Tiểu thuyết Ác Nam Hấp Dẫn-full
Lượt xem : |
nh là anh không thích em cùng đàn ông khác đi ra ngoài.” Hắn đối với cô đặc biệt muốn chiếm giữ.
” Anh thật sự rất khoa trương.” Cô buồn cười nói: ” Về sau em cũng không thể có bạn là nam giới ?”
“Có thể,nhưng là không thể một mình đi ra ngoài.”
Cô trở mình kiêu ngạo.” Vậy còn anh?”
” Anh cũng sẽ chiếu theo công việc.”
Cô cười nói: “Đương nhiên anh sẽ chiếu theo công việc,hai nam nhân môt mình đi ra ngoài là quái gở.”
Hắn cười ha ha, hiểu được cô đang trêu đùa hắn.” Anh nói là anh sẽ không theo nữ giới khác một mình đi ra ngoài.”
“Thật vậy chăng? Cô có chút hoài nghi.”Sẽ không tâm dương khó nhịn?” Cô cào gãi trên ngực hắn.
“Có cái gì tâm dương khó nhịn, tuy rằng anh cũng kết giao không ít nữ nhân,nhưng mà đều là kết thúc một người lại đổi người mới , anh cũng không từng bắt cá hai tay, anh cũng có nguyên tắc của anh.” Hắn chán ghét cảm giác bị người lừa gạt,cho nên cũng không nghĩ muốn lừa gạt người.
Nghe thấy những lời này, cô không nói chuyện, nhưng mà thân lại đưa lưng về hắn.
“Em làm gì?” hắn trở mình.
“Không có.” Cô ngắm hắn liếc mắt một cái.” Dù sao tình sử phong phú của anh , em không bằng anh.”
“Ghen rồi?” Hắn cười nói.
Cô hừ lạnh một tiếng không nói chuyện.
Hắn cười hôn nhẹ cô, “Đừng nóng giận đều là góp vui lấy lệ thôi.” Trước kia hắn cùng với nữ giới kết giao đều là theo nhu cầu,hắn cũng không có cảm tình gì.
“Cái gì góp vui lấy lệ,lấy cớ! Đối với em cũng vậy sao?”
“Đương nhiên không phải.” Hắn hiếm khi nghiêm túc đứng lên.” Em biết là không phải, anh cho tới bây giờ không nghĩ muốn một nữ giới như vậy, cũng chỉ có em , anh không có biện pháp buông tay.”
Cô than nhẹ một tiếng.
“Không tin anh sao?” Hắn nhíu mày.
“Không phải.” Cô sờ sờ cánh tay trấn an hắn.” Em cũng không biết, có đôi khi em rất sợ hãi, sợ hãi hạnh phúc sẽ không thấy.”
” Con gái các ngươi chính là thích suy nghĩ vớ vẩn.” Hắn cười hôn cô.
Cô lập tức quay về hôn hắn, nhiệt tình hắn xua tan bất an như ẩn như hiện trong đáy lòng cô .Hiện tại cái gì cũng không muốn, cô.chỉ cần hắn…
Chương 7
Một ngày nào đó
Tôi sẽ thành công yêu một người
Chẫm rãi nhớ lại cần nhớ lại…….
…
Ngồi giữa rạp chiếu phim tối như mực,Giang Liên Ân ý đồ đem lực chú ý đặt trên màn ảnh lớn,mà không phải ngồi bên cạnh Tào Lệnh Tề.
Từ sau khi xem tác phẩm cậu đoạt giải, ncô bắt đầu phát hiện ánh mắt cậu nhìn chăm chú cô có chút bất đồng, luôn lộ ra quan tâm, lộ ra ôn nhu, còn xen lẫn một chút tình cảm.
Vì tránh cho không khí quá mức thân mật, cô cố ý chọn bộ động tác phiến ( k hiểu T.T ), mặc dù cậu có chút kinh ngạc, nhưng mà cũng không có nói gì thêm.
Nhìn thấy trên màn ảnh diễn viên chém đứt đầu một tiểu lâu la, cô cau mày xoay đầu đi,qua vài giây mới đưa tầm mắt quay về trên màn ảnh lớn.
Như vậy đi đi lại lại vài lần, cô nghe thấy Tào Lệnh Tề nhỏ giọng mở miệng :”Nếu chị không muốn xem,chúng ta có thể không cần xem.”
“Không sao” Cô nhẹ giọng đáp lại.
Cậu không nói gì nữa,ăn bỏng ngô ở trên tay,năm phút đồng hồ sau, cậu lần thứ hai mở miệng.”Chị xem tác phẩm của em chưa?”
Cô trong lòng thở dài, nên tới v뮠là sẽ tới.”Xem rồi !”
Lại là một trận yên tĩnh, sau khi tạm dừng trong chốc lát, cậu mới hỏi lại ” Chị cảm thấy như thế nào?”
“Viết rất khá.” Cô nhẹ giọng nói.
” Là em lấy chị làm bản kế hoạch viết.”
Cô đang muốn nói tiếp,ngay sau đó cậu lại nói” Em nghĩ thật lâu, không hiểu được có nên cho chị xem hay không.”
“Xuỵt….” Lúc này có người ý bảo bọn họ nhỏ giọng.
Hai người không nhắc lại, chỉ là nhìn chằm chằm vào màn ảnh lớn,Giang Liên Ân không chú ý đến phim chiếu gì,chính là nghĩ nên nói như thế nào mới không thương tổn đến Tào Lệnh Tề.
Thật vất vả chịu đựng đến khi tiết mục phát sóng phim xong,khi tan ra cô trước đi toilet một chuyến,thuận tiện gọi điện thoại bảo Nhiếp Tĩnh Xa tới đón cô.
Đi ra rạp hát,Giang Liên Ân đang định mở miệng nói rõ ràng, Tào Lệnh Tề lại lộ ra một mạt cười gượng.
“Quên đi, chị có lẽ đừng nói nữa.” Cậu đem hai tay chọc vào trong túi ,” Em là rùa đen rụt đầu,không có dũng khí nghe.”
Cậu chăm chú nhìn tấm bảng phim.” Lúc chị ngồi xa em, em đã biết đáp án của ngươi, cho tới bây giờ chị vẫn không thích xem loại phim đánh nhau này, hơn nữa hôm nay chị một mực né tránh ánh mắt của em.”
“Cậu……vẫn giống như em trai của chị.” Cô thở dài một tiếng.
“Không có tình cảm nào khác sao?” Tạo Lệnh Tề ôm chặt một tia hy vọng cuối cùng.
“Không có.” Cô chắc chắc trả lời.
Tào Lệnh Tề giọng nói thở dài.
“Lệnh Tề……”
“Đừng nói nữa.”Cậu tay lên,ý bảo cô không cần nói nữa.” Chị còn yêu anh em không?
Mí mắt cô buông xuống.” Lệnh Văn…. cả đời chị cũng sẽ không quên anh ấy. Anh ấy là môt c mộng đẹp nhất trong thời kì đẹp nhất chị là một cô gái, chị vẫn nghĩ đến mộng này sẽ kéo dài đi xuống, nhưng mà anh ấy lại bỏ chị đi.”
“Đã tám năm, chị nên quên anh trai đi.”
” Chị cũng là nhìn về tương lai rồi.” Mặt Nhiếp Tĩnh Xa ở trong đầu Giang Liên Ân hiện lên.” Hôm nay chị đến chính là nói với em , chị quen được một bạn trai không tồi, bọn chị đã yêu nhau.”
Cậu kinh ngạc nhìn cô.” Chị ………”
“Giống như em nói,đã tám năm,chị phải tiến bước .” Cô thản nhiên cười.
( đoạn này hơi lằng nhằng. mọi người thông cảm nhá =.=)
“Vì…..Vì cái gì , chị hãy nói cho em biết tại sao lại chấp nhận người đó?” Tào lệnh Tề lúc nhất thời không có biện pháp tiêu hóa tin tức này, cậu vẫn nghĩ Giang Liên Ân bởi vì không quên được anh cậu nên mới cự tuyệt cậu
” Chị không biết , người đó…….” Cô cũng không hiểu được nên nói như thế nào,” Hắn là người có sinh mạng rất mạnh, vừa thấy hắn đến sẽ cảm thấy được tinh lực hắn thực sự dư thừa,ở bên người hắn,cuối cùng chị có thể bị cuốn hút bởi sinh mệnh hắn,có lẽ bởi vì dạng này đi! Bản thân chị cũng không rõ ràng.”
” Em cũng có thể cho chị….”
“Lệnh Tề, chị đã từng nói chị chỉ coi em là em trai thôi.” Cô ngắt lời cậu ta,không nghĩ cho cậu một tia hy vọng.
“Cảm tình có thể bồi dưỡng.” ý đồ cậu thuyết phục cô.” Từ sau khi anh trai mất, em thấy chị rất đau khổ ,trong lòng cũng khó chịu,em yên lặng ở bên cạnh chị,chính là hy vọng có một ngày chị quay đầu lại thì có thể nhìn đến em , em…….”
“Đừng nói nữa, Lệnh Tề, em đối với chị có lẽ không phải là cái loại cảm tình như em nghĩ , em chỉ muốn thay thế Lệnh Văn tới chiếu cố chị.”
“Không phải như thế!” Tào Lệnh Tề kích động cầm bả vai Giang Liên Ân. ” Tình cảm của em đối với chị là thật.”
“Buông cô ấy ra!” Một thanh âm lạnh lùng bỗng nhiên xuất hiện ở bên người hai người,
Giang Liên Ân kinh ngạc nhìn thấy Nhiếp Tĩnh Xa,hắn cũng nhanh quá đi? Một giờ trước cô mới gọi cho hắn,hắn đã tới rồi? Điều này sao có thể!
“Anh là ai?” Tào Lệnh Tề mất hứng chăm chú nhìn Nhiếp Tinh Xa liếc mắt một cái, “Đây là việc riêng của chúng tôi ,không liên quan đến chuyện của anh.”
“Lệnh Tề, người đó là………”
“Chuyện liên quan đến c
” Anh thật sự rất khoa trương.” Cô buồn cười nói: ” Về sau em cũng không thể có bạn là nam giới ?”
“Có thể,nhưng là không thể một mình đi ra ngoài.”
Cô trở mình kiêu ngạo.” Vậy còn anh?”
” Anh cũng sẽ chiếu theo công việc.”
Cô cười nói: “Đương nhiên anh sẽ chiếu theo công việc,hai nam nhân môt mình đi ra ngoài là quái gở.”
Hắn cười ha ha, hiểu được cô đang trêu đùa hắn.” Anh nói là anh sẽ không theo nữ giới khác một mình đi ra ngoài.”
“Thật vậy chăng? Cô có chút hoài nghi.”Sẽ không tâm dương khó nhịn?” Cô cào gãi trên ngực hắn.
“Có cái gì tâm dương khó nhịn, tuy rằng anh cũng kết giao không ít nữ nhân,nhưng mà đều là kết thúc một người lại đổi người mới , anh cũng không từng bắt cá hai tay, anh cũng có nguyên tắc của anh.” Hắn chán ghét cảm giác bị người lừa gạt,cho nên cũng không nghĩ muốn lừa gạt người.
Nghe thấy những lời này, cô không nói chuyện, nhưng mà thân lại đưa lưng về hắn.
“Em làm gì?” hắn trở mình.
“Không có.” Cô ngắm hắn liếc mắt một cái.” Dù sao tình sử phong phú của anh , em không bằng anh.”
“Ghen rồi?” Hắn cười nói.
Cô hừ lạnh một tiếng không nói chuyện.
Hắn cười hôn nhẹ cô, “Đừng nóng giận đều là góp vui lấy lệ thôi.” Trước kia hắn cùng với nữ giới kết giao đều là theo nhu cầu,hắn cũng không có cảm tình gì.
“Cái gì góp vui lấy lệ,lấy cớ! Đối với em cũng vậy sao?”
“Đương nhiên không phải.” Hắn hiếm khi nghiêm túc đứng lên.” Em biết là không phải, anh cho tới bây giờ không nghĩ muốn một nữ giới như vậy, cũng chỉ có em , anh không có biện pháp buông tay.”
Cô than nhẹ một tiếng.
“Không tin anh sao?” Hắn nhíu mày.
“Không phải.” Cô sờ sờ cánh tay trấn an hắn.” Em cũng không biết, có đôi khi em rất sợ hãi, sợ hãi hạnh phúc sẽ không thấy.”
” Con gái các ngươi chính là thích suy nghĩ vớ vẩn.” Hắn cười hôn cô.
Cô lập tức quay về hôn hắn, nhiệt tình hắn xua tan bất an như ẩn như hiện trong đáy lòng cô .Hiện tại cái gì cũng không muốn, cô.chỉ cần hắn…
Chương 7
Một ngày nào đó
Tôi sẽ thành công yêu một người
Chẫm rãi nhớ lại cần nhớ lại…….
…
Ngồi giữa rạp chiếu phim tối như mực,Giang Liên Ân ý đồ đem lực chú ý đặt trên màn ảnh lớn,mà không phải ngồi bên cạnh Tào Lệnh Tề.
Từ sau khi xem tác phẩm cậu đoạt giải, ncô bắt đầu phát hiện ánh mắt cậu nhìn chăm chú cô có chút bất đồng, luôn lộ ra quan tâm, lộ ra ôn nhu, còn xen lẫn một chút tình cảm.
Vì tránh cho không khí quá mức thân mật, cô cố ý chọn bộ động tác phiến ( k hiểu T.T ), mặc dù cậu có chút kinh ngạc, nhưng mà cũng không có nói gì thêm.
Nhìn thấy trên màn ảnh diễn viên chém đứt đầu một tiểu lâu la, cô cau mày xoay đầu đi,qua vài giây mới đưa tầm mắt quay về trên màn ảnh lớn.
Như vậy đi đi lại lại vài lần, cô nghe thấy Tào Lệnh Tề nhỏ giọng mở miệng :”Nếu chị không muốn xem,chúng ta có thể không cần xem.”
“Không sao” Cô nhẹ giọng đáp lại.
Cậu không nói gì nữa,ăn bỏng ngô ở trên tay,năm phút đồng hồ sau, cậu lần thứ hai mở miệng.”Chị xem tác phẩm của em chưa?”
Cô trong lòng thở dài, nên tới v뮠là sẽ tới.”Xem rồi !”
Lại là một trận yên tĩnh, sau khi tạm dừng trong chốc lát, cậu mới hỏi lại ” Chị cảm thấy như thế nào?”
“Viết rất khá.” Cô nhẹ giọng nói.
” Là em lấy chị làm bản kế hoạch viết.”
Cô đang muốn nói tiếp,ngay sau đó cậu lại nói” Em nghĩ thật lâu, không hiểu được có nên cho chị xem hay không.”
“Xuỵt….” Lúc này có người ý bảo bọn họ nhỏ giọng.
Hai người không nhắc lại, chỉ là nhìn chằm chằm vào màn ảnh lớn,Giang Liên Ân không chú ý đến phim chiếu gì,chính là nghĩ nên nói như thế nào mới không thương tổn đến Tào Lệnh Tề.
Thật vất vả chịu đựng đến khi tiết mục phát sóng phim xong,khi tan ra cô trước đi toilet một chuyến,thuận tiện gọi điện thoại bảo Nhiếp Tĩnh Xa tới đón cô.
Đi ra rạp hát,Giang Liên Ân đang định mở miệng nói rõ ràng, Tào Lệnh Tề lại lộ ra một mạt cười gượng.
“Quên đi, chị có lẽ đừng nói nữa.” Cậu đem hai tay chọc vào trong túi ,” Em là rùa đen rụt đầu,không có dũng khí nghe.”
Cậu chăm chú nhìn tấm bảng phim.” Lúc chị ngồi xa em, em đã biết đáp án của ngươi, cho tới bây giờ chị vẫn không thích xem loại phim đánh nhau này, hơn nữa hôm nay chị một mực né tránh ánh mắt của em.”
“Cậu……vẫn giống như em trai của chị.” Cô thở dài một tiếng.
“Không có tình cảm nào khác sao?” Tạo Lệnh Tề ôm chặt một tia hy vọng cuối cùng.
“Không có.” Cô chắc chắc trả lời.
Tào Lệnh Tề giọng nói thở dài.
“Lệnh Tề……”
“Đừng nói nữa.”Cậu tay lên,ý bảo cô không cần nói nữa.” Chị còn yêu anh em không?
Mí mắt cô buông xuống.” Lệnh Văn…. cả đời chị cũng sẽ không quên anh ấy. Anh ấy là môt c mộng đẹp nhất trong thời kì đẹp nhất chị là một cô gái, chị vẫn nghĩ đến mộng này sẽ kéo dài đi xuống, nhưng mà anh ấy lại bỏ chị đi.”
“Đã tám năm, chị nên quên anh trai đi.”
” Chị cũng là nhìn về tương lai rồi.” Mặt Nhiếp Tĩnh Xa ở trong đầu Giang Liên Ân hiện lên.” Hôm nay chị đến chính là nói với em , chị quen được một bạn trai không tồi, bọn chị đã yêu nhau.”
Cậu kinh ngạc nhìn cô.” Chị ………”
“Giống như em nói,đã tám năm,chị phải tiến bước .” Cô thản nhiên cười.
( đoạn này hơi lằng nhằng. mọi người thông cảm nhá =.=)
“Vì…..Vì cái gì , chị hãy nói cho em biết tại sao lại chấp nhận người đó?” Tào lệnh Tề lúc nhất thời không có biện pháp tiêu hóa tin tức này, cậu vẫn nghĩ Giang Liên Ân bởi vì không quên được anh cậu nên mới cự tuyệt cậu
” Chị không biết , người đó…….” Cô cũng không hiểu được nên nói như thế nào,” Hắn là người có sinh mạng rất mạnh, vừa thấy hắn đến sẽ cảm thấy được tinh lực hắn thực sự dư thừa,ở bên người hắn,cuối cùng chị có thể bị cuốn hút bởi sinh mệnh hắn,có lẽ bởi vì dạng này đi! Bản thân chị cũng không rõ ràng.”
” Em cũng có thể cho chị….”
“Lệnh Tề, chị đã từng nói chị chỉ coi em là em trai thôi.” Cô ngắt lời cậu ta,không nghĩ cho cậu một tia hy vọng.
“Cảm tình có thể bồi dưỡng.” ý đồ cậu thuyết phục cô.” Từ sau khi anh trai mất, em thấy chị rất đau khổ ,trong lòng cũng khó chịu,em yên lặng ở bên cạnh chị,chính là hy vọng có một ngày chị quay đầu lại thì có thể nhìn đến em , em…….”
“Đừng nói nữa, Lệnh Tề, em đối với chị có lẽ không phải là cái loại cảm tình như em nghĩ , em chỉ muốn thay thế Lệnh Văn tới chiếu cố chị.”
“Không phải như thế!” Tào Lệnh Tề kích động cầm bả vai Giang Liên Ân. ” Tình cảm của em đối với chị là thật.”
“Buông cô ấy ra!” Một thanh âm lạnh lùng bỗng nhiên xuất hiện ở bên người hai người,
Giang Liên Ân kinh ngạc nhìn thấy Nhiếp Tĩnh Xa,hắn cũng nhanh quá đi? Một giờ trước cô mới gọi cho hắn,hắn đã tới rồi? Điều này sao có thể!
“Anh là ai?” Tào Lệnh Tề mất hứng chăm chú nhìn Nhiếp Tinh Xa liếc mắt một cái, “Đây là việc riêng của chúng tôi ,không liên quan đến chuyện của anh.”
“Lệnh Tề, người đó là………”
“Chuyện liên quan đến c
Bài viết liên quan!