watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Truyện teen hay Bước về phía tình yêu

Tặng 2 người bạn của tôi: MÂY- LÊ QUÝ ĐÔN

….. vậy là họ đã tìm được khoảng trời hạnh phúc cho riêng mình. Họ cùng nắm tay nhau bước về phía tình yêu. Những kỉ niệm vui buồn đã lắng sâu trong kí ức. Những vui buồn mà Mai đã có với Duy giờ chỉ còn là đốm tro tàn trong gió để mỗi lần nhớ lại là 1 lần nuối tiếc trong Duy: “gặp nhau bất ngờ, yêu nhau bất chợt, chia tay nhanh chóng sau 7 tháng yêu nhau…3 năm sau gặp lại…hụt hẫng, hững hờ…” và niềm yêu dấu, động viên Mai về 1 tình yêu sau cuối. Tình yêu với nắng, với gió che chở cho loài hoa đồng nội. Mọi chuyện rồi cũng sẽ qua đi, cuộc đời, năm tháng, nhưng mây kia vẫn cứ bay mãi về cõi xa xăm rong ruổi những cánh chim cùng làn gió. Tạm biệt mối tình đầu, hoa tóc tiên sẽ về với nắng, với gió, với bến đỗ bình yên. Đâu đây ko gian lại vang lên tiếng thơ “em làm sao quên anh” vỗ nhịp cho tình yêu của họ, chìm lắng vào giấc mơ thoảng lên màu hồng ấm áp, nhẹ nhàng giữa đồi hoa tóc tiên cùng nắng, cùng gió, cùng mưa….

Mối tình đầu của Mai thật đẹp. Đẹp vì đó là mối tình bất ngờ. Nó đến bất ngờ và đi bất ngờ. Mai và Duy biết nhau theo cái duyên trời định.1 cuộc điện thoại nhầm số của duy mở đầu cho cuộc tình.Qua sự nhầm lẫn ấy mà Mai và Duy trở thành bạn và rồi yêu nhau. Tình yêu ấy đẹp và hay. Họ chưa từng găp nhau nhưng họ yêu nhau qua giọng nói.Tình yêu thật kì diệu, thì ra con người có thể yêu nhau qua những điều đơn giản, từ ánh mắt, từ nụ cười.

Duy- mối tình đầu của Mai từ khi nàng 16 tuổi. Sự hồn nhiên trong tâm hồn thiếu nữ 16 làm rung động trái tim Duy, khiến chàng cảm thấy phải gắn bó suốt đời với cô gái này. Họ yêu nhau giản dị mà chẳng hề nhàm chán. Như người ta yêu nhau thì đến những nơi cảnh đẹp như công viên, thác nước… nhưng Mai và Duy gắn bó với nhau qua tin nhắn điện thoại. Họ yêu nhau phẳng lặng như thế, họ thấy tình yêu vẫn đẹp mà chẳng cần đến những cái hào nhoáng kia. Có khi sự gắn kết cho họ là những câu hỏi ko đâu:

- Trời hôm nay đẹp quá ta

- Thích chim ri ko?

- Thích xe đạp hay máy bay?

Câu trả lời giản dị mà sâu sắc:

- Trời đẹp vì có màu xanh, lúc nào mà chả đẹp.

- Thích chim ri vì nó hiền.

- Tất nhiên là xe đạp rồi.

Họ ko gặp nhau mà tình cảm thật đậm đà. Trời đẹp như tình yêu của họ. Chim ri hiền như con người họ. Còn xe đạp thì… xe đạp nhẹ nhàng như tình yêu. Đi máy bay thì chỉ có ngủ mà ngủ thì làm sao tận hưởng hết khoảnh khắc của tình yêu. Tình yêu phải như xe đạp, nhẹ nhàng, chậm rãi hưởng thụ hết dư vị của tình yêu, của cuộc sống.

Nhưng mối tình đầu đẹp nhất nhưng lại dễ đổ vỡ nhất. Tình yêu của Mai và Duy ko tránh khỏi vòng quay này. Ko biết làm sao mà Mai lại buồn, ko biết Duy đã nói gì khiến Mai khóc. Tình yêu như cơn gió chỉ có 1 lỗ hổng cũng sẽ bay đi. Mai khóc, Duy buồn nhưng bản tính con trai ko cho chàng được khóc.

- Anh yêu em thật lòng. Giọt nước mắt của em, anh hiểu tình cảm mà em dành cho anh sâu đậm như thế nào.

Duy chỉ biết nói vậy để an ủi Mai. Chàng yêu Mai nhưng ko phải là người lãng mạn để nói những lời ngọt ngào như mật ngọt rót vào tai người mình yêu. Mà tình yêu chân thành mà chàng dành cho Mai đâu cần đến thứ đó. Nó khiến tình yêu thêm đẹp và làm ấm lòng người đang yêu, là mối hàn gắn bền chặt của hạnh phúc. Ông Trời lại chơi ác. Vào thời gian mà Mai và Duy giận nhau thì nàng bị mất điện thoại và mất luôn số của Duy. Và chẳng hiểu sao mà Duy cũng mất liên lạc với Mai. Họ đã cố tìm, cố nhớ mà vô ích. Vậy là họ mất nhau từ đấy mà chưa hề nói lời chia tay. Họ quen nhau bất ngờ và xa nhau bất ngờ. Họ mất nhau sau 7 tháng yêu nhau. Ông Trời cố tình bày ra trò ú tim nhưng Mai và Duy, ko biết ai trốn ai tìm nhưng rõ ràng họ vẫn cứ tìm nhau, tìm hoài tìm mãi tìm trong vô vọng. Tình yêu là 1 thứ kì lạ ở trên đời. Đôi khi nó ở ngay bên ta mà chẳng hề hay biết, cho đến khi nó bay mất ta mới bàng hoàng thảng thốt như sống giữa chiêm bao.

Sau 1 thời gian nguôi ngoai với mối tình đầu đổ vỡ, Mai được làm quen với chàng trai có cái tên thật đẹp: Quang Đức. Cũng như với duy, lúc đầu họ chỉ là bạn. Qua 1 thời gian họ yêu nhau. Tình yêu mới sôi nổi hơn rất nhiều. Đức ko chững chạc như Duy nhưng lại là người lãng mạn. Tình yêu ấy cũng đẹp và bình yên qua thời gian. Sau 3 tháng, Nga-cô bạn cùng phòng trọ bất chợt hỏi Mai:

- Tớ hỏi thật, với Duy và Đức cho đến bây giờ cậu yêu ai hơn? Nếu duy xuất hiện thì cậu sẽ tính sao

Mai trả lời với giọng trầm buồn:

- Thật sự đến giờ tình cảm tớ dành cho duy vẫn còn rất nhiều. Nhưng nếu Duy quay lại thì sẽ chỉ là bạn thôi, vì tớ đã có Đức rồi mà.

- Ừ. Mối tình đầu sao dễ quên nhưng mối tình cuối mới là vĩnh cửu. Đời người có nhiều cuộc tình nhưng chỉ có 1 mối tình để mãi mãi mang theo mà thôi. Nhưng Đức có phải là hình bóng của Duy ko?

- Tớ cũng ko biết nữa.

Sau câu nói ấy là 1 tiếng thở dài và đôi mắt vô hồn, buồn như ko thể nào buồn hơn được nữa. Người ta nói con gái thở dài là khổ. Nhưng rồi chợt nhớ mình vẫn còn ghi số điện thoại của Duy vào đâu đó. Mai lục tung đống sách vở và tìm được 1 tờ giấy cũ nát nhưng hy vọng hoàn toàn bị dập tắt. Và họ đã hoàn toàn mất nhau, ko còn hy vọng gặp lại cho dù với tư cách giữa 2 con người xa lạ.

Cũng như với Duy, Mai và Đức cũng gắn kết tình yêu qua điện thoại. Cho đến ngày họ gặp nhau mà ngượng ngùng chẳng nói được câu gì. Ngồi đối diện mà chẳng dám nhìn nhau. Có bất chợt gặp phải ánh mắt nhau thì lại đỏ mặt cúi xuống.

“Họ ngồi im chẳng biết nói chi

Mắt chợt nhìn nhau rồi lại quay đi 

Nào ai đã 1 lần dám nói

Hương bưởi thơm cho lòng bối rối”

Nga cất lên câu thơ trêu trọc 2 người khiến họ ngại ngùng lơ đãng quay đi. Vậy là chiếc điện thoại lại là cầu nối cho họ, phá tan khoảng cách và hàng rào ko gian cho dù họ đang ở bên nhau.

Đức có giọng nói nhẹ nhàng, ấm áp chứ ko lạnh lùng như Duy. Câu nói cửa miệng làm ấm lòng Mai chỉ có 4 tiếng: “ em khùng quá à” cùng với những cái cốc đầu nhè nhẹ. Chắc cũng từ những điều nhỏ bé ấy mà tình cảm mà mai dành cho Đức ngày càng sâu sắc hơn.

Vào 1 buổi tối giá băng trong phòng trọ, Mai ngồi cuộn tròn trong chiếc chăn ấm nhắn tin với Đức và thỉnh thoảng bật lên tiếng cười khúc khích. Nga lại hỏi Mai như lần trước:

-7 tháng rồi, bây giờ thì cậu còn dành tình cảm cho Duy ko, Duy quay lại thì thế nào?

Vẫn đôi mắt buồn nhưng giọng nói thì khác hẳn:

-Tất nhiên Đức là người đàn ông sau cuối của tớ rồi và Duy quay lại thì cũng chỉ là bạn thôi. Tình cảm mà tớ dành cho Duy đã bị lu mờ qua thời gian và Đức mới là tình yêu đích thực.

-cậu có tin vào duyên số ko? Nếu thực sự có, cậu có nghĩ rằng 1ngày nào đó Duy sẽ xuất hiện tình cờ như lần đầu 2 người quen nhau…

Mai lạnh lùng:

- cậu nghĩ rằng Duy sẽ quay lại? ko bao giờ. Tớ và anh ấy hoàn toàn mất nhau tựa như bị ngăn cách bởi cầu vồng vậy.

Nga lắc đầu giọng quyết đoán:

-nhưng 2 người chưa hề biết mặt nhau, kì lạ hơn là cả 2 người chưa ai từng nói lời chia tay. Cuộc sống lại có những điều mơ hồ như vậy sao. Có khi thực tế cậu vẫn là người yêu của Duy,vì 2 tiếng “ chia tay” chưa từng được nói ra dù chỉ là trong ý nghĩ.

-nhưng còn Đức. Như cậu thì nếu Duy quay lại thì tớ phải bỏ Đức à. Điều đó sẽ ko bao giờ xảy ra.

Nga bật cười vì sự khùng loạn của Mai:

Không đâu. Như cậu nói đấy, Đức là tình yêu sau cuối Duy sẽ thấu hiểu điều này và chúc phúc cho cậu.

- Mừng thật không?

- Tất nhiên. Ai từng yêu sẽ hiểu rõ về nó. Tình yêu là hơi thở của cuộc sống. Tình cảm không cần đòi hỏi từ một người xa lạ. Không cần đi tìm hạnh phúc nó luôn bên cạnh ta nếu ta cảm nhận được, như cậu đang hạnh phúc bên Đức vậy.

Rồi cứ thế, thời gian trôi đi và tình yêu của họ vẫn vững bền. Họ vẫn thường xuyên nhắn tin với nhau. Những tiếng cười che giấu xen lẫn những lời lãng mạn của Đức và những câu hỏi dư thừa không đâu.

- Chết rồi em tên là gì ấy nhỉ?

- Thích cà pháo không?

- Thích hoa gì?

Mai vẫn trả lời sâu sắc.

- Tên là Mây Bay chứ còn gì.

- Không thích cà nhưng thích pháo.

- Hoa tóc tiên.

Đức cười hihi:

- MÂY BAY Á. Tên gì lạ thế, chưa bao giờ nghe qua.

- Thích pháo gì? Pháo hoa pháo lá hay pháo quả?

- Hoa hồng chẳng thích thì thôi

Mai mím đôi môi xinh xắn:

- Đã là mây thì luôn ở trên trời, anh ở đâu thì mây ở đó, anh đi đâu thì mây bay theo, ko thích à?

- Thích pháo đất, ko có đất làm sao có hoa, có lá, có qủa. ko có đất làm sao có cà.

- Hoa hồng nhiều gai sợ chảy máu. Khi yêu chỉ cần co cái gai nhỏ đâm vào thì đã bị chảy máu rồi. hoa tóc tiên là hoa của đồng nội, hưởng nắng, hưởng gió của đất trời. tình yêu cũng thế, phải để nó tự nhiên mới đẹp, ko cần vẻ hào nhoáng bên ngoài.

Tình yêu của họ thật đẹp. cho đến 1 ngày khi Mai nhắn tin cho Đức mà ko thấy trả lời. 1 ngày… 2 ngày… rồi 1 tuần đến khi Mai nhận được tin sét đánh.

- Anh bị ung thư dạ dầy, tuân sau sẽ đi điều trị hóa chất. nó sẽ làm tan vỡ tình yêu cùa chúng mình. Nếu ta còn yêu nhau em sẽ buồn mãi thôi. Anh ko thể mang lại hạnh phúc cho em.

Mai buồn, mà con gái khi buồn chỉ biết khóc. Nga hiểu nhưng chẳng biết phải làm gì, dù có nói gì cũng vô ích. Tâm trạng Mai rối bời như 1 quả bòng bong ko tìm được lối thoát. Hôm sau ko biết có ai gọi điện và nói gì mà Mai đang giặt quần áo, nàng lẳng lặng ra bờ ao trước cửa nhà. Lát sau Mai quay vao với đôi mắt đơ hoe mà vẫn còn thổn thức. Nga gặng hỏi, nàng nghẹn nào mãi ko thành câu:

- Đức… bị… ung thư…

Sau những từ đứt nối xen lẫn tiếng nấc, Mai bật lên tiếng khóc. Nga chẳng biết làm gì để an ủi bạn mình. Ko thể gắn khát vọng bản thân cho Mai và đặt hy vọng vào căn bệnh của Đức. nước mắt đã trả lệ phí cho nỗi buồn của Mai. 1 cái giá quá đắt cho người con gái.

Sau mấy ngày chìm trong nỗi buồn mà Nga chỉ cảm nhận qua nỗi buồn của Mai. Dường như nàng cố che giấu cảm xúc của mình, khuôn mặt vẫn cố giữ sự thản nhiên duy chỉ có ánh mắt là ko thể che giấu được. đôi mắt vẫn vọng hoài, u buồn vô định trông ra xa, vô thức như cố tìm lại những ngày hạnh phúc đã qua.

Dòng sông xanh chảy sau nhà in rõ bóng những mảnh trời. những đám mây bay mãi rong ruổi cùng đàn chim. Mai đưa tay vóc 1 chút nước nhưng giọt nước li ti chảy xuống kẽ tay và tan trong nắng gion tự bao giờ. Dưới đáy sông chỉ còn những gợn sóng nhỏ bé cũng đủ che khuất bầu trời, chỉ còn lại những áng mây hồng tan tác.

Ông Trời muốn thử thách tình cảm của mai. Nàng thích hoa tóc tiên vì nó mềm mại nhưng chuyện tình của nàng chông gai như hoa hồng. Vài ngày sau cô nàng bõng hết u hoài. Thì ra Đức ko hề bị ung thư, chỉ là qua 1 cơn đau dạ dày mà chàng nói với Mai như thế. Mai cho rằng Đức cố tình thử tình cảm của mình nên đã giận. Đức lại được dịp thể hiện sự lãng mạn của mình:

- Anh xin lỗi, anh ko cố tình mà. Anh cũng ko hiểu tại sao anh lại nói những lời làm em khóc nhưng vắc chắn 1 điều là anh yêu em.

Mặc cho Đức đợi chờ, Mai ko thèm nhắn tin lại và vứt chiếc điện thoại trong xó nhà. Khi nàng cầm đến nó, giật mình vì bao nhiêu tin nhắn chỉ có viết “ anh yêu em”. Mai đọc đến tin cuối cùng:

- Em vẫn giận anh ư? Sao em ko nói với anh lời nào? Anh làm sao sống nổi nếu thiếu em. 1 ngày ko được nghe thấy giọng em là 1 ngày nhân loại chìm trong băng giá. Khi ấy chim ngừng hót, suối ngừng reo và trái tim anh cũng thôi thổn thức. khi ấy những áng mây hồng sao có thể bay theo cánh chim, tóc tiên ko thể thiếu nắng và gió.

- Ko, em cũng yêu anh mà.em ko nói vì em muốn có thời gian. Em sẽ đau khổ vô cùng nếu anh quên em “em làm sao quên anh

Khi bóng anh con đó

1 ngày ko có anh

Lòng buồn như vạn thuở”

- Anh xin lỗi, từ nay anh sẽ ko bao giờ làm em buồn đâu. Mãi là thế, em là mây bay, là tóc tiên. Còn anh là nắng, là gió, là mưa. Chắc chắn là vậy.

Và họ vỡ òa trong hạnh phúc. Họ khóc. Họ ko nhìn thấy nhau nhưng cảm nhận được tình cảm của nhau. Mai khóc vì Đức lại trở về bên nàng. Và nước mắt đã trả lệ phí cho hạnh phúc của Mai.

Thấm thoát đã 3 năm trôi qua. Mai và Đức yêu nhau được 3 năm. Mối tình đầu đã chìm vào quên lãng, nằm lại với cái đẹp vĩnh cửu của cuộc sống, ko còn dư vị trong hiện tại mà có chăng khi bất chợt nhớ lại cũng chỉ như người đi xa lâu ngày nhớ rau muống luộc hay cà dầm tương. Nhưng nguyệt lão xe tơ khéo dở dang khi cố tình để Mai gặp lại Duy rất tình cờ. Tình cờ như lần đầu họ biết nhau, yêu nhau và cuối cùng họ mất nhau. Mai đi học thêm vào buổi tối và ngồi cùng cô bạn cùng làng Duy. Cô bạn ấy đưa số điện thoại của Duy cho Mai. Tối về Mai nhắn cho Duy và tất nhiên với tư cách là bạn lâu ngày gặp lại. Mai ko nói tên nàng nhưng Duy cũng ko để cho nàng nói:

- Em đừng nói, hãy để cho anh đoán em là ai. Em là loài hoa của mùa xuân, em thích màu xanh da trời, thích chim ri, xe đạp và cả tóc tiên.

Vậy là họ đã nhận ra nhau. 3 năm rồi, 3năm tưởng chừng như mất mọi liên hệ nhưng cuối cùng họ vẫn gặp lại nhau. Duy vẫn nhớ đến Mai, đến những gì bé nhất. 3 năm hay 30 năm vẫn ko đủ để Duy quên đi Mai, quên đi mối tình đầu. Thì ra đối với 1 người đàn ông, bất cứ điều gì cũng sẽ tha thứ nhưng lãng quên thì chẳng bao giờ. Họ mất nhau mà chẳng hề nói lời chia tay, mà cũng chẳng bao giờ có ý nghĩ ấy. Mà họ gặp nhau mà chẳng hề hò hẹn. Mai thấy Duy thay đổi và lạnh lùng hơn trước rất nhiều dù với nàng, Duy vẫn ấm áp mà với người con gái khác chàng ko thể. Duy cũng nhận ra sự thay đổi của Mai, sâu sắc hơn, tính yêu đời và hay cười đùa hơn:

- Em có bạn trai rồi phải ko, và 2 người đang rất hạnh phúc

- Sao anh hỏi vậy?

- Em cứ trả lời đi, anh dám đối mặt mà.

- Anh biết rồi à?

- Bây giờ điều đó đã ko còn quan trọng nữa rồi. dù sao cũng đã 3 năm, giờ đây chúng ta sẽ là bạn. như vậy sẽ tốt cho anh, cho em và cho cả người ấy.

Vậy là họ trở thành bạn, để lại bao nuối tiếc trong Duy và chút hụt hẫng trong Mai. Nhưng Đức sẽ lại lấp đầy khoảng hụt hẫng ấy, khiến Mai thêm đong đầy với tình yêu của chàng:

- Mình đi vòng quanh thế giới đi em

- Sao lại phải đi vòng quanh thế giới, đến đồi hoa tóc tiên có phải đẹp hơn ko

- Ko. Anh muốn tự mình trải nghiệm xem có phải trái đất hình cầu hay ko mà anh lại gặp em giữa thế giới bao la này. Nhân loại này có biết bao người qua lại nhưng anh chỉ có thể và mãi mãi yêu em.

- Vì anh yêu em nên trái đất mới hình cầu.

Đức cười rạng rỡ và nhẹ nhàng cốc vào đầu Mai:

- Em khùng quá à. Trái đất có từ hàng trăm triệu năm về trước còn anh và em chỉ mới xuất hiện thôi mà.

- Anh mới là đồ khùng. Chúng ta mới xuất hiện nhưng tình yêu đã có từ rất lâu rồi, có trước khi loài người phát hiện ra trái đất hình cầu. chúng ta đã hẹn hò từ bao kiếp trước và tình yêu được phôi thai từ kiếp này.

- Anh sống giữa thế giới bao la này nhưng em mới là thế giới của anh. Nhân loại sẽ ngột ngạt nếu thiếu vắng em và cả anh cũng thế. Cảm ơn vì em đã xuất hiện trên thế gian này. Cảm ơn vì em đã yêu anh. Cảm ơn vì em đã bước vào trái tim anh và giúp anh khóa nó lại. cảm ơn vì em đã khiến anh ko thể yêu ai khác ngoài em.

Mai và Đức cùng bên nhau trên chiếc xe đạp dạo khắp phố phường. chiếc giỏ xe đựng đầy hoa tóc tiên hồng thắm mà Đức vừa hái trên đồi. hương tóc tiên, hương me, hương sấu chứng nhân cho tình yêu của họ. tình yêu ấy cao cả, đẹp đẽ, gần gũi mà có khi lại xa xôi,thoáng ẩn, thoáng hiện, chập chờn như 1 trò ú tim đang chứng nhân cho tình yêu ko lời. 1 tình yêu mà có khi con người yêu nhau, đi tìm nhau để rồi ngồi cạnh nhau mà ko hề hay biết. Cuộc sống ồn ào, phức tạp nhưng hãy để tình yêu có 1 khoảng lặng cần thiết để con người khi yêu sống thật với lòng mình và vươn tới điều thiêng liêng trong thế giới của tin yêu. Trong thế giới ấy, tình yêu hiện ra cao đẹp hơn tất cả, mở ra những chiều sâu thẳm, mơ hồ.

- Anh có mệt ko? Đạp xe lâu quá rồi.

- Khi yêu em, anh có biết mệt là gì đâu. Chiếc xe đạp đủ hơi và anh cũng dư sức đưa em đi vòng quanh địa cầu. vì trời sinh chúng mình để yêu nhau mà em.

Vậy là họ đã tìm được khoảng trời hạnh phúc cho riêng mình. Họ nắm tay nhau cùng bước về phía tình yêu. Những kỷ niệm buồn đã lắng sâu trong ký ức. những vui buồn mà Mai đã có với Duy giờ chỉ còn là đốm tro tàn trong gió để mỗi lần nhớ lại là 1 lần nuối tiếc trong Duy: gặp nhau bất ngờ, yêu nhau bất chợt, xa nhau nhanh chóng sau 7 tháng yêu nhau….sau 3 năm gặp lại…hụt hẫng, hững hờ, và niềm yêu dấu, động viên Mai về 1 tình yêu sau cuối. tình yêu với nắng, với gió che chở cho loài hoa đồng nội. mọi chuyện rồi cũng sẽ qua đi, cuộc đời, năm tháng nhưng mây kia vẫn cứ bay mãi về cõi xa xăm rong ruổi cánh chim cùng làn gió. Tạm biệt mối tình đầu đầu, hoa tóc tiên sẽ về với nắng, với gió, với bến đỗ bình yên. Đâu dây ko gian lại vang lên tiếng thơ “em làm sao quên anh” vỗ nhịp cho tình yêu của họ, chìm lắng vào giấc mơ thoảng lên màu hồng ấm áp, nhẹ nhàng giữa đồi hoa tóc tiên cùng nắng, cùng gió, cùng mưa.

TẶNG MÂY-ĐÔN

EM ĐẸP LÊN HAY NÓI HAY CƯỜI

TÌNH YÊU LÀ BÙA MÊ MÀ ANH THÌ LÚ LẪN

HÃY TIN ANH NHƯ TIN VÀO SỐ PHẬN

TRỜI SINH CHÚNG MÌNH ĐỂ YÊU NHAU

TÌNH YÊU KO CÓ TRƯỚC SAU

TÌNH YÊU KO CÓ TUỔI

NẾU KO EM, ANH LÀM SAO SỐNG NỔI.

( Mây Đôn ơi, chúc 2 người mãi hạnh phúc. Hãy yêu nhau hơn những gì tớ đã viết nhé. Cho dù là tưởng tượng nhưng tớ tin vào tình cảm sâu sắc của Mây với Đôn, sự chân thành của Đôn dành cho Mây và tình yêu 2 người dành cho nhau. Chắc chắn là vậy vì “trời sinh chúng mình để yêu nhau” mà.

Ngân milo

(TB: em ơi chắc giờ này em đang ngủ. thực sự anh thương em nhiều lắm nhưng anh lại ko biết làm gì cho em cả. thời gian trôi đi là ngày chúng mình anh nhớ và thương em nhiều lắm nhưng đừng vì đó mà chúng mình làm mất nhau em nhé. Điều anh sợ nhất là khi ko có anh khiến em buồn chán và đánh mất đi tình cảm em dành cho anh. Em à, em đừng buồn nhé mà hãy vui lên vì anh đi xa để tìm kiếm và tạo dựng hạnh phúc cho 2 đứa mình. Em hãy tin, hãy ủng hộ và lôn bên anh nhé.)

Lời yêu thương của nhân vật nam chính gửi đến người anh ấy yêu trong câu chuyện như là cổ tích có thật giữa đời thường này. Chúc 2 người sẽ có 1 kết thúc viên mãn như trong cổ tích..


Tuyển tập truyện ngắn tình yêu

VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
1/1
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT