Tiểu thuyết Bảo Bối Tình Nhân Của Kiến Trúc Sư
Lượt xem : |
ô kia, anh tìm được tay của cô, mười ngón tay giao nhau, "Sẽ có chút đau, vì anh nhịn một chút, được không?"
"Dạ. . . . . ." Cô ngượng ngùng đáp một tiếng, nắm chặt bàn tay to rộng của anh.
"Bảo bối ngoan." Anh hôn cô thật sâu, tách ra bắp đùi trắng mềm, nam căn cứng rắn ở lối vào ướt át trên dưới cọ sát lẫn nhau vài lần, mới động thân từng chút, từng chút một chậm rãi tiến vào.
Lạc Tiểu Hòa không thoải mái rên nhẹ một tiếng, anh lập tức dừng lại, ngón tay săn sóc xoa bóp viên hoa châu nho nhỏ núp ở trong cánh hoa mềm mại kia, ý đồ khiến cho sâu trong hoa tâm tiết ra nhiều chất lỏng hơn.
Khúc dạo đầu mặc dù anh đã kiên nhẫn làm đầy đủ, nhưng thân thể cô bé con lần đầu tiên biết mùi vị hoan ái, đau xót vẫn không thể tránh được. Khi nam căn cứng rắn to lớn của anh thâm nhập sâu hơn vào bên trong, ngập chỗ sâu nhất bên trong mật huyệt ấm áp thì Lạc Tiểu Hòa nức nở nghẹn ngào một tiếng, nước mắt lưng tròng, liên tiếp thở mạnh, toàn thân cũng buộc chặt, chỗ kín mút lấy anh càng chặt.
"Ngoan, thả lỏng. . . . . . Nếu không sẽ đau hơn." Cổ Hách Tuyền đau lòng không ngừng hôn khuôn mặt nhỏ nhắn ướt mồ hôi của cô, bàn tay cũng không ngừng tìm mọi cách vuốt ve chỗ mẫn cảm của cô, muốn cho cô thả lỏng.
"Đau. . . . . ." Cô nước mắt lưng tròng tố cáo, cảm giác giữa hai chân giống như có ngọn lửa đang đốt, dị vật thô to nóng bỏng xâm nhập giữa đùi cô làm cô vừa kinh vừa sợ.
"Anh không động, bảo bối, đừng sợ, một lát là tốt rồi." Anh hôn lên đôi mắt đầy lệ của cô, không ngừng nhẹ ru, dùng hết toàn bộ lý trí khắc chế xung động muốn rong ruỗi trong cơ thể cô, thô cứng vẫn chôn sâu ở trong hoa huyệt ẩm ướt nhỏ hẹp, chỉ cảm thấy bên trong cô như tơ lụa ấm áp, bao bọc anh thật thoải mái.
Một lúc lâu sau, Lạc Tiểu Hòa mới cảm giác không đau đớn như trước nữa, nhưng nam căn thô sáp của anh vẫn cắm nơi đó, không hề có dấu hiệu đi ra, ngược lại càng ngày càng nóng rực cứng rắn, làm cô vừa căng cứng vừa khó chịu.
Cô theo bản năng hoạt động thân thể lại làm cho Cổ Hách Tuyền khẽ rên rĩ.
"Bảo bối, anh muốn động, có thể không?" Mồ hôi dọc theo trán nhỏ xuống, anh nhịn thật vất vả.
". . . . . . Được. . . . . ." Cô tinh tế rên rỉ, thẹn thùng đáp ứng.
Không chờ đợi nữa, anh lập tức tung người với dục vọng như sóng trào, công thành chiếm đất.
Thân thể ngây thơ hoàn toàn bị chiếm đoạt thật sâu, nặng nề xâm lấn, dũng mãnh, cuồng dã đoạt lấy. Lạc Tiểu Hòa nằm dưới người anh giống như là đang trải qua một trận bão càn quét, cô theo không kịp, chỉ có thể bất lực ưm, khẽ nấc, mặc anh cố tình làm bậy, ta cần ta cứ lấy.
"Đừng sợ, anh ở đây, hãy tin anh . . . . ." Anh ôm lấy thân thể mềm mại ôn hương của cô, để đôi chân trắng như tuyết quấn quanh hông của anh khiến hai người giao hợp càng chặt hơn, bàn tay ôm lấy đôi mông mềm, dùng sức nhấn thật mạnh vào cô.
"Ưm. . . . . . A. . . . . . Không. . . . . . Đại ca. . . . . . Ca. . . . . ." Không thể hình dung khoái cảm giống như lửa đang thiêu đốt khắp toàn thân, mỗi một thần kinh, từng tế bào, Lạc Tiểu Hòa cuối cùng cũng không nhịn được thét lên.
"Gọi anh, bảo bối ngoan, lớn tiếng gọi anh. . . . . . Anh thích nghe em gọi anh. . . . . ."
Tiếng nức nở nhỏ bé yếu ớt tuyệt vời kích thích Cổ Hách Tuyền càng thêm hưng phấn, anh tăng nhanh phóng túng hơn, mỗi một cái tiến vào cũng càng lúc càng nặng càng sâu hơn, đâm vào địa phương mềm mại nhất của thiếu nữ.
"A. . . . . . Đại ca ca. . . . . . Ca ca. . . . . . Xin anh. . . . . ." Lạc Tiểu Hòa toàn thân đều đang run rẩy, cô thở hổn hển, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch, vô thức tràn ra từng tiếng cầu xin càng khiến người con trai điên cuồng.
"Xin anh gì thế? Hửm? Bé yêu. . . . . . Là thế này phải không?" Anh cúi đầu khẽ cắn một đầu vú màu hồng, nhẹ nhàng liếm cắn, dùng sức mút, mọi cách sủng ái thương yêu, thắt lưng càng cuồng dã tấn công, nam căn to và dài xuyên thật sâu vào trong hoa tâm, cơ hồ muốn hòa tan hết mình vào thân thể bé nhỏ đó.
"Ô. . . . . . Không cần. . . . . ." Lạc Tiểu Hòa khóc sụt sùi, lắc lư mái tóc rối tung, nắm thật chặt bắp thịt trên cánh tay anh, hoa kính càng ngày càng mềm mại ướt át co rút lại theo quy luật.
Thật là tà ác, giường cũng theo động tác có tiết tấu của anh "Kẽo kẹt" vang dội, làm người ta mặt hồng tim đập, mà nệm phía dưới mềm mại, co dãn cực tốt là công cụ trợ giúp anh ‘tàn bạo’ trên cô, anh tiến vào, cô bị buộc nghênh hợp, anh rút ra, cô thật sâu lâm vào. . . . . .Gắn bó chặt chẽ, ăn khít với nhau như thế.
Tạo hóa thần kỳ! Nếu như anh là chim ưng cao ngạo, cô chính là ánh mặt trời an ủi anh; nếu anh là cây Tùng đứng sừng sững hiên ngang, cô tất nhiên chính là dây tử đằng dịu dàng quấn quanh anh. . . . . .
Đêm, vẫn còn rất dài, nồng đậm thở dốc cùng tiếng rên rỉ mềm mại vang vọng ở trong nhà, luật động giữa nam nữ mãi mãi không đổi vẫn còn đang tiếp tục.
Thời gian dài kéo ra đưa vào, cứ thế với Lạc Tiểu Hòa lý trí sắp ngập đầu, cô vô lực nằm ở trên giường xốc xếch, như chú bướm bị vùi dập, cấm địa phái nữ vẫn bị xâm chiếm thật sâu.
Một hồi lâu, cô mơ màng bị anh ôm eo bắt nửa quỳ lên, sau lưng nam căn nóng bỏng kích động đâm vào sâu hơn.
"Ách. . . . . . A. . . . . . A. . . . . ." Theo anh mỗi một lần va chạm, cô phát ra thanh âm đứt quãng, chịu đựng anh cuồng mãnh hoàn toàn xâm chiếm.
Thân thể trắng như tuyết nhuộm thành màu đỏ của hoa hồng đầu hạ, ý thức dần dần tan rã, cô chỉ cảm thấy chỗ giao hợp càng ngày càng nóng bỏng căng đau, hoa kính cũng như cái miệng nhỏ nhắn khẽ khép khẽ mở, co rút, cố hết sức mút khổng lồ của anh.
Kích tình, mồ hôi giọt giọt dọc theo mặt Cổ Hách Tuyền rơi xuống, rơi vào trên lưng nõn nà của cô gái, cùng với mồ hôi cô hòa tan một chỗ, nước sữa hòa nhau.
Anh khó khăn cười cười, thân thể nghiêng về phía trước, hôn liếm những giọt mồ hôi đó, sức nặng toàn thân cũng đè trên lưng cô gái, dục vọng vào sâu hơn mạnh hơn.
Anh cuồng dã xông lên, mỗi một lần tiến vào cũng đẩy tới nơi sâu nhất, mỗi một lần rút ra dường như toàn bộ rời đi, cho đến một khắc cuồng dã nhất, đem hết tất cả mầm mống nóng ấm của mình hòa tan vào thân thể người anh yêu.
Anh ngẩng đầu lên, miệng phát ra tiếng gầm nhẹ, dùng sức ôm lấy thân thể nhỏ xinh phía dưới, cùng nhau nghênh đón sóng triều sướng khoái điên cuồng vô tận. . . . . .
Lạc Tiểu Hòa mơ mơ màng màng, ý thức gần như hoàn toàn không có, thân thể mềm mại như cành liễu ngày xuân mới vừa đâm chồi, mệt lả người, mệt mỏi ngay cả mắt cũng không mở ra được.
Chỉ sợ đem bé đè đến mệt mỏi, Cổ Hách Tuyền nhanh chóng lật người, đem cô dịu dàng kéo vào trong ngực, da thịt kề nhau, như keo như sơn, vành tai và tóc mai chạm vào nhau một lúc lâu, mới đứng dậy ôm cô đi vào phòng tắm.
Bồn tắm mát xa cao cấp thoải mái, nước chảy ấm áp bao quanh bọn họ, bàn tay khẽ vuốt ve phần lưng non mềm, đôi mắt Lạc Tiểu Hòa nhắm chặt, hai chân thon dài tách ra ngồi bên hông anh, thân thể mềm mại nằm sấp trên ngực anh, bầu ngực sữa mềm mại mềm nhũn dán sát vào anh.
Ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực khiến cho bụng Cổ Hách Tuyền nóng bỏng, huyết khí dâng trào, nam căn mới vừa giải tỏa theo phản xạ lại cứng lên, nhao nhao muốn thử sức cắm nhè nhẹ vào nơi mềm mại bây giờ đã hơi sưng đỏ kia, hiển nhiên cũng không thoả mãn.
"Ngô. . . . . . Không. . . . . ." Lạc Tiểu Hòa bất an lắc đầu, phát ra tiếng rên rỉ mơ màng.
"Đừng sợ, tối nay sẽ không ăn em nữa đâu, ngủ ngoan đi nhé."
Anh biết cô mệt mỏi, chịu không được hoan ái, vuốt ve mái tóc dài ướt đẫm, nhẹ nhàng hôn lên vầng trán cô, trong ngực tràn đầy thõa mãn trước nay chưa từng có, lan tràn tới mọi nơi trên thân thể. . . . .
Mỗi một ngày mới, đều bắt đầu từ tiếng chim ríu rít bê
"Dạ. . . . . ." Cô ngượng ngùng đáp một tiếng, nắm chặt bàn tay to rộng của anh.
"Bảo bối ngoan." Anh hôn cô thật sâu, tách ra bắp đùi trắng mềm, nam căn cứng rắn ở lối vào ướt át trên dưới cọ sát lẫn nhau vài lần, mới động thân từng chút, từng chút một chậm rãi tiến vào.
Lạc Tiểu Hòa không thoải mái rên nhẹ một tiếng, anh lập tức dừng lại, ngón tay săn sóc xoa bóp viên hoa châu nho nhỏ núp ở trong cánh hoa mềm mại kia, ý đồ khiến cho sâu trong hoa tâm tiết ra nhiều chất lỏng hơn.
Khúc dạo đầu mặc dù anh đã kiên nhẫn làm đầy đủ, nhưng thân thể cô bé con lần đầu tiên biết mùi vị hoan ái, đau xót vẫn không thể tránh được. Khi nam căn cứng rắn to lớn của anh thâm nhập sâu hơn vào bên trong, ngập chỗ sâu nhất bên trong mật huyệt ấm áp thì Lạc Tiểu Hòa nức nở nghẹn ngào một tiếng, nước mắt lưng tròng, liên tiếp thở mạnh, toàn thân cũng buộc chặt, chỗ kín mút lấy anh càng chặt.
"Ngoan, thả lỏng. . . . . . Nếu không sẽ đau hơn." Cổ Hách Tuyền đau lòng không ngừng hôn khuôn mặt nhỏ nhắn ướt mồ hôi của cô, bàn tay cũng không ngừng tìm mọi cách vuốt ve chỗ mẫn cảm của cô, muốn cho cô thả lỏng.
"Đau. . . . . ." Cô nước mắt lưng tròng tố cáo, cảm giác giữa hai chân giống như có ngọn lửa đang đốt, dị vật thô to nóng bỏng xâm nhập giữa đùi cô làm cô vừa kinh vừa sợ.
"Anh không động, bảo bối, đừng sợ, một lát là tốt rồi." Anh hôn lên đôi mắt đầy lệ của cô, không ngừng nhẹ ru, dùng hết toàn bộ lý trí khắc chế xung động muốn rong ruỗi trong cơ thể cô, thô cứng vẫn chôn sâu ở trong hoa huyệt ẩm ướt nhỏ hẹp, chỉ cảm thấy bên trong cô như tơ lụa ấm áp, bao bọc anh thật thoải mái.
Một lúc lâu sau, Lạc Tiểu Hòa mới cảm giác không đau đớn như trước nữa, nhưng nam căn thô sáp của anh vẫn cắm nơi đó, không hề có dấu hiệu đi ra, ngược lại càng ngày càng nóng rực cứng rắn, làm cô vừa căng cứng vừa khó chịu.
Cô theo bản năng hoạt động thân thể lại làm cho Cổ Hách Tuyền khẽ rên rĩ.
"Bảo bối, anh muốn động, có thể không?" Mồ hôi dọc theo trán nhỏ xuống, anh nhịn thật vất vả.
". . . . . . Được. . . . . ." Cô tinh tế rên rỉ, thẹn thùng đáp ứng.
Không chờ đợi nữa, anh lập tức tung người với dục vọng như sóng trào, công thành chiếm đất.
Thân thể ngây thơ hoàn toàn bị chiếm đoạt thật sâu, nặng nề xâm lấn, dũng mãnh, cuồng dã đoạt lấy. Lạc Tiểu Hòa nằm dưới người anh giống như là đang trải qua một trận bão càn quét, cô theo không kịp, chỉ có thể bất lực ưm, khẽ nấc, mặc anh cố tình làm bậy, ta cần ta cứ lấy.
"Đừng sợ, anh ở đây, hãy tin anh . . . . ." Anh ôm lấy thân thể mềm mại ôn hương của cô, để đôi chân trắng như tuyết quấn quanh hông của anh khiến hai người giao hợp càng chặt hơn, bàn tay ôm lấy đôi mông mềm, dùng sức nhấn thật mạnh vào cô.
"Ưm. . . . . . A. . . . . . Không. . . . . . Đại ca. . . . . . Ca. . . . . ." Không thể hình dung khoái cảm giống như lửa đang thiêu đốt khắp toàn thân, mỗi một thần kinh, từng tế bào, Lạc Tiểu Hòa cuối cùng cũng không nhịn được thét lên.
"Gọi anh, bảo bối ngoan, lớn tiếng gọi anh. . . . . . Anh thích nghe em gọi anh. . . . . ."
Tiếng nức nở nhỏ bé yếu ớt tuyệt vời kích thích Cổ Hách Tuyền càng thêm hưng phấn, anh tăng nhanh phóng túng hơn, mỗi một cái tiến vào cũng càng lúc càng nặng càng sâu hơn, đâm vào địa phương mềm mại nhất của thiếu nữ.
"A. . . . . . Đại ca ca. . . . . . Ca ca. . . . . . Xin anh. . . . . ." Lạc Tiểu Hòa toàn thân đều đang run rẩy, cô thở hổn hển, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch, vô thức tràn ra từng tiếng cầu xin càng khiến người con trai điên cuồng.
"Xin anh gì thế? Hửm? Bé yêu. . . . . . Là thế này phải không?" Anh cúi đầu khẽ cắn một đầu vú màu hồng, nhẹ nhàng liếm cắn, dùng sức mút, mọi cách sủng ái thương yêu, thắt lưng càng cuồng dã tấn công, nam căn to và dài xuyên thật sâu vào trong hoa tâm, cơ hồ muốn hòa tan hết mình vào thân thể bé nhỏ đó.
"Ô. . . . . . Không cần. . . . . ." Lạc Tiểu Hòa khóc sụt sùi, lắc lư mái tóc rối tung, nắm thật chặt bắp thịt trên cánh tay anh, hoa kính càng ngày càng mềm mại ướt át co rút lại theo quy luật.
Thật là tà ác, giường cũng theo động tác có tiết tấu của anh "Kẽo kẹt" vang dội, làm người ta mặt hồng tim đập, mà nệm phía dưới mềm mại, co dãn cực tốt là công cụ trợ giúp anh ‘tàn bạo’ trên cô, anh tiến vào, cô bị buộc nghênh hợp, anh rút ra, cô thật sâu lâm vào. . . . . .Gắn bó chặt chẽ, ăn khít với nhau như thế.
Tạo hóa thần kỳ! Nếu như anh là chim ưng cao ngạo, cô chính là ánh mặt trời an ủi anh; nếu anh là cây Tùng đứng sừng sững hiên ngang, cô tất nhiên chính là dây tử đằng dịu dàng quấn quanh anh. . . . . .
Đêm, vẫn còn rất dài, nồng đậm thở dốc cùng tiếng rên rỉ mềm mại vang vọng ở trong nhà, luật động giữa nam nữ mãi mãi không đổi vẫn còn đang tiếp tục.
Thời gian dài kéo ra đưa vào, cứ thế với Lạc Tiểu Hòa lý trí sắp ngập đầu, cô vô lực nằm ở trên giường xốc xếch, như chú bướm bị vùi dập, cấm địa phái nữ vẫn bị xâm chiếm thật sâu.
Một hồi lâu, cô mơ màng bị anh ôm eo bắt nửa quỳ lên, sau lưng nam căn nóng bỏng kích động đâm vào sâu hơn.
"Ách. . . . . . A. . . . . . A. . . . . ." Theo anh mỗi một lần va chạm, cô phát ra thanh âm đứt quãng, chịu đựng anh cuồng mãnh hoàn toàn xâm chiếm.
Thân thể trắng như tuyết nhuộm thành màu đỏ của hoa hồng đầu hạ, ý thức dần dần tan rã, cô chỉ cảm thấy chỗ giao hợp càng ngày càng nóng bỏng căng đau, hoa kính cũng như cái miệng nhỏ nhắn khẽ khép khẽ mở, co rút, cố hết sức mút khổng lồ của anh.
Kích tình, mồ hôi giọt giọt dọc theo mặt Cổ Hách Tuyền rơi xuống, rơi vào trên lưng nõn nà của cô gái, cùng với mồ hôi cô hòa tan một chỗ, nước sữa hòa nhau.
Anh khó khăn cười cười, thân thể nghiêng về phía trước, hôn liếm những giọt mồ hôi đó, sức nặng toàn thân cũng đè trên lưng cô gái, dục vọng vào sâu hơn mạnh hơn.
Anh cuồng dã xông lên, mỗi một lần tiến vào cũng đẩy tới nơi sâu nhất, mỗi một lần rút ra dường như toàn bộ rời đi, cho đến một khắc cuồng dã nhất, đem hết tất cả mầm mống nóng ấm của mình hòa tan vào thân thể người anh yêu.
Anh ngẩng đầu lên, miệng phát ra tiếng gầm nhẹ, dùng sức ôm lấy thân thể nhỏ xinh phía dưới, cùng nhau nghênh đón sóng triều sướng khoái điên cuồng vô tận. . . . . .
Lạc Tiểu Hòa mơ mơ màng màng, ý thức gần như hoàn toàn không có, thân thể mềm mại như cành liễu ngày xuân mới vừa đâm chồi, mệt lả người, mệt mỏi ngay cả mắt cũng không mở ra được.
Chỉ sợ đem bé đè đến mệt mỏi, Cổ Hách Tuyền nhanh chóng lật người, đem cô dịu dàng kéo vào trong ngực, da thịt kề nhau, như keo như sơn, vành tai và tóc mai chạm vào nhau một lúc lâu, mới đứng dậy ôm cô đi vào phòng tắm.
Bồn tắm mát xa cao cấp thoải mái, nước chảy ấm áp bao quanh bọn họ, bàn tay khẽ vuốt ve phần lưng non mềm, đôi mắt Lạc Tiểu Hòa nhắm chặt, hai chân thon dài tách ra ngồi bên hông anh, thân thể mềm mại nằm sấp trên ngực anh, bầu ngực sữa mềm mại mềm nhũn dán sát vào anh.
Ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực khiến cho bụng Cổ Hách Tuyền nóng bỏng, huyết khí dâng trào, nam căn mới vừa giải tỏa theo phản xạ lại cứng lên, nhao nhao muốn thử sức cắm nhè nhẹ vào nơi mềm mại bây giờ đã hơi sưng đỏ kia, hiển nhiên cũng không thoả mãn.
"Ngô. . . . . . Không. . . . . ." Lạc Tiểu Hòa bất an lắc đầu, phát ra tiếng rên rỉ mơ màng.
"Đừng sợ, tối nay sẽ không ăn em nữa đâu, ngủ ngoan đi nhé."
Anh biết cô mệt mỏi, chịu không được hoan ái, vuốt ve mái tóc dài ướt đẫm, nhẹ nhàng hôn lên vầng trán cô, trong ngực tràn đầy thõa mãn trước nay chưa từng có, lan tràn tới mọi nơi trên thân thể. . . . .
Mỗi một ngày mới, đều bắt đầu từ tiếng chim ríu rít bê
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
2193/3029
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
2193/3029
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt