watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết - Bạn Học, Chào Em!

Lượt xem :
c đồ của người khác thế hả?”.
Dụ Vi Hề hỏi ra điều nghi hoặc trong lòng: “Mộ Tử Khâm, anh, sao anh lại để ảnh của tôi trong ví tiền?”.
“Liên quan gì đến em”. Mộ Tử Khâm nheo mắt nhìn cô.
Dụ Vi Hề nhỏ giọng nói thầm: “Nhưng hành vi này rất kỳ lạ mà”.
“Được, anh nói cho em biết vì sao”. Mộ Tử Khâm chậm rãi đến gần cô, nhìn thẳng vào mắt cô, “Bởi vì, mỗi ngày anh đều lấy ảnh ra để nguyền rủa em”.
Nghe vậy, Dụ Vi Hề rùng mình, “Anh có cần phải độc ác thế không? Tôi đâu có đối xử với anh như vậy chứ”.
“Dụ Vi Hề, chuyện em khiến anh lộ quần trong trước mặt mọi người, quên rồi ư?”. Mộ Tử Khâm nghiến răng.
Dụ Vi Hề lắc đầu, “Không đúng, nếu như là nguyền rủa thì lẽ ra mặt tôi phải bị vẽ vời mới đúng, thế sao bức ảnh này lại được giữ tốt như vậy? Đã bao nhiêu năm rồi mà vẫn còn như mới thế?”.
Mộ Tử Khâm ánh mắt né tránh, lảng sang chuyện khác, “Sao em lại vào lúc anh đang tắm? Định nhìn trộm phải không?”.
“Ai thèm nhìn trộm anh?!”. Dụ Vi Hề chán nản: “Dáng người anh có phải đẹp lắm đâu mà”.
“Nếu nói dáng người anh xấu thì chắc dáng người em rất đẹp”. Mắt Mộ Tử Khâm sáng lên, “Cho anh mở mang tầm mắt đi”.
Dứt lời, anh vươn tay ra định cởi áo của Dụ Vi Hề.
Dụ Vi Hề hai tay giữ chặt cổ áo, hét to: “Không là không, dáng người tôi rất xấu, anh cũng nhìn rồi mà, đừng nên làm hỏng khẩu vị của anh!”.
“Chúng ta đã lâu lắm không lên giường, anh sắp quên mất cơ thể em thế nào rồi”. Mộ Tử Khâm chậm rãi tới gần cô, “Đến đây nào, để anh ôn lại một chút”.
“Không!”. Dụ Vi Hề hét lên một tiếng, dùng một tay đẩy anh ra, chạy ra khỏi phòng.
Mộ Tử Khâm cười khẽ, sau đó để lại bức ảnh kia vào ví tiền, động tác nhẹ nhàng tựa như đang vuốt ve nó vậy.

Chương 16
Từ sau khi vết thương khỏi, Dụ Vi Hề lại bắt đầu phải vào bếp nấu cơm, quả thật là không lãng phí một chút sức lao động nào. Vẫn giống như trước đây, Mộ Tử Khâm lôi ra đến một trăm thứ để chê đồ ăn cô nấu nhưng cuối cùng lúc nào cũng ăn hết sạch, lại còn có vẻ ăn rất ngon miệng nữa. Trong đầu Dụ Vi Hề bỗng nhiên nảy ra một ý nghĩ: Anh ta tìm đủ mọi cách để bắt bẻ mình, lẽ nào...
Dụ Vi Hề ra sức lắc đầu, không thể nào, không thể nào, là vì cô dễ bắt nạt nên mới bị Mộ Tử Khâm chỉnh như thế, ai mà chẳng hy vọng bên cạnh mình có một nơi để trút giận bất cứ lúc nào chứ? Nhất định là như vậy, nhất định thế, Dụ Vi Hề tự trấn an bản thân.
Thế nhưng, về bức ảnh kia thì lí do của Mộ Tử Khâm thật sự là quá gượng ép. Còn nữa, hôm đó ở cầu thang, lúc cô hỏi anh có thích cô không thì ánh mắt Mộ Tử Khâm trở nên rất dịu dàng, khắc sâu trong tâm trí Dụ Vi Hề. Không biết vì sao cô lại rất chú ý đến việc đó, cô thật sự rất muốn tìm ra câu trả lời. Ý nghĩ này cứ quanh quẩn trong đầu, làm xáo trộn tâm tư cô khiến cô mất ngủ mấy ngày nay. Đúng là hại người quá.
Hôm nay, Dụ Vi Hề đang trằn trọc trên giường tiếp tục mất ngủ thì nghe thấy tiếng nước từ bể bơi sân sau truyền đến. Dụ Vi Hề tò mò đi xuống dưới lầu xem thì thấy hoá ra đó là Mộ Tử Khâm đang bơi.
Ánh trăng chiếu vào mặt nước tạo thành những làn sóng ánh sáng phản xạ lại. Mộ Tử Khâm đeo kính bơi, thong thả dạo chơi trong nước. Chân tay anh thon dài, chuyển động tạo nên một tư thế thật đẹp. Mỗi lần ngẩng lên từ dưới nước để thở, những sợi tóc dính trên trán sẽ có một chuỗi bọt nước bám vào hình thành một tấm màn thủy tinh trong suốt ngăn cách trước khuôn mặt tuấn tú.
Dụ Vi Hề không kìm lòng được đi tới bên cạnh bể bơi, ngồi xuống. Cô thả chân xuống nước vung vẩy, nước về đêm có cảm giác mát lạnh thật thoải mái.
Mộ Tử Khâm nhanh chóng phát hiện ra cô, bơi đến gần. Anh tháo kính bơi xuống, tóc, lông mi, lông mày đọng đầy bọt nước, mê hoặc con người ta khiến họ muốn được vươn tay ra lướt nhẹ qua đó.
"Khuya thế rồi mà còn không ngủ được à? Da đã xấu rồi ngày mai sẽ càng xấu hơn đấy". Dù là trong màn đêm trong trẻo này thì mồm miệng Mộ Tử Khâm vẫn cứ chẳng tha ai bao giờ.
Dụ Vi Hề lẳng lặng nhìn anh, đột nhiên hỏi: "Mộ Tử Khâm, hình như từ trước tới giờ anh chưa từng khen tôi thì phải".
Mộ Tử Khâm lắc lắc đầu, bọt nước văng tung toé, "Cả người em không có lấy một ưu điểm thì làm sao mà anh khen được?".
Hai chân Dụ Vi Hề nhẹ nhàng lướt trên mặt nước tạo nên một vòng tròn rung động, "Anh luôn nói tôi không đẹp, còn nói dáng người tôi xấu... Thế thì tại sao anh lại muốn lên giường với tôi rồi còn muốn tôi làm bạn gái anh?".
Mộ Tử Khâm trầm mặc, lúc lâu sau anh mới nhẹ giọng nói: "Không liên quan đến em".
Dụ Vi Hề ngừng vung chân, cô bình tĩnh lại, lấy hết dũng khí hỏi: "Mộ Tử Khâm, có phải anh... hơi thích tôi một chút không?".
Hỏi xong, Dụ Vi Hề vội vàng nhắm mắt lại, cả người căng lên sẵn sàng bị mất mặt.
Nhưng không có động tĩnh gì, Mộ Tử Khâm vẫn không nhúc nhích. Toàn bộ bể bơi chỉ có tiếng nước nhẹ nhàng lay động.
Dụ Vi Hề len lén mở mắt ra lại thấy Mộ Tử Khâm đang chăm chú nhìn mình, ánh mắt này cô không thể hiểu nổi.
Dụ Vi Hề đang muốn hỏi gì đó thì Mộ Tử Khâm đã giữ tay cô, kéo cô xuống nước.
Nước ở bể bơi rất sâu, Dụ Vi Hề không chạm xuống đáy được nên đành phải níu chặt cổ Mộ Tử Khâm mà Mộ Tử Khâm thì lại dùng tay nâng mông cô.
Cơ thể hai người họ dính chặt vào với nhau như một sự phù hợp hoàn mỹ nhất. Váy ngủ Dụ Vi Hề bị nước làm ướt nhìn gần như trong suốt, dán chặt vào người làm lộ ra nơi tròn trịa xinh xắn và nụ hoa màu hồng phấn của cô.
Hô hấp của Mộ Tử Khâm dần dần trở nên nặng nề, anh hôn lên môi cô. Nụ hôn đó không thô bạo như những lần trước mà là một nụ hôn dịu dàng.
Không biết do ánh trăng đêm nay hay là do sự dịu dàng hiếm thấy của Mộ Tử Khâm mà Dụ Vi Hề không chút giãy dụa, cô để mặc lưỡi anh tiến vào miệng mình quấn quít lấy cái lưỡi mềm mại của cô. Lưỡi anh chậm rãi lướt qua bên trong khoang miệng cô, hút lấy nước mật thơm ngọt, châm lên ngọn lửa dục vọng. Bàn tay anh tiến vào bên trong váy ngủ ướt đẫm, vuốt ve tấm lưng mịn màng, bàn tay nóng rực tựa như ngọn lửa đốt cháy lưng cô. Ánh trăng trong trẻo mát lạnh nhưng nhiệt độ giữa bọn họ lại đang nóng lên hừng hực. Anh cởi váy ngủ cô ra, cơ thể trần trụi của cô dưới ánh trăng toả ra ánh sáng trong suốt đẹp đến không nói nên lời. Mộ Tử Khâm há miệng ngậm lấy nơi mềm mại yêu kiều của cô, dùng cái lưỡi linh hoạt khiêu khích nụ hoa đỏ sẫm, chậm rãi vẽ nên những vòng tròn đầy mê hoặc. Dụ Vi Hề cảm thấy toàn thân cô như có dòng điện chạy qua mang đến một cảm giác tê dại, cô níu chặt cổ anh, mười ngón không tự chủ được len vào mái tóc anh. Mỗi chỗ cơ thể hai người tiếp xúc đều như có một ngọn lửa nhỏ đang cháy lên. Nhiệt độ từ từ dâng cao, cảm xúc mãnh liệt từ từ thăng hoa, tình dục từ từ bùng lên. Dụ Vi Hề cắn môi dưới, kìm lại tiếng rên rỉ đã sắp ra khỏi miệng. Mà Mộ Tử Khâm thì cúi đầu thở dốc, vội vã muốn trút hết ra. Anh cởi quần bơi để khối lửa nóng đã đứng thẳng từ lâu được thả ra ngoài. Sau đó, anh cởi quần trong của cô để lộ ra con đường mòn vào nơi u mê ấy. Rồi anh thong thả hoà mình vào trong cơ thể cô từng chút từng chút một. Sự kết hợp của hai người mang đến cảm giác sung sướng và niềm khoái cảm tột cùng. Bọn họ ôm chặt lấy đối phương, hôn nhau mãnh liệt. Trong bóng tối, bọn họ cùng nhau luật động, cùng nhau nhảy một điệu nhảy điên cuồng hoang dã...
Khi tia nắng mặt trời buổi sớm đầu tiên chiếu vào phòng, Dụ Vi Hề tỉnh dậy.
Cảm giác thứ nhất là, cả người đau nhức, khung xương như sắp vỡ ra - bởi vì tối hôm qua bọn h
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
257/1093
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT