỗi tháng cho anh tiền tiêu vặt .”
Hắc hắc, cô cũng không tin điều kiện như vậy sẽ có người vui vẻ đồng ý, trừ phi người đó ngốc.
Hạ Anh Đông nghe vậy, lông mày giương lên, khóe miệng nhếch lên thành một đường cong khoái trá, lập tức lôi kéo tay của cô đi lên phía trước.
Mạc Tử Nhân bị anh lôi kéo đi, vẻ mặt khó hiểu.“Anh muốn dẫn em đi đâu?”
“Chỗ hộ chính sự vụ hình như còn chưa tan tầm, chúng ta đi đăng ký kết hôn trước, chuyện tài sản anh cũng sẽ lập tức xử lý, còn có chọn áo cưới, ngày lành tháng tốt tổ chức tiệc cưới, cuối cùng chính là tuần trăng mật.” Kế hoạch anh đưa ra cực kỳ chu đáo.
Di? Cái gì?
Này…… Chẳng lẽ anh nghe không ra là cô đang giả thiết, chứ không có hỏi anh ??
Anh cũng quá nhanh chân đi! “Đợi một chút, tem là nói nếu nha, không phải nói là hiện tại sẽ phải gả cho anh! ” Nếu không nói cho rõ ràng, chỉ sợ cô thật sự sẽ phải biến thành vợ người ta.
Bọn họ mới biết nhau không bao lâu, mới vừa trở thành bạn bè không có bao lâu, lập tức tiến vào hôn nhân, chẳng phải qua nhanh sao, cô không có biện pháp tiếp nhận.
“Anh cảm thấy được giả thiết là vấn đề rất phiền toái, không bằng lập tức chứng thật, em mới thấy rõ anh thành tâm, không phải sao?” Đây toàn bộ đều là thành ý của anh.
“Em, em tin tưởng anh, nên không cần chứng minh.” Cô nắm chặt lấy anh.
“Em đã tin tưởng anh, vậy chúng ta càng cần phải lập tức kết hôn, như vậy anh mới có thể danh chính ngôn thuận đem em mang về nhà .”
“Cái kia…… Để hôm nào đi! Chúng ta vừa mới trở thành người yêu, như vậy không quá nhanh sao, nói ra mẹ em còn chưa biết anh.” Cô mang ra bia đỡ đạn cuối cùng, quả nhiên làm Hạ Anh Đông dừng bước.
Không biết là tại làm sao, Hạ Anh Đông không chỉ dừng bước lại, mà thần sắc còn có chút thay đổi.
“Phải a… Anh phải suy nghĩ một chút đến tâm tình của bác gái, em nói đúng, là anh suy tính thiếu chu đáo, anh thấy choáng váng đầu, hay là từ từ sẽ đến đi!” Thâm tình nhìn cô một cái.
Mặc kệ anh
“Hứng thú của anh là ăn, cho nên thích mở nhà hàng, trước mắt trong tay anh có năm nhà hàng, còn có một cái có thêm cửa hàng cà phê. Anh dự tính sang năm đi đại lục mở cửa tiệm, đến lúc đó sẽ phải tốn thêm một chút thời gian ở đó, nếu như em đồng ý, anh hi vọng em có thể theo giúp anh một khoảng thời gian.” anh muốn hai mươi bốn tiếng đồng hồ đều trông thấy cô.
“Mẹ em một mình ở tại Đài Loan, em sẽ không yên lòng về người ”
“Vậy thì anh cũng mang bác gái theo luôn.” anh nắm chặt tay của cô, không để cho cô rút lại.
“Anh, Anh Đông, anh bây giờ đối với em tốt như vậy, vậy sau này thì sao, lỡ như em thành thói quen thì làm sao bây giờ.” cô kể lể tình huống có thể phát sinh, cũng không có ý tứ lên án.
“Tương lai nếu như anh không thể đối với em tốt, vậy nhất định là anh rời đi trước…… Không quan hệ, anh sẽ dặn dò con trai tiếp tục chiếu cố em thật tốt, nếu là nó không làm được, anh sẽ đánh nó.”
Trợn to mắt chăm chú nhìn vào vẻ mặt thành thật của Hạ Anh Đông, lời anh ngọt ngào lọt vào trong tâm của cô, làm cô không tự chủ được, tưởng tượng ra một bức tranh tương lai hoà thuận vui vẻ. “Vì cái gì anh đối tốt với em như vậy?”
“Cô bé ngốc, không đối với em tốt, chẳng lẽ em muốn anh đối tốt với những nữ nhân khác sao?”
Mạc Tử Nhân lại đỏ mặt.
Vừa vặn ông chủ tự mình bưng hai bát mì sợi tới, cô mới có thể đem khuôn mặt hồng hồng giấu ở sau màn sương mù màu trắng, làm bộ cố gắng ăn mì để che dấu tâm hoảng ý loạn, cũng cố gắng nghĩ làm sao để tránh cho động một chút là tình trạng đỏ mặt quẫn bách.
Kế tiếp chính là thời gian ăn mì, bởi vì mì sợi còn nóng ăn mới ngon, bọn họ mới yên lặng không nói chuyện, mà chuyên tâm ăn mì, cho đến khi trả tiền.
“Cái kia…… Anh Đông, em biết rõ tiền anh kiếm so với em nhiều hơn, nhưng em hi vọng giữa chúng ta cần có sự công bằng, em không muốn chiếm tiện nghi của anh. Lần trước anh cũng đã nói, lần này đến lượt em mời khách, anh không phản đối chứ!” Cô cảm thấy trước tiên nên nói rõ ràng, miễn cho lại bị anh cướp đi tờ hóa đơn.
Hạ Anh Đông thẳng tay rút đi tờ giấy trên tay cô “Lần trước chúng ta là quan hệ bạn bè, mỗi người trả một lần là rất công bằng. Nhưng hôm nay, em là nữ nhân của anh, đương nhiên anh muốn chiếu cố em.”
“Chúng ta chỉ là bạn bè nam nữ ……”
“Anh đem ngươi xem là vợ của anh nam nhân thay nữ nhân của mình trả tiền là đạo lý hiển nhiên, đây là một trong những gia huấn nhà anh, nếu như em có dị nghị gì, có thể đi tìm ba của anh khiếu nại, tin tưởng ông ấy sẽ rất cao hứng thay em giải đáp .” anh cười đến xấu xa.
“Đúng là……” Muốn cô đi tìm người đã vãng sinh* khiếu nại như thế nào a?
*người đã vãng sinh: người đã mất
Anh nghiêm túc nói: “Được rồi! Vì em nói muốn công bằng, anh đồng ý cho em thanh toán, nhưng anh có một điều kiện.”
“Điều kiện gì?”
“Dùng thẻ của anh, về sau mặc kệ em đi đâu, đều có thể dùng nó để thanh toán.”
Mạc Tử Nhân vẻ mặt lại thất vọng, như vậy chẳng phải là cùng anh thanh toán không có gì khác biệt hay sao?
“Ngoan ngoãn đi, đừng để tâm vào mấy chuyện vụn vặt này, anh đối tốt với em là anh cam tâm tình nguyện, anh thương em, chiếu cố em sẽ làm tâm tình của anh rất tốt, anh cũng vậy chỉ muốn đối với em làm một người tốt…… Đương nhiên, tương lai còn có thể kể cả mẹ em, anh sẽ chiếu cố hai người thật tốt, cho nên em đừng cùng anh phân chia rõ ràng như thế, vì em dùng tiền của anh sẽ làm anh càng cố gắng kiếm tiền…… Nếu như em muốn dùng phương thức khác đối tốt với anh, anh cũng không phản đối.” anh nhướng cao mi, vẻ mặt có vài phần mập mờ.
“Là như thế nào đây?” Hạ Anh Đông có tiền nhiều như vậy, so ra cô thật kém, nên dùng phương thức gì để đối tốt với anh đây?
Hạ Anh Đông ghé sát vào bên tai nàng, thấp giọng nói: “Trên giường.”
Oanh một tiếng, Mạc Tử Nhân khuôn mặt lại hoá hồng, thân thể lập tức lui về phía sau, đụng vào cây cột, đau đến ôm đầu.
“Lão bà, đụng vào đâu rồi?”
Đáng giận nha……“Em, em không phải là lão bà của anh!” Đầu rất đau, trong lòng thì rất loạn.
Mẹ cô luôn nói cá tính của cô rất đơn thuần, phải tìm nam nhân ngoan ngoãn một chút mới thích hợp, kết quả cô lại chọn một người đại bại hoại này — Hạ Anh Đông căn bản chính là khắc tinh của cô, đem cô khắc đến sít sao.
Mạc Tử Nhân cố gắng biện hộ, Hạ Anh Đông lại đem cả người cô ôm vào trong ngực, vẻ mặt yêu thương chỉ có thể nói là hạnh phúc, làm cho vị khách cùng xếp hàng cũng âm thầm cười.
“Em đương nhiên là vợ của anh nha!” Hạ Anh Đông thanh toán xong, như cũ ôm Mạc Tử Nhân hào phóng rời khỏi quán mì.
Mạc Tử Nhân túng quẫn không dám ngẩng đầu giải thích, chỉ có thể núp ở trong ngực của anh làm bộ không phát sinh chuyện gì.
Hạ Anh Đông khóe miệng nở nụ cười làm say lòng người, giống như gió mát mùa xuân, cái trời đông giá rét trước đó dường như hoàn toàn tan biến.
Mạc Tử Nhân càng nghĩ càng thắc mắc tại sao cô luôn thất bại, nên ngẩng đầu lên hít thở không khí, nếu không nói không chính xác sau này sẽ bị anh liên tục xem thường, vì vậy cô hơi chút thối lui, vươn cao người, để có chút khí thế. “Cái kia…… Nếu quả thật muốn em gả cho anh, anh phải đem tất cả tài sản đều sang tên em, tiền lương cũng phải hết thảy giao cho tem, về sau em sẽ mỗi tháng cho anh tiền tiêu vặt .”
Hắc hắc, cô cũng không tin điều kiện như vậy sẽ có người vui vẻ đồng ý, trừ phi người đó ngốc.
Hạ Anh Đông nghe vậy, lông mày giương lên, khóe miệng nhếch lên thành một đường cong khoái trá, lập tức lôi kéo tay của cô đi lên phía trước.
Mạc Tử Nhân bị anh lôi kéo đi, vẻ mặt khó hiểu.“Anh muốn dẫn em đi đâu?”
“Chỗ hộ chính sự vụ hình như còn chưa tan tầm, chúng ta đi đăng ký kết hôn trước, chuyện tài sản anh cũng sẽ lập tức xử lý, còn có chọn áo cưới, ngày lành tháng tốt tổ chức tiệc cưới, cuối cùng chính là tuần trăng mật.” Kế hoạch anh đưa ra cực kỳ chu đáo.
Di? Cái gì?
Này…… Chẳng lẽ anh nghe không ra là cô đang giả thiết, chứ không có hỏi anh ??
Anh cũng quá nhanh chân đi! “Đợi một chút, tem là nói nếu nha, không phải nói là hiện tại sẽ phải gả cho anh! ” Nếu không nói cho rõ ràng, chỉ sợ cô thật sự sẽ phải biến thành vợ người ta.
Bọn họ mới biết nhau không bao lâu, mới vừa trở thành bạn bè không có bao lâu, lập tức tiến vào hôn nhân, chẳng phải qua nhanh sao, cô không có biện pháp tiếp nhận.
“Anh cảm thấy được giả thiết là vấn đề rất phiền toái, không bằng lập tức chứng thật, em mới thấy rõ anh thành tâm, không phải sao?” Đây toàn bộ đều là thành ý của anh.
“Em, em tin tưởng anh, nên không cần chứng minh.” Cô nắm chặt lấy anh.
“Em đã tin tưởng anh, vậy chúng ta càng cần phải lập tức kết hôn, như vậy anh mới có thể danh chính ngôn thuận đem em mang về nhà .”
“Cái kia…… Để hôm nào đi! Chúng ta vừa mới trở thành người yêu, như vậy không quá nhanh sao, nói ra mẹ em còn chưa biết anh.” Cô mang ra bia đỡ đạn cuối cùng, quả nhiên làm Hạ Anh Đông dừng bước.
Không biết là tại làm sao, Hạ Anh Đông không chỉ dừng bước lại, mà thần sắc còn có chút thay đổi.
“Phải a… Anh phải suy nghĩ một chút đến tâm tình của bác gái, em nói đúng, là anh suy tính thiếu chu đáo, anh thấy choáng váng đầu, hay là từ từ sẽ đến đi!” Thâm tình nhìn cô một cái.
Mặc kệ anh
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
2796/3632
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
2796/3632
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt