watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Ông xã ăn vụng xin chùi mép

Ngón tay của hắn đột nhiên theo chất lỏng ướt át xâm nhập vào hoa huyệt ấm áp của cô, không ngừng rút ra đưa vào, ngón tay linh hoạt của hắn trong cơ thể cô như cá gặp nước, đột nhiên đè xuống một điểm nhô ra từ hoa huyệt, lật ngược đè lại, chiếc động của cô mở lớn, cả người lay động càng kịch liệt, đột nhiên cao giọng thét chói tai, “Không được, không được, tôi, tôi muốn đi toilet. . . . . .”
“Không, đây là dấu hiệu cô sắp vui sướng.” Hắn vừa dứt lời, cô đã cảm thấy có thật nhiều chất lỏng từ trong cơ thể cô bão tố tràn ra, rất nhiều, nhiều đến mức cô vui sướng phát điên, nhưng cũng đồng thời biết mình làm ra một chuyện rất mắc cỡ, vì vậy cô không nhịn được bật khóc, vẫn còn rất lớn tiếng, “Tôi không cần. . . . . . Tôi không nên như vậy. . . . . .”
“Cho nên tiếp theo phải ngoan ngoan nghe lời, nếu không, tôi sẽ khiến cho cô làm chuyện xấu hổ hơn.” Hắn không nói chân tướng cho cô biết, chỉ là muốn tiếp tục đùa bỡn cô, để cho cô ngoan ngoãn phối hợp.
Cô mới vừa vặn hưởng thụ chuyện tình dục không lâu, không cách nào chịu được khoái hoạt lớn như vậy, có chút không chịu nổi ngất đi.
Môi Lục Hiên Vũ mím lại mang theo nụ cười đắc ý, hắn bế cô lên, dùng nước tắm rửa sạch sẽ cho cô, ôm cô đến trên giường, trong mắt mang theo một tia khát máu, “Vu Linh San, tối nay bây giờ mới bắt đầu.”
Hắn đặt cô đến trên giường, lấy hai chân của cô đặt lên trên vai của mình, sờ qua hoa huyệt của cô một chút, “Ướt như vậy, xem ra cô đã không thể chờ đợi, phải không?” Dĩ nhiên không kịp chờ đợi còn có hắn!
Hắn trêu chọc cô lâu như vậy, để cho cô thoải mái đồng thời mình nhịn được thật là khổ cực, hắn hướng về phía trước dùng sức đem dục vọng đã sưng to như con rồng của mình đẩy vào bên trong thân thể cô, cảm giác chặt chẽ kia. . . . . . . hắn không khỏi hít một hơi thật sâu.
Chậm rãi rút ra, lại dùng sức đi vào, đảo quanh bên trong thân thể cô, lần nữa xông vào một độ sâu, trong cơ thể cô không ngừng khuấy động, nghiền nát.
Vu Linh San vừa mới bất tỉnh lại chậm chạp mở mắt, liền thấy được khuôn mặt anh tuấn của Lục Hiên Vũ, lúc này hắn khêu gợi muốn chết, cô chỉ cảm giác hạ thân mình không ngừng co rúc lại.
“Cô chặt đến muốn mạng của tôi.” Hắn buông chân cô xuống, đặt lên môi cô một nụ hôn, lúc này ánh mắt cô mê ly, bộ dáng nhu thuận, hắn nhìn thực thích, liền muốn nặng nề hôn lên, cùng môi lưỡi của cô dây dưa, hắn càng không ngừng ngang ngược trong thân thể cô, đôi tay vân vê nhào nặn trên người cô. . . . . Tạo thành từng dấu từng dấu màu đỏ.
Một đêm này, cô rõ ràng cảm nhận được sự điên cuồng của hắn, thân thể bị một luồng sóng điên cuồng đánh tới, cắn nuốt, một đêm này đối với cô mà nói, rất dài, trong ký tức đều là một loại cảm giác bủn rủn lại thỏa mãn hưng phấn.
Sáng ngày hôm sau khi tỉnh lại, cô cảm thấy mình mệt mỏi muốn chết, mắt cũng không mở ra được, may mắn cô xin nghỉ một tuần để kết hôn, hôm nay không cần đến lớp.
Cô cảm giác hắn rời giường, cô lại mắt mở không ra, thời điểm cô gả đi nghe được mẹ nói, con gái sau khi kết hôn không thể thức dậy muộn hơn chồng, phải sớm rời giường một chút, trang điểm đẹp, sau đó sẽ thay hắn làm xong cơm.
Cô qua loa đáp ứng mẹ, nhưng hôm nay mới là ngày đầu tiên, cô cũng không muốn làm.
Bộ dáng khi dễ cô của hắn, tại sao cô còn phải nấu cơm tới lấy lòng hắn? Cô mới không cần! Cô lật người, mơ mơ màng màng lại ngủ mất.
Đợi lần nữa cô tỉnh lại, cũng cảm thấy tinh thần dồi dào rất nhiều, Lục Hiên Vũ vừa vặn mở cửa phòng tiến vào, đi về phía cô, vỗ vỗ gối đầu bên cạnh cô, mang theo vài phần hài hước, “San San đáng thương, tối ngày hôm qua cư nhiên hại cô mệt mỏi như vậy . . . . . .”
Cô có chút ngượng ngùng lần nữa nhắm hai mắt lại, xoay đầu sang một bên, không muốn đáp lời.
Nhớ tới chuyện mặt đỏ tim đập tối qua, trong lòng lại bắt đầu bồn chồn, một cái tay không đứng đắn đè lên ngực cô, “Ai, nhịp tim vô cùng nhanh, thật còn đang ngủ sao?”
Lục Hiên Vũ nói xong trực tiếp vén chăn mỏng trên người Vu Linh San lên, để cho thân thể xanh xanh tím tím của cô lộ ra ngoài không khí, ấn ký hoa mỹ trên người cô nở rộ như những bông hoa xinh đẹp, trong mắt hắn xuất hiện vài phần thần sắc đắc ý, nhìn cô tựa như đang quan sát một tác phẩm nghệ thuật.
Vu Linh San xoay người đi tới bên cạnh, gấp gáp tìm y phục của mình mặc vào, nhưng tìm tới tìm lui, trên đất không có gì cả, không thể không vòng qua hắn, nghĩ đến trong tủ quần áo lấy.
Hắn đắc ý cười tiếng cười, “Y phục cầm đi giặt, đừng mặc quần áo nữa, bộ dáng như vậy đẹp mắt.” Hắn nhìn cô đi lại, bộ ngực sữa đung đưa, hai chân của cô thẳng tắp thon dài, rất đẹp cũng rất hấp dẫn.
Vu Linh San chỉ cảm thấy lúng túng, cô vẫn không cách nào để mình loã lồ trước mặt người đàn ông được gọi là chồng này, cô chạy tới tùy ý tìm một cái áo ngủ mặc vào, sau khi mặc vào đi phòng tắm rửa một phen.
Thời điểm đi ra ngoài, liền nhìn thấy trên bàn bày bữa sáng, dáng vẻ mặc dù thoạt nhìn cũng không được khá lắm, bất quá cũng phong phú, đối với này cái bụng đã đói kêu vang của cô mà nói, không thể nghi ngờ chính là một bữa tiệc lớn, cô không khỏi kinh hãi nói: “Oa, người giúp việc nhà anh tới sớm như vậy.” Nói xong cũng ngồi xuống cầm lấy đôi đũa.
Lục Hiên Vũ cổ quái liếc mắt nhìn cô một cái, thần sắc ấm ức, “Thứ nhất, bây giờ đã không còn sớm, bây giờ là một giờ chiều; thứ hai, bữa sáng này là tôi làm; thứ ba, buổi sáng cô không bò dậy nổi, không làm bữa ăn sáng còn chưa tính, bất quá xin cô nói trước với tôi một câu: “Thiếu gia, mời anh.”
Vu Linh San đang cầm một ly sữa tươi chuẩn bị uống thì nghe được những lời này, thiếu chút nữa làm cô phun sữa ra ngoài, “Thiếu gia? Phốc, anh không nói đùa chứ?”
Hắn ngồi xuống trước bàn, một bộ thiếu gia cao quý, bên môi dẫn theo một tia cười xấu xa, miễn cưỡng nói: “Vu Linh San tiểu thư, vì chúng ta có một cuộc sống vợ chồng ngọt ngào hạnh phúc, tôi đã mời những người giúp việc tạm thời rời đi, về sau rất nhiều chuyện cô đều phải tự thân tự lực, vì hưởng thụ cuộc sống này tốt hơn, cô gọi tôi là thiếu gia tương đối thích hợp.”
“Ở đâu có vợ gọi chồng là thiếu gia, rất buồn bực có được hay không?”
“Vậy cô gọi tôi là ông xã cũng tốt, tôi rất nguyện ý.”
Tôi có thể đều không gọi không? Cô ở trong lòng lặng lẽ nói.
Thời điểm ăn điểm tâm, Vu Linh San phát hiện người đàn ông trước mắt này ăn cơm cũng quá có quy tắc, giống như quý công tử diễn trên TV, quá mức có giá trị thưởng thức.
Cô a một tiếng, đột nhiên dịu dàng mà gọi một tiếng ông xã, thấy đối phương sợ hết hồn, một bộ sắp phun ra, đột nhiên cười to, tựa hồ rất vui vẻ.
Lục Hiên Vũ cơm nước xong, lãnh đạm nói: “Điểm tâm là tôi làm, hiện tại cô rửa chén.”
“Tại sao?”
“Tôi không thích rửa chén.” Hắn nói xong xoay người muốn đi tới thư phòng, hắn cũng xin nghỉ kết hôn, mặc dù không đến công ty, nhưng vẫn muốn thông qua máy tính trong nhà nắm bắt một chút tình hình.
Công ty hôm nay cũng không có chuyện quá quan trọng cần hắn định đoạt, chỉ có vài thứ giấy tờ phải ký. Đang lúc hắn còn muốn xem những thứ khác, đột nhiên nghe được trong phòng bếp truyền đến một trận tiếng vang, vội vàng đứng dậy đi qua nhìn một chút, liền thấy Vu Linh San tay chân luống cuống dọn dẹp mảnh vụn trên mặt đất.
Hắn không khỏi hỏi một tiếng, “Chuyện gì xảy ra?”
Vu Linh San sợ hết hồn, vội vàng đứng lên che giấu những mảnh vụn kia, ánh mắt thuần khiết như con nai con, mang theo vài phần hoảng sợ, “Không có chuyện gì, chuyện gì cũng không có.”
Lục Hiên Vũ chê cười một tiếng, “Cô không biết có một cách diễn đạt gọi là giấu đầu hở đuôi sao?” Hắn đến gần cô, đẩy cô qua một bên, tự tay lấy những mảnh vụn trên đất ném vào thùng rác, ngay sau đó xoay người, nhìn cô hồi lâu thở dài một cái, “Tôi cảm thấy cô trừ bỏ lấy lòng tôi ở trên giường, thật sự là cái gì cũng tệ.”
Vu Linh San nhất thời nói không nên lời, ngây ngốc đứng đó, nhìn hắn rửa sạch từng chiếc chén đĩa, không khỏi có mấy phần hảo cảm với hắn.
Mặc dù hắn xem ra cũng không phải là rất biết việc nhà, nhưng hắn biết làm bữa ăn sáng, cũng sẽ rửa chén, xem ra mạnh hơn cô nhiều.
Sau khi Lục Hiên Vũ rửa chén xong hỏi cô, mang theo mấy phần mong đợi, “Cô sẽ lau nhà chứ?”
“Ừ.” Vu Linh San không đành lòng nói với hắn mình chưa bao giờ từng làm, vội vàng gật đầu một cái.
“Cây lau nhà cũng thùng nước đều ở trên ban công, tôi đi trước làm ít chuyện.” Nói xong hắn lại xoay người đi về phía thư phòng.
Vu Linh San nhìn bóng lưng của hắn biến mất trong tầm mắt cô, đột nhiên cảm thấy có chút phiền muộn, còn có mấy phần không xác định đối với tương lai.

Đọc tiếp Ông xã ăn vụng xin chùi mép - tập 9

Tiểu thuyết tình yêu hay

VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
1/1
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT