watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Bảo Bối Tình Nhân Của Kiến Trúc Sư

Lượt xem :
ung ơi!" Cô gái nhỏ không biết tình huống khác thường, như một làn khói chạy như điên về hướng biệt thự họ Cổ, vừa chạy vừa kêu, sau lưng mấy người kia dường như không ngờ tới này tình huống này, sửng sốt một chút, vội nhanh chóng tập hợp đến.
Lạc Tiểu Hòa. . . . . . Chạy mau!
Đầu bị đánh nghiêm trọng, trước khi ngất xỉu mất đi ý thức, đây là ý niệm duy nhất trong lòng Cổ Hách Tuyền.
Sáng sớm, mặt trời vẫn lên cao như thường ngày, cuộc sống mỗi ngày đều tiếp tục như bình thường, trong tất cả các ngóc ngách trên trái đất này, có thể sẽ xảy ra một câu chuyện ly kỳ, tàn khốc, kinh tâm động phách. Hơn nhiều năm sau đó, cơ hồ không có ai nhớ, sau ngày hôm đó, tờ tạp san quyền uy nhất nước "Trung Hoa nhật báo" đăng lên một tin tức không đặc biệt lắm để làm người khác chú ý lắm.
Theo báo viết: Chạng vạng ngày 25 tháng này, bót cảnh sát thứ tư phân cục đặc cảnh chi đội nhất Đài Nam phá được vụ án cùng nhau tập kích, ba người hiềm nghi nhất bị bắt tại chỗ, hai người khác bỏ trốn.
Chỉ có mấy lời, không còn đoạn sau.
Cũng bắt đầu từ đêm đó có một tin tức không biết từ nơi nào truyền ra, nói rằng thiếu gia duy nhất của Cổ gia ở Đài Nam gặp tập kích, may nhờ bảo vệ tới kịp thời, sau khi được cứu nhanh chóng đưa vào bệnh viện tư nhân "Tế nhân" nổi danh nhất Đài Nam. Hôm sau lại bởi vì thương thế quá nghiêm trọng đã lên chuyên cơ chuyển về Đài Bắc.
Từ đó, Cổ thiếu gia giống như Hoàng Hạc mất tích, không xuất hiện trước tầm mắt mọi người nữa, có người nói anh bị trọng thương không trị được, đã chết rồi, có người nói từng nhìn thấy anh xuất hiện ở Nam Mĩ, còn có người nói anh bởi vì tàn tật tự giận mình, nên đã . . . . . . Dĩ nhiên, lời đồn khó tin, nhiều tin đồn thất thiệt, cũng không thể tin được.
Nhưng Lạc Tiểu Hòa biết, những thứ kia, cũng không hoàn toàn là lời đồn.
Cô mới vừa chạy về đến cửa, đã nhìn thấy A Trung cùng A Toàn cầm côn cảnh sát lao ra như gió, cô nghi ngờ quay đầu lại, đã thấy Đại ca ca té xuống đất thoi thóp chỉ còn chút hơi thở, cả người toàn là máu.
Mấy người kia đang đánh anh!
Cô choáng váng, há to mồm, lại hoàn toàn không thể thở được. . . . . .
Sau đó, cô khóc cầu xin lão quản gia mang cô đến bệnh viện, cách phòng cấp cứu thủy tinh, nhìn thấy anh nhắm chặt hai mắt, không hề có ý thức đang hôn mê, chân mới vừa khỏi hẳn lại bị gãy nghiêm trọng, trên người cắm rất nhiều cái ống, tất cả các bác sĩ đang cấp cứu đều cau mày.
"Đều là tại mày! Sao mày lại đần như vậy? Chú Tuyền bảo mày đi thì mày đi à? Bỏ lại một mình chú ấy, mày đến cùng có phải người hay không a!"
"Nếu như chú Tuyền chết rồi, đều do mày làm hại! Mày chính là đồng lõa!"
Mọi người cũng bận rộn ai có việc nấy, không để ý tới cô, chỉ có Cổ Lệ Sa không hề bỏ qua cho cô, từng câu nói ác độc của cô ta tựa như dao găm đâm vào trái tim của Lạc Tiểu Hòa.
Đại ca ca, anh đừng chết, đừng chết!
Cô khóc, cả đêm trằn trọc trở mình, vừa nhắm mắt sẽ thấy ác mộng, cô đang ngủ thét chói tai thành tiếng, toàn thân cũng toát mồ hôi lạnh.
Cô tuyệt vọng mơ thấy Đại ca ca chết rồi. . . . . .
Sau đó, cô cũng không hề gặp lại Đại ca ca nữa. Có người nói anh đã chết, có người nói anh vẫn còn sống, cô không biết nên tin tưởng ai.
Mỗi khi nhớ tới Đại ca ca khi biết rõ gặp được người xấu, hết sức nguy cấp, vẫn còn nghĩ tới nên làm sao để cho cô không bị nguy hiểm, Lạc Tiểu Hòa từ nhỏ đã mang trong lòng nỗi thống khổ. Nếu như cô nhanh trí một chút, thông minh một chút, có lẽ Đại ca ca cũng sẽ không. . . . . . Cô cố chấp cho rằng là lỗi của mình đã hại anh!
Cô không ngừng trách mình, dần dần, lời nói của cô càng ngày càng ít, a ma lo lắng mang cô rời khỏi Cổ gia đến Đài Bắc.
Trong tám năm, cô bắt đầu học được cách quên mất rất nhiều việc, cô trở nên vui vẻ, sinh hoạt giống như những cô gái bình thường khác, nhưng từ đầu đến cuối không thể mở miệng nói câu nào nữa.
Thật ra, cô càng hiểu rõ hơn so với ai khác, có một số việc đã khắc sâu trong lòng, cắm rễ tận xương tủy, bất luận như thế nào cũng không thể quên được.

Chương 6

Lông mi dài khẽ chớp, Lạc Tiểu Hòa chậm rãi mở mắt, cảm giác mình giống như đã vứt bỏ một bọc quần áo nặng nề, hay giống như đã trải qua chuyến hành trình không thể tưởng tượng nổi, cả người như trút được gánh nặng, trong lòng rộng mở tương sáng. Cô lấy khung hình nhìn thật lâu mới nhẹ nhàng để lại chỗ cũ, đứng lên từ từ đi ra khỏi phòng, đi tới bên cửa sổ.
Kéo ra một mảng rèm sát đất đỏ thẫm sắc Venice, đẩy cửa sổ ra, không khí tươi mát lập tức ùa vào.
Khóa cửa vang lên, có người từ bên ngoài đẩy cửa đi vào.
"Em mới hết sốt, đừng đứng gần cửa sổ quá." Anh thấy cô đứng ở bên cửa sổ, lập tức đi qua, đưa tay đem cửa sổ đóng lại.
Lạc Tiểu Hòa nhìn chăm chú vào anh thật chặt, nhìn mọi cử động của anh, màu da tái nhợt ngày xưa đã trở thành màu lúa mạch khỏe mạnh, thân thể gầy gò được thay bằng thân thể bền chắc, nội tâm của cô tràn đầy sự cảm tạ.
Không lúc nào có thể so được với ngay bây giờ, cô rất muốn hét to cảm tạ trời xanh! Dù là để cho cô mất đi ngôn ngữ, nhưng Đại ca ca còn sống, anh ấy còn sống!
"Có chỗ nào không khỏe không? Hửm? Bác sĩ Hoa lát nữa sẽ trở lại khám cho em." Trên mặt anh đều là sự ân cần, bàn tay rất tự nhiên nắm lấy tay cô, ngón tay dịu dàng tỉ mỉ vuốt ve mu bàn tay của cô, giọng hòa hoãn nói: "Karla hầm cháo, ăn trước một chút được không?"
Tầm mắt như nước tiếp tục đưa mắt nhìn anh, từ khuôn mặt tuấn tú hơn người, lồng ngực cường tráng, loại đường cong tỷ lệ hoàng kim từ từ trượt xuống, cuối cùng rơi vào cặp đùi bền chắc có lực kia, nước mắt bất chợt cứ như vậy trào ra.
Nước mắt của cô làm cho người con trai khó lòng phòng bị, ứng phó không kịp, "Sao thế? Nơi nào khó chịu sao? Tiểu Hòa?" Thanh âm anh chợt ngừng, đột nhiên nói không nên lời, cả người như bị điện giật, cực kỳ chậm chạp cúi đầu, đôi mắt đen nhánh không thể tin nhìn chằm chằm vào cô gái đầu vùi trong ngực, đang chủ động ôm anh.
"Em. . . . . ." Tim của anh "Phình phịch" cuồng loạn, lồng ngực bởi vì kích động mà phập phồng, anh chỉ sợ là ảo giác của mình, "Em nhớ ra anh rồi, đúng không?"
Một giây kế tiếp, cả người anh chìm vào trạng thái mừng rỡ như điên, đôi mắt chim ưng mãnh liệt như nước thủy triều mừng như điên, bởi vì, cô gái của anh, đang ở trong ngực anh khóc không thành tiếng liên tiếp gật đầu.
Anh xúc động, nghiêng người ôm thật chặt lấy cô bé nước mắt đã đầy mặt, đem mặt chôn thật sâu ở đầu vai thanh tú tinh xảo của cô.
Anh nghĩ đến cái đêm tối tăm tràn đầy mùi máu tanh đó, mình may mắn được bảo vệ nghe thấy tiếng kêu chạy vội đến cứu, được bí mật mang đến Mĩ quốc trị liệu nhanh chóng, tốn bốn năm trời, đã làm ba lượt phẫu thuật lớn, cũng lựa chọn liệu pháp trị liệu trí phong độc mạng, phòng ngừa bắp thịt héo rút, cuối cùng anh đứng lên lần nữa, trải qua hai năm điều dưỡng mới hoàn toàn khôi phục đi lại bình thường, sau đó chuyển đến Nam Mĩ điều dưỡng, cuối cùng đi tới Anh quốc.
Lúc rời khỏi Đài Loan, anh đem tập đoàn "Cổ thị" để lại cho những thân thích như lang như hổ, lòng dạ khó lường kia. Hành tung bất định, anh dần dần biến mất, mai danh ẩn tích.
Cho đến một năm trước đã dưỡng đủ sức, bệnh nặng đã qua, anh âm thầm ngóc đầu trở lại, rất nhanh đã đem "Cổ đảo" đang loạn giặc trong giặc ngoài, mục nát không chịu nổi vững vàng khống chế được, làm cho những người kia mỗi khắc mỗi giờ đều lo lắng hãi hùng. Nhất là vợ chồng Cổ Thế Xương, khi anh tra ra bọn họ chính là chủ mưu trận tập kích đêm đó, anh làm sao có thể d
<<1 ... 1314151617 ... 25>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
488/4622
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT